Cơn giáo Bắc thổi thấu cả tim gan, lạnh đến run rẩy cả người. Dưới sân trường Đại Hoa. Nhóm học xinh với áo trắng tay cộc và quần thể dục xanh. Chạy dọc sân trường với nét mặt không mấy vui vẻ. “Được rồi! Nghĩ ngơi đi mấy đứa!” Giọng nói của Chu Đạo - thầy thể dục của lớp - nghe sao mà ngọt ngào quá. Tức thì cả một đoàn học sinh ngã xuống giữa đường, mặt ngước lên trời, miệng t.hở dốc. Đứng cậu là một cậu thiếu niên với thân hình cao lớn. Giữa một đám người nằm trên sân, anh ta vẫn đứng, hơi thở không mấy loạn. Áo thể dục mỏng manh, tôn lên từng đường nét sắc sảo của cơ thể. Nữ sinh thì thầm to nhỏ, nhìn vào anh, rồi lại cúi đầu mặt đỏ, nở những nụ cười ngại ngùng. Tu Kiệt không để ý đến họ lắm. Anh đến thùng nước lạnh lấy một chai nước suốt rồi ngửa đầu tu hơn nửa chai. Tu Kiệt, Lăng Tu Kiệt. Giống như tên. Một thiếu niên hào kiệt xuất chúng. Chỉ là người tài giỏi thì thường kiêu ngạo, cả người toát lên một hơi thở không mấy thân thiện. Gương mặt anh vơi đi một nửa nét thiếu niên,…
Chương 92: C92: Phiên ngoại 3
Thỏ Con! Yêu Đương NhéTác giả: Kỷ Mộc AnTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnCơn giáo Bắc thổi thấu cả tim gan, lạnh đến run rẩy cả người. Dưới sân trường Đại Hoa. Nhóm học xinh với áo trắng tay cộc và quần thể dục xanh. Chạy dọc sân trường với nét mặt không mấy vui vẻ. “Được rồi! Nghĩ ngơi đi mấy đứa!” Giọng nói của Chu Đạo - thầy thể dục của lớp - nghe sao mà ngọt ngào quá. Tức thì cả một đoàn học sinh ngã xuống giữa đường, mặt ngước lên trời, miệng t.hở dốc. Đứng cậu là một cậu thiếu niên với thân hình cao lớn. Giữa một đám người nằm trên sân, anh ta vẫn đứng, hơi thở không mấy loạn. Áo thể dục mỏng manh, tôn lên từng đường nét sắc sảo của cơ thể. Nữ sinh thì thầm to nhỏ, nhìn vào anh, rồi lại cúi đầu mặt đỏ, nở những nụ cười ngại ngùng. Tu Kiệt không để ý đến họ lắm. Anh đến thùng nước lạnh lấy một chai nước suốt rồi ngửa đầu tu hơn nửa chai. Tu Kiệt, Lăng Tu Kiệt. Giống như tên. Một thiếu niên hào kiệt xuất chúng. Chỉ là người tài giỏi thì thường kiêu ngạo, cả người toát lên một hơi thở không mấy thân thiện. Gương mặt anh vơi đi một nửa nét thiếu niên,… Cô gái như cô chưa từng nghe thấy câu từ chối nào tệ như vậy trước đây.Mary nhíu mày lại. Bắt đầu bực mình, cô ghét nhất chính là mấy người không thích mà cứ ấp úng lấy cái cớ xàm xàm cho qua. Người ta đã thật sự muốn trò chuyện cùng, ít nhất cũng phải từ chối một cách đàng hoàng chứ.Cô định nói gì đó mỉa mai thì một bóng người bước tới.Tu Kiệt bực bội, bước tới bế cậu lên một cái một.Hạo Phong đột nhiên bị nhấc bổng: “…”Hạo Phong: “Anh đừng…a”Tu Kiệt vắt cậu lên vai giống như cái bao tải, hình ảnh này kết hợp với trang phục của anh quả là một bộ dáng có chút kì lạ. Nhưng không sao, đẹp trai đều cho qua hết.Tu Kiệt nhìn Mary, trên đôi môi khẽ nụ cười, nhưng