Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 590: Là ai ra tay

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Khi thư ký nói đến đây, anh ta dừnglại một chút, hơi ngẩng đầu lên.Ngay lúc anh ta ngẩng đầu lênchạm mắt với Viên Lịch Hành.Chỉ một ánh mắt, lập tức khiến thưký sợ đến mức run lên bần bật.Ánh mắt thật đáng sợ!Giống như muốn ăn thịt người!“Một giờ sáng nay, bệnh viện thôngbáo phó tổng giám đốc đã khôngthể cứu chữa được nữa”.Cơn tức giận tích tụ đột nhiên trànđầy lồng ngực Viên Lịch Hành.“Bụp!”Viên Lịch Hành đập mạnh vào chiếcbàn bên cạnh.Ngay lập tức, chiếc bàn nứt đôi!“Là ai?”“Rốt cuộc là ai đã ra tay!”Trong nhà xác của bệnh viện.Viên Lịch Hành lạnh lùng đứng ởđó.Trên chiếc bàn nhỏ trước mặt anhta là thi thể lạnh lẽo của TốngGiang Thu.Có hai người đang đứng co ro phíasau Viên Lịch Hành.Hai người này, một người là nhânviên phục vụ đã tiếp xúc với TốngGiang Thu tối qua.Người còn lại là MC của bữa tiệc.“Hai người, bây giờ ai có thể nóicho tôi biết tối qua đã xảy rachuyện gì?”Từng câu từng chữ mà Viên HànhLịch nói ra.Lạnh lẽo giống như nhiệt độ trongnhà xác này.MC và nhân viên phục vụ nhìnnhau.Nhân viên phục vụ sợ đến mức haichân run bần bật.Răng anh ta va lập cập vào nhau,không nói được câu nào.Viên Lịch Hành ở trước mặt này thậtsự quá đáng sợ!Trên người anh ta toát ra một luồngkhí tức lạnh lẽo!Mặc dù chân tay MC cũng đang runlẩy bẩy, nhưng anh ta biết nếu nhưanh ta không mở miệng, bọn họcũng có thể cũng phải nằm trongnhà xác này.“Cậu Viên, chuyện này nhất định làdo người tên Lý Phong đó làm”.“Lý Phong?”Khi Viên Lịch Hành nghe thấy cáitên này, anh ta từ từ xoay người lại.MC vội vàng khom lưng, cúi đầu.Thật ra anh ta cũng không biết rõđã xảy ra chuyện gì.Dù sao bây giờ Tống Giang Thucũng chết rồi.Mặc dù tối qua sau khi rời đi, TốngGiang Thu vẫn còn rất khỏe mạnh.Chuyện này chắc là không có liênquan gì đến Lý Phong.Nhưng bất kể thế nào, chỉ cần trốibỏ trách nhiệm, anh ta có thể sốngtiếp.Vì vậy, anh ta nhất định phải dộihết nước bẩn lên người Lý Phong.MC vội vàng nói.“Tối hôm qua, ở bữa tiệc từ thiện,có một người từ nơi khác đến tên làLý Phong, tên đó đã khiêu khích cậuTống”.“Cậu Tống nhất định là do bị hắnchọc giận, tức quá mà chết!”“Bởi vì hắn đã khiến cậu Tống phảiquyên góp tận bảy tỷ!Hai mắt Viên Lịch Hành khẽ nheolại.Trong mắt Viên Lịch Hành lóe lênmột tia sắc bén.Viên Lịch Hành bước tới, nhẹ nhàngđặt tay lên vai MC.Anh ta cười, giọng cười vẫn nhẹnhàng ấm áp như thường ngày.Anh ta nói với MC: “Bây giờ nói hếttất cả những gì mà anh biết cho tôinghe”.“Anh yên tâm, nếu như anh nóithật, tôi nhất định sẽ không làm khóanh”.“Vâng! Vâng!”Sau khi Viên Lịch Hành nghe câuchuyện thêm mắm thêm muối củaMC, trong mắt anh ta chợt lóe lênmột tia sáng!Cứ nghĩ rằng tập đoàn Lăng Tiêuchỉ là một xưởng gia đình nhỏ đếntừ nơi khỉ ho cò gáy.Không thể ngờ, người đứng saulưng tập đoàn Lăng Tiêu lại là mộtthằng ở rể.Ra khỏi nhà xác, Viên Lịch Hànhvừa ngồi vào trong chiếc xe sangtrọng của mình.Thư ký bên cạnh đưa thông tin củamột số thành viên quan trọng củatập đoàn Lăng Tiêu cho Viên LịchHành.“Tổng giám đốc, tài liệu của tất cảcác thành viên chủ chốt của tậpđoàn Lăng Tiêu đều đã chuẩn bịđầy đủ rồi, anh xem đi”.“Tập đoàn Lăng Tiêu có hai cộtsống chính”.