“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 586: Hứa Mộc Tình rất tức
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… giậnBình thường, Hứa Mộc Tình là mộtngười rất biết cách nói chuyện.Cô hiền lành tốt bụng, tính tình hoạtbát nên khiến mọi người đều muốngần gũi thân thiết với cô.Hứa Mộc Tình rất ít khi tức giận.Khuôn mặt thanh tú của cô luônmang theo nụ cười trong trẻo nhưlàn gió xuân.Tuy nhiên, lúc này Hứa Mộc Tìnhkhẽ nhíu mày, trong đôi mắt hiệnlên một tia giận dữ.Cô rất tức giận.Người khác nói cô thế nào cũngđược, nhưng tuyệt đối không đượcđộng đến chồng cô!Hứa Mộc Tình, người thường ngàyvẫn luôn đối xử dịu dàng với mọingười, lúc này cô nhìn chằm chằmhắn ta bằng đôi mắt sáng như ngọccủa mình.“Chồng tôi ăn mặc luộm thuộm thìcó liên quan gì đến anh?”“Nếu như anh thấy gai mắt, thì anhđừng nhìn chồng tôi nữa, anh đinhìn người khác đi?”Tống Giang Thu sững sờ.Hắn ta nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánhmắt không thể nào tin được.Hắn ta không hiểu.Không hiểu tại sao Hứa Mộc Tình lạicó thể bày ra dáng vẻ như vậy khigặp một người đàn ông xuất chúngnhư hắn ta.Khi Tống Giang Thu đi tới, trongđầu hắn ta đã hiện lên vô số cảnhtượng.Hắn ta tưởng tượng khi Hứa MộcTình nhìn thấy mình, hai mắt cô sẽsáng rực lên.Sau đó, giống như những người phụnữ ở bên cạnh, thể hiện ánh mắtngưỡng mộ, thậm chí là mê muộihắn ta.Nhưng hắn ta không nhìn thấy ánhmắt này của Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình đang tức giận.Sự tức giận của cô khiến Lý Phongđang đứng bên cạnh mỉm cười.Cô vẫn giống như khi còn bé, đứngtrước mặt anh, chặn con chó hungdữ trước mặt anh lại.Chỉ là, bây giờ con chó dại năm đóđã trở thành một thằng cậu ấm tựcao tự đại.“Cô này, xin cô đừng tức giận”.Mặc dù trong lòng đã bừng lênngọn lửa.Nhưng gương mặt Tống Giang Thuvẫn thể hiện phong thái lịch lãm củacậu chủ nhà danh gia vọng tộc.Hắn ta cười.Vẻ ngoài sang trọng.Đẹp trai ngời ngời.Phong độ lịch lãm.Có rất nhiều phụ nữ ở bên cạnh, tấtcả đều mê mệt dáng vẻ đó củaTống Giang Thu.Bọn họ không ngừng giữ chặt timmình, bày ra bộ dạng hận khôngthể lập tức lao ra đó, dâng hiếntoàn bộ cơ thể cho Tống Giang Thu.“Chuyện không phải như cô nghĩđâu, ý tôi là nói, dù sao thì đâycũng là một bữa tiệc từ thiện caocấp”.“Người đàn ông bên cạnh cô ănmặc quá giản dị”.“Việc này không chỉ gây khó xử chobản thân anh ta mà còn gây khó xửcho tất cả mọi người đến tham giabữa tiệc này”.“Nếu như người đàn ông bên cạnhcô không có một bộ vest phù hợp”.“Bây giờ tôi có thể bảo người đi tìmcho anh ta một bộ để anh ta thay”.Ngay khi Tống Giang Thu nói xongđiều này, ở bên cạnh có rất nhiềungười bắt đầu khen ngợi anh ta.“Cậu Tống ngầu thật ấy!”“Chồng tôi bằng một nửa anh ấy thìcó phải tốt không”.“Oa, đúng là cậu chủ của thế gianổi tiếng, nói chuyện dễ nghe thếchứ lại!”