Sau khi Thẩm Thư từ trường học trở về nhà, ánh mắt những người hầu trong biệt thự Thẩm gia cùng những người khác trong gia tộc nhìn cậu đều rất kỳ lạ. Có đáng thương, có hâm mộ, cũng có ghen ghét rõ ràng. Cậu cùng lắm cũng chỉ là một vị thiếu gia Omega không được sủng ái trong đại gia tộc Thẩm gia này, bản thân không lấy ra được điểm nào tốt, cũng không giỏi cái gì khác, ngay cả học lực cũng tầm thường, duy nhất chỉ có thể nhìn trúng chính là ngoại hình của cậu. Nhưng còn có nhiều người đẹp hơn cậu mà, có gì đáng phải ghen tị chứ? Chờ đến khi được người đứng đầu hiện tại của gia tộc họ Thẩm phái người gọi tới thư phòng, cậu cuối cùng mới hiểu được những người đó ghen tị vì cái gì. Người thừa kế của Hàn gia tự mình tới Thẩm gia bày tỏ rằng Hàn gia muốn cùng Thẩm gia liên hôn. Hàn gia là một đại gia tộc đứng đầu trong liên minh thương nghiệp, phạm vi kinh doanh vô cùng rộng lớn, từ nhu yếu phẩm hàng ngày cho đến các linh kiện vũ khí quân dụng. Về phần Alpha thừa kế của Hàn gia, bởi vì…

Chương 104

Tái Hôn - Tiêu Thử Ngân Nhĩ ThangTác giả: Tiêu Thử Ngân Nhĩ ThangTruyện Đam MỹSau khi Thẩm Thư từ trường học trở về nhà, ánh mắt những người hầu trong biệt thự Thẩm gia cùng những người khác trong gia tộc nhìn cậu đều rất kỳ lạ. Có đáng thương, có hâm mộ, cũng có ghen ghét rõ ràng. Cậu cùng lắm cũng chỉ là một vị thiếu gia Omega không được sủng ái trong đại gia tộc Thẩm gia này, bản thân không lấy ra được điểm nào tốt, cũng không giỏi cái gì khác, ngay cả học lực cũng tầm thường, duy nhất chỉ có thể nhìn trúng chính là ngoại hình của cậu. Nhưng còn có nhiều người đẹp hơn cậu mà, có gì đáng phải ghen tị chứ? Chờ đến khi được người đứng đầu hiện tại của gia tộc họ Thẩm phái người gọi tới thư phòng, cậu cuối cùng mới hiểu được những người đó ghen tị vì cái gì. Người thừa kế của Hàn gia tự mình tới Thẩm gia bày tỏ rằng Hàn gia muốn cùng Thẩm gia liên hôn. Hàn gia là một đại gia tộc đứng đầu trong liên minh thương nghiệp, phạm vi kinh doanh vô cùng rộng lớn, từ nhu yếu phẩm hàng ngày cho đến các linh kiện vũ khí quân dụng. Về phần Alpha thừa kế của Hàn gia, bởi vì… "Chúng ta đã kết hôn, cho nên cậu cảm thấy chúng ta là loại quan hệ gì?" Phương Nghiên còn chưa kịp hỏi thêm một câu, Lâm Tiêu đã chủ động lên tiếng.Không biết xuất phát từ cái gì nhưng trong lòng vừa nghĩ thì Lâm Tiêu đã nói ra. Kết hôn gì đó đương nhiên là giả, mặc dù hai người bọn họ đã thống nhất đi làm giấy đăng ký kết hôn. Nhưng anh ta cũng có rất nhiều cách có thể lấy được giấy kết hôn thật sự."Nếu nói như vậy thì... anh là lão bà của tôi?!" Phương Nghiên cảm thấy số lần mình há hốc mồm kinh ngạc hôm nay thật sự là quá nhiều rồi.Rõ ràng y nhớ trước khi mình tới Hải Lam Tinh vẫn là một con cẩu độc thân, sao lúc này mới tới được có mấy ngày thế mà đã kết hôn rồi?!Lão bà?Lâm Tiêu nghe vậy khẽ nhướng mày, nhưng cũng không phản bác. Khóe môi gợi lên một đường cong nhẹ, trong lòng thầm cân nhắc chút gì đó.Thấy Lâm Tiêu không phản bác mình, Phương Nghiên thầm hoảng hốt một trận.Xong rồi xong rồi, nếu thật là như vậy, khó trách vừa rồi người này lại trông như sắp khóc đến nơi, bạn đời nhớ hết tất cả bạn bè nhưng lại quên đi mình, nếu đổi lại là y thì phỏng chừng y cũng sẽ khóc như vậy!Có điều, người này lớn lên trông cũng đẹp thật!Phương Nghiên trộm đánh giá bộ dạng Lâm Tiêu. Không phải y tự ti, nhưng tại sao một người đẹp trai như Lâm Tiêu lại yêu y?Phương Nghiên thật sự là có chút buồn bực, hơn nữa loáng thoáng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng không thể xác định được là cái gì không ổn."Tôi nhất định sẽ nhanh chóng nhớ lại anh! Tôi thề đấy!" Phương Nghiên thề son sắt.Đường cong trên môi Lâm Tiêu ngày càng tăng lên: Một người vừa ngây thơ vừa tốt như y rốt cuộc làm thế nào mà có thể giữ được khối tài sản mà cha mẹ để lại cho y dưới đám thân thích đó?- --Kỳ thật Phương Nghiên cũng không dễ dàng tin tưởng Lâm Tiêu như vậy, y thừa dịp lúc Lâm Tiêu đi ra ngoài lén liên lạc với Thẩm Thư. Nhưng Thẩm Thư trả lời lại rằng y quả thực dự định kết hôn với Lâm Tiêu.Nói cách khác hai người bọn họ còn chưa kết hôn? Phương Nghiên có chút khó hiểu: Vậy vì sao Lâm Tiêu lại nói y và anh ta đã kết hôn?Tuy Thẩm Thư rất vui vì Phương Nghiên đã tỉnh lại, còn chuẩn bị ngày hôm sau sẽ đến bệnh viện thăm y, vì giờ trời cũng đã tối. Nhưng những lời Phương Nghiên nói làm Thẩm Thư nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng.Phương Nghiên đáp lại: "Bác sĩ nói mình bị mất trí nhớ tạm thời."Thẩm Thư nghe xong không khỏi sốt ruột lo lắng. Phương Nghiên lập tức trấn an rằng y vẫn ổn."Thật ra... Cậu và anh ta đã... ừm... chuyện kia, cho nên..." Thẩm Thư nói tương đối hàm súc, nhưng Phương Nghiên vẫn hiểu được.Phương Nghiên trợn tròn hai mắt: "Vậy ý của cậu là mình... và anh ta...?"Thẩm Thư đầu dây bên kia đáp lại một tiếng ừ. Cho nên Lâm Tiêu nói với y anh ta và y đã kết hôn có lẽ chính là ý này đi?Phương Nghiên hiểu rõ bản thân mình không phải là một người tùy tiện, hai người còn chưa kết hôn thế mà đã làm chuyện đó, vậy khẳng định là y rất thích đối phương!Cũng không biết Phương Nghiên não bổ cái gì, chờ Lâm Tiêu từ ngoài phòng bệnh đi vào liền thấy Phương Nghiên nhìn mình với vẻ mặt đầy cảm động.Beta nam có một đôi mắt phượng đặc biệt xinh đẹp này lại bị ánh mắt của Phương Nghiên làm cho nổi da gà.Có phải anh ta đã làm gì đó tự lấy đá đập chân mình rồi không?Lâm Tiêu thầm nghĩ.- -------

