Tác giả:

Trong phòng làm việc Lương Y Thần ngồi xem bệnh án của các bệnh nhân thì chuông điện thoại reo lên. " Alo ,em nghe đây. " " Đi ăn trưa thôi anh đang ở trước cửa bệnh viện đợi em " " Được em xuống liền " Cô gấp bệnh án lại đứng dậy cởi chiếc áo blue trắng rồi lấy áo khoác đi thẳng ra ngoài. " Anh đợi em có lâu không " Lương Y Thần chạy tới khoác tay Đường Quân Viễn. " Anh mới tới thôi nào lên xe đi anh đưa em đi ăn " Cả hai người vừa lên xe cách đó có một chiếc xe nhìn về phía cô và anh sau đó cũng rồi đi " Em gọi món đi " anh đây menu cho cô. Một lúc sau thức ăn cũng được mang lên. "Đây em ăn đi dạo này ốm lắm rồi đó là một bác sĩ thì điều đầu tiên là em phải tự chăm sóc cho mình thì mới cứu bệnh nhân được chứ " anh nói với giọng trách móc cô. " Được ,được em sẽ ăn thật nhiều ăn cho anh hết tiền luôn " " Anh làm việc là muốn em có một cuộc sống tốt hơn với lại để em tiêu tiền của anh thì em phải dùng cả đời mới được " Bữa ăn kết thúc anh lái xe đưa cô về lại bệnh viện Lương Y Thần…