“Nhất định chúng ta phải tiếp xúcvới anh ấy nhiều hơn nữa, nếu nhưchúng ta có thể học hỏi được điềugì từ anh ấy thì sẽ rất có lợi choviệc kinh doanh của chúng ta saunày”.Hứa Mộc Tình không nhận ‘ý tốt’của Tống Giang Thu.“Anh Tống này, hôm nay là bữa tiệctừ thiện, không phải bữa tiệc củagiới thượng lưu”.“Khi ban tổ chức mời chúng tôi đếntham dự, bọn họ không hề yêu cầuphải mặc quần áo như thế nào?”“Hơn nữa, chẳng phải tốt hơn nếunhư anh tặng bộ vest trị giá ba trămnghìn đó của mình cho những ngườicó nhu cầu sao?”Nụ cười rạng rỡ trên mặt TốngGiang Thu trở nên cứng ngắc.Trong tay áo, hắn ta đã nắm chặttay từ lâu!Con quỷ cái!Cậu chủ đây đã nể mặt cô lắm rồi,cô lại không biết điều!Cô đợi đấy cho tôi!Bây giờ tài xế vẫn chưa tới, chờ látnữa bắt cô bò lên giường, tôi sẽ chocô nếm thử sự lợi hại của tôi.Trong lòng nghĩ như vậy, TốngGiang Thu lập tức liếc nhìn MC bữatiệc.Bữa tiệc tối nay thật ra là do TốngGiang Thu đặc biệt tổ chức.Mục đích rất rõ ràng, chính là bắtHứa Mộc Tình bò lên giường củahắn ta!Vì vậy, Tống Giang Thu đã gọi sẵnvài tên đàn em.Chiêu này không được, vậy thì nhấtđịnh phải dùng chiêu thứ hai!MC nhận được tín hiệu của TốngGiang Thu, lập tức ho nhẹ mộttiếng.Sau đó, hắn bước tới, nói với HứaMộc Tình: “Xin hỏi, cô là giám đốccủa tập đoàn Lăng Tiêu, cô HứaMộc Tình đúng không?”Hứa Mộc Tình khẽ gật đầu: “Đúnglà tôi”.“Chuyện là như thế này”.“Thật ra hôm nay, ban tổ chứcchúng tôi chỉ mời duy nhất giámđốc Hứa đây thôi”.“Không hề mời người đàn ông đứngbên cạnh cô”.“Vì vậy chúng tôi có thể mời anhnày ra ngoài, đứng đợi cô ở bãi đỗxe dưới lầu được không?”“Cô phải biết rằng, bữa tiệc từ thiệntối nay của chúng tôi là một bữatiệc có quy cũ rất rõ ràng”.“Hơn nữa, tối nay, tất cả những aitham gia bữa tiệc đều sẽ quyên góptấm lòng của mình cho người dân ởnhững vùng nghèo khó”.“Số tiền quyên góp của mỗi người ítnhất cũng là năm trăm nghìn”.Hứa Mộc Tình đối mặt với MC, ánhmắt như thiêu đốt.“Anh cảm thấy tập đoàn Lăng Tiêucủa chúng tôi không bỏ ra được sốtiền đó sao?”Ngay khi Hứa Mộc Tình nói xongcâu này, một người phụ nữ đứngbên cạnh cười chế nhạo.“Tập đoàn Lăng Tiêu nào cơ, chưatừng nghe qua”.“Ôi giời! Mấy năm nay, đám ngườinhỏ bé xuất thân từ nơi khỉ ho cògáy suốt ngày tự xưng cái công tyrẻ rách của mình thành tập đoàn rồicơ đấy”.“Thật ra chỉ một cái xưởng gia đìnhkhông hơn không kém”.“Ha ha ha ha!’Cười nhạo.Không coi ai ra gì.Đám người này, kẻ nào kẻ nấy cũngkiêu căng ngạo mạn.Dương dương tự đắc.Ánh mắt bọn họ nhìn Hứa Mộc Tìnhđầy khinh bỉ và coi thường.Trong mắt bọn họ, chỉ cần đến từnơi ở bên ngoài thủ đô, đều lànhững người thấp kém hơn bọn họ.Lúc này, bên cạnh có một ngườiđàn ông tai to mặt lớn, đột nhiêncười nói.“Người đẹp à, nếu không bỏ rađược năm trăm nghìn, có thể mượntôi này”.“Tôi không tính lãi đâu, chỉ cần tốinay cô cùng tôi về nhà là được”.“Biệt thự của tôi to lắm, giườngcũng to lắm đấy”.“Xoẹt!”Đột nhiên Lý Phong nhanh chóngtiếp cận, trực tiếp đứng trước mặtgã mập.