“Một người là chủ tịch Hứa HiếuDương, người còn lại là giám đốcHứa Mộc Tình”.Người sắp xếp thông tin theo thóiquen sẽ đặt thông tin về Hứa MộcTình ở trang đầu tiên của tài liệu.Viên Lịch Hành mở tài liệu.Khi nhìn thấy ảnh của Hứa MộcTình, trong mắt anh ta không khỏilộ ra vẻ trầm tư.Cùng là những người ưu tú nhưngViên Lịch Hành khác với Tống GiangThu.Khi nhìn thấy ảnh của Hứa MộcTình, trong mắt anh ta không hiệnra mong muốn chiếm hữu mạnhmẽ.Chỉ đơn giản là sự tò mò.Ngay sau đó, Viên Lịch Hành lạnhlùng phun ra một câu: “Phụ nữ đẹplà con dao hai lưỡi”.“Trong suốt nhiều thời đại, baonhiêu anh hùng hào kiệt đã chếttrong tay phụ nữ”.“Tập đoàn Lăng Tiêu có thể phấtlên trong thời gian ngắn như vậy”.“Nhất định là có liên quan đếnthằng ở rể Lý Phong này”.“Bây giờ cậu lập tức phái người điđiều tra về thân phận thật sự củaLý Phong cho tôi”.“Dù cho phải tốn bao nhiêu tiềncũng phải điều tra ra cho tôi”.“Vâng!”Khi thư ký đẩy cửa xuống xe rời đi,Viên Lịch Hành nhìn ảnh Hứa MộcTình, sau đó khóe miệng anh ta khẽnhếch lên.Viên Lịch Hành nói với tài xế.“Đến núi Thu Đao”.Núi Thu Đao không phải là một địadanh lịch sử.Trong số những tài liệu quảng bádu lịch không nhìn thấy bóng dángcủa nơi này.Tuy nhiên, đây là thiên đường chotất cả những người đam mê đua xeở thủ đô.Đường núi ở đây có chín ngã rẽ,mười tám khúc cua!Thường có những người trẻ tuổigặp tai nạn va quệt chết người khiđua xe ở đây.Tuy nhiên, điều này không thể ngắncản niềm đam mê nhiệt huyết củabọn họ.Mỗi tối sẽ có hàng chục chiếc xe thểthao nhập khẩu đắt tiền đua xe ởđây.Lúc này, có ba chiếc ô tô nhập khẩusang trọng đang phóng nhanh trênmột đoạn đường dài và dẹp.“Vút!”“Vút!”“Vút!”Đang dẫn đầu là một chiếcLamborghini màu đen.Chiếc Lamborghini màu đen này bỏxa hai chiếc xe thể thao phía sau.Trong tiếng hò reo của đám đông,chiếc xe này băng qua vạch đích.Xe vừa dừng lại, có bảy tám ngườiphụ nữ nhan sắc lộng lẫy, dángngười nóng bỏng vội vàng chạy tới.Cánh cửa của chiếc xe thể thaoLamborghini giống như đôi cánhthiên nga. Từ từ mở ra.Một thanh niên đẹp trai cool ngầuvới mái tóc vàng bước ra khỏi xe.Anh ta dang rộng hai tay, ôm ba . Hãy‎ tì𝒎‎ đọc‎ t𝘳ang‎ chính‎ ở‎ ++‎ t𝘳u𝒎‎ t𝘳uyen.Ⅴ𝙉‎ ++người đẹp vừa lao đến vào lòng.Sau đó lần lượt hôn ba người bọnhọ.“Cậu Nhâm, anh chẳng công bằnggì cả, chỉ hôn ba người bọn họ,không hôn bọn em”.Mấy người phụ nữ đứng đằng saoõng ẹo nói!Nhâm Vũ Hoàn, cháu trai của giatộc Nhâm Thị, cậu hai của nhà họNhâm.Đồng thời cũng là một trong số bốncậu chủ lớn ở thủ đô.Đừng nhìn Nhâm Vũ Hoàn nhuộmtóc vàng khè không khác gì mấythằng lưu manh trên đường phố.Nhưng thực tế, anh ta rất có đầu óckinh doanh.Sau khi từ nước ngoài trở về, anh tachỉ mất ba năm để đẩy gia tộc nhàmình từ một gia tộc hạng hai lênthẳng hàng ngũ gia tộc hạng nhất.Bây giờ, nhà họ Nhâm chỉ cách tứđại gia tộc ở thủ đô một bước chân!Đám phụ nữ này, người nào cũngmuốn dâng hiến hết cả cơ thể vàtuổi thanh xuân tươi đẹp của bọnhọ cho anh ta.Mục đích rất đơn giản, muốn mộtngày nào đó, mình có thể từ chimsẻ trở thành phượng hoàng.Vì vậy, bọn họ đều rất nỗ lực thểhiện những ưu điểm của mình, đểbản thân trở nên thật nổi bật, thuậnlợi trở thành cô chủ của nhà họNhâm.“Ha ha ha, làm sao anh có thể quênmấy em được? Các em đều là bảobối bé bỏng của anh!”Trong khi nói chuyện, Nhâm VũHoàn hôn lần lượt từng người phụnữ đứng xung quanh mình.Tay anh ta thậm chí còn sờ mó lungtung trên cơ thể của bọn họ.Nhâm Vũ Hàn rất có đầu óc kinhdoanh.Kỹ năng giao tiếp cũng rất tốt.Chỉ cần anh ta ra tay, không cóchuyện gì là không giải quyết được.Tuy nhiên, anh ta cũng có khuyếtđiểm mà đa số đàn ông đều có.Đó chính là dâm dê đê tiện!Tối nào mà không có phụ nữ làkhông được!

