Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 617: Vô học

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Lâu Hán Quang sững người một lúc,tự hỏi tại sao Lý Phong lại hỏi vềkiến thức trong lĩnh vực đặc thùnày.Nhưng ông ấy vẫn lắc đầu: "Tôi thậtsự chưa nghiên cứu kỹ phương diệnnày".Lúc này cô gái đeo kính đi tới.Chiếc kính gọng đen to bản trênmặt gần như che mất nửa khuônmặt cô ấy.Nhưng nếu nhìn kỹ, không khó đểnhận ra đây là một cô gái xinh xắn.Hơn nữa, nếu Dương Thiện Tề cómặt ở đây, cậu ta nhất định có thểnhận ra người trước mặt mình ngaytừ cái nhìn đầu tiên.Bởi vì cô ấy là người phục vụ LýĐông Đông được Dương Thiện Tềcứu ở hội quán Hoa Hồng Đen trướcđây.Lý Đông Đông thì thào nói: "Tôi đãhọc một chút về Lục Thập Tứ Quái".Lý Phong liếc nhìn Lý Đông Đông,rồi anh xếp tám mảnh gốm thànhmột trận pháp Lục Thập Tứ Quái.Có tám quái vị được viết trên đó.Tương ứng là.Khôn Quái, Càn Quái, Ly Quái,Khảm Quái, Đoái Quái, Cấn Quái,Chấn Quái, Tốn Quái.Viên Lịch Hành đang quan sát bằngkính viễn vọng ở phía xa.Khi anh ta nhìn thấy Lý Phong xếpmảnh gốm đầu tiên, một nụ cườichế giễu bất giác xuất hiện trênkhuôn mặt anh ta."Loại ngu học!"Ngô Lương ở bên cạnh lấy lòng."Cậu chủ, cậu đang nói ai vậy?""Hừ hừ".Viên Lịch Hành chế nhạo: "Còn cóthể là ai nữa, dĩ nhiên là Lý Phongrồi"."Một thằng ngu đến thứ tự của quáivị Bát Quái cùng xếp sai mà lại dámkhoe khoang trước mặt ngườikhác"."Rác rưởi!"Viên Lịch Hành luôn coi thường LýPhong, trong mắt anh ta Lý Phongchỉ là một thứ rác rưởi không hơn.Tất cả những gì anh có được bâygiờ đều do thế lực sau lưng ở thủđô thao túng.Lý Phong giống như một con rối bịgiật dây.Trước đây, Viên Lịch Hành chưa baogiờ quan sát Lý Phong kỹ như vậy.Bây giờ qua kính viễn vọng, anh tacó thể nhìn rõ từng cử động của LýPhong.Càng quan sát kỹ, sự khinh thườngcủa Viên Lịch Hành đối với Lý Phongcàng trở nên mạnh mẽ hơn!"Hahaha, đồ ngốc!"Lý Phong vừa đặt xong vị trí củatám mảnh gốm, Viên Lịch Thừa ởbên cạnh liền cười to."Vừa rồi tôi còn đang nghĩ, ngu nhưthế mà bày ra cái bộ dạng khỉ gì đểlừa người cơ chứ, không ngờ, hắncòn chả hiểu kiến thức cơ bản!"Viên Lịch Thừa chỉ vào mảnh gốmtrên mặt đất cười lớn: "Đây là BátQuái sao? Chả có Bát Quái nào bắtđầu bằng Khôn Quái cả?"Lý Phong nhìn Lâu Hán Quang cũngđang ngồi xổm bên cạnh, hỏi: "Tênngốc này là học sinh của ông à".Lâu Hán Quang cười khổ."Mày nói cái gì!?""Mày dám mắng cậu đây à!?"Trong lúc nói chuyện, Viên LịchThừa đã giơ nắm đấm hướng vềphía Lý Phong."Bốp!"Viên Lịch Thừa chưa kịp phản ứngthì đã bất ngờ xuất hiện một bàntay tát hắn một cái.Viên Lịch Thừa bị đánh xoay vòngvòng tại chỗ, cuối cùng hắn khôngđứng vững đã nặng nề ngã xuốngđất."Mày dám đánh tao!?""Mày dám đánh tao à!?"Trong khi Viên Lịch Thừa đang lahét, Lý Phong đột nhiên ngẩng đầunhìn hắn chằm chằm.Chỉ bằng một ánh mắt, toàn thânViên Lịch Thừa đột nhiên run lên!"Không hiểu thì hỏi thêm, nếukhông cả thế giới sẽ coi cậu là đồngốc đấy".Lý Đông Đông lúc này ở bên cạnhnói nhỏ."Thứ anh ấy đang xếp là Bát Quái""."Quy Tàng cái khỉ gì, cậu đây chưanghe thấy bao giờ".Lý Đông Đông bên cạnh giải thíchmột lần nữa."Thực ra mọi người đều biết KinhDịch có ba quyển"."Ngoài cuốn "Chu Dịch" mà chúngta đã quen thuộc, còn có hai cuốnkhác"."Hai cuốn Kinh Dịch này. Chúng đãxuất hiện trước thời nhà Chu, lâuđời hơn"."Lần lượt là "Liên Sơn" và "QuyTàng"".Khi Lý Đông Đông nói, cô ấy nhìnLý Phong với