Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 598: Gọt anh ta một đoạn

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Đứng trước Lý Phong, Đại MaVương Cao Kiếm, người đã khiếnnhiều gia tộc thượng lưu ở thủ đôkhiếp sợ.Lúc này, giống như một thanh niênmới lớn.Trên khuôn mặt của gã thậm chícòn có thể nhìn thấy một nụ cườingây ngô!Cao Kiếm bước nhanh đến trướcmặt Lý Phong và cười nói."Vừa rồi lão Nhị gọi điện thoại nói,đại ca, đã tới thủ đô rồi"."Tôi liền lái máy bay tới ngay lậptức".Lý Phong khẽ gật đầu."Tôi đã gọi cho Nhị Cẩu Tử bảo anhta xử lý chút việc".Nhị Cẩu Tử, trước đây được gọi làLưu Phú Xuân.Đó cũng là người anh em vào sinhra tử của Lý Phong.Mặc dù địa vị của anh ta không caobằng Cao Kiếm.Nhưng đối phó với nhà họ Nhâmcũng dễ như trở bàn tay.Đối với cái tên Nhị Cẩu Tử.Ngoại trừ cha mẹ đã chết của LưuPhú Xuân, trên đời này chỉ có LýPhong có thể gọi anh ta như vậy!Lúc này, giọng nói của Lý Phong trởnên lạnh lùng hơn."Tuy nhiên, anh ta đã bỏ lỡ tin tứccủa tôi. Lần sau gặp anh ta, tôi phải‘chỉnh đốn’ anh ta một chút".Thậm chí là thiếu tướng năm sao.Cao Kiếm cũng không khỏi rùngmình khi nghe tin Lý Phong sắp"chỉnh đốn” người khác!Chỉ với một câu nói, Cao Kiếmdường như đã trở lại thời kỳ củanhững cuộc chiến đẫm máu.Cao Kiếm, người đã sở hữu ý chíthép, sẽ không cau mày ngay cả khiđối mặt với hàng nghìn quân địch.Nhưng lời nói của Lý Phong khiếngã bất giác đổ mồ hôi.Cao Kiếm nhanh chóng thay đổi chủđề, sau đó quay đầu liếc nhìn NhâmThường Uy ở phía sau.Chỉ một cái nhìn thôi cũng khiếnNhâm Thường Uy run sợ!"Đại ca, vừa rồi lão già kiêu ngạonày"."To mồm sủa, có phải đã làm phiềnanh nghỉ ngơi rồi không?""Tôi sẽ bảo người đem lão đi ngay".Lúc này, khóe miệng Lý Phong hơinhếch lên: "Đừng lo lắng, lão còncó một văn kiện quan trọng chưaký".Lý Phong nhìn Nhâm Thường Uycười nói."Tôi vốn muốn con trai ông ký hợpđồng này"."Nhưng ông với tư cách chủ tịch tậpđoàn đã ở đây rồi thì ông ký đi".Nhâm Thường Uy sao mà dám lỗmãng chứ?Giờ lão cuối cùng cũng đã hiểuđược, vì sao vừa rồi Lý Phong nóikhông có người chống lưng?Ngay cả Đại ma Vương cũng rấtkính trọng Lý Phong,Hắn còn cần người chống lưng sao?Ngay sau khi cha con nhà họ Nhâmký hợp đồng, họ đã vội vã rời khỏiBách Vị Nguyên.Hai cha con vừa bước vào chiếc xehơi sang trọng.Nhâm Khang Ninh nắm chặt tay,trong mắt lộ ra vẻ không cam tâm."Bố, chuyện này tính sao?"Nhâm Thường Uy hung tợn nhìnNhâm Khang Ninh: "Con định thếnào?""Trên đường tới đây, con nhậnđược báo cáo điều tra tai nạn củaHoàn Nhi"."Khi đang đua, nó đã sử dụng đinhbấm để phá hủy lốp xe của ngườikhác"."Kết quả, cuối cùng lại tự mình đâmphải một chiếc rồi toi mạng"."Chúng ta không thể nói lý được"."Thực lực lại không mạnh bằngngười ta, vậy con muốn thế nào?"“Nhưng, sau tất cả, nó là cháu củabố, con trai của con đó!”, NhâmKhang Ninh hét lên.Nhâm Thường Uy nói một cách lạnhlùng: "Bố đã biết chi tiết của toànbộ sự việc rồi"."Tất cả những chuyện này đều là dogia tộc họ Viên giở trò"."Lão Viên Điền Hồng muốn mượndao giết người và dùng sức mạnhcủa gia tộc chúng ta để chống lạitập đoàn Lăng Tiêu"."Nếu không có ông ta, Hoàn Nhi sẽkhông chết!""Mối thù này phải tính lên ngườiViên Điền Hồng!"Vào lúc này, đôi mắt của NhâmThường Uy lộ ra sự căm hận vàphẫn uất mạnh mẽ.Nghe đến việc phải đối phó với ViênĐiền Hồng, toàn bộ khuôn mặtNhâm Khanh Ninh sụp đổ, ông tathở dài."Họ Viên là một trong bốn gia tộclớn nhất thủ đô. Chúng ta đâu phảilà đối thủ của họ?"Nhâm Thường Uy cười lớn."Viên Điền Hồng và thậm chí cả giatộc họ đều không rõ lai lịch của tậpđoàn Lăng Tiêu"."Ông ta chắc cũng giống chúng ta.Lúc đầu, ông ta chỉ nghĩ rằng tậpđoàn Lăng Tiêu là một xưởng giađình đơn thuần đến từ một thànhphố nhỏ tuyến bốn năm thôi!"Nếu không, với tính cách của ViênĐiền Hồng, tuyệt đối không thể ratay với tập đoàn Lăng Tiêu".Nhâm Thường Uy đúng là gừngcàng già càng cay.Khi ra khỏi Bách Vị Nguyên, lão đãnghĩ ra cách đối phó với Viên ĐiềnHồng.Nhâm Thường Uy nắm chặt tay contrai với vẻ mặt nghiêm túc."Từ nay về sau, con phải quản tốtngười dưới quyền, tuyệt đối khôngđược để lộ sự việc hôm nay rangoài"."Chúng ta không được để Viên ĐiềnHồng biết"."Để cháu trai bảo bối của Viên ĐiềnHồng, Viên Lịch Hành tự mình gặpLý Phong!""Hừ, đến lúc đó chính là thời điểmgia tộc nhà Nhâm chúng ta vùnglên!"...Dinh thự nhà họ Viên.Viên Điền Hồng ngồi trên chiếc ghếsô pha bằng gỗ gụ, nghe Viên LịchHành báo cáo.Về hoạt động của công ty, ViênĐiền Hồng chưa bao giờ phải lolắng điều gì.Cháu trai của ông ta đang làm rấttốt.Vì Viên Điền Hồng không có con trainên Viên Lịch Hành đã được gia tộccông nhận là người thừa kế của nhàhọ Viên từ nhiều năm trước.Vì vậy, bao năm qua, Viên LịchHành luôn coi mình là người thừa kếtập đoàn gia tộc, làm gì cũng rấtthận trọng.Sau khi nghe Viên Lịch Hành báocáo, Viên Điền Hồng đặt tài liệuxuống bàn trà.Ông ta nói với Viên Lịch Hành:"Nhân tiện, bác nghe nói rằng cháutrai bảo bối của Nhâm Thường Uyhình như đã chết trong một vụ tainạn xe hơi".Viên Lịch Hành: "Hắn quả thực là đãchết, hắn đã chết trong khi đua vớiLý Phong".Ngay khi Viên Điền Hồng nghe thấyđiều này, ông ta lập tức có hứngthú.Ông ta yêu cầu Viên Lịch Hành kểlại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.Viên Lịch Hành ở bên nói Viên ĐiềnHồng thì ở bên cạnh gật đầu."Được lắm. Đây mới là cháu ngoancủa nhà họ Viên chứ"."Họ Viên chúng ta luôn thận trọngtrong mọi việc"."Bất kể là làm gì, đều phải chuẩn bịhai phương án"."Chỉ bằng cách này, chúng ta mớicó thể đối phó được với tất cả cácloại tình huống khẩn cấp, và với mọiloại thay đổi!"Viên Điền Hồng vừa dứt lời, thư kýcủa Viên Lịch Hành ở ngoài cửa đãnhanh chóng bước vào.Anh ta ghé vào tai Viên Lịch Hành,nhỏ giọng nói vài câu.Viên Lịch Hành vốn đang tươi cười,nhưng sau khi nghe lời của thư ký,sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.Viên Điền Hồng nhìn thấy vậy, lậptức hỏi: "Sao thế, có chuyện gì mớixảy ra à?"Viên Lịch Hành sắc mặt không thayđổi."Đúng như những gì bác đã nói,những người ưu tú của nhà họ Viêntrước giờ luôn chuẩn bị hai phươngán"."Theo lời các thám tử dưới quyền,hai cha con Nhâm Thường Uy vàNhâm Khang Ninh, quả thực đã đếntập đoàn Lăng Tiêu gây rối"."Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu đã nắmthóp được họ".Viên Điền Hồng cau mày hỏi: "Nắmthóp gì?""Đó cũng không phải là việc quantrọng lắm"."Lý do chính là Nhâm Vũ Hoàn chơibẩn"."Hắn không đua lại được Lý Phong"."Nên đã sử dụng thủ đoạn rắc đinhlên đường đua"."Kết quả là một chiếc đinh nhỏ đãlàm thủng lốp xe của hắn, khiếnhắn gặp tai nạn rồi chết"."Bây giờ kết quả của cuộc điều tranày đã được đưa ra"."Tập đoàn Lăng Tiêu dựa nào kếtquả này để đe dọa nhà họ Nhâm".“Phế vật!”, Viên Điền Hồng hừ lạnhmột tiếng."Bác, đừng nóng giận"."Trên thực tế, khi Nhâm Vũ Hoànđang đấu với tập đoàn Lăng Tiêu,cháu đã chuẩn bị phương án khácrồi".Bình thản.Bình tĩnh và tự tin, tính toán kĩcàng.Đây là cậu tư của thủ đô!