“Sao nào? Thằng nhãi này cònmuốn ra tay đánh người à?”Gã mập thở phì phò, hai mắt trợnngược lên.“Bốp!”Âm thanh cái tát vang vọng khắpsảnh tiệc.Lý Phong tát một cái.Cơ thể hơn một trăm kg của ông talập tức bay lên.Ông ta bay qua đầu mọi người, đậpmạnh vào bức tường bên cạnh.Một người đàn ông ở bên cạnh lậptức đỡ gã mập đó đứng dậy.Ông ta run rẩy chỉ vào người LýPhong chửi bới.“Mẹ thằng chó này dám đánh tao!Giỏi! Giỏi lắm!”“Mày chết chắc rồi, mẹ nhà màychết chắc rồi!”Tống Giang Thu lập tức nhân cơhôi, nháy mắt với MC đang đứnggần đó.MC lập tức hét lớn: “Bảo vệ đâu!Lập tức đuổi kẻ hung ác này rangoài cho tôi!”Hơn chục nhân viên bảo vệ đã chờsẵn ở ngoài cửa từ lâu lập tức xôngvào.Lúc những tên bảo vệ này lao vềphía Lý Phong.Cánh cửa của phòng riêng bên cạnhsảnh tiệc mở ra.“Ai dám ra tay!”
giận
Bình thường, Hứa Mộc Tình là một
người rất biết cách nói chuyện.
Cô hiền lành tốt bụng, tính tình hoạt
bát nên khiến mọi người đều muốn
gần gũi thân thiết với cô.
Hứa Mộc Tình rất ít khi tức giận.
Khuôn mặt thanh tú của cô luôn
mang theo nụ cười trong trẻo như
làn gió xuân.
Tuy nhiên, lúc này Hứa Mộc Tình
khẽ nhíu mày, trong đôi mắt hiện
lên một tia giận dữ.
Cô rất tức giận.
Người khác nói cô thế nào cũng
được, nhưng tuyệt đối không được
động đến chồng cô!
Hứa Mộc Tình, người thường ngày
vẫn luôn đối xử dịu dàng với mọi
người, lúc này cô nhìn chằm chằm
hắn ta bằng đôi mắt sáng như ngọc
của mình.
“Chồng tôi ăn mặc luộm thuộm thì
có liên quan gì đến anh?”
“Nếu như anh thấy gai mắt, thì anh
đừng nhìn chồng tôi nữa, anh đi
nhìn người khác đi?”
Tống Giang Thu sững sờ.
Hắn ta nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánh
mắt không thể nào tin được.
Hắn ta không hiểu.
Không hiểu tại sao Hứa Mộc Tình lại
có thể bày ra dáng vẻ như vậy khi
gặp một người đàn ông xuất chúng
như hắn ta.
Khi Tống Giang Thu đi tới, trong
đầu hắn ta đã hiện lên vô số cảnh
tượng.
Hắn ta tưởng tượng khi Hứa Mộc
Tình nhìn thấy mình, hai mắt cô sẽ
sáng rực lên.
Sau đó, giống như những người phụ
nữ ở bên cạnh, thể hiện ánh mắt
ngưỡng mộ, thậm chí là mê muội
hắn ta.
Nhưng hắn ta không nhìn thấy ánh
mắt này của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình đang tức giận.
Sự tức giận của cô khiến Lý Phong
đang đứng bên cạnh mỉm cười.
Cô vẫn giống như khi còn bé, đứng
trước mặt anh, chặn con chó hung
dữ trước mặt anh lại.
Chỉ là, bây giờ con chó dại năm đó
đã trở thành một thằng cậu ấm tự
cao tự đại.
“Cô này, xin cô đừng tức giận”.
Mặc dù trong lòng đã bừng lên
ngọn lửa.
Nhưng gương mặt Tống Giang Thu
vẫn thể hiện phong thái lịch lãm của
cậu chủ nhà danh gia vọng tộc.
Hắn ta cười.
Vẻ ngoài sang trọng.
Đẹp trai ngời ngời.
Phong độ lịch lãm.
Có rất nhiều phụ nữ ở bên cạnh, tất
cả đều mê mệt dáng vẻ đó của
Tống Giang Thu.
Bọn họ không ngừng giữ chặt tim
mình, bày ra bộ dạng hận không
thể lập tức lao ra đó, dâng hiến
toàn bộ cơ thể cho Tống Giang Thu.
