Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 605: Giết trâu dọa người

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… "Hôm nay tôi không đến tìm mấyngười, tôi đến tìm con trâu kia cơ"."Lần trước, nó đã húc một phát vàobụng ông đây, khiến ông đây phảinằm viện ba ngày"."Thù này hôm nay tôi phải trả!"Sau khi Ngưu Đại Tráng và nhữngngười trong làng gần đó nghe thấyđiều này, họ đều sững sờ.Họ không ngờ Lưu Trường Sinh cóthể đưa hàng chục người đến đểgây rối với một con trâu!Trên đường đến đây, ông Ngưu nóirằng có một ông chủ lớn nào đó rấtthích mảnh đất này ở làng ông ấyvà muốn mua lại nó.Tuy nhiên, mức giá mà ông chủ lớnnày đưa ra thấp hơn rất nhiều sovới giá thị trường.Hơn nữa, sau khi dân làng khôngđồng ý, ông ta đã cử nhóm lưumanh này tới phá.Người dân ở làng Ngưu Gia đã phảiđối phó với chúng hai ba lần gì đórồi.Lần trước, Lưu Trường Sinh cũnggiống như hôm nay, mang theomấy chục người đến.Khi đó, thanh niên trong làng đềuđã đi làm ăn ở thành phố chưa về.Người già cả làng đang phải đối mặtvới hiểm nguy.Vào thời khắc then chốt, chính chútrâu già của ông Ngưu đã nổi cơncuồng nộ.Với cặp sừng dài của mình, nó đãhạ gục hết đám côn đồ kia.Bây giờ, Lưu Trường Sinh đang nhìnthẳng vào con trâu già với vẻ hungdữ.Cầm con dao rựa trên tay, hắn từngbước tiến lại gần con trâu già.Đồng thời nháy mắt với những đànem xung quanh.Trên thực tế, chỉ cần tinh ý một tí làđã có thể thấy mục tiêu thực sự củaLưu Trường Sinh không phải là contrâu già.Theo lời của ông chủ đứng sau hắn,thì đây là một thủ thuật có tên là"minh tu sạn đạo, ám độ trầnthương".Giết gà dọa khỉ.Nhưng hôm nay, thứ chúng giếtkhông phải là gà, mà là trâu.Bọn côn đồ lần lượt vây lấy con trâugià.Chúng đều cầm dao rựa sắc béntrong tay.Tiếp đó, chúng sẽ dùng dao đểchém chết con trâu già này.Dùng dao lóc từng thớ thịt trênngười nó xuống.Chúng muốn dùng cảnh tượng đẫmmáu này để khiến cả làng khiếp sợ.Trong làng này đã không còn nhiềuthanh niên nữa, còn lại toàn lànhững người già cả xương xẩu,nhát gan.Với chiêu này, chúng có thể hù dọacả làng!Ngưu Đại Tráng nhìn thấy LưuTrường Sinh thực sự đang đi vềphía con trâu nước già, lúc nàytrong lòng do dự.Những người trong làng gần đócũng sợ hãi trước khí thế hung dữcủa đám Lưu Trường Sinh, họkhông dám bước tới."Các huynh đệ! Lên".Lập tức, cả chục tên côn đồ vâyquanh con trâu nước già nhanhchóng vung dao lên!"Dừng lại!"Lúc này, cách Lưu Trường Sinhkhông xa vang lên một thanh âmrất trong trẻo.Lưu Trường Sinh quay đầu nhìnsang, thì nhìn thấy Hứa Mộc Tìnhtrong đám đông."Oa! Đại ca, mỹ nhân!""Con mẹ nó, nhỏ này xinh đẹpquá!"Lưu Trường Sinh cũng đến từ mộtngôi làng gần đó.Hắn ở trong khu vực này lâu nhưvậy, mà chưa từng biết ở làng NgưuGia có một người phụ nữ xinh đẹpnhư vậy.Hứa Mộc Tình và Lý Phong bước rakhỏi đám đông.Lúc này Lý Phong vẫn bình tĩnh,anh như cây sào đứng thẳng bêncạnh Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình trừng đôi mắt đẹpcủa cô lên, trong mắt tràn đầy tứcgiận."Sao các người có thể làm thế chứ?""Con trâu này chả làm gì quá ghêgớm với mấy người, mấy người làmnhư vậy, không thấy cắn dứt lươngtâm à?"