Đứng trước Lý Phong, Đại Ma

Vương Cao Kiếm, người đã khiến

nhiều gia tộc thượng lưu ở thủ đô

khiếp sợ.

Lúc này, giống như một thanh niên

mới lớn.

Trên khuôn mặt của gã thậm chí

còn có thể nhìn thấy một nụ cười

ngây ngô!

Cao Kiếm bước nhanh đến trước

mặt Lý Phong và cười nói.

"Vừa rồi lão Nhị gọi điện thoại nói,

đại ca, đã tới thủ đô rồi".

"Tôi liền lái máy bay tới ngay lập

tức".

Lý Phong khẽ gật đầu.

"Tôi đã gọi cho Nhị Cẩu Tử bảo anh

ta xử lý chút việc".

Nhị Cẩu Tử, trước đây được gọi là

Lưu Phú Xuân.

Đó cũng là người anh em vào sinh

ra tử của Lý Phong.

Mặc dù địa vị của anh ta không cao

bằng Cao Kiếm.

Nhưng đối phó với nhà họ Nhâm

cũng dễ như trở bàn tay.

Đối với cái tên Nhị Cẩu Tử.

Ngoại trừ cha mẹ đã chết của Lưu

Phú Xuân, trên đời này chỉ có Lý

Phong có thể gọi anh ta như vậy!

Lúc này, giọng nói của Lý Phong trở

nên lạnh lùng hơn.

"Tuy nhiên, anh ta đã bỏ lỡ tin tức

của tôi. Lần sau gặp anh ta, tôi phải

‘chỉnh đốn’ anh ta một chút".