“Chuyện không phải như cô nghĩ
đâu, ý tôi là nói, dù sao thì đây
cũng là một bữa tiệc từ thiện cao
cấp”.
“Người đàn ông bên cạnh cô ăn
mặc quá giản dị”.
“Việc này không chỉ gây khó xử cho
bản thân anh ta mà còn gây khó xử
cho tất cả mọi người đến tham gia
bữa tiệc này”.
“Nếu như người đàn ông bên cạnh
cô không có một bộ vest phù hợp”.
“Bây giờ tôi có thể bảo người đi tìm
cho anh ta một bộ để anh ta thay”.
Ngay khi Tống Giang Thu nói xong
điều này, ở bên cạnh có rất nhiều
người bắt đầu khen ngợi anh ta.
“Cậu Tống ngầu thật ấy!”
“Chồng tôi bằng một nửa anh ấy thì
có phải tốt không”.
“Oa, đúng là cậu chủ của thế gia
nổi tiếng, nói chuyện dễ nghe thế
chứ lại!”
“Nhất định chúng ta phải tiếp xúc
với anh ấy nhiều hơn nữa, nếu như
chúng ta có thể học hỏi được điều
gì từ anh ấy thì sẽ rất có lợi cho
việc kinh doanh của chúng ta sau
này”.
Hứa Mộc Tình không nhận ‘ý tốt’
của Tống Giang Thu.
“Anh Tống này, hôm nay là bữa tiệc
từ thiện, không phải bữa tiệc của
giới thượng lưu”.
“Khi ban tổ chức mời chúng tôi đến
tham dự, bọn họ không hề yêu cầu
phải mặc quần áo như thế nào?”
“Hơn nữa, chẳng phải tốt hơn nếu
như anh tặng bộ vest trị giá ba trăm
nghìn đó của mình cho những người
có nhu cầu sao?”
Nụ cười rạng rỡ trên mặt Tống
Giang Thu trở nên cứng ngắc.
Trong tay áo, hắn ta đã nắm chặt
tay từ lâu!
Con quỷ cái!
Cậu chủ đây đã nể mặt cô lắm rồi,
cô lại không biết điều!
Cô đợi đấy cho tôi!
Bây giờ tài xế vẫn chưa tới, chờ lát
nữa bắt cô bò lên giường, tôi sẽ cho
cô nếm thử sự lợi hại của tôi.
Trong lòng nghĩ như vậy, Tống
Giang Thu lập tức liếc nhìn MC bữa
tiệc.
Bữa tiệc tối nay thật ra là do Tống
Giang Thu đặc biệt tổ chức.
Mục đích rất rõ ràng, chính là bắt
Hứa Mộc Tình bò lên giường của
hắn ta!
Vì vậy, Tống Giang Thu đã gọi sẵn
vài tên đàn em.
Chiêu này không được, vậy thì nhất
định phải dùng chiêu thứ hai!
MC nhận được tín hiệu của Tống
Giang Thu, lập tức ho nhẹ một
tiếng.
Sau đó, hắn bước tới, nói với Hứa
Mộc Tình: “Xin hỏi, cô là giám đốc
của tập đoàn Lăng Tiêu, cô Hứa
Mộc Tình đúng không?”
Hứa Mộc Tình khẽ gật đầu: “Đúng
là tôi”.
“Chuyện là như thế này”.
“Thật ra hôm nay, ban tổ chức
chúng tôi chỉ mời duy nhất giám
đốc Hứa đây thôi”.
“Không hề mời người đàn ông đứng
bên cạnh cô”.
“Vì vậy chúng tôi có thể mời anh
này ra ngoài, đứng đợi cô ở bãi đỗ
xe dưới lầu được không?”
“Cô phải biết rằng, bữa tiệc từ thiện
tối nay của chúng tôi là một bữa
tiệc có quy cũ rất rõ ràng”.
“Hơn nữa, tối nay, tất cả những ai
tham gia bữa tiệc đều sẽ quyên góp
tấm lòng của mình cho người dân ở
những vùng nghèo khó”.
“Số tiền quyên góp của mỗi người ít
nhất cũng là năm trăm nghìn”.
Hứa Mộc Tình đối mặt với MC, ánh
mắt như thiêu đốt.
