Trời lạnh rồi, Lâm gia chúng tôi đã phá sản. Kể từ khi nhận được tin công ty phá sản, tôi đã khoác áo vàng đi giao đồ ăn. Hơn 20 năm sống cuộc đời được nuông chiều, tôi đã biết rõ bản thân – mình chẳng có chút tham vọng vươn lên gì, giờ chỉ như bọ gạo chờ chết. Tưởng cuộc sống của mình sẽ suôn sẻ lắm nhưng giờ tôi lại cảm thấy hết sức xấu hổ. Tôi đã chật vật để tìm được công việc giao đồ ăn, nghe có vẻ dễ dàng nhưng không. Tôi đến trước một căn hộ - nơi cần giao đồ. Cánh cửa trước mặt mở ra, nhìn thấy gương mặt ngái ngủ của Hạ Văn Hi, nụ cười mà tôi đang cố nặn ra bỗng chốc vụt tắt. Bây giờ là ba rưỡi chiều. Kẻ thù không đội trời chung của tôi - thiếu gia Hạ Văn Hi vừa mới tỉnh dậy. Đồ ăn chơi trác táng, học hành kém cỏi, kỹ năng yếu kém mà không tìm cách tiến bộ. Tôi ghét thể loại người này nhất!
Chương 15
Không RờiTác giả: A Dĩnh/阿颖Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrời lạnh rồi, Lâm gia chúng tôi đã phá sản. Kể từ khi nhận được tin công ty phá sản, tôi đã khoác áo vàng đi giao đồ ăn. Hơn 20 năm sống cuộc đời được nuông chiều, tôi đã biết rõ bản thân – mình chẳng có chút tham vọng vươn lên gì, giờ chỉ như bọ gạo chờ chết. Tưởng cuộc sống của mình sẽ suôn sẻ lắm nhưng giờ tôi lại cảm thấy hết sức xấu hổ. Tôi đã chật vật để tìm được công việc giao đồ ăn, nghe có vẻ dễ dàng nhưng không. Tôi đến trước một căn hộ - nơi cần giao đồ. Cánh cửa trước mặt mở ra, nhìn thấy gương mặt ngái ngủ của Hạ Văn Hi, nụ cười mà tôi đang cố nặn ra bỗng chốc vụt tắt. Bây giờ là ba rưỡi chiều. Kẻ thù không đội trời chung của tôi - thiếu gia Hạ Văn Hi vừa mới tỉnh dậy. Đồ ăn chơi trác táng, học hành kém cỏi, kỹ năng yếu kém mà không tìm cách tiến bộ. Tôi ghét thể loại người này nhất! Ban đầu tôi muốn thử đồ ăn ở căng tin công ty, nhưng Hạ Văn Hi đã đưa tôi đến một nhà hàng cao cấp.Ôi xa hoa quá!Kiếp sau tôi vẫn sẵn lòng làm trợ lý cho Hạ Văn Hi.Ăn xong, chuẩn bị rời đi, Hà Văn Hi bất ngờ gặp một người quen, bảo tôi ngồi một lát đợi anh ta quay lại.Tôi ngoan ngoãn gật đầu.Nhưng vừa ngồi xuống không bao lâu, điện thoại di động của anh ta đột nhiên vang lên, tôi đứng dậy tìm quanh nhưng không thấy anh đâu.Trong lúc do dự có nên trả lời cuộc gọi hay không thì cuộc gọi đã bị cúp máy.Điện thoại di động của Hạ Văn Hi không đặt mật khẩu, tay tôi sơ ý vuốt màn hình.Đây là một trang của web tìm kiếm và lịch sử tìm kiếm trên đó sẽ được hiển thị."Phụ nữ đột nhiên gọi kẻ thù của mình là bạn trai là có ý gì?""Phụ nữ chỉ hành động lấy lòng với người mình thích à?""Khi phụ nữ nói một người đàn ông là cả thế giới của cô ấy, có nghĩa là cô ấy thích anh ta?""Làm thế nào để khiến vị hôn thê đáng thương của tôi nhớ ra rằng cô ấy có hôn ước với tôi?"Đọc xong tôi có cảm giác như bị ai đó chĩa súng vào.Bùm.Đầu óc tôi ong ong.Đầu óc tôi quay cuồng trong vô vàn thứ.Tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu.Tôi hít một hơi thật sâu và mắt dừng lại ở ba chữ "hôn thê".Chết tiệt, tôi quên mất.Tôi đã đính hôn với Hạ Văn Hi.
Ban đầu tôi muốn thử đồ ăn ở căng tin công ty, nhưng Hạ Văn Hi đã đưa tôi đến một nhà hàng cao cấp.
Ôi xa hoa quá!
Kiếp sau tôi vẫn sẵn lòng làm trợ lý cho Hạ Văn Hi.