Thậm chí là thiếu tướng năm sao.

Cao Kiếm cũng không khỏi rùng

mình khi nghe tin Lý Phong sắp

"chỉnh đốn” người khác!

Chỉ với một câu nói, Cao Kiếm

dường như đã trở lại thời kỳ của

những cuộc chiến đẫm máu.

Cao Kiếm, người đã sở hữu ý chí

thép, sẽ không cau mày ngay cả khi

đối mặt với hàng nghìn quân địch.

Nhưng lời nói của Lý Phong khiến

gã bất giác đổ mồ hôi.

Cao Kiếm nhanh chóng thay đổi chủ

đề, sau đó quay đầu liếc nhìn Nhâm

Thường Uy ở phía sau.

Chỉ một cái nhìn thôi cũng khiến

Nhâm Thường Uy run sợ!

"Đại ca, vừa rồi lão già kiêu ngạo

này".

"To mồm sủa, có phải đã làm phiền

anh nghỉ ngơi rồi không?"

"Tôi sẽ bảo người đem lão đi ngay".

Lúc này, khóe miệng Lý Phong hơi

nhếch lên: "Đừng lo lắng, lão còn

có một văn kiện quan trọng chưa

ký".

Lý Phong nhìn Nhâm Thường Uy

cười nói.

"Tôi vốn muốn con trai ông ký hợp

đồng này".

"Nhưng ông với tư cách chủ tịch tập

đoàn đã ở đây rồi thì ông ký đi".

Nhâm Thường Uy sao mà dám lỗ

mãng chứ?

Giờ lão cuối cùng cũng đã hiểu

được, vì sao vừa rồi Lý Phong nói

không có người chống lưng?

Ngay cả Đại ma Vương cũng rất

kính trọng Lý Phong,

Hắn còn cần người chống lưng sao?

Ngay sau khi cha con nhà họ Nhâm

ký hợp đồng, họ đã vội vã rời khỏi

Bách Vị Nguyên.

Hai cha con vừa bước vào chiếc xe

hơi sang trọng.

Nhâm Khang Ninh nắm chặt tay,

trong mắt lộ ra vẻ không cam tâm.

"Bố, chuyện này tính sao?"

Nhâm Thường Uy hung tợn nhìn

Nhâm Khang Ninh: "Con định thế

nào?"

"Trên đường tới đây, con nhận

được báo cáo điều tra tai nạn của

Hoàn Nhi".

"Khi đang đua, nó đã sử dụng đinh

bấm để phá hủy lốp xe của người

khác".

"Kết quả, cuối cùng lại tự mình đâm

phải một chiếc rồi toi mạng".

"Chúng ta không thể nói lý được".

"Thực lực lại không mạnh bằng

người ta, vậy con muốn thế nào?"

“Nhưng, sau tất cả, nó là cháu của

bố, con trai của con đó!”, Nhâm

Khang Ninh hét lên.

Nhâm Thường Uy nói một cách lạnh

lùng: "Bố đã biết chi tiết của toàn

bộ sự việc rồi".

"Tất cả những chuyện này đều là do

gia tộc họ Viên giở trò".

"Lão Viên Điền Hồng muốn mượn

dao giết người và dùng sức mạnh

của gia tộc chúng ta để chống lại

tập đoàn Lăng Tiêu".

"Nếu không có ông ta, Hoàn Nhi sẽ

không chết!"

"Mối thù này phải tính lên người

Viên Điền Hồng!"

Vào lúc này, đôi mắt của Nhâm

Thường Uy lộ ra sự căm hận và

phẫn uất mạnh mẽ.

Nghe đến việc phải đối phó với Viên

Điền Hồng, toàn bộ khuôn mặt

Nhâm Khanh Ninh sụp đổ, ông ta

thở dài.

"Họ Viên là một trong bốn gia tộc

lớn nhất thủ đô. Chúng ta đâu phải

là đối thủ của họ?"