sự tôn trọng."Nhưng hai cuốn sách này đã bịthất lạc. Chúng ta chỉ có thể sửdụng cổ tịch, để biết đại khái nộidung"."Cũng giống như "Quy Tàng", quáivị đầu tiên là Khôn"."Ngược lại với Chu Dịch Bát Quái".Lý Phong từ đầu đến cuối khôngthèm để ý tới Viên Lịch Thừa, cũngkhông muốn giải thích quá nhiều.Nhưng những gì anh thể hiện rất rõràng, thấy đôi mắt của Lâu HánQuang sáng lên một lần nữa.Lâu Hán Quang không nghĩ rằng LýPhong sẽ phô trương kiến thức củamình vào lúc này.Lâu Hán Quang đã rất ngạc nhiêntrước việc Lý Phong đập bình vừarồi.Mà bây giờ Lý Phong còn xếp mộttrận pháp mà ngay cả một học giảchuyên nghiệp như ông ấy cũngchưa từng thấy trước đây, điều nàykhiến Lâu Hán Quang cảm thấy mớimẻ và hơn đó là tò mò.Lâu Hán Quang vội hỏi Lý Phong."Xin hỏi, tại sao anh lại dùng nhữngmảnh này để xếp thành Quy TàngBát Quái?"" Bát Quái là tương lại của conngười"."Và" Quy Tàng" được coi là quá khứcủa con người".Nói xong, Lý Phong không để ý tớiLâu Hán Quang nữa, mà viết lạitừng nét chữ viết trên tám mảnhgốm thành những con số."Những con số này đại diện chođiều gì?"Bây giờ không chỉ Lâu Hán Quang,mà tất cả mọi người xung quanh LýPhong đều có một dấu chấm hỏitrong đầu.Chỉ có Lý Đông Đông là chăm chúnhìn vào những con số này.Viên Lịch Hành ở khoảng cách xa.Sự khinh thường và chế giễu trênkhuôn mặt anh ta càng trở nên dữdội hơn."Đồ chó giả thần giả quỷ!""Không phải chỉ là mấy con số quènthôi sao?""Hắn thật sự cho rằng chỉ cần dựavào mấy con số này có thể tìmđường tiến vào mộ tướng quânsao?""Ảo tưởng! Coi ngôi mộ tướng quânnày là trò chơi của một đứa trẻ batuổi à?"Trên thực tế, Viên Lịch Hành khôngtin rằng ngôi mộ tướng quân thựcsự có thể giết người.Khi anh ta đến, Ngô Lương đã nóirất nhiều.Nhưng Viên Lịch Hành ngoan cố chorằng lăng mộ tướng quân có thểgiết người, chỉ là cái cớ do một sốngười cố tình biên soạn ra.Mục đích rất đơn giản, chỉ là khôngmuốn người ngoài vào đó.Và bây giờ, vì căm ghét, khinh bỉ vàcoi thường Lý Phong, anh ta thà tinrằng trong lăng mộ tướng quânthực sự có khả năng giết người cònhơn."Biến chữ thành nét, cái này đứa trẻlên ba cũng biết, khoe cái gì"."Đúng là phế vật!"Viên Lịch Hành vừa nói xong câunày.Lý Đông Đông đột nhiên vỗ tay mộtcái."Tôi hiểu rồi, những con số này đạidiện cho chín cung diễn biến củaBát Quái!""Đây là số nhị phân!"Viên Lịch Hành choáng váng trướcnhững gì Lý Đông Đông nói.Anh ta, tinh anh trong xã hội, đếngiờ cũng không biết Bát Quái có liênquan gì đến số nhị phân của máytính.Viên Lịch Hành định chế nhạo theobản năng để cứu vãn lại thể diệncủa mình.Thì Viên Lịch Thừa, người cũngbước ra từ nhà họ Viên, đã đi trướcanh ta một bước, cười lớn."Quả nhiên là đám người hạ đẳngkhông có nền tảng gia đình"."Để có thể thể hiện bản thân trướcmặt giáo sư, đến câu đó cũng cóthể nói ra được".Viên Lịch Thừa dẫn theo một vàingười, đứng bên cạnh Lý ĐôngĐông. Họ nhìn Lý Đông Đông mộtcách trịch thượng."Người đàn ông này có cho cậu tiềnkhông?""Sao cậu cứ nói đỡ cho hắn thế?"" Bát Quái là cái khỉ gì?""Cậu còn liên kết nó với hệ nhị phânmáy tính nữa. Tôi phải nói rằng, sựngu ngốc của cậu rất nghệ thuậtđấy!"Viên Lịch Thừa vừa nói vừa vỗ tay,đám người bên cạnh hắn cùng hùatheo.Lý Đông Đông, người thường bị bắtnạt, lúc này không nói nữa, mà cúiđầu xuống.Vào lúc này, Hứa Mộc Tình ngồixổm bên cạnh Lý Phong, nhìn chằmchằm vào dáng vẻ kiên quyết củaLý Phong từ nãy đến giờ, cuối cùngcũng lên tiếng.