Ăn xong, chuẩn bị rời đi, Hà Văn Hi bất ngờ gặp một người quen, bảo tôi ngồi một lát đợi anh ta quay lại.
Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
Nhưng vừa ngồi xuống không bao lâu, điện thoại di động của anh ta đột nhiên vang lên, tôi đứng dậy tìm quanh nhưng không thấy anh đâu.
Trong lúc do dự có nên trả lời cuộc gọi hay không thì cuộc gọi đã bị cúp máy.
Điện thoại di động của Hạ Văn Hi không đặt mật khẩu, tay tôi sơ ý vuốt màn hình.
Đây là một trang của web tìm kiếm và lịch sử tìm kiếm trên đó sẽ được hiển thị.
"Phụ nữ đột nhiên gọi kẻ thù của mình là bạn trai là có ý gì?"
"Phụ nữ chỉ hành động lấy lòng với người mình thích à?"
"Khi phụ nữ nói một người đàn ông là cả thế giới của cô ấy, có nghĩa là cô ấy thích anh ta?"
"Làm thế nào để khiến vị hôn thê đáng thương của tôi nhớ ra rằng cô ấy có hôn ước với tôi?"
Đọc xong tôi có cảm giác như bị ai đó chĩa súng vào.
Bùm.
Đầu óc tôi ong ong.
Đầu óc tôi quay cuồng trong vô vàn thứ.
Tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Tôi hít một hơi thật sâu và mắt dừng lại ở ba chữ "hôn thê".
Chết tiệt, tôi quên mất.
Tôi đã đính hôn với Hạ Văn Hi.
Không RờiTác giả: A Dĩnh/阿颖Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngTrời lạnh rồi, Lâm gia chúng tôi đã phá sản. Kể từ khi nhận được tin công ty phá sản, tôi đã khoác áo vàng đi giao đồ ăn. Hơn 20 năm sống cuộc đời được nuông chiều, tôi đã biết rõ bản thân – mình chẳng có chút tham vọng vươn lên gì, giờ chỉ như bọ gạo chờ chết. Tưởng cuộc sống của mình sẽ suôn sẻ lắm nhưng giờ tôi lại cảm thấy hết sức xấu hổ. Tôi đã chật vật để tìm được công việc giao đồ ăn, nghe có vẻ dễ dàng nhưng không. Tôi đến trước một căn hộ - nơi cần giao đồ. Cánh cửa trước mặt mở ra, nhìn thấy gương mặt ngái ngủ của Hạ Văn Hi, nụ cười mà tôi đang cố nặn ra bỗng chốc vụt tắt. Bây giờ là ba rưỡi chiều. Kẻ thù không đội trời chung của tôi - thiếu gia Hạ Văn Hi vừa mới tỉnh dậy. Đồ ăn chơi trác táng, học hành kém cỏi, kỹ năng yếu kém mà không tìm cách tiến bộ. Tôi ghét thể loại người này nhất! Ban đầu tôi muốn thử đồ ăn ở căng tin công ty, nhưng Hạ Văn Hi đã đưa tôi đến một nhà hàng cao cấp.Ôi xa hoa quá!Kiếp sau tôi vẫn sẵn lòng làm trợ lý cho Hạ Văn Hi.Ăn xong, chuẩn bị rời đi, Hà Văn Hi bất ngờ gặp một người quen, bảo tôi ngồi một lát đợi anh ta quay lại.Tôi ngoan ngoãn gật đầu.Nhưng vừa ngồi xuống không bao lâu, điện thoại di động của anh ta đột nhiên vang lên, tôi đứng dậy tìm quanh nhưng không thấy anh đâu.Trong lúc do dự có nên trả lời cuộc gọi hay không thì cuộc gọi đã bị cúp máy.Điện thoại di động của Hạ Văn Hi không đặt mật khẩu, tay tôi sơ ý vuốt màn hình.Đây là một trang của web tìm kiếm và lịch sử tìm kiếm trên đó sẽ được hiển thị."Phụ nữ đột nhiên gọi kẻ thù của mình là bạn trai là có ý gì?""Phụ nữ chỉ hành động lấy lòng với người mình thích à?""Khi phụ nữ nói một người đàn ông là cả thế giới của cô ấy, có nghĩa là cô ấy thích anh ta?""Làm thế nào để khiến vị hôn thê đáng thương của tôi nhớ ra rằng cô ấy có hôn ước với tôi?"Đọc xong tôi có cảm giác như bị ai đó chĩa súng vào.Bùm.Đầu óc tôi ong ong.Đầu óc tôi quay cuồng trong vô vàn thứ.Tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu.Tôi hít một hơi thật sâu và mắt dừng lại ở ba chữ "hôn thê".Chết tiệt, tôi quên mất.Tôi đã đính hôn với Hạ Văn Hi.