Đám Lưu Trường Sinh nhìn nhau.Sau một khoảng lặng ngắn, chúngđột nhiên phá lên cười."Hahahaha!""Anh nói chứ người đẹp, nhà em ởbờ biển à, sao mà rộng lượng thế".Lưu Trường Sinh giơ con dao rựatrên tay lên rồi vẫy vẫy nó trongkhông khí.Hành động này cũng khiến ngườigià của làng ở gần đó sợ hãi lùi lạimấy bước.Dân làng càng sợ hãi bao nhiêu thìLưu Trường Sinh càng cảm thấyphê bấy nhiêu.Cầm trên tay một con dao rựa, hắnquay người đi về phía Hứa MộcTình.Lưu Trường Sinh vừa đi vừa nói:"Người đẹp, em từ nơi khác đến à?""Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấyem. Anh tên là Lưu Trường Sinh.Vùng này là lãnh thổ của anh"."Đừng nói là giết trâu ở vùng này,cho dù là giết người, anh cũng chảthèm chớp mắt đâu!"Lưu Trường Sinh có vẻ rất kíchđộng, càng đến gần Hứa Mộc Tình,hắn càng nhận ra vẻ đẹp của cô đãvượt qua cả sức tưởng tượng củamình.Bây giờ Lưu Trường Sinh không cóý muốn giết trâu nữa.Mà chỉ muốn thể hiện sự nam tínhcủa hắn trước mặt Hứa Mộc Tình.Sau đó, đè Hứa Mộc Tình xuốngdưới thân mình.Mà ngay khi Lưu Trường Sinh vungcon dao rựa trên tay về phía HứaMộc Tình.Con trâu già đang đứng yên bỗngrống lên."Moo!!"Con trâu già điên lên rồi!Đôi mắt to như chiếc chuông đồngcủa nó lồi ra.Mũi phì ra hơi thở nóng hổi!Không phải vì những kẻ lưu manhgần đó dùng dao chĩa về phía nó.Mà đó là vì con dao rựa của LưuTrường Sinh đã đe dọa đến HứaMộc Tình!Lập tức, con trâu già lao thẳng vềphía Lưu Trường Sinh!Lưu Trường Sinh sửng sốt, xoayngười bỏ chạy.Sợi dây trên con trâu nước già đãđược ông Ngưu cởi ra.Con trâu già không bị buộc lại nữa,đuổi theo Lưu Trường Sinh trướcmặt mọi người!Lưu Trường Sinh bị con trâu đuổimột hồi, đột nhiên phản ứng lại, vộivàng gọi mấy tên đệ bên cạnh."Chúng mày đang làm cái quái gìvậy?""Đến đây! Dùng dao chém chết contrâu này cho tao!"Kèm theo đó là tiếng kêu gào thảmthiết của Lưu Trường Sinh.Cả chục tên đệ la hét, vung daotrên tay lao về phía con trâu.Hứa Mộc Tình hoảng sợ.Cô vội vàng kéo ống tay áo của LýPhong, nói với anh: "Chồng ơi, làmsao bây giờ?"Lý Phong khẽ cười, trực tiếp đi lên.Trong nháy mắt, Lý Phong đã laovào nhóm côn đồ.Trong lúc nhất thời, thỉnh thoảng lạicó tiếng than khóc của đám lưumanh vang lên.Bọn chúng giống như bao cát, từngtên đều bị Lý Phong nắm lấy rồiném bay ra ngoài!Những tên côn đồ này vẽ nhữngvòng cung tuyệt đẹp trên khôngtrung.Sau đó đều đáp xuống đất cách đómười mét.Trong nháy mắt, mấy chục tên đãbị Lý Phong hạ gục.Trên bãi đất bằng phẳng cạnh câyhòe già nua, chỉ có Lưu Trường Sinhvẫn đang bị con trâu nước già đuổitheo!Xét về thể lực, Lưu Trường Sinh làmsao có thể so sánh được với trâu?Kết quả, liền thấy Lưu Trường Sinhbị con trâu già có sừng dài húc từphía sau.Sau đó, giống như những tên đệcủa mình, bay một đoạn ngắn trênkhông trung.Cuối cùng nặng nề rơi xuống vũngbùn!Khi Lưu Trường Sinh đứng lên khỏihố bùn, con trâu già đã đứng trướcmặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn.Lưu Trường Sinh bị sốc, nhanhchóng vứt bỏ con dao rựa trong tay."Ông trâu, ông trâu xin giơ caođánh khẽ!""Con sai, con sai rồi, được chưa!?""Con không dám giết ông nữa!""Là do ông chủ của chúng con saichúng con đi giết gà dọa khỉ!"Lưu Trường Sinh đã thực sự sợ hãi.Cơ thể hắn không ngừng run lên.Lý Phong lúc này đi tới bên cạnhcon trâu nước, vươn tay vỗ vỗ đầunó.Bình thường, con trâu già này cótính tình ương ngạnh, thế mà LýPhong chỉ vỗ về nhẹ nhàng mấy cáiđã lùi về phía sau mấy bước.Nó ngoan như con chó con mà LýPhong nuôi vậy.Lý Phong nhìn Lưu Trường Sinhtrong hố bùn."Tên ông chủ đứng sau mày là gì?"

