Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 49: Vì em đó

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Sau khi ông ta nghe điện thoại của quản lý phòng tài vụ tập đoàn Thái An gọi tới thì tức giận đập máy xuống đất."Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!""Hứa Hiếu Dương, lại là trò của mày bày ra!"Lần đầu tiên Hứa Thiên Tứ thấy Hứa Hải Phong mất bình tĩnh đến vậy."Bố, giờ chúng ta phải làm sao?""Cứ thế này tập đoàn chúng ta xong đời mất".Hứa Hải Phong trầm giọng nói: "Mày lên tỉnh tìm cô mày ngay!""Bố, nhà chúng ta với cô lâu rồi có qua lại đâu"."Năm đó cô cũng bị ông đuổi ra khỏi nhà, chẳng phải đã bảo có chết cũng không về sao?"Mặt mày Hứa Hải Phong lúc này đã méo xệch đi."Đúng là cô mày đã nói có chết cũng không về thế nhưng nếu ông mất thì sao?"Nghe tới đây mà Hứa Thiên Tứ giật mình."Ông chỉ hôn mê mà thôi, bác sỹ đã nói rồi, hai ngày nữa sẽ tỉnh lại thôi".Hứa Hải Phong cúi người, nhìn Hứa Thái An đang ngủ say."Bố, từ nhỏ bố đã dạy con muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn".Nói chừng, Hứa Hải Phong rút ra từ trong túi một lọ thủy tinh nhỏ.Trên chiếc lọ này có dòng chữ tiếng Anh ghi rõ "Adrenaline" (một hormon được giải phóng khỏi tuyến thượng thận)."Bố! Bố định làm gì!?"Hứa Thiên Tứ sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch.Bởi lẽ anh ta thấy Hứa Hải Phong đang đổ lọ Adrenaline này vào bình truyền nước của ông.Hứa Hải Phong nhìn con trai mình: "Lời của ông con, giờ bố sẽ truyền đạt lại y nguyên. Muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn!"Một phút sau, có tiếng y tá cuống quýt hô hoán."Bệnh nhân phòng VIP số 3 xuất hiện tình trạng shock tim, cấp cứu gấp!"..."Cạch".Lý Hùng mở hộp sô cô la sắt ra, lấy một viên sô cô la bỏ vào miệng.Anh vừa thưởng thức sô cô la tan trong miệng, vừa đi tới cửa văn phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.Lý Hùng đưa tay ra gõ cửa."Mời vào".Anh đẩy cửa ra thì thấy Hứa Mộc Tình đang miệt mài làm việc."Vợ của anh ơi, năm giờ đến nơi rồi mà sao em vẫn chưa tan làm thế?""Em mà mệt đến ốm thì anh sẽ đau lòng đấy".Lý Hùng đi đến bên Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình ngẩng đầu lên, cô bỗng nhiên hỏi: "Liệu anh có coi thường em không?""Nói linh tinh gì thế?""Nhưng em phát hiện ra bây giờ mình không làm tốt được việc gì cả".Hứa Mộc Tình khẽ chu môi lên."Trước đây em nghĩ rằng chỉ cần mình cố gắng thì bất kể là chuyện gì cũng không làm khó được em"."Thế nhưng bây giờ có rất nhiều chuyện không phải em muốn làm thì nhất định sẽ làm được"."Em thấy mình thật vô dụng".Lý Hùng nắm tay Hứa Mộc Tình rồi dẫn cô ra khỏi văn phòng.Thỉnh thoảng trên hành lang lại bắt gặp những nhân viên vội vàng lướt qua.Những người này vừa thấy Hứa Mộc Tình đều lễ phép chào hỏi.Và những nhân viên này đều có một điểm chung.Khi họ nhìn thấy Hứa Mộc Tình thì đều sẽ cười."Em có thấy nụ cười trên gương mặt họ không?"Hứa Mộc Tình gật đầu."Em có biết tại sao họ lại cười không?"Hứa Mộc Tình lắc đầu."Bởi vì em đó"."Em á?"Lý Hùng không giải thích mà nắm tay Hứa Mộc Tình đi tới phòng uống nước.Hai người đứng ngoài cửa phòng uống nước, bên ngoài vọng ra tiếng của mấy nhân viên."Này, mọi người có thấy con người tổng giám đốc của chúng ta rất tốt không?"