“Anh cảm thấy tập đoàn Lăng Tiêu
của chúng tôi không bỏ ra được số
tiền đó sao?”
Ngay khi Hứa Mộc Tình nói xong
câu này, một người phụ nữ đứng
bên cạnh cười chế nhạo.
“Tập đoàn Lăng Tiêu nào cơ, chưa
từng nghe qua”.
“Ôi giời! Mấy năm nay, đám người
nhỏ bé xuất thân từ nơi khỉ ho cò
gáy suốt ngày tự xưng cái công ty
rẻ rách của mình thành tập đoàn rồi
cơ đấy”.
“Thật ra chỉ một cái xưởng gia đình
không hơn không kém”.
“Ha ha ha ha!’
Cười nhạo.
Không coi ai ra gì.
Đám người này, kẻ nào kẻ nấy cũng
kiêu căng ngạo mạn.
Dương dương tự đắc.
Ánh mắt bọn họ nhìn Hứa Mộc Tình
đầy khinh bỉ và coi thường.
Trong mắt bọn họ, chỉ cần đến từ
nơi ở bên ngoài thủ đô, đều là
những người thấp kém hơn bọn họ.
Lúc này, bên cạnh có một người
đàn ông tai to mặt lớn, đột nhiên
cười nói.
“Người đẹp à, nếu không bỏ ra
được năm trăm nghìn, có thể mượn
tôi này”.
“Tôi không tính lãi đâu, chỉ cần tối
nay cô cùng tôi về nhà là được”.
“Biệt thự của tôi to lắm, giường
cũng to lắm đấy”.
“Xoẹt!”
Đột nhiên Lý Phong nhanh chóng
tiếp cận, trực tiếp đứng trước mặt
gã mập.
“Sao nào? Thằng nhãi này còn
muốn ra tay đánh người à?”
Gã mập thở phì phò, hai mắt trợn
ngược lên.
“Bốp!”
Âm thanh cái tát vang vọng khắp
sảnh tiệc.
Lý Phong tát một cái.
Cơ thể hơn một trăm kg của ông ta
lập tức bay lên.
Ông ta bay qua đầu mọi người, đập
mạnh vào bức tường bên cạnh.
Một người đàn ông ở bên cạnh lập
tức đỡ gã mập đó đứng dậy.
Ông ta run rẩy chỉ vào người Lý
Phong chửi bới.
“Mẹ thằng chó này dám đánh tao!
Giỏi! Giỏi lắm!”
“Mày chết chắc rồi, mẹ nhà mày
chết chắc rồi!”
Tống Giang Thu lập tức nhân cơ
hôi, nháy mắt với MC đang đứng
gần đó.
MC lập tức hét lớn: “Bảo vệ đâu!
Lập tức đuổi kẻ hung ác này ra
ngoài cho tôi!”
Hơn chục nhân viên bảo vệ đã chờ
sẵn ở ngoài cửa từ lâu lập tức xông
vào.
Lúc những tên bảo vệ này lao về
phía Lý Phong.
Cánh cửa của phòng riêng bên cạnh
sảnh tiệc mở ra.
“Ai dám ra tay!”