Chương 86: 86: Con Chúng Ta Ở Nơi Này

Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái CũTác giả: Sương MunTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng làm việc Lương Y Thần ngồi xem bệnh án của các bệnh nhân thì chuông điện thoại reo lên. " Alo ,em nghe đây. " " Đi ăn trưa thôi anh đang ở trước cửa bệnh viện đợi em " " Được em xuống liền " Cô gấp bệnh án lại đứng dậy cởi chiếc áo blue trắng rồi lấy áo khoác đi thẳng ra ngoài. " Anh đợi em có lâu không " Lương Y Thần chạy tới khoác tay Đường Quân Viễn. " Anh mới tới thôi nào lên xe đi anh đưa em đi ăn " Cả hai người vừa lên xe cách đó có một chiếc xe nhìn về phía cô và anh sau đó cũng rồi đi " Em gọi món đi " anh đây menu cho cô. Một lúc sau thức ăn cũng được mang lên. "Đây em ăn đi dạo này ốm lắm rồi đó là một bác sĩ thì điều đầu tiên là em phải tự chăm sóc cho mình thì mới cứu bệnh nhân được chứ " anh nói với giọng trách móc cô. " Được ,được em sẽ ăn thật nhiều ăn cho anh hết tiền luôn " " Anh làm việc là muốn em có một cuộc sống tốt hơn với lại để em tiêu tiền của anh thì em phải dùng cả đời mới được " Bữa ăn kết thúc anh lái xe đưa cô về lại bệnh viện Lương Y Thần… Anh muốn giữ cô bên cạnh mình, đưa cô vào trong trái tim để cô cảm nhận được tình yêu của anh.Những nụ hôn cuồng nhiệt, bao phủ cả hai.Vừa đi đến giường, anh xoay người để cô nằm trên mình, ngã xuống giường nhưng hai người vẫn không rời môi nhau, cho đến khi hơi thở của cả hai dồn dập anh mới buông ra.Nhìn người con gái mà anh dành cả một đời người để yêu, dùng sự chân thành của mình để thương cô.Nhưng không để lâu bàn tay không yên phận, anh luồng vào áo vuốt tấm lưng mịn màng, rồi đi lên trên Quân Viễn đưa tay tháo móc cài của áo lót.Ngực cô cũng được giải thoát, anh kéo chiếc áo lót ra ngoài, rồi vứt xuống nền nhà.Anh vòng tay tới trước ngực cô, ra sức nắn b óp đủ hình dạng.Nhưng không thỏa mãn anh cởi luôn chiếc áo ngoài, rồi lật cô lại Quân Viễn nằm trên, anh cúi đầu ngậm một bên ngực cô, bên còn lại thì xoa xoa đầu ti của cô.Y Thần cố kiềm chế để mình không phát ra tiếng rên, nhưng người đàn ông này lại không chịu yên phận, anh dùng lực tay mạnh hơn cũng vì vậy mà cô phát ra tiếng rên nhẹ.Anh nhếch môi, ngẩng đầu lên nhìn cô nụ cười như đã thành công trêu ghẹo được mình của anh, rồi nói.!"" Thích đúng không, nếu vậy em không cần kiềm chế.Cứ rên lên,anh thích nghe em nỉ non bên tai anh." Rồi anh trườn người lên, hôn môi, rồi tới cổ.Mỗi một nơi anh đi qua đều để lại dấu hôn đỏ chói, khi đến phần bụng.Quân Viễn đưa tay vuốt v e, khuôn mặt trầm tư, Y Thần thấy anh ngừng lại, cô nghĩ có lẽ anh sẽ không làm.Nhưng chưa để cô kịp vui, anh nói một câu khiến cô phải giật mình." Ở đây, bụng em sẽ to lên.Con chúng ta sẽ ở trong này, anh mong ngày đó sẽ đến."Anh ngẩng lên nhìn, thấy cô hốt hoảng anh chỉ cười rồi tiếp tục chính sự.Quân Viễn cởi luôn chiếc qu@n lót vướng víu của cô ra, Y Thần vội khép chân lại, nhưng anh nhanh hơn giữ chân cô lại.Rồi nhìn vào nơi tư mật của cô, anh đưa tay sờ vào nơi m3m mại đó, rồi hôn lên.Y Thần vì sự đột ngột này của anh, cô uốn người muốn né tránh, nhưng trong mắt anh cô là đang quyến rũ mình." Em không cần phải dùng tư thế này mời gọi, anh cũng sẽ tự tìm đến thôi." Quân Viễn ngồi thẳng người dậy, anh đưa tay c ởi thắt lưng.Qua một lúc thân thể không một mảnh vải của anh lộ ra trước mắt cô, con cự long kia của anh cũng được giải thoát, nó dựng đứng lên.Y Thần nuốt ực một cái, Quân Viễn nhìn biểu cảm này của cô làm anh có hứng thú hơn.Cô nhìn ngực anh, rồi đến cơ bụng.Mặt cô lúc này nóng ran lên, cô dời tầm mắt nhìn chỗ khác, như đoán được dụng ý của người dưới thân,anh giữ chặt cằm cô bắt cô nhìn thẳng ** *** của mình.Anh cúi người, phả hơi nóng vào tai cô." Đừng ngó lơ nó, cả tháng nay nó rất nhớ em.Nhớ nơi tư m@t của em, cho nên hãy nhìn nó và cũng để anh cảm nhận được tình yêu của em." Giọng nói anh rất nhẹ nhàng, nhưng lại quyến rũ như mật rót vào tai cô.Mặc dù nơi đó của anh đã ***** ****, và đau nhưng anh vẫn gắng kiềm chế, để cô tự mình tìm đến.Cô cũng cảm nhận được vật nóng hổi kia của anh đang co giật, nó cũng rất nóng.Mặc dù đây không phải là lần đầu anh và cô thân mật, nhưng hai lần đó cô không nhìn rõ thứ to lớn kia.Bây giờ vì có ánh sáng mờ nhạt của ánh đèn từ ngoài hắt vào, cô mới nhìn rõ, nó to hơn sự tưởng tượng của cô.Từ đầu đến giờ anh vẫn luôn nhìn cô, không bỏ sót một biểu cảm nào của cô.Vì cũng không thể chịu đựng được nữa, anh gập người nhẹ nhàng đưa cái vật nóng hổi đó từ từ tiến vào trong cô.Y Thần vì đột ngột mà rên nhẹ một tiếng, cô bấu chặt vào cánh tay anh.Quân Viễn cũng vì vậy mà dừng lại,anh nhìn cô nhẹ giọng dỗ dành." Ngoan, em thả lỏng, đừng căng thẳng rồi sẽ không đau nửa, cũng không phải làm lần đầu mà." Cô nhăn mặt, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô, tiếng nói có chút run nhẹ nói." Nhưng thứ đó của anh rất to, nó thật sự không vừa."Anh cười, rồi hôn lên trán cô trấn an." Ngoan, chỉ lúc đầu thôi, em thả lỏng nó sẽ không đau nữa."Y Thần choàng tay qua cổ anh, gật đầu.Anh thấy vậy, cũng không chịu được nữa liền đưa vật t0 lớn kia vào trong cô.Nghe tiếng r3n rỉ của cô, anh di chuyển nhẹ nhàng như để cô thích ứng dần.Sau khi cảm nhận được cô đã tiếp nhận, anh di chuyển nhanh hơn, ra vào mạnh mẽ trong cô, từng cú thúc của anh làm cô như trên mây.Hai tay Y Thần bấu vào lưng anh, khiến lưng anh có những vết xước, nhưng nó càng làm anh hưng phấn hơn.Dù đã bước sang tháng hai, nhưng thời tiết bên ngoài vẫn lạnh, ngược lại trong căn phòng lại vì sự h0an ái của hai người yêu nhau mà trở nên nóng.Anh để cô khom lưng, đưa mông về phía mình, từ phía sau anh mạnh mẽ tấn công, cho đến nước rút anh ra vào mạnh mẽ hơn rồi gầm lên bắn vào hết trong cô.Lúc này người cô như không có một chút sức lực nào nữa, liền nằm sấp xuống giường.Thở lấy hơi, cũng không biết anh đã làm bao nhiêu lần với mình, cô nằm yên như vậy.Ngay cả nhấc tay cô cũng không nhấc nổi nữa, anh nhìn cô có chút xót xa, rồi tự trách mình không kiềm chế được.Cúi người xuống, anh đưa tay lau mồ hôi trên trán cho cô, rồi nói." Anh đưa em đi tắm, rồi nghĩ một chút.Lát nữa sẽ đem đồ ăn lên cho em, được không." Giọng anh rất nhẹ nhàng, trầm ấm rất dễ nghe.Cô cũng chỉ gật nhẹ đầu, rồi được anh bế vào phòng tắm..

