Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 603: Xua hổ nuốt sói

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… "Càng không được để cho bọn họgặp nhau, chúng ta phải ra taythôi!""Nếu ra tay muộn, chọc giận sứthần đại nhân sẽ rất rắc rối".Người quản gia rất lo lắng.Viên Điền Hồng hơi đảo mắt.Lúc này, ông ta dường như đã cóquyết định, liền nhanh chóng nóivới quản gia."Ông đi mang thanh Muramasa đếnđây cho tôi!"Nghe vậy, Muto Yutaro đột nhiênđứng dậy!Muto Yutaro ngạc nhiên nhìn ViênĐiền Hồng."Ông Viên, ông định trả lại thanhMurata cho chúng tôi sao?"Viên Điền Hồng mỉm cười.Ông ta nhìn Muto Yutaro với ánhmắt đầy tin tưởng."Cậu Muto, tôi nghe nhiều ngườibạn nói rằng gia tộc Muto của anhluôn giữ lời hứa"."Một khi các anh đồng ý với điều gìđó, cho dù có phải vắt kiệt sứcmình, cũng sẽ hoàn thành nó".Ngay khi Viên Điền Hồng nói xong,Muto Yutaro gật đầu và nghiêmnghị nói."Ông Viên, ông nói đúng"."Gia tộc Muto của chúng tôi là mộtgia tộc cổ xưa có mấy trăm năm lịchsử"."Chúng tôi đã từng theo hầu vài vịhoàng đế!""Chúng tôi là những samurai trungthành nhất!""Thành tín đối với chúng tôi mà nói,còn quan trọng hơn tính mạng củachúng tôi nữa!"Trong khi Muto Yutaro bày tỏ quanđiểm của mình với Viên Điền Hồng.Người quản gia đã lấy ra một chiếchộp dài từ tầng hầm.Hộp này dài khoảng một mét.Nó là gỗ nguyên khối, bề mặt cònđược phủ một lớp sơn đỏ.Quản gia đặt hộp gỗ lên bàn trà,Viên Điền Hồng nhẹ giọng nói: "Mởra".Khoảnh khắc người quản gia mở lớpvỏ gỗ rắn chắc, đôi mắt của MutoYutaro mở to!Một luồng sáng mạnh được phát ratừ đồng tử của hắn.Đúng rồi. Đây là kho báu mà gia tộchọ đã tìm kiếm trong hơn bốn trămnăm.Theo truyền thuyết, thanh kiếmMuramasa này được làm bởi nhữngngười thợ thủ công giỏi nhất ở QuốcĐảo của họ hàng trăm năm trước.Thanh kiếm này đã dính máu củarất nhiều người.Vì vậy mà lâu dần người ta gọi là“quỷ kiếm”!Theo truyền thuyết, thanh quỷ kiếmnày cắt sắt như cắt bùn!Viên Điền Hồng ngay lập tức lấythanh Muramasa trong hộp ra.Nhìn thấy thanh kiếm Muramasa màcả gia tộc mình tìm hàng trăm nămđã ở ngay trước mặt mình.Trên khuôn mặt của Muto Yutaro cómột loại phấn khích khác.Trên thực tế, lý do tại sao gia tộcMuto lại ráo riết tìm kiếm thanhkiếm này suốt bao năm qua.Không phải vì sức mạnh của thanhkiếm này.Mặc dù, nó quả thực có thể đạt đếntrình độ cắt sắt như cắt bùn.Nhưng trong xã hội ngày nay, việcsử dụng kiếm đã khác với hàngtrăm năm trước.Thanh kiếm Muramasa là biểutượng cho cả gia tộc họ.Nó là một dấu hiệu cho sự thịnhvượng của cả gia tộc Muto.Nếu gia tộc Muto không thể lấy lạithanh kiếm Muramasa này.Điều đó chỉ có thể cho thấy gia tộchọ không đủ mạnh.Ở quốc đảo Fuso, cũng sẽ bị các giatộc cùng cấp coi thường.Đối với Muto Yutaro, Thanh kiếmbáu Muramasa có một cấp độ sửdụng khác.Lần này, hắn có thể đưa cao thủđến Hoa Hạ và lấy lại thanh kiếmbáu của gia tộc họ.Chủ yếu là vì hắn đã bắt được mộtkẽ hở.Anh trai của hắn không ở quốc đảoFuso, mà đến Nam Mỹ để giải quyếtcác tranh chấp trong thành phố củagia tộc.Trong đại gia tộc, mối quan hệ giữaanh em với nhau thường không mấytốt đẹp.Đó là trường hợp của Muto Yutarovà anh trai Muto Hikichiro.Hắn đã bị anh trai chén ép suốt thờigian qua.Nhưng lần này, liệu hắn ta có thểvượt qua Muto Hikichiro hay khôngphụ thuộc vào việc hắn có thể lấylại thanh Muramasa hay không.Bàn tay run rẩy của Muto Yutaro từtừ vươn về phía thanh kiếmMuramasa trong tay Viên ĐiềnHồng.Lúc này, Viên Điền Hồng bất ngờrút kiếm ra.