"Hôm nay tôi không đến tìm mấy

người, tôi đến tìm con trâu kia cơ".

"Lần trước, nó đã húc một phát vào

bụng ông đây, khiến ông đây phải

nằm viện ba ngày".

"Thù này hôm nay tôi phải trả!"

Sau khi Ngưu Đại Tráng và những

người trong làng gần đó nghe thấy

điều này, họ đều sững sờ.

Họ không ngờ Lưu Trường Sinh có

thể đưa hàng chục người đến để

gây rối với một con trâu!

Trên đường đến đây, ông Ngưu nói

rằng có một ông chủ lớn nào đó rất

thích mảnh đất này ở làng ông ấy

và muốn mua lại nó.

Tuy nhiên, mức giá mà ông chủ lớn

này đưa ra thấp hơn rất nhiều so

với giá thị trường.

Hơn nữa, sau khi dân làng không

đồng ý, ông ta đã cử nhóm lưu

manh này tới phá.

Người dân ở làng Ngưu Gia đã phải

đối phó với chúng hai ba lần gì đó

rồi.

Lần trước, Lưu Trường Sinh cũng

giống như hôm nay, mang theo

mấy chục người đến.

Khi đó, thanh niên trong làng đều

đã đi làm ăn ở thành phố chưa về.

Người già cả làng đang phải đối mặt

với hiểm nguy.

Vào thời khắc then chốt, chính chú

trâu già của ông Ngưu đã nổi cơn

cuồng nộ.

Với cặp sừng dài của mình, nó đã

hạ gục hết đám côn đồ kia.

Bây giờ, Lưu Trường Sinh đang nhìn

thẳng vào con trâu già với vẻ hung

dữ.

Cầm con dao rựa trên tay, hắn từng

bước tiến lại gần con trâu già.

Đồng thời nháy mắt với những đàn

em xung quanh.

Trên thực tế, chỉ cần tinh ý một tí là

đã có thể thấy mục tiêu thực sự của

Lưu Trường Sinh không phải là con

trâu già.

Theo lời của ông chủ đứng sau hắn,

thì đây là một thủ thuật có tên là

"minh tu sạn đạo, ám độ trần

thương".

Giết gà dọa khỉ.

Nhưng hôm nay, thứ chúng giết

không phải là gà, mà là trâu.

Bọn côn đồ lần lượt vây lấy con trâu

già.

Chúng đều cầm dao rựa sắc bén

trong tay.

Tiếp đó, chúng sẽ dùng dao để

chém chết con trâu già này.

Dùng dao lóc từng thớ thịt trên

người nó xuống.

Chúng muốn dùng cảnh tượng đẫm

máu này để khiến cả làng khiếp sợ.

Trong làng này đã không còn nhiều

thanh niên nữa, còn lại toàn là

những người già cả xương xẩu,

nhát gan.

Với chiêu này, chúng có thể hù dọa

cả làng!

Ngưu Đại Tráng nhìn thấy Lưu

Trường Sinh thực sự đang đi về

phía con trâu nước già, lúc này

trong lòng do dự.