Khi thư ký nói đến đây, anh ta dừng

lại một chút, hơi ngẩng đầu lên.

Ngay lúc anh ta ngẩng đầu lên

chạm mắt với Viên Lịch Hành.

Chỉ một ánh mắt, lập tức khiến thư

ký sợ đến mức run lên bần bật.

Ánh mắt thật đáng sợ!

Giống như muốn ăn thịt người!

“Một giờ sáng nay, bệnh viện thông

báo phó tổng giám đốc đã không

thể cứu chữa được nữa”.

Cơn tức giận tích tụ đột nhiên tràn

đầy lồng ngực Viên Lịch Hành.

“Bụp!”

Viên Lịch Hành đập mạnh vào chiếc

bàn bên cạnh.

Ngay lập tức, chiếc bàn nứt đôi!

“Là ai?”

“Rốt cuộc là ai đã ra tay!”

Trong nhà xác của bệnh viện.

Viên Lịch Hành lạnh lùng đứng ở

đó.

Trên chiếc bàn nhỏ trước mặt anh

ta là thi thể lạnh lẽo của Tống

Giang Thu.

Có hai người đang đứng co ro phía

sau Viên Lịch Hành.

Hai người này, một người là nhân

viên phục vụ đã tiếp xúc với Tống

Giang Thu tối qua.

Người còn lại là MC của bữa tiệc.

“Hai người, bây giờ ai có thể nói

cho tôi biết tối qua đã xảy ra

chuyện gì?”

Từng câu từng chữ mà Viên Hành

Lịch nói ra.