"Chúng ta đã kết hôn, cho nên cậu cảm thấy chúng ta là loại quan hệ gì?" Phương Nghiên còn chưa kịp hỏi thêm một câu, Lâm Tiêu đã chủ động lên tiếng.

Không biết xuất phát từ cái gì nhưng trong lòng vừa nghĩ thì Lâm Tiêu đã nói ra. Kết hôn gì đó đương nhiên là giả, mặc dù hai người bọn họ đã thống nhất đi làm giấy đăng ký kết hôn. Nhưng anh ta cũng có rất nhiều cách có thể lấy được giấy kết hôn thật sự.

"Nếu nói như vậy thì... anh là lão bà của tôi?!" Phương Nghiên cảm thấy số lần mình há hốc mồm kinh ngạc hôm nay thật sự là quá nhiều rồi.

Rõ ràng y nhớ trước khi mình tới Hải Lam Tinh vẫn là một con cẩu độc thân, sao lúc này mới tới được có mấy ngày thế mà đã kết hôn rồi?!

Lão bà?

Lâm Tiêu nghe vậy khẽ nhướng mày, nhưng cũng không phản bác. Khóe môi gợi lên một đường cong nhẹ, trong lòng thầm cân nhắc chút gì đó.

Thấy Lâm Tiêu không phản bác mình, Phương Nghiên thầm hoảng hốt một trận.

Xong rồi xong rồi, nếu thật là như vậy, khó trách vừa rồi người này lại trông như sắp khóc đến nơi, bạn đời nhớ hết tất cả bạn bè nhưng lại quên đi mình, nếu đổi lại là y thì phỏng chừng y cũng sẽ khóc như vậy!

