Tác giả:

Ở một khu rừng ngoại ô Trì Quốc, Triệu Quang Nguyệt bế trên tay một vật như trẻ sơ sinh. Đúng vậy, là một đứa bé chưa tròn 6 tháng tuổi đang trên tay nàng. Đứa bé ấy không quấy cũng không khóc yên tĩnh để nàng bế đi. Đứa bé cứ như không hề có sự sống. Quang Nguyệt liều mạng chạy đi,phía sau nàng là đám quân triều đình đang từng chút dồn nàng vào con đường tan xương nát thịt. Phía trước nàng là vực sâu không nhìn thấy đáy. Bầu trời đã chuyển về mảng tối cùng đó là tiếng cú mèo nơi rừng sâu đang vang lên từng hồi. Lúc này Lương Bắc Lục đang áp sát tới, sau lưng hắn còn cả ngàn cả trăm cả vạn binh mã. "Hoàng Hậu nương nương! Người quay lại đi theo thần về cung!" Lương Bắc Lục lên tiếng khuyên nàng. Quang Nguyệt nhìn từng kẻ dưới trướng các phi tần trong cung mà ngửa mặt lên trời cười như điên loạn. "Ha!Quay về sao? Lương Bắc Lục ngài bảo ta quay về để làm gì? Ở đó đã có Lương Vi rồi,còn cần đến ta sao? Lương tướng quân! Thứ lỗi cho bổn cung không thể tuân chỉ." Bắc Lục nhìn nàng gương…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...