Nhâm Thường Uy cười lớn.

"Viên Điền Hồng và thậm chí cả gia

tộc họ đều không rõ lai lịch của tập

đoàn Lăng Tiêu".

"Ông ta chắc cũng giống chúng ta.

Lúc đầu, ông ta chỉ nghĩ rằng tập

đoàn Lăng Tiêu là một xưởng gia

đình đơn thuần đến từ một thành

phố nhỏ tuyến bốn năm thôi!

"Nếu không, với tính cách của Viên

Điền Hồng, tuyệt đối không thể ra

tay với tập đoàn Lăng Tiêu".

Nhâm Thường Uy đúng là gừng

càng già càng cay.

Khi ra khỏi Bách Vị Nguyên, lão đã

nghĩ ra cách đối phó với Viên Điền

Hồng.

Nhâm Thường Uy nắm chặt tay con

trai với vẻ mặt nghiêm túc.

"Từ nay về sau, con phải quản tốt

người dưới quyền, tuyệt đối không

được để lộ sự việc hôm nay ra

ngoài".

"Chúng ta không được để Viên Điền

Hồng biết".

"Để cháu trai bảo bối của Viên Điền

Hồng, Viên Lịch Hành tự mình gặp

Lý Phong!"

"Hừ, đến lúc đó chính là thời điểm

gia tộc nhà Nhâm chúng ta vùng

lên!"

...

Dinh thự nhà họ Viên.

Viên Điền Hồng ngồi trên chiếc ghế

sô pha bằng gỗ gụ, nghe Viên Lịch

Hành báo cáo.

Về hoạt động của công ty, Viên

Điền Hồng chưa bao giờ phải lo

lắng điều gì.

Cháu trai của ông ta đang làm rất

tốt.

Vì Viên Điền Hồng không có con trai

nên Viên Lịch Hành đã được gia tộc

công nhận là người thừa kế của nhà

họ Viên từ nhiều năm trước.

Vì vậy, bao năm qua, Viên Lịch

Hành luôn coi mình là người thừa kế

tập đoàn gia tộc, làm gì cũng rất

thận trọng.

Sau khi nghe Viên Lịch Hành báo

cáo, Viên Điền Hồng đặt tài liệu

xuống bàn trà.

Ông ta nói với Viên Lịch Hành:

"Nhân tiện, bác nghe nói rằng cháu

trai bảo bối của Nhâm Thường Uy

hình như đã chết trong một vụ tai

nạn xe hơi".

Viên Lịch Hành: "Hắn quả thực là đã

chết, hắn đã chết trong khi đua với

Lý Phong".

Ngay khi Viên Điền Hồng nghe thấy

điều này, ông ta lập tức có hứng

thú.

Ông ta yêu cầu Viên Lịch Hành kể

lại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.

Viên Lịch Hành ở bên nói Viên Điền

Hồng thì ở bên cạnh gật đầu.

"Được lắm. Đây mới là cháu ngoan

của nhà họ Viên chứ".

"Họ Viên chúng ta luôn thận trọng

trong mọi việc".

"Bất kể là làm gì, đều phải chuẩn bị

hai phương án".

"Chỉ bằng cách này, chúng ta mới

có thể đối phó được với tất cả các

loại tình huống khẩn cấp, và với mọi

loại thay đổi!"

Viên Điền Hồng vừa dứt lời, thư ký

của Viên Lịch Hành ở ngoài cửa đã

nhanh chóng bước vào.

Anh ta ghé vào tai Viên Lịch Hành,

nhỏ giọng nói vài câu.

Viên Lịch Hành vốn đang tươi cười,

nhưng sau khi nghe lời của thư ký,

sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.

Viên Điền Hồng nhìn thấy vậy, lập

tức hỏi: "Sao thế, có chuyện gì mới

xảy ra à?"

Viên Lịch Hành sắc mặt không thay

đổi.

"Đúng như những gì bác đã nói,

những người ưu tú của nhà họ Viên

trước giờ luôn chuẩn bị hai phương

án".