Đột nhiên, một ánh sáng cực kỳchói mắt lóe lên.Dưới sự phản chiếu của ánh đèntrên cao, thanh kiếm báu trong tayViên Điền Hồng sáng lên một thứánh sáng màu đỏ như máu.Ngạc nhiên!Muto Yutaro nghĩ rằng thanh kiếmnày chỉ là một truyền thuyết.Thực tế chỉ là một thanh kiếm cóthời gian đúc lâu hơn và độ chế táctinh xảo hơn một loại kiếm bìnhthường thôi.Nhưng hắn không ngờ rằng, thanhkiếm Muramasa sẽ giống như trongtruyền thuyết.Màu máu!Ngay sau đó, Viên Điền Hồng nháymắt với quản gia.Người quản gia lập tức rút một tờgiấy ăn trên bàn trà.Thấy người quản gia đặt tờ giấy ănngay phía trên lưỡi kiếm của kiếmbáu Muramasa, rồi buông tay ra.Khi tờ giấy ăn từ từ rơi xuống.Lưỡi dao cực kỳ sắc bén kia, khônghề di chuyển, chỉ sử dụng trọng lực,đã cắt đôi tờ giấy ăn mềm mại kia!Sắc quá!Đây thực sự là thanh kiếmMuramasa huyền thoại!Muto Yutaro nắm chặt tay.Hắn đã không biết bao nhiêu lầnmuốn trực tiếp đoạt lấy thanhMuramasa từ tay Viên Điền Hồngrồi.Nhưng hắn biết rằng mình không cókhả năng này.Thứ hai, xét về mức độ chữ tín củagia tộc họ, hắn cũng không thể làmnhư vậy!Nếu không, đó sẽ là một sự bángbổ gia tộc họ.Muto Yutaro nhìn Viên Điền Hồngvới ánh mắt như thiêu đốt, và hỏimột cách chân thành."Ông Viên, tôi cần làm gì để mangthanh kiếm này về cho gia tộc tôi?"Ngay khi Muto Yutaro dứt lời, ViênĐiền Hồng trực tiếp đưa thanhMuramasa trong tay cho MutoYutaro bằng cả hai tay."Anh có thể mang thanh kiếm nàyđi ngay, nhưng anh không thểmang nó về nhà"."Trừ phi, anh giúp tôi hoàn thànhmột việc".Lúc này, đôi mắt của Muto Yutarolóe lên tia sáng như thiêu đốt!"Ông Viên, trước tiên nói cho tôibiết đó là gì!"Một nụ cười nham hiểm hiện trênkhuôn mặt của Viên Điền Hồng."Tôi muốn anh dùng thanh kiếmMuramasa này giúp tôi giết haingười. Một mẹ một con!"...Tứ hợp viên của gia tộc họ Lý ở thủđô."Lão gia, không xong rồi!""Vừa mới nhận được tin tức, cậuchủ đang lái xe về phía làng NgưuGia!"Quản gia Lý Lâm vội vàng vàophòng làm việc.Thông thường vào thời điểm này,Lý Tấn luôn viết thư pháp trongphòng làm việc, trút bỏ cảm xúccủa mình trên giấy.Khi Lý Lâm bước vào phòng làmviệc, ông ấy thấy Lý Tấn đã mặcquần áo để đi ra ngoài.Lý Lâm chưa kịp nói, Lý Tấn đã trựctiếp lướt qua Lý Lâm, vù vù về phíacửa với một cơn gió."Lão gia, chờ tôi với!"Hai người nhanh chóng lên mộtchiếc ô tô Mercedes-Benz màu đen.Chiếc xe chạy rất nhanh.Trong xe Lý Tấn vẻ mặt nghiêmnghị.Đồng thời, trong mắt ông ta cũngcó một tia sáng rất mạnh.Ánh mắt ông ta có chút phấn khích.Cũng có một sự mong đợi mờ nhạt!Lý Tấn đã chờ đợi ngày này nhiềunăm rồi.Ông ta vốn tưởng rằng Lý Phongmột thời gian nữa mới tới làngNgưu Gia.Nhưng không ngờ, hành động củaLý Phong lại vượt xa sự mong đợicủa ông ta.So với sự bình tĩnh của Lý Tấn.Lý Lâm, người đang lái xe, thì lại rấtlo lắng."Lão gia, làm thế nào mà cậu chủbiết phu nhân đang ở làng NgưuGia? Đây có phải là âm mưu củanhững người đó không?""Bọn họ cố ý nói cho cậu chủ là phunhân ở đó, sau đó sẽ ra tay sát hạicậu chủ và phu nhân?"Câu nói của Lý Lâm khiến Lý Tấnbất ngờ bật cười."Ra tay sát hại á?""Hôm nay ai ra tay sát hại ai cùngchưa chắc đâu!"