Lạnh lẽo giống như nhiệt độ trong

nhà xác này.

MC và nhân viên phục vụ nhìn

nhau.

Nhân viên phục vụ sợ đến mức hai

chân run bần bật.

Răng anh ta va lập cập vào nhau,

không nói được câu nào.

Viên Lịch Hành ở trước mặt này thật

sự quá đáng sợ!

Trên người anh ta toát ra một luồng

khí tức lạnh lẽo!

Mặc dù chân tay MC cũng đang run

lẩy bẩy, nhưng anh ta biết nếu như

anh ta không mở miệng, bọn họ

cũng có thể cũng phải nằm trong

nhà xác này.

“Cậu Viên, chuyện này nhất định là

do người tên Lý Phong đó làm”.

“Lý Phong?”

Khi Viên Lịch Hành nghe thấy cái

tên này, anh ta từ từ xoay người lại.

MC vội vàng khom lưng, cúi đầu.

Thật ra anh ta cũng không biết rõ

đã xảy ra chuyện gì.

Dù sao bây giờ Tống Giang Thu

cũng chết rồi.

Mặc dù tối qua sau khi rời đi, Tống

Giang Thu vẫn còn rất khỏe mạnh.

Chuyện này chắc là không có liên

quan gì đến Lý Phong.

Nhưng bất kể thế nào, chỉ cần trối

bỏ trách nhiệm, anh ta có thể sống

tiếp.

Vì vậy, anh ta nhất định phải dội

hết nước bẩn lên người Lý Phong.

MC vội vàng nói.

“Tối hôm qua, ở bữa tiệc từ thiện,

có một người từ nơi khác đến tên là

Lý Phong, tên đó đã khiêu khích cậu

Tống”.

“Cậu Tống nhất định là do bị hắn

chọc giận, tức quá mà chết!”

“Bởi vì hắn đã khiến cậu Tống phải

quyên góp tận bảy tỷ!

Hai mắt Viên Lịch Hành khẽ nheo

lại.

Trong mắt Viên Lịch Hành lóe lên

một tia sắc bén.

Viên Lịch Hành bước tới, nhẹ nhàng

đặt tay lên vai MC.

Anh ta cười, giọng cười vẫn nhẹ

nhàng ấm áp như thường ngày.

Anh ta nói với MC: “Bây giờ nói hết

tất cả những gì mà anh biết cho tôi

nghe”.

“Anh yên tâm, nếu như anh nói

thật, tôi nhất định sẽ không làm khó

anh”.

“Vâng! Vâng!”

Sau khi Viên Lịch Hành nghe câu

chuyện thêm mắm thêm muối của

MC, trong mắt anh ta chợt lóe lên

một tia sáng!

Cứ nghĩ rằng tập đoàn Lăng Tiêu

chỉ là một xưởng gia đình nhỏ đến

từ nơi khỉ ho cò gáy.

Không thể ngờ, người đứng sau

lưng tập đoàn Lăng Tiêu lại là một

thằng ở rể.

Ra khỏi nhà xác, Viên Lịch Hành

vừa ngồi vào trong chiếc xe sang

trọng của mình.

Thư ký bên cạnh đưa thông tin của

một số thành viên quan trọng của

tập đoàn Lăng Tiêu cho Viên Lịch

Hành.

“Tổng giám đốc, tài liệu của tất cả

các thành viên chủ chốt của tập

đoàn Lăng Tiêu đều đã chuẩn bị

đầy đủ rồi, anh xem đi”.

“Tập đoàn Lăng Tiêu có hai cột

sống chính”.

“Một người là chủ tịch Hứa Hiếu

Dương, người còn lại là giám đốc

Hứa Mộc Tình”.

Người sắp xếp thông tin theo thói

quen sẽ đặt thông tin về Hứa Mộc

Tình ở trang đầu tiên của tài liệu.

Viên Lịch Hành mở tài liệu.

Khi nhìn thấy ảnh của Hứa Mộc

Tình, trong mắt anh ta không khỏi

lộ ra vẻ trầm tư.