Sau khi ông ta nghe điện thoại của quản lý phòng tài vụ tập đoàn Thái An gọi tới thì tức giận đập máy xuống đất.

"Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!"

"Hứa Hiếu Dương, lại là trò của mày bày ra!"

Lần đầu tiên Hứa Thiên Tứ thấy Hứa Hải Phong mất bình tĩnh đến vậy.

"Bố, giờ chúng ta phải làm sao?"

"Cứ thế này tập đoàn chúng ta xong đời mất".

Hứa Hải Phong trầm giọng nói: "Mày lên tỉnh tìm cô mày ngay!"

"Bố, nhà chúng ta với cô lâu rồi có qua lại đâu".

"Năm đó cô cũng bị ông đuổi ra khỏi nhà, chẳng phải đã bảo có chết cũng không về sao?"

Mặt mày Hứa Hải Phong lúc này đã méo xệch đi.

"Đúng là cô mày đã nói có chết cũng không về thế nhưng nếu ông mất thì sao?"

Nghe tới đây mà Hứa Thiên Tứ giật mình.

"Ông chỉ hôn mê mà thôi, bác sỹ đã nói rồi, hai ngày nữa sẽ tỉnh lại thôi".

Hứa Hải Phong cúi người, nhìn Hứa Thái An đang ngủ say.

"Bố, từ nhỏ bố đã dạy con muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn".

Nói chừng, Hứa Hải Phong rút ra từ trong túi một lọ thủy tinh nhỏ.

Trên chiếc lọ này có dòng chữ tiếng Anh ghi rõ "Adrenaline" (một hormon được giải phóng khỏi tuyến thượng thận).

"Bố! Bố định làm gì!?"

Hứa Thiên Tứ sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch.

Bởi lẽ anh ta thấy Hứa Hải Phong đang đổ lọ Adrenaline này vào bình truyền nước của ông.

Hứa Hải Phong nhìn con trai mình: "Lời của ông con, giờ bố sẽ truyền đạt lại y nguyên. Muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn!"

Một phút sau, có tiếng y tá cuống quýt hô hoán.

"Bệnh nhân phòng VIP số 3 xuất hiện tình trạng shock tim, cấp cứu gấp!"

...

"Cạch".

Lý Hùng mở hộp sô cô la sắt ra, lấy một viên sô cô la bỏ vào miệng.

Anh vừa thưởng thức sô cô la tan trong miệng, vừa đi tới cửa văn phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.

Lý Hùng đưa tay ra gõ cửa.

"Mời vào".

Anh đẩy cửa ra thì thấy Hứa Mộc Tình đang miệt mài làm việc.

"Vợ của anh ơi, năm giờ đến nơi rồi mà sao em vẫn chưa tan làm thế?"

"Em mà mệt đến ốm thì anh sẽ đau lòng đấy".

Lý Hùng đi đến bên Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình ngẩng đầu lên, cô bỗng nhiên hỏi: "Liệu anh có coi thường em không?"

"Nói linh tinh gì thế?"

"Nhưng em phát hiện ra bây giờ mình không làm tốt được việc gì cả".

Hứa Mộc Tình khẽ chu môi lên.

"Trước đây em nghĩ rằng chỉ cần mình cố gắng thì bất kể là chuyện gì cũng không làm khó được em".

"Thế nhưng bây giờ có rất nhiều chuyện không phải em muốn làm thì nhất định sẽ làm được".

"Em thấy mình thật vô dụng".

Lý Hùng nắm tay Hứa Mộc Tình rồi dẫn cô ra khỏi văn phòng.

Thỉnh thoảng trên hành lang lại bắt gặp những nhân viên vội vàng lướt qua.

Những người này vừa thấy Hứa Mộc Tình đều lễ phép chào hỏi.

Và những nhân viên này đều có một điểm chung.

Khi họ nhìn thấy Hứa Mộc Tình thì đều sẽ cười.

"Em có thấy nụ cười trên gương mặt họ không?"

Hứa Mộc Tình gật đầu.

"Em có biết tại sao họ lại cười không?"

Hứa Mộc Tình lắc đầu.

"Bởi vì em đó".

"Em á?"

Lý Hùng không giải thích mà nắm tay Hứa Mộc Tình đi tới phòng uống nước.

Hai người đứng ngoài cửa phòng uống nước, bên ngoài vọng ra tiếng của mấy nhân viên.

"Này, mọi người có thấy con người tổng giám đốc của chúng ta rất tốt không?"