"Càng không được để cho bọn họ

gặp nhau, chúng ta phải ra tay

thôi!"

"Nếu ra tay muộn, chọc giận sứ

thần đại nhân sẽ rất rắc rối".

Người quản gia rất lo lắng.

Viên Điền Hồng hơi đảo mắt.

Lúc này, ông ta dường như đã có

quyết định, liền nhanh chóng nói

với quản gia.

"Ông đi mang thanh Muramasa đến

đây cho tôi!"

Nghe vậy, Muto Yutaro đột nhiên

đứng dậy!

Muto Yutaro ngạc nhiên nhìn Viên

Điền Hồng.

"Ông Viên, ông định trả lại thanh

Murata cho chúng tôi sao?"

Viên Điền Hồng mỉm cười.

Ông ta nhìn Muto Yutaro với ánh

mắt đầy tin tưởng.

"Cậu Muto, tôi nghe nhiều người

bạn nói rằng gia tộc Muto của anh

luôn giữ lời hứa".

"Một khi các anh đồng ý với điều gì

đó, cho dù có phải vắt kiệt sức

mình, cũng sẽ hoàn thành nó".

Ngay khi Viên Điền Hồng nói xong,

Muto Yutaro gật đầu và nghiêm

nghị nói.

"Ông Viên, ông nói đúng".

"Gia tộc Muto của chúng tôi là một

gia tộc cổ xưa có mấy trăm năm lịch

sử".

"Chúng tôi đã từng theo hầu vài vị

hoàng đế!"

"Chúng tôi là những samurai trung

thành nhất!"

"Thành tín đối với chúng tôi mà nói,

còn quan trọng hơn tính mạng của

chúng tôi nữa!"

Trong khi Muto Yutaro bày tỏ quan

điểm của mình với Viên Điền Hồng.

Người quản gia đã lấy ra một chiếc

hộp dài từ tầng hầm.

Hộp này dài khoảng một mét.

Nó là gỗ nguyên khối, bề mặt còn

được phủ một lớp sơn đỏ.

Quản gia đặt hộp gỗ lên bàn trà,

Viên Điền Hồng nhẹ giọng nói: "Mở

ra".

Khoảnh khắc người quản gia mở lớp

vỏ gỗ rắn chắc, đôi mắt của Muto

Yutaro mở to!

Một luồng sáng mạnh được phát ra

từ đồng tử của hắn.

Đúng rồi. Đây là kho báu mà gia tộc

họ đã tìm kiếm trong hơn bốn trăm

năm.

Theo truyền thuyết, thanh kiếm

Muramasa này được làm bởi những

người thợ thủ công giỏi nhất ở Quốc

Đảo của họ hàng trăm năm trước.

Thanh kiếm này đã dính máu của

rất nhiều người.

Vì vậy mà lâu dần người ta gọi là

“quỷ kiếm”!

Theo truyền thuyết, thanh quỷ kiếm

này cắt sắt như cắt bùn!

Viên Điền Hồng ngay lập tức lấy

thanh Muramasa trong hộp ra.