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… giậnBình thường, Hứa Mộc Tình là mộtngười rất biết cách nói chuyện.Cô hiền lành tốt bụng, tính tình hoạtbát nên khiến mọi người đều muốngần gũi thân thiết với cô.Hứa Mộc Tình rất ít khi tức giận.Khuôn mặt thanh tú của cô luônmang theo nụ cười trong trẻo nhưlàn gió xuân.Tuy nhiên, lúc này Hứa Mộc Tìnhkhẽ nhíu mày, trong đôi mắt hiệnlên một tia giận dữ.Cô rất tức giận.Người khác nói cô thế nào cũngđược, nhưng tuyệt đối không đượcđộng đến chồng cô!Hứa Mộc Tình, người thường ngàyvẫn luôn đối xử dịu dàng với mọingười, lúc này cô nhìn chằm chằmhắn ta bằng đôi mắt sáng như ngọccủa mình.“Chồng tôi ăn mặc luộm thuộm thìcó liên quan gì đến anh?”“Nếu như anh thấy gai mắt, thì anhđừng nhìn chồng tôi nữa, anh đinhìn người khác đi?”Tống Giang Thu sững sờ.Hắn ta nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánhmắt không thể nào tin được.Hắn ta không hiểu.Không hiểu tại sao Hứa Mộc Tình lạicó thể bày ra dáng vẻ như vậy khigặp một người đàn ông xuất chúngnhư hắn ta.Khi Tống Giang Thu đi tới, trongđầu hắn ta đã hiện lên vô số cảnhtượng.Hắn ta tưởng tượng khi Hứa MộcTình nhìn thấy mình, hai mắt cô sẽsáng rực lên.Sau đó, giống như những người phụnữ ở bên cạnh, thể hiện ánh mắtngưỡng mộ, thậm chí là mê muộihắn ta.Nhưng hắn ta không nhìn thấy ánhmắt này của Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình đang tức giận.Sự tức giận của cô khiến Lý Phongđang đứng bên cạnh mỉm cười.Cô vẫn giống như khi còn bé, đứngtrước mặt anh, chặn con chó hungdữ trước mặt anh lại.Chỉ là, bây giờ con chó dại năm đóđã trở thành một thằng cậu ấm tựcao tự đại.“Cô này, xin cô đừng tức giận”.Mặc dù trong lòng đã bừng lênngọn lửa.Nhưng gương mặt Tống Giang Thuvẫn thể hiện phong thái lịch lãm củacậu chủ nhà danh gia vọng tộc.Hắn ta cười.Vẻ ngoài sang trọng.Đẹp trai ngời ngời.Phong độ lịch lãm.Có rất nhiều phụ nữ ở bên cạnh, tấtcả đều mê mệt dáng vẻ đó củaTống Giang Thu.Bọn họ không ngừng giữ chặt timmình, bày ra bộ dạng hận khôngthể lập tức lao ra đó, dâng hiếntoàn bộ cơ thể cho Tống Giang Thu.“Chuyện không phải như cô nghĩđâu, ý tôi là nói, dù sao thì đâycũng là một bữa tiệc từ thiện caocấp”.“Người đàn ông bên cạnh cô ănmặc quá giản dị”.“Việc này không chỉ gây khó xử chobản thân anh ta mà còn gây khó xửcho tất cả mọi người đến tham giabữa tiệc này”.“Nếu như người đàn ông bên cạnhcô không có một bộ vest phù hợp”.“Bây giờ tôi có thể bảo người đi tìmcho anh ta một bộ để anh ta thay”.Ngay khi Tống Giang Thu nói xongđiều này, ở bên cạnh có rất nhiềungười bắt đầu khen ngợi anh ta.“Cậu Tống ngầu thật ấy!”“Chồng tôi bằng một nửa anh ấy thìcó phải tốt không”.“Oa, đúng là cậu chủ của thế gianổi tiếng, nói chuyện dễ nghe thếchứ lại!”“Nhất định chúng ta phải tiếp xúcvới anh ấy nhiều hơn nữa, nếu nhưchúng ta có thể học hỏi được điềugì từ anh ấy thì sẽ rất có lợi choviệc kinh doanh của chúng ta saunày”.Hứa Mộc Tình không nhận ‘ý tốt’của Tống Giang Thu.“Anh Tống này, hôm nay là bữa tiệctừ thiện, không phải bữa tiệc củagiới thượng lưu”.“Khi ban tổ chức mời chúng tôi đếntham dự, bọn họ không hề yêu cầuphải mặc quần áo như thế nào?”