Anh muốn giữ cô bên cạnh mình, đưa cô vào trong trái tim để cô cảm nhận được tình yêu của anh.

Những nụ hôn cuồng nhiệt, bao phủ cả hai.

Vừa đi đến giường, anh xoay người để cô nằm trên mình, ngã xuống giường nhưng hai người vẫn không rời môi nhau, cho đến khi hơi thở của cả hai dồn dập anh mới buông ra.Nhìn người con gái mà anh dành cả một đời người để yêu, dùng sự chân thành của mình để thương cô.

Nhưng không để lâu bàn tay không yên phận, anh luồng vào áo vuốt tấm lưng mịn màng, rồi đi lên trên Quân Viễn đưa tay tháo móc cài của áo lót.

Ngực cô cũng được giải thoát, anh kéo chiếc áo lót ra ngoài, rồi vứt xuống nền nhà.

Anh vòng tay tới trước ngực cô, ra sức nắn b óp đủ hình dạng.

Nhưng không thỏa mãn anh cởi luôn chiếc áo ngoài, rồi lật cô lại Quân Viễn nằm trên, anh cúi đầu ngậm một bên ngực cô, bên còn lại thì xoa xoa đầu ti của cô.

Y Thần cố kiềm chế để mình không phát ra tiếng rên, nhưng người đàn ông này lại không chịu yên phận, anh dùng lực tay mạnh hơn cũng vì vậy mà cô phát ra tiếng rên nhẹ.

Anh nhếch môi, ngẩng đầu lên nhìn cô nụ cười như đã thành công trêu ghẹo được mình của anh, rồi nói.!"

" Thích đúng không, nếu vậy em không cần kiềm chế.

Cứ rên lên,anh thích nghe em nỉ non bên tai anh." Rồi anh trườn người lên, hôn môi, rồi tới cổ.

Mỗi một nơi anh đi qua đều để lại dấu hôn đỏ chói, khi đến phần bụng.

Quân Viễn đưa tay vuốt v e, khuôn mặt trầm tư, Y Thần thấy anh ngừng lại, cô nghĩ có lẽ anh sẽ không làm.

Nhưng chưa để cô kịp vui, anh nói một câu khiến cô phải giật mình.

" Ở đây, bụng em sẽ to lên.

Con chúng ta sẽ ở trong này, anh mong ngày đó sẽ đến."

Anh ngẩng lên nhìn, thấy cô hốt hoảng anh chỉ cười rồi tiếp tục chính sự.

Quân Viễn cởi luôn chiếc qu@n lót vướng víu của cô ra, Y Thần vội khép chân lại, nhưng anh nhanh hơn giữ chân cô lại.

Rồi nhìn vào nơi tư mật của cô, anh đưa tay sờ vào nơi m3m mại đó, rồi hôn lên.

Y Thần vì sự đột ngột này của anh, cô uốn người muốn né tránh, nhưng trong mắt anh cô là đang quyến rũ mình.

" Em không cần phải dùng tư thế này mời gọi, anh cũng sẽ tự tìm đến thôi." Quân Viễn ngồi thẳng người dậy, anh đưa tay c ởi thắt lưng.