Cùng là những người ưu tú nhưng

Viên Lịch Hành khác với Tống Giang

Thu.

Khi nhìn thấy ảnh của Hứa Mộc

Tình, trong mắt anh ta không hiện

ra mong muốn chiếm hữu mạnh

mẽ.

Chỉ đơn giản là sự tò mò.

Ngay sau đó, Viên Lịch Hành lạnh

lùng phun ra một câu: “Phụ nữ đẹp

là con dao hai lưỡi”.

“Trong suốt nhiều thời đại, bao

nhiêu anh hùng hào kiệt đã chết

trong tay phụ nữ”.

“Tập đoàn Lăng Tiêu có thể phất

lên trong thời gian ngắn như vậy”.

“Nhất định là có liên quan đến

thằng ở rể Lý Phong này”.

“Bây giờ cậu lập tức phái người đi

điều tra về thân phận thật sự của

Lý Phong cho tôi”.

“Dù cho phải tốn bao nhiêu tiền

cũng phải điều tra ra cho tôi”.

“Vâng!”

Khi thư ký đẩy cửa xuống xe rời đi,

Viên Lịch Hành nhìn ảnh Hứa Mộc

Tình, sau đó khóe miệng anh ta khẽ

nhếch lên.

Viên Lịch Hành nói với tài xế.

“Đến núi Thu Đao”.

Núi Thu Đao không phải là một địa

danh lịch sử.

Trong số những tài liệu quảng bá

du lịch không nhìn thấy bóng dáng

của nơi này.

Tuy nhiên, đây là thiên đường cho

tất cả những người đam mê đua xe

ở thủ đô.

Đường núi ở đây có chín ngã rẽ,

mười tám khúc cua!

Thường có những người trẻ tuổi

gặp tai nạn va quệt chết người khi

đua xe ở đây.

Tuy nhiên, điều này không thể ngắn

cản niềm đam mê nhiệt huyết của

bọn họ.

Mỗi tối sẽ có hàng chục chiếc xe thể

thao nhập khẩu đắt tiền đua xe ở

đây.

Lúc này, có ba chiếc ô tô nhập khẩu

sang trọng đang phóng nhanh trên

một đoạn đường dài và dẹp.

“Vút!”

“Vút!”

“Vút!”

Đang dẫn đầu là một chiếc

Lamborghini màu đen.

Chiếc Lamborghini màu đen này bỏ

xa hai chiếc xe thể thao phía sau.

Trong tiếng hò reo của đám đông,

chiếc xe này băng qua vạch đích.

Xe vừa dừng lại, có bảy tám người

phụ nữ nhan sắc lộng lẫy, dáng

người nóng bỏng vội vàng chạy tới.

Cánh cửa của chiếc xe thể thao

Lamborghini giống như đôi cánh

thiên nga. Từ từ mở ra.

Một thanh niên đẹp trai cool ngầu

với mái tóc vàng bước ra khỏi xe.

Anh ta dang rộng hai tay, ôm ba . Hãy‎ tì𝒎‎ đọc‎ t𝘳ang‎ chính‎ ở‎ ++‎ t𝘳u𝒎‎ t𝘳uyen.Ⅴ𝙉‎ ++

người đẹp vừa lao đến vào lòng.

Sau đó lần lượt hôn ba người bọn

họ.

“Cậu Nhâm, anh chẳng công bằng

gì cả, chỉ hôn ba người bọn họ,

không hôn bọn em”.

Mấy người phụ nữ đứng đằng sao

õng ẹo nói!

Nhâm Vũ Hoàn, cháu trai của gia

tộc Nhâm Thị, cậu hai của nhà họ

Nhâm.

Đồng thời cũng là một trong số bốn

cậu chủ lớn ở thủ đô.

Đừng nhìn Nhâm Vũ Hoàn nhuộm

tóc vàng khè không khác gì mấy

thằng lưu manh trên đường phố.

Nhưng thực tế, anh ta rất có đầu óc

kinh doanh.