"Theo lời các thám tử dưới quyền,

hai cha con Nhâm Thường Uy và

Nhâm Khang Ninh, quả thực đã đến

tập đoàn Lăng Tiêu gây rối".

"Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu đã nắm

thóp được họ".

Viên Điền Hồng cau mày hỏi: "Nắm

thóp gì?"

"Đó cũng không phải là việc quan

trọng lắm".

"Lý do chính là Nhâm Vũ Hoàn chơi

bẩn".

"Hắn không đua lại được Lý Phong".

"Nên đã sử dụng thủ đoạn rắc đinh

lên đường đua".

"Kết quả là một chiếc đinh nhỏ đã

làm thủng lốp xe của hắn, khiến

hắn gặp tai nạn rồi chết".

"Bây giờ kết quả của cuộc điều tra

này đã được đưa ra".

"Tập đoàn Lăng Tiêu dựa nào kết

quả này để đe dọa nhà họ Nhâm".

“Phế vật!”, Viên Điền Hồng hừ lạnh

một tiếng.

"Bác, đừng nóng giận".

"Trên thực tế, khi Nhâm Vũ Hoàn

đang đấu với tập đoàn Lăng Tiêu,

cháu đã chuẩn bị phương án khác

rồi".

Bình thản.

Bình tĩnh và tự tin, tính toán kĩ

càng.

Đây là cậu tư của thủ đô!