Qua một lúc thân thể không một mảnh vải của anh lộ ra trước mắt cô, con cự long kia của anh cũng được giải thoát, nó dựng đứng lên.

Y Thần nuốt ực một cái, Quân Viễn nhìn biểu cảm này của cô làm anh có hứng thú hơn.

Cô nhìn ngực anh, rồi đến cơ bụng.

Mặt cô lúc này nóng ran lên, cô dời tầm mắt nhìn chỗ khác, như đoán được dụng ý của người dưới thân,anh giữ chặt cằm cô bắt cô nhìn thẳng ** *** của mình.

Anh cúi người, phả hơi nóng vào tai cô.

" Đừng ngó lơ nó, cả tháng nay nó rất nhớ em.

Nhớ nơi tư m@t của em, cho nên hãy nhìn nó và cũng để anh cảm nhận được tình yêu của em." Giọng nói anh rất nhẹ nhàng, nhưng lại quyến rũ như mật rót vào tai cô.

Mặc dù nơi đó của anh đã ***** ****, và đau nhưng anh vẫn gắng kiềm chế, để cô tự mình tìm đến.

Cô cũng cảm nhận được vật nóng hổi kia của anh đang co giật, nó cũng rất nóng.

Mặc dù đây không phải là lần đầu anh và cô thân mật, nhưng hai lần đó cô không nhìn rõ thứ to lớn kia.

Bây giờ vì có ánh sáng mờ nhạt của ánh đèn từ ngoài hắt vào, cô mới nhìn rõ, nó to hơn sự tưởng tượng của cô.

Từ đầu đến giờ anh vẫn luôn nhìn cô, không bỏ sót một biểu cảm nào của cô.

Vì cũng không thể chịu đựng được nữa, anh gập người nhẹ nhàng đưa cái vật nóng hổi đó từ từ tiến vào trong cô.

Y Thần vì đột ngột mà rên nhẹ một tiếng, cô bấu chặt vào cánh tay anh.

Quân Viễn cũng vì vậy mà dừng lại,anh nhìn cô nhẹ giọng dỗ dành.

" Ngoan, em thả lỏng, đừng căng thẳng rồi sẽ không đau nửa, cũng không phải làm lần đầu mà." Cô nhăn mặt, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô, tiếng nói có chút run nhẹ nói.

" Nhưng thứ đó của anh rất to, nó thật sự không vừa."

Anh cười, rồi hôn lên trán cô trấn an." Ngoan, chỉ lúc đầu thôi, em thả lỏng nó sẽ không đau nữa."

Y Thần choàng tay qua cổ anh, gật đầu.

Anh thấy vậy, cũng không chịu được nữa liền đưa vật t0 lớn kia vào trong cô.

Nghe tiếng r3n rỉ của cô, anh di chuyển nhẹ nhàng như để cô thích ứng dần.

Sau khi cảm nhận được cô đã tiếp nhận, anh di chuyển nhanh hơn, ra vào mạnh mẽ trong cô, từng cú thúc của anh làm cô như trên mây.

Hai tay Y Thần bấu vào lưng anh, khiến lưng anh có những vết xước, nhưng nó càng làm anh hưng phấn hơn.

Dù đã bước sang tháng hai, nhưng thời tiết bên ngoài vẫn lạnh, ngược lại trong căn phòng lại vì sự h0an ái của hai người yêu nhau mà trở nên nóng.

Anh để cô khom lưng, đưa mông về phía mình, từ phía sau anh mạnh mẽ tấn công, cho đến nước rút anh ra vào mạnh mẽ hơn rồi gầm lên bắn vào hết trong cô.

Lúc này người cô như không có một chút sức lực nào nữa, liền nằm sấp xuống giường.

Thở lấy hơi, cũng không biết anh đã làm bao nhiêu lần với mình, cô nằm yên như vậy.

Ngay cả nhấc tay cô cũng không nhấc nổi nữa, anh nhìn cô có chút xót xa, rồi tự trách mình không kiềm chế được.

Cúi người xuống, anh đưa tay lau mồ hôi trên trán cho cô, rồi nói.

" Anh đưa em đi tắm, rồi nghĩ một chút.

Lát nữa sẽ đem đồ ăn lên cho em, được không." Giọng anh rất nhẹ nhàng, trầm ấm rất dễ nghe.

Cô cũng chỉ gật nhẹ đầu, rồi được anh bế vào phòng tắm..