Sau khi từ nước ngoài trở về, anh ta

chỉ mất ba năm để đẩy gia tộc nhà

mình từ một gia tộc hạng hai lên

thẳng hàng ngũ gia tộc hạng nhất.

Bây giờ, nhà họ Nhâm chỉ cách tứ

đại gia tộc ở thủ đô một bước chân!

Đám phụ nữ này, người nào cũng

muốn dâng hiến hết cả cơ thể và

tuổi thanh xuân tươi đẹp của bọn

họ cho anh ta.

Mục đích rất đơn giản, muốn một

ngày nào đó, mình có thể từ chim

sẻ trở thành phượng hoàng.

Vì vậy, bọn họ đều rất nỗ lực thể

hiện những ưu điểm của mình, để

bản thân trở nên thật nổi bật, thuận

lợi trở thành cô chủ của nhà họ

Nhâm.

“Ha ha ha, làm sao anh có thể quên

mấy em được? Các em đều là bảo

bối bé bỏng của anh!”

Trong khi nói chuyện, Nhâm Vũ

Hoàn hôn lần lượt từng người phụ

nữ đứng xung quanh mình.

Tay anh ta thậm chí còn sờ mó lung

tung trên cơ thể của bọn họ.

Nhâm Vũ Hàn rất có đầu óc kinh

doanh.

Kỹ năng giao tiếp cũng rất tốt.

Chỉ cần anh ta ra tay, không có

chuyện gì là không giải quyết được.

Tuy nhiên, anh ta cũng có khuyết

điểm mà đa số đàn ông đều có.

Đó chính là dâm dê đê tiện!

Tối nào mà không có phụ nữ là

không được!