Những người trong làng gần đó

cũng sợ hãi trước khí thế hung dữ

của đám Lưu Trường Sinh, họ

không dám bước tới.

"Các huynh đệ! Lên".

Lập tức, cả chục tên côn đồ vây

quanh con trâu nước già nhanh

chóng vung dao lên!

"Dừng lại!"

Lúc này, cách Lưu Trường Sinh

không xa vang lên một thanh âm

rất trong trẻo.

Lưu Trường Sinh quay đầu nhìn

sang, thì nhìn thấy Hứa Mộc Tình

trong đám đông.

"Oa! Đại ca, mỹ nhân!"

"Con mẹ nó, nhỏ này xinh đẹp

quá!"

Lưu Trường Sinh cũng đến từ một

ngôi làng gần đó.

Hắn ở trong khu vực này lâu như

vậy, mà chưa từng biết ở làng Ngưu

Gia có một người phụ nữ xinh đẹp

như vậy.

Hứa Mộc Tình và Lý Phong bước ra

khỏi đám đông.

Lúc này Lý Phong vẫn bình tĩnh,

anh như cây sào đứng thẳng bên

cạnh Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình trừng đôi mắt đẹp

của cô lên, trong mắt tràn đầy tức

giận.

"Sao các người có thể làm thế chứ?"

"Con trâu này chả làm gì quá ghê

gớm với mấy người, mấy người làm

như vậy, không thấy cắn dứt lương

tâm à?"

Đám Lưu Trường Sinh nhìn nhau.

Sau một khoảng lặng ngắn, chúng

đột nhiên phá lên cười.

"Hahahaha!"

"Anh nói chứ người đẹp, nhà em ở

bờ biển à, sao mà rộng lượng thế".

Lưu Trường Sinh giơ con dao rựa

trên tay lên rồi vẫy vẫy nó trong

không khí.

Hành động này cũng khiến người

già của làng ở gần đó sợ hãi lùi lại

mấy bước.

Dân làng càng sợ hãi bao nhiêu thì

Lưu Trường Sinh càng cảm thấy

phê bấy nhiêu.

Cầm trên tay một con dao rựa, hắn

quay người đi về phía Hứa Mộc

Tình.

Lưu Trường Sinh vừa đi vừa nói:

"Người đẹp, em từ nơi khác đến à?"

"Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy

em. Anh tên là Lưu Trường Sinh.

Vùng này là lãnh thổ của anh".

"Đừng nói là giết trâu ở vùng này,

cho dù là giết người, anh cũng chả

thèm chớp mắt đâu!"

Lưu Trường Sinh có vẻ rất kích

động, càng đến gần Hứa Mộc Tình,

hắn càng nhận ra vẻ đẹp của cô đã

vượt qua cả sức tưởng tượng của

mình.

Bây giờ Lưu Trường Sinh không có

ý muốn giết trâu nữa.

Mà chỉ muốn thể hiện sự nam tính

của hắn trước mặt Hứa Mộc Tình.

Sau đó, đè Hứa Mộc Tình xuống

dưới thân mình.

Mà ngay khi Lưu Trường Sinh vung

con dao rựa trên tay về phía Hứa

Mộc Tình.

Con trâu già đang đứng yên bỗng

rống lên.

"Moo!!"

Con trâu già điên lên rồi!

Đôi mắt to như chiếc chuông đồng

của nó lồi ra.

Mũi phì ra hơi thở nóng hổi!

Không phải vì những kẻ lưu manh

gần đó dùng dao chĩa về phía nó.

Mà đó là vì con dao rựa của Lưu

Trường Sinh đã đe dọa đến Hứa

Mộc Tình!

Lập tức, con trâu già lao thẳng về

phía Lưu Trường Sinh!

Lưu Trường Sinh sửng sốt, xoay

người bỏ chạy.

Sợi dây trên con trâu nước già đã

được ông Ngưu cởi ra.

Con trâu già không bị buộc lại nữa,

đuổi theo Lưu Trường Sinh trước

mặt mọi người!

Lưu Trường Sinh bị con trâu đuổi

một hồi, đột nhiên phản ứng lại, vội

vàng gọi mấy tên đệ bên cạnh.