ý cười lại chẳng chạm tới đáy mắt.Cô bất giác run lên, cả người chợt lạnh, có cảm giác lúc nảy mình còn làm thêm gì nữa quá đáng với cậu em đáng yêu này thì bây giờ đừng có hòng đứng ở đây.Tu Kiệt sau đó lạnh lùng nhìn, rồi lại cười: “Xin lỗi, người yêu của tôi lại chạy lung tung rồi, lì quá đấy”Anh đánh lên Mông cậu rồi một phát đem cậu đi luôn.Hạo Phong: “…”Hạo Phong: “Em rất là ngượng”Tu Kiệt: “Vậy à”Hạo Phong: “Đúng, nên anh thả em xuống nhé?”Tu Kiệt: “Không được, lại con giống cái nào đến nữa thì sao? Em vậy sẽ cười như vậy à? Đang cố tình câu dẫn người khác? Không thích anh nữa? Mơ đi, ngoan ngoãn trên đó mà kiểm điểm lỗi lầm đi”Hạo Phong: “…”Ok, cậu ổn lắm, cậu quen rồi.…Về đến nhà của cậu.Phải, Tử Chân và Hạo Hiên khi biết cậu cần phải lên thành phố Hoa Hải để học tập thì lập tức tìm bất động sản trên đó. Thấy gần trường liền mua một căn nhà cho cậu.Bây giờ thì…Hạo Phong chỉ hận không thể chụp ảnh hết cả dung lượng của điện thoại.Tu Kiệt chẳng khác gì cái móc áo đi động. Mặc cái gì vào cũng đẹp cả. Đồ cậu thiết kế đều lấy số đo của anh làm chủ, nên một đống đồ từ năm nhất tới bây giờ đều lôi ra muốn anh mặc vào.Tu Kiệt rất ngoan ngoãn chiều theo cậu. Thay đồ đến mệt mỏi cũng chỉ đòi hôn một cái.Nhưng Hạo Phong đâu biết, đây là bình yên trước cơn bão lớn tốt hôm nay.Hạo Phong: “Đẹp quá đi, anh hơi ngẩng đầu lên một chút”Hạo Phong: “Tốt lắm, em rất thích, xong rồi hết đồ rồi đấy”Cậu vui vẻ ôm lấy điện thoại của mình. Nhìn lại mấy tấm ảnh vừa chụp cậu ưng bụng hết sức.Bạn trai đẹp trai!Tu Kiệt nhìn đồng hồ.Đã tận 7:35 rồi.Anh hơi sắn tay áo sơ mi lên.Sơ mi cậu thiết kế có một điểm rất đặc biệt chính là tay bồng. Tuy nhìn nữ tính nhưng đối với một số bạn nam trông nhỏ con hay là có tỉ lệ cơ thể tuyệt đẹp thì nó trông rất hợp và nổi bật.Anh bước đến gần Hạo Phong. Lấy chiếc điện thoại ra khỏi tay cậu.Hạo Phong khó hiểu lấy tay nâng kính lên, đôi mắt một màu đỏ máu nhìn anh, thật sự là đẹp đọng lòng người.Tu Kiệt cười, kéo mắt kính ra khỏi mắt cậu, sau đó cúi người xuống hôn.Lúc sáng hôn vì có chiếc mắt kính này nên thật sự rất vướng víu.Hạo Phong bị anh hôn đến bất ngờ, nhưng mà rất nhanh bị chiếm thế chủ động, cậu cũng thuận theo.“Ưm…a…anh sao vậy?”“Nhớ em…”“Hì hì…”“Thật sự rất nhớ em mà, há miệng ra nào”“Anh chậm một chút…ha…ưm…”Lăn lê bò lết từ trong phòng ngủ ra đến bên ngoài phòng khách. Muốn hỏi tại sao không lên giường á? Tại vì giường chất đầy cả quần áo rồi.Anh đè cậu lên sô pha. Liên tục hôn và hôn quá mãnh liệt nên khó tránh không phát ra một vài âm thanh khiến người ta đỏ mặt.Rất nhanh, cả hai đều có phản ứng.Hạo Phong ngửa đầu thở gấp. Bàn tay bám lấy cổ anh, cổ cậu cũng cong lên, yết hầu lộ ra trước mắt anh vô cùng gợi cảm.Tu Kiệt không nhịn được đáp lên đó một nụ hôn. Vết đỏ trên cổ cậu cứ như vậy được hình thành, chỉ là rất nhạt mà thôi. Một bác sĩ ở Mỹ đã nói với anh không nên hôn quá mạnh vào cổ, có thể sẽ động vào một số động mạch quan trọng nào đó, khiến cậu chết queo.Hạo Phong rên lên một tiếng nỉ non, nhưng anh không ngừng lại, thậm chí còn mò mẫm xuống dưới xương quai xanh để hôn.Tay Tu Kiệt ôm lấy eo cậu đang không ngừng vuốt chiếc áo thun cậu đang mặc lên trên cao, đến khi nó khiến anh thấy vướng víu thì một phát lột nó đi luôn.Cơ thể mình đột nhiên bị phơi bày khiến cậu giật mình theo bản năng muốn che chắn, nhưng mà tay lại bị anh ghì xuống, chỉ có thể nhẫn nhịn sự ngại ngùng đối diện với anh mắt nhìn loạn của anh.Chiếc eo mềm mại trắng nõn thon gọn trước mặt anh khiến anh không nhịn được cúi đầu hôn lên.Hạo Phong không chịu được siết chặt ghế sô pha, thỉnh thoảng kêu lên một tiếng.Tu Kiệt chu du khắp người cậu, để lại dấu hôn ở khắp nơi trên cơ thể cậu. Đối lập với làn da trắng và rất nhiều vết đỏ, tạo nên sự tương phản khiến người ta phấn khích.
Cô gái như cô chưa từng nghe thấy câu từ chối nào tệ như vậy trước đây.
Mary nhíu mày lại. Bắt đầu bực mình, cô ghét nhất chính là mấy người không thích mà cứ ấp úng lấy cái cớ xàm xàm cho qua. Người ta đã thật sự muốn trò chuyện cùng, ít nhất cũng phải từ chối một cách đàng hoàng chứ.
Cô định nói gì đó mỉa mai thì một bóng người bước tới.
Tu Kiệt bực bội, bước tới bế cậu lên một cái một.
Hạo Phong đột nhiên bị nhấc bổng: “…”
Hạo Phong: “Anh đừng…a”
Tu Kiệt vắt cậu lên vai giống như cái bao tải, hình ảnh này kết hợp với trang phục của anh quả là một bộ dáng có chút kì lạ. Nhưng không sao, đẹp trai đều cho qua hết.
Tu Kiệt nhìn Mary, trên đôi môi khẽ nụ cười, nhưng ý cười lại chẳng chạm tới đáy mắt.
Cô bất giác run lên, cả người chợt lạnh, có cảm giác lúc nảy mình còn làm thêm gì nữa quá đáng với cậu em đáng yêu này thì bây giờ đừng có hòng đứng ở đây.
Tu Kiệt sau đó lạnh lùng nhìn, rồi lại cười: “Xin lỗi, người yêu của tôi lại chạy lung tung rồi, lì quá đấy”
Anh đánh lên Mông cậu rồi một phát đem cậu đi luôn.
Hạo Phong: “…”
Hạo Phong: “Em rất là ngượng”
Tu Kiệt: “Vậy à”
Hạo Phong: “Đúng, nên anh thả em xuống nhé?”
Tu Kiệt: “Không được, lại con giống cái nào đến nữa thì sao? Em vậy sẽ cười như vậy à? Đang cố tình câu dẫn người khác? Không thích anh nữa? Mơ đi, ngoan ngoãn trên đó mà kiểm điểm lỗi lầm đi”
Hạo Phong: “…”
Ok, cậu ổn lắm, cậu quen rồi.
…
Về đến nhà của cậu.
Phải, Tử Chân và Hạo Hiên khi biết cậu cần phải lên thành phố Hoa Hải để học tập thì lập tức tìm bất động sản trên đó. Thấy gần trường liền mua một căn nhà cho cậu.
Bây giờ thì…
Hạo Phong chỉ hận không thể chụp ảnh hết cả dung lượng của điện thoại.
Tu Kiệt chẳng khác gì cái móc áo đi động. Mặc cái gì vào cũng đẹp cả. Đồ cậu thiết kế đều lấy số đo của anh làm chủ, nên một đống đồ từ năm nhất tới bây giờ đều lôi ra muốn anh mặc vào.