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Khi thư ký nói đến đây, anh ta dừnglại một chút, hơi ngẩng đầu lên.Ngay lúc anh ta ngẩng đầu lênchạm mắt với Viên Lịch Hành.Chỉ một ánh mắt, lập tức khiến thưký sợ đến mức run lên bần bật.Ánh mắt thật đáng sợ!Giống như muốn ăn thịt người!“Một giờ sáng nay, bệnh viện thôngbáo phó tổng giám đốc đã khôngthể cứu chữa được nữa”.Cơn tức giận tích tụ đột nhiên trànđầy lồng ngực Viên Lịch Hành.“Bụp!”Viên Lịch Hành đập mạnh vào chiếcbàn bên cạnh.Ngay lập tức, chiếc bàn nứt đôi!“Là ai?”“Rốt cuộc là ai đã ra tay!”Trong nhà xác của bệnh viện.Viên Lịch Hành lạnh lùng đứng ởđó.Trên chiếc bàn nhỏ trước mặt anhta là thi thể lạnh lẽo của TốngGiang Thu.Có hai người đang đứng co ro phíasau Viên Lịch Hành.Hai người này, một người là nhânviên phục vụ đã tiếp xúc với TốngGiang Thu tối qua.Người còn lại là MC của bữa tiệc.“Hai người, bây giờ ai có thể nóicho tôi biết tối qua đã xảy rachuyện gì?”Từng câu từng chữ mà Viên HànhLịch nói ra.Lạnh lẽo giống như nhiệt độ trongnhà xác này.MC và nhân viên phục vụ nhìnnhau.Nhân viên phục vụ sợ đến mức haichân run bần bật.Răng anh ta va lập cập vào nhau,không nói được câu nào.Viên Lịch Hành ở trước mặt này thậtsự quá đáng sợ!Trên người anh ta toát ra một luồngkhí tức lạnh lẽo!Mặc dù chân tay MC cũng đang runlẩy bẩy, nhưng anh ta biết nếu nhưanh ta không mở miệng, bọn họcũng có thể cũng phải nằm trongnhà xác này.“Cậu Viên, chuyện này nhất định làdo người tên Lý Phong đó làm”.“Lý Phong?”Khi Viên Lịch Hành nghe thấy cáitên này, anh ta từ từ xoay người lại.MC vội vàng khom lưng, cúi đầu.Thật ra anh ta cũng không biết rõđã xảy ra chuyện gì.Dù sao bây giờ Tống Giang Thucũng chết rồi.Mặc dù tối qua sau khi rời đi, TốngGiang Thu vẫn còn rất khỏe mạnh.Chuyện này chắc là không có liênquan gì đến Lý Phong.Nhưng bất kể thế nào, chỉ cần trốibỏ trách nhiệm, anh ta có thể sốngtiếp.Vì vậy, anh ta nhất định phải dộihết nước bẩn lên người Lý Phong.MC vội vàng nói.“Tối hôm qua, ở bữa tiệc từ thiện,có một người từ nơi khác đến tên làLý Phong, tên đó đã khiêu khích cậuTống”.“Cậu Tống nhất định là do bị hắnchọc giận, tức quá mà chết!”“Bởi vì hắn đã khiến cậu Tống phảiquyên góp tận bảy tỷ!Hai mắt Viên Lịch Hành khẽ nheolại.Trong mắt Viên Lịch Hành lóe lênmột tia sắc bén.Viên Lịch Hành bước tới, nhẹ nhàngđặt tay lên vai MC.Anh ta cười, giọng cười vẫn nhẹnhàng ấm áp như thường ngày.Anh ta nói với MC: “Bây giờ nói hếttất cả những gì mà anh biết cho tôinghe”.“Anh yên tâm, nếu như anh nóithật, tôi nhất định sẽ không làm khóanh”.“Vâng! Vâng!”Sau khi Viên Lịch Hành nghe câuchuyện thêm mắm thêm muối củaMC, trong mắt anh ta chợt lóe lênmột tia sáng!Cứ nghĩ rằng tập đoàn Lăng Tiêuchỉ là một xưởng gia đình nhỏ đếntừ nơi khỉ ho cò gáy.Không thể ngờ, người đứng saulưng tập đoàn Lăng Tiêu lại là mộtthằng ở rể.Ra khỏi nhà xác, Viên Lịch Hànhvừa ngồi vào trong chiếc xe sangtrọng của mình.Thư ký bên cạnh đưa thông tin củamột số thành viên quan trọng củatập đoàn Lăng Tiêu cho Viên LịchHành.“Tổng giám đốc, tài liệu của tất cảcác thành viên chủ chốt của tậpđoàn Lăng Tiêu đều đã chuẩn bịđầy đủ rồi, anh xem đi”.“Tập đoàn Lăng Tiêu có hai cộtsống chính”.