Có điều, người này lớn lên trông cũng đẹp thật!

Phương Nghiên trộm đánh giá bộ dạng Lâm Tiêu. Không phải y tự ti, nhưng tại sao một người đẹp trai như Lâm Tiêu lại yêu y?

Phương Nghiên thật sự là có chút buồn bực, hơn nữa loáng thoáng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng không thể xác định được là cái gì không ổn.

"Tôi nhất định sẽ nhanh chóng nhớ lại anh! Tôi thề đấy!" Phương Nghiên thề son sắt.

Đường cong trên môi Lâm Tiêu ngày càng tăng lên: Một người vừa ngây thơ vừa tốt như y rốt cuộc làm thế nào mà có thể giữ được khối tài sản mà cha mẹ để lại cho y dưới đám thân thích đó?

- --

Kỳ thật Phương Nghiên cũng không dễ dàng tin tưởng Lâm Tiêu như vậy, y thừa dịp lúc Lâm Tiêu đi ra ngoài lén liên lạc với Thẩm Thư. Nhưng Thẩm Thư trả lời lại rằng y quả thực dự định kết hôn với Lâm Tiêu.

Nói cách khác hai người bọn họ còn chưa kết hôn? Phương Nghiên có chút khó hiểu: Vậy vì sao Lâm Tiêu lại nói y và anh ta đã kết hôn?

Tuy Thẩm Thư rất vui vì Phương Nghiên đã tỉnh lại, còn chuẩn bị ngày hôm sau sẽ đến bệnh viện thăm y, vì giờ trời cũng đã tối. Nhưng những lời Phương Nghiên nói làm Thẩm Thư nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng.

Phương Nghiên đáp lại: "Bác sĩ nói mình bị mất trí nhớ tạm thời."

Thẩm Thư nghe xong không khỏi sốt ruột lo lắng. Phương Nghiên lập tức trấn an rằng y vẫn ổn.

"Thật ra... Cậu và anh ta đã... ừm... chuyện kia, cho nên..." Thẩm Thư nói tương đối hàm súc, nhưng Phương Nghiên vẫn hiểu được.

Phương Nghiên trợn tròn hai mắt: "Vậy ý của cậu là mình... và anh ta...?"

Thẩm Thư đầu dây bên kia đáp lại một tiếng ừ. Cho nên Lâm Tiêu nói với y anh ta và y đã kết hôn có lẽ chính là ý này đi?

Phương Nghiên hiểu rõ bản thân mình không phải là một người tùy tiện, hai người còn chưa kết hôn thế mà đã làm chuyện đó, vậy khẳng định là y rất thích đối phương!

Cũng không biết Phương Nghiên não bổ cái gì, chờ Lâm Tiêu từ ngoài phòng bệnh đi vào liền thấy Phương Nghiên nhìn mình với vẻ mặt đầy cảm động.

Beta nam có một đôi mắt phượng đặc biệt xinh đẹp này lại bị ánh mắt của Phương Nghiên làm cho nổi da gà.

Có phải anh ta đã làm gì đó tự lấy đá đập chân mình rồi không?

Lâm Tiêu thầm nghĩ.