Tu Kiệt rất ngoan ngoãn chiều theo cậu. Thay đồ đến mệt mỏi cũng chỉ đòi hôn một cái.
Nhưng Hạo Phong đâu biết, đây là bình yên trước cơn bão lớn tốt hôm nay.
Hạo Phong: “Đẹp quá đi, anh hơi ngẩng đầu lên một chút”
Hạo Phong: “Tốt lắm, em rất thích, xong rồi hết đồ rồi đấy”
Cậu vui vẻ ôm lấy điện thoại của mình. Nhìn lại mấy tấm ảnh vừa chụp cậu ưng bụng hết sức.
Bạn trai đẹp trai!
Tu Kiệt nhìn đồng hồ.
Đã tận 7:35 rồi.
Anh hơi sắn tay áo sơ mi lên.
Sơ mi cậu thiết kế có một điểm rất đặc biệt chính là tay bồng. Tuy nhìn nữ tính nhưng đối với một số bạn nam trông nhỏ con hay là có tỉ lệ cơ thể tuyệt đẹp thì nó trông rất hợp và nổi bật.
Anh bước đến gần Hạo Phong. Lấy chiếc điện thoại ra khỏi tay cậu.
Hạo Phong khó hiểu lấy tay nâng kính lên, đôi mắt một màu đỏ máu nhìn anh, thật sự là đẹp đọng lòng người.
Tu Kiệt cười, kéo mắt kính ra khỏi mắt cậu, sau đó cúi người xuống hôn.
Lúc sáng hôn vì có chiếc mắt kính này nên thật sự rất vướng víu.
Hạo Phong bị anh hôn đến bất ngờ, nhưng mà rất nhanh bị chiếm thế chủ động, cậu cũng thuận theo.
“Ưm…a…anh sao vậy?”
“Nhớ em…”
“Hì hì…”
“Thật sự rất nhớ em mà, há miệng ra nào”
“Anh chậm một chút…ha…ưm…”
Lăn lê bò lết từ trong phòng ngủ ra đến bên ngoài phòng khách. Muốn hỏi tại sao không lên giường á? Tại vì giường chất đầy cả quần áo rồi.
Anh đè cậu lên sô pha. Liên tục hôn và hôn quá mãnh liệt nên khó tránh không phát ra một vài âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Rất nhanh, cả hai đều có phản ứng.
Hạo Phong ngửa đầu thở gấp. Bàn tay bám lấy cổ anh, cổ cậu cũng cong lên, yết hầu lộ ra trước mắt anh vô cùng gợi cảm.
Tu Kiệt không nhịn được đáp lên đó một nụ hôn. Vết đỏ trên cổ cậu cứ như vậy được hình thành, chỉ là rất nhạt mà thôi. Một bác sĩ ở Mỹ đã nói với anh không nên hôn quá mạnh vào cổ, có thể sẽ động vào một số động mạch quan trọng nào đó, khiến cậu chết queo.
Hạo Phong rên lên một tiếng nỉ non, nhưng anh không ngừng lại, thậm chí còn mò mẫm xuống dưới xương quai xanh để hôn.
Tay Tu Kiệt ôm lấy eo cậu đang không ngừng vuốt chiếc áo thun cậu đang mặc lên trên cao, đến khi nó khiến anh thấy vướng víu thì một phát lột nó đi luôn.
Cơ thể mình đột nhiên bị phơi bày khiến cậu giật mình theo bản năng muốn che chắn, nhưng mà tay lại bị anh ghì xuống, chỉ có thể nhẫn nhịn sự ngại ngùng đối diện với anh mắt nhìn loạn của anh.
Chiếc eo mềm mại trắng nõn thon gọn trước mặt anh khiến anh không nhịn được cúi đầu hôn lên.
Hạo Phong không chịu được siết chặt ghế sô pha, thỉnh thoảng kêu lên một tiếng.
Tu Kiệt chu du khắp người cậu, để lại dấu hôn ở khắp nơi trên cơ thể cậu. Đối lập với làn da trắng và rất nhiều vết đỏ, tạo nên sự tương phản khiến người ta phấn khích.