Nhìn thấy thanh kiếm Muramasa mà

cả gia tộc mình tìm hàng trăm năm

đã ở ngay trước mặt mình.

Trên khuôn mặt của Muto Yutaro có

một loại phấn khích khác.

Trên thực tế, lý do tại sao gia tộc

Muto lại ráo riết tìm kiếm thanh

kiếm này suốt bao năm qua.

Không phải vì sức mạnh của thanh

kiếm này.

Mặc dù, nó quả thực có thể đạt đến

trình độ cắt sắt như cắt bùn.

Nhưng trong xã hội ngày nay, việc

sử dụng kiếm đã khác với hàng

trăm năm trước.

Thanh kiếm Muramasa là biểu

tượng cho cả gia tộc họ.

Nó là một dấu hiệu cho sự thịnh

vượng của cả gia tộc Muto.

Nếu gia tộc Muto không thể lấy lại

thanh kiếm Muramasa này.

Điều đó chỉ có thể cho thấy gia tộc

họ không đủ mạnh.

Ở quốc đảo Fuso, cũng sẽ bị các gia

tộc cùng cấp coi thường.

Đối với Muto Yutaro, Thanh kiếm

báu Muramasa có một cấp độ sử

dụng khác.

Lần này, hắn có thể đưa cao thủ

đến Hoa Hạ và lấy lại thanh kiếm

báu của gia tộc họ.

Chủ yếu là vì hắn đã bắt được một

kẽ hở.

Anh trai của hắn không ở quốc đảo

Fuso, mà đến Nam Mỹ để giải quyết

các tranh chấp trong thành phố của

gia tộc.

Trong đại gia tộc, mối quan hệ giữa

anh em với nhau thường không mấy

tốt đẹp.

Đó là trường hợp của Muto Yutaro

và anh trai Muto Hikichiro.

Hắn đã bị anh trai chén ép suốt thời

gian qua.

Nhưng lần này, liệu hắn ta có thể

vượt qua Muto Hikichiro hay không

phụ thuộc vào việc hắn có thể lấy

lại thanh Muramasa hay không.

Bàn tay run rẩy của Muto Yutaro từ

từ vươn về phía thanh kiếm

Muramasa trong tay Viên Điền

Hồng.

Lúc này, Viên Điền Hồng bất ngờ

rút kiếm ra.

Đột nhiên, một ánh sáng cực kỳ

chói mắt lóe lên.

Dưới sự phản chiếu của ánh đèn

trên cao, thanh kiếm báu trong tay

Viên Điền Hồng sáng lên một thứ

ánh sáng màu đỏ như máu.

Ngạc nhiên!

Muto Yutaro nghĩ rằng thanh kiếm

này chỉ là một truyền thuyết.

Thực tế chỉ là một thanh kiếm có

thời gian đúc lâu hơn và độ chế tác

tinh xảo hơn một loại kiếm bình

thường thôi.

Nhưng hắn không ngờ rằng, thanh

kiếm Muramasa sẽ giống như trong

truyền thuyết.

Màu máu!

Ngay sau đó, Viên Điền Hồng nháy

mắt với quản gia.

Người quản gia lập tức rút một tờ

giấy ăn trên bàn trà.

Thấy người quản gia đặt tờ giấy ăn

ngay phía trên lưỡi kiếm của kiếm

báu Muramasa, rồi buông tay ra.

Khi tờ giấy ăn từ từ rơi xuống.

Lưỡi dao cực kỳ sắc bén kia, không

hề di chuyển, chỉ sử dụng trọng lực,

đã cắt đôi tờ giấy ăn mềm mại kia!

Sắc quá!

Đây thực sự là thanh kiếm

Muramasa huyền thoại!

Muto Yutaro nắm chặt tay.

Hắn đã không biết bao nhiêu lần

muốn trực tiếp đoạt lấy thanh

Muramasa từ tay Viên Điền Hồng

rồi.

Nhưng hắn biết rằng mình không có

khả năng này.

Thứ hai, xét về mức độ chữ tín của

gia tộc họ, hắn cũng không thể làm

như vậy!

Nếu không, đó sẽ là một sự báng

bổ gia tộc họ.

Muto Yutaro nhìn Viên Điền Hồng

với ánh mắt như thiêu đốt, và hỏi

một cách chân thành.

"Ông Viên, tôi cần làm gì để mang

thanh kiếm này về cho gia tộc tôi?"