- -------

Tái Hôn - Tiêu Thử Ngân Nhĩ ThangTác giả: Tiêu Thử Ngân Nhĩ ThangTruyện Đam MỹSau khi Thẩm Thư từ trường học trở về nhà, ánh mắt những người hầu trong biệt thự Thẩm gia cùng những người khác trong gia tộc nhìn cậu đều rất kỳ lạ. Có đáng thương, có hâm mộ, cũng có ghen ghét rõ ràng. Cậu cùng lắm cũng chỉ là một vị thiếu gia Omega không được sủng ái trong đại gia tộc Thẩm gia này, bản thân không lấy ra được điểm nào tốt, cũng không giỏi cái gì khác, ngay cả học lực cũng tầm thường, duy nhất chỉ có thể nhìn trúng chính là ngoại hình của cậu. Nhưng còn có nhiều người đẹp hơn cậu mà, có gì đáng phải ghen tị chứ? Chờ đến khi được người đứng đầu hiện tại của gia tộc họ Thẩm phái người gọi tới thư phòng, cậu cuối cùng mới hiểu được những người đó ghen tị vì cái gì. Người thừa kế của Hàn gia tự mình tới Thẩm gia bày tỏ rằng Hàn gia muốn cùng Thẩm gia liên hôn. Hàn gia là một đại gia tộc đứng đầu trong liên minh thương nghiệp, phạm vi kinh doanh vô cùng rộng lớn, từ nhu yếu phẩm hàng ngày cho đến các linh kiện vũ khí quân dụng. Về phần Alpha thừa kế của Hàn gia, bởi vì… "Chúng ta đã kết hôn, cho nên cậu cảm thấy chúng ta là loại quan hệ gì?" Phương Nghiên còn chưa kịp hỏi thêm một câu, Lâm Tiêu đã chủ động lên tiếng.Không biết xuất phát từ cái gì nhưng trong lòng vừa nghĩ thì Lâm Tiêu đã nói ra. Kết hôn gì đó đương nhiên là giả, mặc dù hai người bọn họ đã thống nhất đi làm giấy đăng ký kết hôn. Nhưng anh ta cũng có rất nhiều cách có thể lấy được giấy kết hôn thật sự."Nếu nói như vậy thì... anh là lão bà của tôi?!" Phương Nghiên cảm thấy số lần mình há hốc mồm kinh ngạc hôm nay thật sự là quá nhiều rồi.Rõ ràng y nhớ trước khi mình tới Hải Lam Tinh vẫn là một con cẩu độc thân, sao lúc này mới tới được có mấy ngày thế mà đã kết hôn rồi?!Lão bà?Lâm Tiêu nghe vậy khẽ nhướng mày, nhưng cũng không phản bác. Khóe môi gợi lên một đường cong nhẹ, trong lòng thầm cân nhắc chút gì đó.Thấy Lâm Tiêu không phản bác mình, Phương Nghiên thầm hoảng hốt một trận.Xong rồi xong rồi, nếu thật là như vậy, khó trách vừa rồi người này lại trông như sắp khóc đến nơi, bạn đời nhớ hết tất cả bạn bè nhưng lại quên đi mình, nếu đổi lại là y thì phỏng chừng y cũng sẽ khóc như vậy!Có điều, người này lớn lên trông cũng đẹp thật!Phương Nghiên trộm đánh giá bộ dạng Lâm Tiêu. Không phải y tự ti, nhưng tại sao một người đẹp trai như Lâm Tiêu lại yêu y?Phương Nghiên thật sự là có chút buồn bực, hơn nữa loáng thoáng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng không thể xác định được là cái gì không ổn."Tôi nhất định sẽ nhanh chóng nhớ lại anh! Tôi thề đấy!" Phương Nghiên thề son sắt.Đường cong trên môi Lâm Tiêu ngày càng tăng lên: Một người vừa ngây thơ vừa tốt như y rốt cuộc làm thế nào mà có thể giữ được khối tài sản mà cha mẹ để lại cho y dưới đám thân thích đó?- --Kỳ thật Phương Nghiên cũng không dễ dàng tin tưởng Lâm Tiêu như vậy, y thừa dịp lúc Lâm Tiêu đi ra ngoài lén liên lạc với Thẩm Thư. Nhưng Thẩm Thư trả lời lại rằng y quả thực dự định kết hôn với Lâm Tiêu.Nói cách khác hai người bọn họ còn chưa kết hôn? Phương Nghiên có chút khó hiểu: Vậy vì sao Lâm Tiêu lại nói y và anh ta đã kết hôn?Tuy Thẩm Thư rất vui vì Phương Nghiên đã tỉnh lại, còn chuẩn bị ngày hôm sau sẽ đến bệnh viện thăm y, vì giờ trời cũng đã tối. Nhưng những lời Phương Nghiên nói làm Thẩm Thư nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng.Phương Nghiên đáp lại: "Bác sĩ nói mình bị mất trí nhớ tạm thời."Thẩm Thư nghe xong không khỏi sốt ruột lo lắng. Phương Nghiên lập tức trấn an rằng y vẫn ổn."Thật ra... Cậu và anh ta đã... ừm... chuyện kia, cho nên..." Thẩm Thư nói tương đối hàm súc, nhưng Phương Nghiên vẫn hiểu được.Phương Nghiên trợn tròn hai mắt: "Vậy ý của cậu là mình... và anh ta...?"Thẩm Thư đầu dây bên kia đáp lại một tiếng ừ. Cho nên Lâm Tiêu nói với y anh ta và y đã kết hôn có lẽ chính là ý này đi?Phương Nghiên hiểu rõ bản thân mình không phải là một người tùy tiện, hai người còn chưa kết hôn thế mà đã làm chuyện đó, vậy khẳng định là y rất thích đối phương!Cũng không biết Phương Nghiên não bổ cái gì, chờ Lâm Tiêu từ ngoài phòng bệnh đi vào liền thấy Phương Nghiên nhìn mình với vẻ mặt đầy cảm động.Beta nam có một đôi mắt phượng đặc biệt xinh đẹp này lại bị ánh mắt của Phương Nghiên làm cho nổi da gà.Có phải anh ta đã làm gì đó tự lấy đá đập chân mình rồi không?Lâm Tiêu thầm nghĩ.- -------

Chương 104