Chị Dâu Tôi Từng Là Bạn Gái CũTác giả: Sương MunTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong phòng làm việc Lương Y Thần ngồi xem bệnh án của các bệnh nhân thì chuông điện thoại reo lên. " Alo ,em nghe đây. " " Đi ăn trưa thôi anh đang ở trước cửa bệnh viện đợi em " " Được em xuống liền " Cô gấp bệnh án lại đứng dậy cởi chiếc áo blue trắng rồi lấy áo khoác đi thẳng ra ngoài. " Anh đợi em có lâu không " Lương Y Thần chạy tới khoác tay Đường Quân Viễn. " Anh mới tới thôi nào lên xe đi anh đưa em đi ăn " Cả hai người vừa lên xe cách đó có một chiếc xe nhìn về phía cô và anh sau đó cũng rồi đi " Em gọi món đi " anh đây menu cho cô. Một lúc sau thức ăn cũng được mang lên. "Đây em ăn đi dạo này ốm lắm rồi đó là một bác sĩ thì điều đầu tiên là em phải tự chăm sóc cho mình thì mới cứu bệnh nhân được chứ " anh nói với giọng trách móc cô. " Được ,được em sẽ ăn thật nhiều ăn cho anh hết tiền luôn " " Anh làm việc là muốn em có một cuộc sống tốt hơn với lại để em tiêu tiền của anh thì em phải dùng cả đời mới được " Bữa ăn kết thúc anh lái xe đưa cô về lại bệnh viện Lương Y Thần… Anh muốn giữ cô bên cạnh mình, đưa cô vào trong trái tim để cô cảm nhận được tình yêu của anh.Những nụ hôn cuồng nhiệt, bao phủ cả hai.Vừa đi đến giường, anh xoay người để cô nằm trên mình, ngã xuống giường nhưng hai người vẫn không rời môi nhau, cho đến khi hơi thở của cả hai dồn dập anh mới buông ra.Nhìn người con gái mà anh dành cả một đời người để yêu, dùng sự chân thành của mình để thương cô.Nhưng không để lâu bàn tay không yên phận, anh luồng vào áo vuốt tấm lưng mịn màng, rồi đi lên trên Quân Viễn đưa tay tháo móc cài của áo lót.Ngực cô cũng được giải thoát, anh kéo chiếc áo lót ra ngoài, rồi vứt xuống nền nhà.Anh vòng tay tới trước ngực cô, ra sức nắn b óp đủ hình dạng.Nhưng không thỏa mãn anh cởi luôn chiếc áo ngoài, rồi lật cô lại Quân Viễn nằm trên, anh cúi đầu ngậm một bên ngực cô, bên còn lại thì xoa xoa đầu ti của cô.Y Thần cố kiềm chế để mình không phát ra tiếng rên, nhưng người đàn ông này lại không chịu yên phận, anh dùng lực tay mạnh hơn cũng vì vậy mà cô phát ra tiếng rên nhẹ.Anh nhếch môi, ngẩng đầu lên nhìn cô nụ cười như đã thành công trêu ghẹo được mình của anh, rồi nói.!"" Thích đúng không, nếu vậy em không cần kiềm chế.Cứ rên lên,anh thích nghe em nỉ non bên tai anh." Rồi anh trườn người lên, hôn môi, rồi tới cổ.Mỗi một nơi anh đi qua đều để lại dấu hôn đỏ chói, khi đến phần bụng.Quân Viễn đưa tay vuốt v e, khuôn mặt trầm tư, Y Thần thấy anh ngừng lại, cô nghĩ có lẽ anh sẽ không làm.Nhưng chưa để cô kịp vui, anh nói một câu khiến cô phải giật mình." Ở đây, bụng em sẽ to lên.Con chúng ta sẽ ở trong này, anh mong ngày đó sẽ đến."Anh ngẩng lên nhìn, thấy cô hốt hoảng anh chỉ cười rồi tiếp tục chính sự.Quân Viễn cởi luôn chiếc qu@n lót vướng víu của cô ra, Y Thần vội khép chân lại, nhưng anh nhanh hơn giữ chân cô lại.Rồi nhìn vào nơi tư mật của cô, anh đưa tay sờ vào nơi m3m mại đó, rồi hôn lên.Y Thần vì sự đột ngột này của anh, cô uốn người muốn né tránh, nhưng trong mắt anh cô là đang quyến rũ mình." Em không cần phải dùng tư