Ngay khi Muto Yutaro dứt lời, Viên

Điền Hồng trực tiếp đưa thanh

Muramasa trong tay cho Muto

Yutaro bằng cả hai tay.

"Anh có thể mang thanh kiếm này

đi ngay, nhưng anh không thể

mang nó về nhà".

"Trừ phi, anh giúp tôi hoàn thành

một việc".

Lúc này, đôi mắt của Muto Yutaro

lóe lên tia sáng như thiêu đốt!

"Ông Viên, trước tiên nói cho tôi

biết đó là gì!"

Một nụ cười nham hiểm hiện trên

khuôn mặt của Viên Điền Hồng.

"Tôi muốn anh dùng thanh kiếm

Muramasa này giúp tôi giết hai

người. Một mẹ một con!"

...

Tứ hợp viên của gia tộc họ Lý ở thủ

đô.

"Lão gia, không xong rồi!"

"Vừa mới nhận được tin tức, cậu

chủ đang lái xe về phía làng Ngưu

Gia!"

Quản gia Lý Lâm vội vàng vào

phòng làm việc.

Thông thường vào thời điểm này,

Lý Tấn luôn viết thư pháp trong

phòng làm việc, trút bỏ cảm xúc

của mình trên giấy.

Khi Lý Lâm bước vào phòng làm

việc, ông ấy thấy Lý Tấn đã mặc

quần áo để đi ra ngoài.

Lý Lâm chưa kịp nói, Lý Tấn đã trực

tiếp lướt qua Lý Lâm, vù vù về phía

cửa với một cơn gió.

"Lão gia, chờ tôi với!"

Hai người nhanh chóng lên một

chiếc ô tô Mercedes-Benz màu đen.

Chiếc xe chạy rất nhanh.

Trong xe Lý Tấn vẻ mặt nghiêm

nghị.

Đồng thời, trong mắt ông ta cũng

có một tia sáng rất mạnh.

Ánh mắt ông ta có chút phấn khích.

Cũng có một sự mong đợi mờ nhạt!

Lý Tấn đã chờ đợi ngày này nhiều

năm rồi.

Ông ta vốn tưởng rằng Lý Phong

một thời gian nữa mới tới làng

Ngưu Gia.

Nhưng không ngờ, hành động của

Lý Phong lại vượt xa sự mong đợi

của ông ta.

So với sự bình tĩnh của Lý Tấn.

Lý Lâm, người đang lái xe, thì lại rất

lo lắng.

"Lão gia, làm thế nào mà cậu chủ

biết phu nhân đang ở làng Ngưu

Gia? Đây có phải là âm mưu của

những người đó không?"

"Bọn họ cố ý nói cho cậu chủ là phu

nhân ở đó, sau đó sẽ ra tay sát hại

cậu chủ và phu nhân?"

Câu nói của Lý Lâm khiến Lý Tấn

bất ngờ bật cười.

"Ra tay sát hại á?"

"Hôm nay ai ra tay sát hại ai cùng

chưa chắc đâu!"