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Đứng trước Lý Phong, Đại MaVương Cao Kiếm, người đã khiếnnhiều gia tộc thượng lưu ở thủ đôkhiếp sợ.Lúc này, giống như một thanh niênmới lớn.Trên khuôn mặt của gã thậm chícòn có thể nhìn thấy một nụ cườingây ngô!Cao Kiếm bước nhanh đến trướcmặt Lý Phong và cười nói."Vừa rồi lão Nhị gọi điện thoại nói,đại ca, đã tới thủ đô rồi"."Tôi liền lái máy bay tới ngay lậptức".Lý Phong khẽ gật đầu."Tôi đã gọi cho Nhị Cẩu Tử bảo anhta xử lý chút việc".Nhị Cẩu Tử, trước đây được gọi làLưu Phú Xuân.Đó cũng là người anh em vào sinhra tử của Lý Phong.Mặc dù địa vị của anh ta không caobằng Cao Kiếm.Nhưng đối phó với nhà họ Nhâmcũng dễ như trở bàn tay.Đối với cái tên Nhị Cẩu Tử.Ngoại trừ cha mẹ đã chết của LưuPhú Xuân, trên đời này chỉ có LýPhong có thể gọi anh ta như vậy!Lúc này, giọng nói của Lý Phong trởnên lạnh lùng hơn."Tuy nhiên, anh ta đã bỏ lỡ tin tứccủa tôi. Lần sau gặp anh ta, tôi phải‘chỉnh đốn’ anh ta một chút".Thậm chí là thiếu tướng năm sao.Cao Kiếm cũng không khỏi rùngmình khi nghe tin Lý Phong sắp"chỉnh đốn” người khác!Chỉ với một câu nói, Cao Kiếmdường như đã trở lại thời kỳ củanhững cuộc chiến đẫm máu.Cao Kiếm, người đã sở hữu ý chíthép, sẽ không cau mày ngay cả khiđối mặt với hàng nghìn quân địch.Nhưng lời nói của Lý Phong khiếngã bất giác đổ mồ hôi.Cao Kiếm nhanh chóng thay đổi chủđề, sau đó quay đầu liếc nhìn NhâmThường Uy ở phía sau.Chỉ một cái nhìn thôi cũng khiếnNhâm Thường Uy run sợ!"Đại ca, vừa rồi lão già kiêu ngạonày"."To mồm sủa, có phải đã làm phiềnanh nghỉ ngơi rồi không?""Tôi sẽ bảo người đem lão đi ngay".Lúc này, khóe miệng Lý Phong hơinhếch lên: "Đừng lo lắng, lão còncó một văn kiện quan trọng chưaký".Lý Phong nhìn Nhâm Thường Uycười nói."Tôi vốn muốn con trai ông ký hợpđồng này"."Nhưng ông với tư cách chủ tịch tậpđoàn đã ở đây rồi thì ông ký đi".Nhâm Thường Uy sao mà dám lỗmãng chứ?Giờ lão cuối cùng cũng đã hiểuđược, vì sao vừa rồi Lý Phong nóikhông có người chống lưng?Ngay cả Đại ma Vương cũng rấtkính trọng Lý Phong,Hắn còn cần người chống lưng sao?Ngay sau khi cha con nhà họ Nhâmký hợp đồng, họ đã vội vã rời khỏiBách Vị Nguyên.Hai cha con vừa bước vào chiếc xehơi sang trọng.Nhâm Khang Ninh nắm chặt tay,trong mắt lộ ra vẻ không cam tâm."Bố, chuyện này tính sao?"Nhâm Thường Uy hung tợn nhìnNhâm Khang Ninh: "Con định thếnào?""Trên đường tới đây, con nhậnđược báo cáo điều tra tai nạn củaHoàn Nhi"."Khi đang đua, nó đã sử dụng đinhbấm để phá hủy lốp xe của ngườikhác"."Kết quả, cuối cùng lại tự mình đâmphải một chiếc rồi toi mạng"."Chúng ta không thể nói lý được"."Thực lực lại không mạnh bằngngười ta, vậy con muốn thế nào?"“Nhưng, sau tất cả, nó là cháu củabố, con trai của con đó!”, NhâmKhang Ninh hét lên.Nhâm Thường Uy nói một cách lạnhlùng: "Bố đã biết chi tiết của toànbộ sự việc rồi"."Tất cả những chuyện này đều là dogia tộc họ Viên giở trò"."Lão Viên Điền Hồng muốn mượndao giết người và dùng sức mạnhcủa gia tộc chúng ta để chống lạitập đoàn Lăng Tiêu"."Nếu không có ông ta, Hoàn Nhi sẽkhông chết!""Mối thù này phải tính lên ngườiViên Điền Hồng!"Vào lúc này, đôi mắt của NhâmThường Uy lộ ra sự căm hận vàphẫn uất mạnh mẽ.Nghe đến việc phải đối phó với ViênĐiền Hồng, toàn bộ khuôn mặtNhâm Khanh Ninh sụp đổ, ông tathở dài."Họ Viên là một trong bốn gia tộclớn nhất thủ đô. Chúng ta đâu phảilà đối thủ của họ?"Nhâm Thường Uy cười lớn."Viên Điền Hồng và thậm chí cả giatộc họ đều không rõ lai lịch của tậpđoàn Lăng Tiêu"."