Thỏ Con! Yêu Đương NhéTác giả: Kỷ Mộc AnTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnCơn giáo Bắc thổi thấu cả tim gan, lạnh đến run rẩy cả người. Dưới sân trường Đại Hoa. Nhóm học xinh với áo trắng tay cộc và quần thể dục xanh. Chạy dọc sân trường với nét mặt không mấy vui vẻ. “Được rồi! Nghĩ ngơi đi mấy đứa!” Giọng nói của Chu Đạo - thầy thể dục của lớp - nghe sao mà ngọt ngào quá. Tức thì cả một đoàn học sinh ngã xuống giữa đường, mặt ngước lên trời, miệng t.hở dốc. Đứng cậu là một cậu thiếu niên với thân hình cao lớn. Giữa một đám người nằm trên sân, anh ta vẫn đứng, hơi thở không mấy loạn. Áo thể dục mỏng manh, tôn lên từng đường nét sắc sảo của cơ thể. Nữ sinh thì thầm to nhỏ, nhìn vào anh, rồi lại cúi đầu mặt đỏ, nở những nụ cười ngại ngùng. Tu Kiệt không để ý đến họ lắm. Anh đến thùng nước lạnh lấy một chai nước suốt rồi ngửa đầu tu hơn nửa chai. Tu Kiệt, Lăng Tu Kiệt. Giống như tên. Một thiếu niên hào kiệt xuất chúng. Chỉ là người tài giỏi thì thường kiêu ngạo, cả người toát lên một hơi thở không mấy thân thiện. Gương mặt anh vơi đi một nửa nét thiếu niên,… Cô gái như cô chưa từng nghe thấy câu từ chối nào tệ như vậy trước đây.Mary nhíu mày lại. Bắt đầu bực mình, cô ghét nhất chính là mấy người không thích mà cứ ấp úng lấy cái cớ xàm xàm cho qua. Người ta đã thật sự muốn trò chuyện cùng, ít nhất cũng phải từ chối một cách đàng hoàng chứ.Cô định nói gì đó mỉa mai thì một bóng người bước tới.Tu Kiệt bực bội, bước tới bế cậu lên một cái một.Hạo Phong đột nhiên bị nhấc bổng: “…”Hạo Phong: “Anh đừng…a”Tu Kiệt vắt cậu lên vai giống như cái bao tải, hình ảnh này kết hợp với trang phục của anh quả là một bộ dáng có chút kì lạ. Nhưng không sao, đẹp trai đều cho qua hết.Tu Kiệt nhìn Mary, trên đôi môi khẽ nụ cười, nhưng ý cười lại chẳng chạm tới đáy mắt.Cô bất giác run lên, cả người chợt lạnh, có cảm giác lúc nảy mình còn làm thêm gì nữa quá đáng với cậu em đáng yêu này thì bây giờ đừng có hòng đứng ở đây.Tu Kiệt sau đó lạnh lùng nhìn, rồi lại cười: “Xin lỗi, người yêu của tôi lại chạy lung tung rồi, lì quá đấy”Anh đánh lên Mông cậu rồi một phát đem cậu đi luôn.Hạo Phong: “…”Hạo Phong: “Em rất là ngượng”Tu Kiệt: “Vậy à”Hạo Phong: “Đúng, nên anh thả em xuống nhé?”Tu Kiệt: “Không được, lại con giống cái nào đến nữa thì sao? Em vậy sẽ cười như vậy à? Đang cố tình câu dẫn người khác? Không thích anh nữa? Mơ đi, ngoan ngoãn trên đó mà kiểm điểm lỗi lầm đi”Hạo Phong: “…”Ok, cậu ổn lắm, cậu quen rồi.