"Chúng mày đang làm cái quái gì

vậy?"

"Đến đây! Dùng dao chém chết con

trâu này cho tao!"

Kèm theo đó là tiếng kêu gào thảm

thiết của Lưu Trường Sinh.

Cả chục tên đệ la hét, vung dao

trên tay lao về phía con trâu.

Hứa Mộc Tình hoảng sợ.

Cô vội vàng kéo ống tay áo của Lý

Phong, nói với anh: "Chồng ơi, làm

sao bây giờ?"

Lý Phong khẽ cười, trực tiếp đi lên.

Trong nháy mắt, Lý Phong đã lao

vào nhóm côn đồ.

Trong lúc nhất thời, thỉnh thoảng lại

có tiếng than khóc của đám lưu

manh vang lên.

Bọn chúng giống như bao cát, từng

tên đều bị Lý Phong nắm lấy rồi

ném bay ra ngoài!

Những tên côn đồ này vẽ những

vòng cung tuyệt đẹp trên không

trung.

Sau đó đều đáp xuống đất cách đó

mười mét.

Trong nháy mắt, mấy chục tên đã

bị Lý Phong hạ gục.

Trên bãi đất bằng phẳng cạnh cây

hòe già nua, chỉ có Lưu Trường Sinh

vẫn đang bị con trâu nước già đuổi

theo!

Xét về thể lực, Lưu Trường Sinh làm

sao có thể so sánh được với trâu?

Kết quả, liền thấy Lưu Trường Sinh

bị con trâu già có sừng dài húc từ

phía sau.

Sau đó, giống như những tên đệ

của mình, bay một đoạn ngắn trên

không trung.

Cuối cùng nặng nề rơi xuống vũng

bùn!

Khi Lưu Trường Sinh đứng lên khỏi

hố bùn, con trâu già đã đứng trước

mặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn.

Lưu Trường Sinh bị sốc, nhanh

chóng vứt bỏ con dao rựa trong tay.

"Ông trâu, ông trâu xin giơ cao

đánh khẽ!"

"Con sai, con sai rồi, được chưa!?"

"Con không dám giết ông nữa!"

"Là do ông chủ của chúng con sai

chúng con đi giết gà dọa khỉ!"

Lưu Trường Sinh đã thực sự sợ hãi.

Cơ thể hắn không ngừng run lên.

Lý Phong lúc này đi tới bên cạnh

con trâu nước, vươn tay vỗ vỗ đầu

nó.

Bình thường, con trâu già này có

tính tình ương ngạnh, thế mà Lý

Phong chỉ vỗ về nhẹ nhàng mấy cái

đã lùi về phía sau mấy bước.

Nó ngoan như con chó con mà Lý

Phong nuôi vậy.

Lý Phong nhìn Lưu Trường Sinh

trong hố bùn.

"Tên ông chủ đứng sau mày là gì?"