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Sau khi ông ta nghe điện thoại của quản lý phòng tài vụ tập đoàn Thái An gọi tới thì tức giận đập máy xuống đất."Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!""Hứa Hiếu Dương, lại là trò của mày bày ra!"Lần đầu tiên Hứa Thiên Tứ thấy Hứa Hải Phong mất bình tĩnh đến vậy."Bố, giờ chúng ta phải làm sao?""Cứ thế này tập đoàn chúng ta xong đời mất".Hứa Hải Phong trầm giọng nói: "Mày lên tỉnh tìm cô mày ngay!""Bố, nhà chúng ta với cô lâu rồi có qua lại đâu"."Năm đó cô cũng bị ông đuổi ra khỏi nhà, chẳng phải đã bảo có chết cũng không về sao?"Mặt mày Hứa Hải Phong lúc này đã méo xệch đi."Đúng là cô mày đã nói có chết cũng không về thế nhưng nếu ông mất thì sao?"Nghe tới đây mà Hứa Thiên Tứ giật mình."Ông chỉ hôn mê mà thôi, bác sỹ đã nói rồi, hai ngày nữa sẽ tỉnh lại thôi".Hứa Hải Phong cúi người, nhìn Hứa Thái An đang ngủ say."Bố, từ nhỏ bố đã dạy con muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn".Nói chừng, Hứa Hải Phong rút ra từ trong túi một lọ thủy tinh nhỏ.Trên chiếc lọ này có dòng chữ tiếng Anh ghi rõ "Adrenaline" (một hormon được giải phóng khỏi tuyến thượng thận)."Bố! Bố định làm gì!?"Hứa Thiên Tứ sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch.Bởi lẽ anh ta thấy Hứa Hải Phong đang đổ lọ Adrenaline này vào bình truyền nước của ông.Hứa Hải Phong nhìn con trai mình: "Lời của ông con, giờ bố sẽ truyền đạt lại y nguyên. Muốn làm nên chuyện thì phải bất chấp thủ đoạn!"Một phút sau, có tiếng y tá cuống quýt hô hoán."Bệnh nhân phòng VIP số 3 xuất hiện tình trạng shock tim, cấp cứu gấp!"..."Cạch".Lý Hùng mở hộp sô cô la sắt ra, lấy một viên sô cô la bỏ vào miệng.Anh vừa thưởng thức sô cô la tan trong miệng, vừa đi tới cửa văn phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.Lý Hùng đưa tay ra gõ cửa."Mời vào".Anh đẩy cửa ra thì thấy Hứa Mộc Tình đang miệt mài làm việc."Vợ của anh ơi, năm giờ đến nơi rồi mà sao em vẫn chưa tan làm thế?""Em mà mệt đến ốm thì anh sẽ đau lòng đấy".Lý Hùng đi đến bên Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình ngẩng đầu lên, cô bỗng nhiên hỏi: "Liệu anh có coi thường em không?""Nói linh tinh gì thế?""Nhưng em phát hiện ra bây giờ mình không làm tốt được việc gì cả".Hứa Mộc Tình khẽ chu môi lên."Trước đây em nghĩ rằng chỉ cần mình cố gắng thì bất kể là chuyện gì cũng không làm khó được em"."Thế nhưng bây giờ có rất nhiều chuyện không phải em muốn làm thì nhất định sẽ làm được"."Em thấy mình thật vô dụng".Lý Hùng nắm tay Hứa Mộc Tình rồi dẫn cô ra khỏi văn phòng.Thỉnh thoảng trên hành lang lại bắt gặp những nhân viên vội vàng lướt qua.Những người này vừa thấy Hứa Mộc Tình đều lễ phép chào hỏi.Và những nhân viên này đều có một điểm chung.Khi họ nhìn thấy Hứa Mộc Tình thì đều sẽ cười."Em có thấy nụ cười trên gương mặt họ không?"Hứa Mộc Tình gật đầu."Em có biết tại sao họ lại cười không?"Hứa Mộc Tình lắc đầu."Bởi vì em đó"."Em á?"Lý Hùng không giải thích mà nắm tay Hứa Mộc Tình đi tới phòng uống nước.Hai người đứng ngoài cửa phòng uống nước, bên ngoài vọng ra tiếng của mấy nhân viên."Này, mọi người có thấy con người tổng giám đốc của chúng ta rất tốt không?"

Chương 49: Vì em đó