…Về đến nhà của cậu.Phải, Tử Chân và Hạo Hiên khi biết cậu cần phải lên thành phố Hoa Hải để học tập thì lập tức tìm bất động sản trên đó. Thấy gần trường liền mua một căn nhà cho cậu.Bây giờ thì…Hạo Phong chỉ hận không thể chụp ảnh hết cả dung lượng của điện thoại.Tu Kiệt chẳng khác gì cái móc áo đi động. Mặc cái gì vào cũng đẹp cả. Đồ cậu thiết kế đều lấy số đo của anh làm chủ, nên một đống đồ từ năm nhất tới bây giờ đều lôi ra muốn anh mặc vào.Tu Kiệt rất ngoan ngoãn chiều theo cậu. Thay đồ đến mệt mỏi cũng chỉ đòi hôn một cái.Nhưng Hạo Phong đâu biết, đây là bình yên trước cơn bão lớn tốt hôm nay.Hạo Phong: “Đẹp quá đi, anh hơi ngẩng đầu lên một chút”Hạo Phong: “Tốt lắm, em rất thích, xong rồi hết đồ rồi đấy”Cậu vui vẻ ôm lấy điện thoại của mình. Nhìn lại mấy tấm ảnh vừa chụp cậu ưng bụng hết sức.Bạn trai đẹp trai!Tu Kiệt nhìn đồng hồ.Đã tận 7:35 rồi.Anh hơi sắn tay áo sơ mi lên.Sơ mi cậu thiết kế có một điểm rất đặc biệt chính là tay bồng. Tuy nhìn nữ tính nhưng đối với một số bạn nam trông nhỏ con hay là có tỉ lệ cơ thể tuyệt đẹp thì nó trông rất hợp và nổi bật.Anh bước đến gần Hạo Phong. Lấy chiếc điện thoại ra khỏi tay cậu.Hạo Phong khó hiểu lấy tay nâng kính lên, đôi mắt một màu đỏ máu nhìn anh, thật sự là đẹp đọng lòng người.Tu Kiệt cười, kéo mắt kính ra khỏi mắt cậu, sau đó cúi người xuống hôn.Lúc sáng hôn vì có chiếc mắt kính này nên thật sự rất vướng víu.Hạo Phong bị anh hôn đến bất ngờ, nhưng mà rất nhanh bị chiếm thế chủ động, cậu cũng thuận theo.“Ưm…a…anh sao vậy?”“Nhớ em…”“Hì hì…”“Thật sự rất nhớ em mà, há miệng ra nào”“Anh chậm một chút…ha…ưm…”Lăn lê bò lết từ trong phòng ngủ ra đến bên ngoài phòng khách. Muốn hỏi tại sao không lên giường á? Tại vì giường chất đầy cả quần áo rồi.Anh đè cậu lên sô pha. Liên tục hôn và hôn quá mãnh liệt nên khó tránh không phát ra một vài âm thanh khiến người ta đỏ mặt.Rất nhanh, cả hai đều có phản ứng.Hạo Phong ngửa đầu thở gấp. Bàn tay bám lấy cổ anh, cổ cậu cũng cong lên, yết hầu lộ ra trước mắt anh vô cùng gợi cảm.Tu Kiệt không nhịn được đáp lên đó một nụ hôn. Vết đỏ trên cổ cậu cứ như vậy được hình thành, chỉ là rất nhạt mà thôi. Một bác sĩ ở Mỹ đã nói với anh không nên hôn quá mạnh vào cổ, có thể sẽ động vào một số động mạch quan trọng nào đó, khiến cậu chết queo.Hạo Phong rên lên một tiếng nỉ non, nhưng anh không ngừng lại, thậm chí còn mò mẫm xuống dưới xương quai xanh để hôn.Tay Tu Kiệt ôm lấy eo cậu đang không ngừng vuốt chiếc áo thun cậu đang mặc lên trên cao, đến khi nó khiến anh thấy vướng víu thì một phát lột nó đi luôn.Cơ thể mình đột nhiên bị phơi bày khiến cậu giật mình theo bản năng muốn che chắn, nhưng mà tay lại bị anh ghì xuống, chỉ có thể nhẫn nhịn sự ngại ngùng đối diện với anh mắt nhìn loạn của anh.Chiếc eo mềm mại trắng nõn thon gọn trước mặt anh khiến anh không nhịn được cúi đầu hôn lên.Hạo Phong không chịu được siết chặt ghế sô pha, thỉnh thoảng kêu lên một tiếng.Tu Kiệt chu du khắp người cậu, để lại dấu hôn ở khắp nơi trên cơ thể cậu. Đối lập với làn da trắng và rất nhiều vết đỏ, tạo nên sự tương phản khiến người ta phấn khích.