Ông ta chắc cũng giống chúng ta.Lúc đầu, ông ta chỉ nghĩ rằng tậpđoàn Lăng Tiêu là một xưởng giađình đơn thuần đến từ một thànhphố nhỏ tuyến bốn năm thôi!"Nếu không, với tính cách của ViênĐiền Hồng, tuyệt đối không thể ratay với tập đoàn Lăng Tiêu".Nhâm Thường Uy đúng là gừngcàng già càng cay.Khi ra khỏi Bách Vị Nguyên, lão đãnghĩ ra cách đối phó với Viên ĐiềnHồng.Nhâm Thường Uy nắm chặt tay contrai với vẻ mặt nghiêm túc."Từ nay về sau, con phải quản tốtngười dưới quyền, tuyệt đối khôngđược để lộ sự việc hôm nay rangoài"."Chúng ta không được để Viên ĐiềnHồng biết"."Để cháu trai bảo bối của Viên ĐiềnHồng, Viên Lịch Hành tự mình gặpLý Phong!""Hừ, đến lúc đó chính là thời điểmgia tộc nhà Nhâm chúng ta vùnglên!"...Dinh thự nhà họ Viên.Viên Điền Hồng ngồi trên chiếc ghếsô pha bằng gỗ gụ, nghe Viên LịchHành báo cáo.Về hoạt động của công ty, ViênĐiền Hồng chưa bao giờ phải lolắng điều gì.Cháu trai của ông ta đang làm rấttốt.Vì Viên Điền Hồng không có con trainên Viên Lịch Hành đã được gia tộccông nhận là người thừa kế của nhàhọ Viên từ nhiều năm trước.Vì vậy, bao năm qua, Viên LịchHành luôn coi mình là người thừa kếtập đoàn gia tộc, làm gì cũng rấtthận trọng.Sau khi nghe Viên Lịch Hành báocáo, Viên Điền Hồng đặt tài liệuxuống bàn trà.Ông ta nói với Viên Lịch Hành:"Nhân tiện, bác nghe nói rằng cháutrai bảo bối của Nhâm Thường Uyhình như đã chết trong một vụ tainạn xe hơi".Viên Lịch Hành: "Hắn quả thực là đãchết, hắn đã chết trong khi đua vớiLý Phong".Ngay khi Viên Điền Hồng nghe thấyđiều này, ông ta lập tức có hứngthú.Ông ta yêu cầu Viên Lịch Hành kểlại toàn bộ sự việc từ đầu đến cuối.Viên Lịch Hành ở bên nói Viên ĐiềnHồng thì ở bên cạnh gật đầu."Được lắm. Đây mới là cháu ngoancủa nhà họ Viên chứ"."Họ Viên chúng ta luôn thận trọngtrong mọi việc"."Bất kể là làm gì, đều phải chuẩn bịhai phương án"."Chỉ bằng cách này, chúng ta mớicó thể đối phó được với tất cả cácloại tình huống khẩn cấp, và với mọiloại thay đổi!"Viên Điền Hồng vừa dứt lời, thư kýcủa Viên Lịch Hành ở ngoài cửa đãnhanh chóng bước vào.Anh ta ghé vào tai Viên Lịch Hành,nhỏ giọng nói vài câu.Viên Lịch Hành vốn đang tươi cười,nhưng sau khi nghe lời của thư ký,sắc mặt dần trở nên lạnh lẽo.Viên Điền Hồng nhìn thấy vậy, lậptức hỏi: "Sao thế, có chuyện gì mớixảy ra à?"Viên Lịch Hành sắc mặt không thayđổi."Đúng như những gì bác đã nói,những người ưu tú của nhà họ Viêntrước giờ luôn chuẩn bị hai phươngán"."Theo lời các thám tử dưới quyền,hai cha con Nhâm Thường Uy vàNhâm Khang Ninh, quả thực đã đếntập đoàn Lăng Tiêu gây rối"."Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu đã nắmthóp được họ".Viên Điền Hồng cau mày hỏi: "Nắmthóp gì?""Đó cũng không phải là việc quantrọng lắm"."Lý do chính là Nhâm Vũ Hoàn chơibẩn"."Hắn không đua lại được Lý Phong"."Nên đã sử dụng thủ đoạn rắc đinhlên đường đua"."Kết quả là một chiếc đinh nhỏ đãlàm thủng lốp xe của hắn, khiếnhắn gặp tai nạn rồi chết"."Bây giờ kết quả của cuộc điều tranày đã được đưa ra"."Tập đoàn Lăng Tiêu dựa nào kếtquả này để đe dọa nhà họ Nhâm".“Phế vật!”, Viên Điền Hồng hừ lạnhmột tiếng."Bác, đừng nóng giận"."Trên thực tế, khi Nhâm Vũ Hoànđang đấu với tập đoàn Lăng Tiêu,cháu đã chuẩn bị phương án khácrồi".Bình thản.Bình tĩnh và tự tin, tính toán kĩcàng.Đây là cậu tư của thủ đô!

Chương 598: Gọt anh ta một đoạn