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… "Càng không được để cho bọn họgặp nhau, chúng ta phải ra taythôi!""Nếu ra tay muộn, chọc giận sứthần đại nhân sẽ rất rắc rối".Người quản gia rất lo lắng.Viên Điền Hồng hơi đảo mắt.Lúc này, ông ta dường như đã cóquyết định, liền nhanh chóng nóivới quản gia."Ông đi mang thanh Muramasa đếnđây cho tôi!"Nghe vậy, Muto Yutaro đột nhiênđứng dậy!Muto Yutaro ngạc nhiên nhìn ViênĐiền Hồng."Ông Viên, ông định trả lại thanhMurata cho chúng tôi sao?"Viên Điền Hồng mỉm cười.Ông ta nhìn Muto Yutaro với ánhmắt đầy tin tưởng."Cậu Muto, tôi nghe nhiều ngườibạn nói rằng gia tộc Muto của anhluôn giữ lời hứa"."Một khi các anh đồng ý với điều gìđó, cho dù có phải vắt kiệt sứcmình, cũng sẽ hoàn thành nó".Ngay khi Viên Điền Hồng nói xong,Muto Yutaro gật đầu và nghiêmnghị nói."Ông Viên, ông nói đúng"."Gia tộc Muto của chúng tôi là mộtgia tộc cổ xưa có mấy trăm năm lịchsử"."Chúng tôi đã từng theo hầu vài vịhoàng đế!""Chúng tôi là những samurai trungthành nhất!""Thành tín đối với chúng tôi mà nói,còn quan trọng hơn tính mạng củachúng tôi nữa!"Trong khi Muto Yutaro bày tỏ quanđiểm của mình với Viên Điền Hồng.Người quản gia đã lấy ra một chiếchộp dài từ tầng hầm.Hộp này dài khoảng một mét.Nó là gỗ nguyên khối, bề mặt cònđược phủ một lớp sơn đỏ.Quản gia đặt hộp gỗ lên bàn trà,Viên Điền Hồng nhẹ giọng nói: "Mởra".Khoảnh khắc người quản gia mở lớpvỏ gỗ rắn chắc, đôi mắt của MutoYutaro mở to!Một luồng sáng mạnh được phát ratừ đồng tử của hắn.Đúng rồi. Đây là kho báu mà gia tộchọ đã tìm kiếm trong hơn bốn trămnăm.Theo truyền thuyết, thanh kiếmMuramasa này được làm bởi nhữngngười thợ thủ công giỏi nhất ở QuốcĐảo của họ hàng trăm năm trước.Thanh kiếm này đã dính máu củarất nhiều người.Vì vậy mà lâu dần người ta gọi là“quỷ kiếm”!Theo truyền thuyết, thanh quỷ kiếmnày cắt sắt như cắt bùn!Viên Điền Hồng ngay lập tức lấythanh Muramasa trong hộp ra.Nhìn thấy thanh kiếm Muramasa màcả gia tộc mình tìm hàng trăm nămđã ở ngay trước mặt mình.Trên khuôn mặt của Muto Yutaro cómột loại phấn khích khác.Trên thực tế, lý do tại sao gia tộcMuto lại ráo riết tìm kiếm thanhkiếm này suốt bao năm qua.Không phải vì sức mạnh của thanhkiếm này.Mặc dù, nó quả thực có thể đạt đếntrình độ cắt sắt như cắt bùn.Nhưng trong xã hội ngày nay, việcsử dụng kiếm đã khác với hàngtrăm năm trước.Thanh kiếm Muramasa là biểutượng cho cả gia tộc họ.Nó là một dấu hiệu cho sự thịnhvượng của cả gia tộc Muto.Nếu gia tộc Muto không thể lấy lạithanh kiếm Muramasa này.Điều đó chỉ có thể cho thấy gia tộchọ không đủ mạnh.Ở quốc đảo Fuso, cũng sẽ bị các giatộc cùng cấp coi thường.Đối với Muto Yutaro, Thanh kiếmbáu Muramasa có một cấp độ sửdụng khác.Lần này, hắn có thể đưa cao thủđến Hoa Hạ và lấy lại thanh kiếmbáu của gia tộc họ.Chủ yếu là vì hắn đã bắt được mộtkẽ hở.Anh trai của hắn không ở quốc đảoFuso, mà đến Nam Mỹ để giải quyếtcác tranh chấp trong thành phố củagia tộc.Trong đại gia tộc, mối quan hệ giữaanh em với nhau thường không mấytốt đẹp.Đó là trường hợp của Muto Yutarovà anh trai Muto Hikichiro.Hắn đã bị anh trai chén ép suốt thờigian qua.Nhưng lần này, liệu hắn ta có thểvượt qua Muto Hikichiro hay khôngphụ thuộc vào việc hắn có thể lấylại thanh Muramasa hay không.Bàn tay run rẩy của Muto Yutaro từtừ vươn về phía thanh kiếmMuramasa trong tay Viên ĐiềnHồng.Lúc này, Viên Điền Hồng bất ngờrút kiếm ra.