“Một người là chủ tịch Hứa HiếuDương, người còn lại là giám đốcHứa Mộc Tình”.Người sắp xếp thông tin theo thóiquen sẽ đặt thông tin về Hứa MộcTình ở trang đầu tiên của tài liệu.Viên Lịch Hành mở tài liệu.Khi nhìn thấy ảnh của Hứa MộcTình, trong mắt anh ta không khỏilộ ra vẻ trầm tư.Cùng là những người ưu tú nhưngViên Lịch Hành khác với Tống GiangThu.Khi nhìn thấy ảnh của Hứa MộcTình, trong mắt anh ta không hiệnra mong muốn chiếm hữu mạnhmẽ.Chỉ đơn giản là sự tò mò.Ngay sau đó, Viên Lịch Hành lạnhlùng phun ra một câu: “Phụ nữ đẹplà con dao hai lưỡi”.“Trong suốt nhiều thời đại, baonhiêu anh hùng hào kiệt đã chếttrong tay phụ nữ”.“Tập đoàn Lăng Tiêu có thể phấtlên trong thời gian ngắn như vậy”.“Nhất định là có liên quan đếnthằng ở rể Lý Phong này”.“Bây giờ cậu lập tức phái người điđiều tra về thân phận thật sự củaLý Phong cho tôi”.“Dù cho phải tốn bao nhiêu tiềncũng phải điều tra ra cho tôi”.“Vâng!”Khi thư ký đẩy cửa xuống xe rời đi,Viên Lịch Hành nhìn ảnh Hứa MộcTình, sau đó khóe miệng anh ta khẽnhếch lên.Viên Lịch Hành nói với tài xế.“Đến núi Thu Đao”.Núi Thu Đao không phải là một địadanh lịch sử.Trong số những tài liệu quảng bádu lịch không nhìn thấy bóng dángcủa nơi này.Tuy nhiên, đây là thiên đường chotất cả những người đam mê đua xeở thủ đô.Đường núi ở đây có chín ngã rẽ,mười tám khúc cua!Thường có những người trẻ tuổigặp tai nạn va quệt chết người khiđua xe ở đây.Tuy nhiên, điều này không thể ngắncản niềm đam mê nhiệt huyết củabọn họ.Mỗi tối sẽ có hàng chục chiếc xe thểthao nhập khẩu đắt tiền đua xe ởđây.Lúc này, có ba chiếc ô tô nhập khẩusang trọng đang phóng nhanh trênmột đoạn đường dài và dẹp.“Vút!”“Vút!”“Vút!”Đang dẫn đầu là một chiếcLamborghini màu đen.Chiếc Lamborghini màu đen này bỏxa hai chiếc xe thể thao phía sau.Trong tiếng hò reo của đám đông,chiếc xe này băng qua vạch đích.Xe vừa dừng lại, có bảy tám ngườiphụ nữ nhan sắc lộng lẫy, dángngười nóng bỏng vội vàng chạy tới.Cánh cửa của chiếc xe thể thaoLamborghini giống như đôi cánhthiên nga. Từ từ mở ra.Một thanh niên đẹp trai cool ngầuvới mái tóc vàng bước ra khỏi xe.Anh ta dang rộng hai tay, ôm ba . Hãy‎ tì𝒎‎ đọc‎ t𝘳ang‎ chính‎ ở‎ ++‎ t𝘳u𝒎‎ t𝘳uyen.Ⅴ𝙉‎ ++người đẹp vừa lao đến vào lòng.Sau đó lần lượt hôn ba người bọnhọ.“Cậu Nhâm, anh chẳng công bằnggì cả, chỉ hôn ba người bọn họ,không hôn bọn em”.Mấy người phụ nữ đứng đằng saoõng ẹo nói!Nhâm Vũ Hoàn, cháu trai của giatộc Nhâm Thị, cậu hai của nhà họNhâm.Đồng thời cũng là một trong số bốncậu chủ lớn ở thủ đô.Đừng nhìn Nhâm Vũ Hoàn nhuộmtóc vàng khè không khác gì mấythằng lưu manh trên đường phố.Nhưng thực tế, anh ta rất có đầu óckinh doanh.Sau khi từ nước ngoài trở về, anh tachỉ mất ba năm để đẩy gia tộc nhàmình từ một gia tộc hạng hai lênthẳng hàng ngũ gia tộc hạng nhất.Bây giờ, nhà họ Nhâm chỉ cách tứđại gia tộc ở thủ đô một bước chân!Đám phụ nữ này, người nào cũngmuốn dâng hiến hết cả cơ thể vàtuổi thanh xuân tươi đẹp của bọnhọ cho anh ta.Mục đích rất đơn giản, muốn mộtngày nào đó, mình có thể từ chimsẻ trở thành phượng hoàng.Vì vậy, bọn họ đều rất nỗ lực thểhiện những ưu điểm của mình, đểbản thân trở nên thật nổi bật, thuậnlợi trở thành cô chủ của nhà họNhâm.“Ha ha ha, làm sao anh có thể quênmấy em được? Các em đều là bảobối bé bỏng của anh!”Trong khi nói chuyện, Nhâm VũHoàn hôn lần lượt từng người phụnữ đứng xung quanh mình.Tay anh ta thậm chí còn sờ mó lungtung trên cơ thể của bọn họ.Nhâm Vũ Hàn rất có đầu óc kinhdoanh.Kỹ năng giao tiếp cũng rất tốt.Chỉ cần anh ta ra tay, không cóchuyện gì là không giải quyết được.Tuy nhiên, anh ta cũng có khuyếtđiểm mà đa số đàn ông đều có.Đó chính là dâm dê đê tiện!Tối nào mà không có phụ nữ làkhông được!

Chương 590: Là ai ra tay