“Hơn nữa, chẳng phải tốt hơn nếunhư anh tặng bộ vest trị giá ba trămnghìn đó của mình cho những ngườicó nhu cầu sao?”Nụ cười rạng rỡ trên mặt TốngGiang Thu trở nên cứng ngắc.Trong tay áo, hắn ta đã nắm chặttay từ lâu!Con quỷ cái!Cậu chủ đây đã nể mặt cô lắm rồi,cô lại không biết điều!Cô đợi đấy cho tôi!Bây giờ tài xế vẫn chưa tới, chờ látnữa bắt cô bò lên giường, tôi sẽ chocô nếm thử sự lợi hại của tôi.Trong lòng nghĩ như vậy, TốngGiang Thu lập tức liếc nhìn MC bữatiệc.Bữa tiệc tối nay thật ra là do TốngGiang Thu đặc biệt tổ chức.Mục đích rất rõ ràng, chính là bắtHứa Mộc Tình bò lên giường củahắn ta!Vì vậy, Tống Giang Thu đã gọi sẵnvài tên đàn em.Chiêu này không được, vậy thì nhấtđịnh phải dùng chiêu thứ hai!MC nhận được tín hiệu của TốngGiang Thu, lập tức ho nhẹ mộttiếng.Sau đó, hắn bước tới, nói với HứaMộc Tình: “Xin hỏi, cô là giám đốccủa tập đoàn Lăng Tiêu, cô HứaMộc Tình đúng không?”Hứa Mộc Tình khẽ gật đầu: “Đúnglà tôi”.“Chuyện là như thế này”.“Thật ra hôm nay, ban tổ chứcchúng tôi chỉ mời duy nhất giámđốc Hứa đây thôi”.“Không hề mời người đàn ông đứngbên cạnh cô”.“Vì vậy chúng tôi có thể mời anhnày ra ngoài, đứng đợi cô ở bãi đỗxe dưới lầu được không?”“Cô phải biết rằng, bữa tiệc từ thiệntối nay của chúng tôi là một bữatiệc có quy cũ rất rõ ràng”.“Hơn nữa, tối nay, tất cả những aitham gia bữa tiệc đều sẽ quyên góptấm lòng của mình cho người dân ởnhững vùng nghèo khó”.“Số tiền quyên góp của mỗi người ítnhất cũng là năm trăm nghìn”.Hứa Mộc Tình đối mặt với MC, ánhmắt như thiêu đốt.“Anh cảm thấy tập đoàn Lăng Tiêucủa chúng tôi không bỏ ra được sốtiền đó sao?”Ngay khi Hứa Mộc Tình nói xongcâu này, một người phụ nữ đứngbên cạnh cười chế nhạo.“Tập đoàn Lăng Tiêu nào cơ, chưatừng nghe qua”.“Ôi giời! Mấy năm nay, đám ngườinhỏ bé xuất thân từ nơi khỉ ho cògáy suốt ngày tự xưng cái công tyrẻ rách của mình thành tập đoàn rồicơ đấy”.“Thật ra chỉ một cái xưởng gia đìnhkhông hơn không kém”.“Ha ha ha ha!’Cười nhạo.Không coi ai ra gì.Đám người này, kẻ nào kẻ nấy cũngkiêu căng ngạo mạn.Dương dương tự đắc.Ánh mắt bọn họ nhìn Hứa Mộc Tìnhđầy khinh bỉ và coi thường.Trong mắt bọn họ, chỉ cần đến từnơi ở bên ngoài thủ đô, đều lànhững người thấp kém hơn bọn họ.Lúc này, bên cạnh có một ngườiđàn ông tai to mặt lớn, đột nhiêncười nói.“Người đẹp à, nếu không bỏ rađược năm trăm nghìn, có thể mượntôi này”.“Tôi không tính lãi đâu, chỉ cần tốinay cô cùng tôi về nhà là được”.“Biệt thự của tôi to lắm, giườngcũng to lắm đấy”.“Xoẹt!”Đột nhiên Lý Phong nhanh chóngtiếp cận, trực tiếp đứng trước mặtgã mập.“Sao nào? Thằng nhãi này cònmuốn ra tay đánh người à?”Gã mập thở phì phò, hai mắt trợnngược lên.“Bốp!”Âm thanh cái tát vang vọng khắpsảnh tiệc.Lý Phong tát một cái.Cơ thể hơn một trăm kg của ông talập tức bay lên.Ông ta bay qua đầu mọi người, đậpmạnh vào bức tường bên cạnh.Một người đàn ông ở bên cạnh lậptức đỡ gã mập đó đứng dậy.Ông ta run rẩy chỉ vào người LýPhong chửi bới.“Mẹ thằng chó này dám đánh tao!Giỏi! Giỏi lắm!”“Mày chết chắc rồi, mẹ nhà màychết chắc rồi!”Tống Giang Thu lập tức nhân cơhôi, nháy mắt với MC đang đứnggần đó.MC lập tức hét lớn: “Bảo vệ đâu!Lập tức đuổi kẻ hung ác này rangoài cho tôi!”Hơn chục nhân viên bảo vệ đã chờsẵn ở ngoài cửa từ lâu lập tức xôngvào.Lúc những tên bảo vệ này lao vềphía Lý Phong.Cánh cửa của phòng riêng bên cạnhsảnh tiệc mở ra.“Ai dám ra tay!”