Đột nhiên, một ánh sáng cực kỳchói mắt lóe lên.Dưới sự phản chiếu của ánh đèntrên cao, thanh kiếm báu trong tayViên Điền Hồng sáng lên một thứánh sáng màu đỏ như máu.Ngạc nhiên!Muto Yutaro nghĩ rằng thanh kiếmnày chỉ là một truyền thuyết.Thực tế chỉ là một thanh kiếm cóthời gian đúc lâu hơn và độ chế táctinh xảo hơn một loại kiếm bìnhthường thôi.Nhưng hắn không ngờ rằng, thanhkiếm Muramasa sẽ giống như trongtruyền thuyết.Màu máu!Ngay sau đó, Viên Điền Hồng nháymắt với quản gia.Người quản gia lập tức rút một tờgiấy ăn trên bàn trà.Thấy người quản gia đặt tờ giấy ănngay phía trên lưỡi kiếm của kiếmbáu Muramasa, rồi buông tay ra.Khi tờ giấy ăn từ từ rơi xuống.Lưỡi dao cực kỳ sắc bén kia, khônghề di chuyển, chỉ sử dụng trọng lực,đã cắt đôi tờ giấy ăn mềm mại kia!Sắc quá!Đây thực sự là thanh kiếmMuramasa huyền thoại!Muto Yutaro nắm chặt tay.Hắn đã không biết bao nhiêu lầnmuốn trực tiếp đoạt lấy thanhMuramasa từ tay Viên Điền Hồngrồi.Nhưng hắn biết rằng mình không cókhả năng này.Thứ hai, xét về mức độ chữ tín củagia tộc họ, hắn cũng không thể làmnhư vậy!Nếu không, đó sẽ là một sự bángbổ gia tộc họ.Muto Yutaro nhìn Viên Điền Hồngvới ánh mắt như thiêu đốt, và hỏimột cách chân thành."Ông Viên, tôi cần làm gì để mangthanh kiếm này về cho gia tộc tôi?"Ngay khi Muto Yutaro dứt lời, ViênĐiền Hồng trực tiếp đưa thanhMuramasa trong tay cho MutoYutaro bằng cả hai tay."Anh có thể mang thanh kiếm nàyđi ngay, nhưng anh không thểmang nó về nhà"."Trừ phi, anh giúp tôi hoàn thànhmột việc".Lúc này, đôi mắt của Muto Yutarolóe lên tia sáng như thiêu đốt!"Ông Viên, trước tiên nói cho tôibiết đó là gì!"Một nụ cười nham hiểm hiện trênkhuôn mặt của Viên Điền Hồng."Tôi muốn anh dùng thanh kiếmMuramasa này giúp tôi giết haingười. Một mẹ một con!"...Tứ hợp viên của gia tộc họ Lý ở thủđô."Lão gia, không xong rồi!""Vừa mới nhận được tin tức, cậuchủ đang lái xe về phía làng NgưuGia!"Quản gia Lý Lâm vội vàng vàophòng làm việc.Thông thường vào thời điểm này,Lý Tấn luôn viết thư pháp trongphòng làm việc, trút bỏ cảm xúccủa mình trên giấy.Khi Lý Lâm bước vào phòng làmviệc, ông ấy thấy Lý Tấn đã mặcquần áo để đi ra ngoài.Lý Lâm chưa kịp nói, Lý Tấn đã trựctiếp lướt qua Lý Lâm, vù vù về phíacửa với một cơn gió."Lão gia, chờ tôi với!"Hai người nhanh chóng lên mộtchiếc ô tô Mercedes-Benz màu đen.Chiếc xe chạy rất nhanh.Trong xe Lý Tấn vẻ mặt nghiêmnghị.Đồng thời, trong mắt ông ta cũngcó một tia sáng rất mạnh.Ánh mắt ông ta có chút phấn khích.Cũng có một sự mong đợi mờ nhạt!Lý Tấn đã chờ đợi ngày này nhiềunăm rồi.Ông ta vốn tưởng rằng Lý Phongmột thời gian nữa mới tới làngNgưu Gia.Nhưng không ngờ, hành động củaLý Phong lại vượt xa sự mong đợicủa ông ta.So với sự bình tĩnh của Lý Tấn.Lý Lâm, người đang lái xe, thì lại rấtlo lắng."Lão gia, làm thế nào mà cậu chủbiết phu nhân đang ở làng NgưuGia? Đây có phải là âm mưu củanhững người đó không?""Bọn họ cố ý nói cho cậu chủ là phunhân ở đó, sau đó sẽ ra tay sát hạicậu chủ và phu nhân?"Câu nói của Lý Lâm khiến Lý Tấnbất ngờ bật cười."Ra tay sát hại á?""Hôm nay ai ra tay sát hại ai cùngchưa chắc đâu!"

Chương 603: Xua hổ nuốt sói