thế này mời gọi, anh cũng sẽ tự tìm đến thôi." Quân Viễn ngồi thẳng người dậy, anh đưa tay c ởi thắt lưng.Qua một lúc thân thể không một mảnh vải của anh lộ ra trước mắt cô, con cự long kia của anh cũng được giải thoát, nó dựng đứng lên.Y Thần nuốt ực một cái, Quân Viễn nhìn biểu cảm này của cô làm anh có hứng thú hơn.Cô nhìn ngực anh, rồi đến cơ bụng.Mặt cô lúc này nóng ran lên, cô dời tầm mắt nhìn chỗ khác, như đoán được dụng ý của người dưới thân,anh giữ chặt cằm cô bắt cô nhìn thẳng ** *** của mình.Anh cúi người, phả hơi nóng vào tai cô." Đừng ngó lơ nó, cả tháng nay nó rất nhớ em.Nhớ nơi tư m@t của em, cho nên hãy nhìn nó và cũng để anh cảm nhận được tình yêu của em." Giọng nói anh rất nhẹ nhàng, nhưng lại quyến rũ như mật rót vào tai cô.Mặc dù nơi đó của anh đã ***** ****, và đau nhưng anh vẫn gắng kiềm chế, để cô tự mình tìm đến.Cô cũng cảm nhận được vật nóng hổi kia của anh đang co giật, nó cũng rất nóng.Mặc dù đây không phải là lần đầu anh và cô thân mật, nhưng hai lần đó cô không nhìn rõ thứ to lớn kia.Bây giờ vì có ánh sáng mờ nhạt của ánh đèn từ ngoài hắt vào, cô mới nhìn rõ, nó to hơn sự tưởng tượng của cô.Từ đầu đến giờ anh vẫn luôn nhìn cô, không bỏ sót một biểu cảm nào của cô.Vì cũng không thể chịu đựng được nữa, anh gập người nhẹ nhàng đưa cái vật nóng hổi đó từ từ tiến vào trong cô.Y Thần vì đột ngột mà rên nhẹ một tiếng, cô bấu chặt vào cánh tay anh.Quân Viễn cũng vì vậy mà dừng lại,anh nhìn cô nhẹ giọng dỗ dành." Ngoan, em thả lỏng, đừng căng thẳng rồi sẽ không đau nửa, cũng không phải làm lần đầu mà." Cô nhăn mặt, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô, tiếng nói có chút run nhẹ nói." Nhưng thứ đó của anh rất to, nó thật sự không vừa."Anh cười, rồi hôn lên trán cô trấn an." Ngoan, chỉ lúc đầu thôi, em thả lỏng nó sẽ không đau nữa."Y Thần choàng tay qua cổ anh, gật đầu.Anh thấy vậy, cũng không chịu được nữa liền đưa vật t0 lớn kia vào trong cô.Nghe tiếng r3n rỉ của cô, anh di chuyển nhẹ nhàng như để cô thích ứng dần.Sau khi cảm nhận được cô đã tiếp nhận, anh di chuyển nhanh hơn, ra vào mạnh mẽ trong cô, từng cú thúc của anh làm cô như trên mây.Hai tay Y Thần bấu vào lưng anh, khiến lưng anh có những vết xước, nhưng nó càng làm anh hưng phấn hơn.Dù đã bước sang tháng hai, nhưng thời tiết bên ngoài vẫn lạnh, ngược lại trong căn phòng lại vì sự h0an ái của hai người yêu nhau mà trở nên nóng.Anh để cô khom lưng, đưa mông về phía mình, từ phía sau anh mạnh mẽ tấn công, cho đến nước rút anh ra vào mạnh mẽ hơn rồi gầm lên bắn vào hết trong cô.Lúc này người cô như không có một chút sức lực nào nữa, liền nằm sấp xuống giường.Thở lấy hơi, cũng không biết anh đã làm bao nhiêu lần với mình, cô nằm yên như vậy.Ngay cả nhấc tay cô cũng không nhấc nổi nữa, anh nhìn cô có chút xót xa, rồi tự trách mình không kiềm chế được.Cúi người xuống, anh đưa tay lau mồ hôi trên trán cho cô, rồi nói." Anh đưa em đi tắm, rồi nghĩ một chút.Lát nữa sẽ đem đồ ăn lên cho em, được không." Giọng anh rất nhẹ nhàng, trầm ấm rất dễ nghe.Cô cũng chỉ gật nhẹ đầu, rồi được anh bế vào phòng tắm..

Chương 86: 86: Con Chúng Ta Ở Nơi Này