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… "Hôm nay tôi không đến tìm mấyngười, tôi đến tìm con trâu kia cơ"."Lần trước, nó đã húc một phát vàobụng ông đây, khiến ông đây phảinằm viện ba ngày"."Thù này hôm nay tôi phải trả!"Sau khi Ngưu Đại Tráng và nhữngngười trong làng gần đó nghe thấyđiều này, họ đều sững sờ.Họ không ngờ Lưu Trường Sinh cóthể đưa hàng chục người đến đểgây rối với một con trâu!Trên đường đến đây, ông Ngưu nóirằng có một ông chủ lớn nào đó rấtthích mảnh đất này ở làng ông ấyvà muốn mua lại nó.Tuy nhiên, mức giá mà ông chủ lớnnày đưa ra thấp hơn rất nhiều sovới giá thị trường.Hơn nữa, sau khi dân làng khôngđồng ý, ông ta đã cử nhóm lưumanh này tới phá.Người dân ở làng Ngưu Gia đã phảiđối phó với chúng hai ba lần gì đórồi.Lần trước, Lưu Trường Sinh cũnggiống như hôm nay, mang theomấy chục người đến.Khi đó, thanh niên trong làng đềuđã đi làm ăn ở thành phố chưa về.Người già cả làng đang phải đối mặtvới hiểm nguy.Vào thời khắc then chốt, chính chútrâu già của ông Ngưu đã nổi cơncuồng nộ.Với cặp sừng dài của mình, nó đãhạ gục hết đám côn đồ kia.Bây giờ, Lưu Trường Sinh đang nhìnthẳng vào con trâu già với vẻ hungdữ.Cầm con dao rựa trên tay, hắn từngbước tiến lại gần con trâu già.Đồng thời nháy mắt với những đànem xung quanh.Trên thực tế, chỉ cần tinh ý một tí làđã có thể thấy mục tiêu thực sự củaLưu Trường Sinh không phải là contrâu già.Theo lời của ông chủ đứng sau hắn,thì đây là một thủ thuật có tên là"minh tu sạn đạo, ám độ trầnthương".Giết gà dọa khỉ.Nhưng hôm nay, thứ chúng giếtkhông phải là gà, mà là trâu.Bọn côn đồ lần lượt vây lấy con trâugià.Chúng đều cầm dao rựa sắc béntrong tay.Tiếp đó, chúng sẽ dùng dao đểchém chết con trâu già này.Dùng dao lóc từng thớ thịt trênngười nó xuống.Chúng muốn dùng cảnh tượng đẫmmáu này để khiến cả làng khiếp sợ.Trong làng này đã không còn nhiềuthanh niên nữa, còn lại toàn lànhững người già cả xương xẩu,nhát gan.Với chiêu này, chúng có thể hù dọacả làng!Ngưu Đại Tráng nhìn thấy LưuTrường Sinh thực sự đang đi vềphía con trâu nước già, lúc nàytrong lòng do dự.Những người trong làng gần đócũng sợ hãi trước khí thế hung dữcủa đám Lưu Trường Sinh, họkhông dám bước tới."Các huynh đệ! Lên".Lập tức, cả chục tên côn đồ vâyquanh con trâu nước già nhanhchóng vung dao lên!"Dừng lại!"Lúc này, cách Lưu Trường Sinhkhông xa vang lên một thanh âmrất trong trẻo.Lưu Trường Sinh quay đầu nhìnsang, thì nhìn thấy Hứa Mộc Tìnhtrong đám đông."Oa! Đại ca, mỹ nhân!""Con mẹ nó, nhỏ này xinh đẹpquá!"Lưu Trường Sinh cũng đến từ mộtngôi làng gần đó.Hắn ở trong khu vực này lâu nhưvậy, mà chưa từng biết ở làng NgưuGia có một người phụ nữ xinh đẹpnhư vậy.Hứa Mộc Tình và Lý Phong bước rakhỏi đám đông.Lúc này Lý Phong vẫn bình tĩnh,anh như cây sào đứng thẳng bêncạnh Hứa Mộc Tình.Hứa Mộc Tình trừng đôi mắt đẹpcủa cô lên, trong mắt tràn đầy tứcgiận."Sao các người có thể làm thế chứ?""Con trâu này chả làm gì quá ghêgớm với mấy người, mấy người làmnhư vậy, không thấy cắn dứt lươngtâm à?"Đám Lưu Trường Sinh nhìn nhau.Sau một khoảng lặng ngắn, chúngđột nhiên phá lên cười."Hahahaha!""Anh nói chứ người đẹp, nhà em ởbờ biển à, sao mà rộng lượng thế".Lưu Trường Sinh giơ con dao rựatrên tay lên rồi vẫy vẫy nó trongkhông khí.Hành động này cũng khiến ngườigià của làng ở gần đó sợ hãi lùi lạimấy bước.Dân làng càng sợ hãi bao nhiêu thìLưu Trường Sinh càng cảm thấyphê bấy nhiêu.Cầm trên tay một con dao rựa, hắnquay người đi về phía Hứa MộcTình.Lưu Trường Sinh vừa đi vừa nói:"Người đẹp, em từ nơi khác đến à?""Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấyem. Anh tên là Lưu Trường Sinh.Vùng này là lãnh thổ của anh"."Đừng nói là giết trâu ở vùng này,cho dù là giết người, anh cũng chảthèm chớp mắt đâu!"Lưu Trường Sinh có vẻ rất kíchđộng, càng đến gần Hứa Mộc Tình,hắn càng nhận ra vẻ đẹp của cô đãvượt qua cả sức tưởng tượng củamình.Bây giờ Lưu Trường Sinh không cóý muốn giết trâu nữa.Mà chỉ muốn thể hiện sự nam tínhcủa hắn trước mặt Hứa Mộc Tình.Sau đó, đè Hứa Mộc Tình xuốngdưới thân mình.Mà ngay khi Lưu Trường Sinh vungcon dao rựa trên tay về phía HứaMộc Tình.Con trâu già đang đứng yên bỗngrống lên."Moo!!"Con trâu già điên lên rồi!Đôi mắt to như chiếc chuông đồngcủa nó lồi ra.Mũi phì ra hơi thở nóng hổi!Không phải vì những kẻ lưu manhgần đó dùng dao chĩa về phía nó.Mà đó là vì con dao rựa của LưuTrường Sinh đã đe dọa đến HứaMộc Tình!Lập tức, con trâu già lao thẳng vềphía Lưu Trường Sinh!Lưu Trường Sinh sửng sốt, xoayngười bỏ chạy.Sợi dây trên con trâu nước già đãđược ông Ngưu cởi ra.Con trâu già không bị buộc lại nữa,đuổi theo Lưu Trường Sinh trướcmặt mọi người!Lưu Trường Sinh bị con trâu đuổimột hồi, đột nhiên phản ứng lại, vộivàng gọi mấy tên đệ bên cạnh."Chúng mày đang làm cái quái gìvậy?""Đến đây! Dùng dao chém chết contrâu này cho tao!"Kèm theo đó là tiếng kêu gào thảmthiết của Lưu Trường Sinh.Cả chục tên đệ la hét, vung daotrên tay lao về phía con trâu.Hứa Mộc Tình hoảng sợ.Cô vội vàng kéo ống tay áo của LýPhong, nói với anh: "Chồng ơi, làmsao bây giờ?"Lý Phong khẽ cười, trực tiếp đi lên.Trong nháy mắt, Lý Phong đã laovào nhóm côn đồ.Trong lúc nhất thời, thỉnh thoảng lạicó tiếng than khóc của đám lưumanh vang lên.Bọn chúng giống như bao cát, từngtên đều bị Lý Phong nắm lấy rồiném bay ra ngoài!Những tên côn đồ này vẽ nhữngvòng cung tuyệt đẹp trên khôngtrung.Sau đó đều đáp xuống đất cách đómười mét.Trong nháy mắt, mấy chục tên đãbị Lý Phong hạ gục.Trên bãi đất bằng phẳng cạnh câyhòe già nua, chỉ có Lưu Trường Sinhvẫn đang bị con trâu nước già đuổitheo!Xét về thể lực, Lưu Trường Sinh làmsao có thể so sánh được với trâu?Kết quả, liền thấy Lưu Trường Sinhbị con trâu già có sừng dài húc từphía sau.Sau đó, giống như những tên đệcủa mình, bay một đoạn ngắn trênkhông trung.Cuối cùng nặng nề rơi xuống vũngbùn!Khi Lưu Trường Sinh đứng lên khỏihố bùn, con trâu già đã đứng trướcmặt hắn, nhìn chằm chằm vào hắn.Lưu Trường Sinh bị sốc, nhanhchóng vứt bỏ con dao rựa trong tay."Ông trâu, ông trâu xin giơ caođánh khẽ!""Con sai, con sai rồi, được chưa!?""Con không dám giết ông nữa!""Là do ông chủ của chúng con saichúng con đi giết gà dọa khỉ!"Lưu Trường Sinh đã thực sự sợ hãi.Cơ thể hắn không ngừng run lên.Lý Phong lúc này đi tới bên cạnhcon trâu nước, vươn tay vỗ vỗ đầunó.Bình thường, con trâu già này cótính tình ương ngạnh, thế mà LýPhong chỉ vỗ về nhẹ nhàng mấy cáiđã lùi về phía sau mấy bước.Nó ngoan như con chó con mà LýPhong nuôi vậy.Lý Phong nhìn Lưu Trường Sinhtrong hố bùn."Tên ông chủ đứng sau mày là gì?"

Chương 605: Giết trâu dọa người