Lâu Hán Quang sững người một lúc,

tự hỏi tại sao Lý Phong lại hỏi về

kiến thức trong lĩnh vực đặc thù

này.

Nhưng ông ấy vẫn lắc đầu: "Tôi thật

sự chưa nghiên cứu kỹ phương diện

này".

Lúc này cô gái đeo kính đi tới.

Chiếc kính gọng đen to bản trên

mặt gần như che mất nửa khuôn

mặt cô ấy.

Nhưng nếu nhìn kỹ, không khó để

nhận ra đây là một cô gái xinh xắn.

Hơn nữa, nếu Dương Thiện Tề có

mặt ở đây, cậu ta nhất định có thể

nhận ra người trước mặt mình ngay

từ cái nhìn đầu tiên.

Bởi vì cô ấy là người phục vụ Lý

Đông Đông được Dương Thiện Tề

cứu ở hội quán Hoa Hồng Đen trước

đây.

Lý Đông Đông thì thào nói: "Tôi đã

học một chút về Lục Thập Tứ Quái".

Lý Phong liếc nhìn Lý Đông Đông,

rồi anh xếp tám mảnh gốm thành

một trận pháp Lục Thập Tứ Quái.

Có tám quái vị được viết trên đó.

Tương ứng là.

Khôn Quái, Càn Quái, Ly Quái,

Khảm Quái, Đoái Quái, Cấn Quái,

Chấn Quái, Tốn Quái.

Viên Lịch Hành đang quan sát bằng

kính viễn vọng ở phía xa.

Khi anh ta nhìn thấy Lý Phong xếp

mảnh gốm đầu tiên, một nụ cười

chế giễu bất giác xuất hiện trên

khuôn mặt anh ta.

"Loại ngu học!"

Ngô Lương ở bên cạnh lấy lòng.

"Cậu chủ, cậu đang nói ai vậy?"

"Hừ hừ".

Viên Lịch Hành chế nhạo: "Còn có

thể là ai nữa, dĩ nhiên là Lý Phong

rồi".

"Một thằng ngu đến thứ tự của quái

vị Bát Quái cùng xếp sai mà lại dám

khoe khoang trước mặt người

khác".

"Rác rưởi!"

Viên Lịch Hành luôn coi thường Lý

Phong, trong mắt anh ta Lý Phong

chỉ là một thứ rác rưởi không hơn.

Tất cả những gì anh có được bây

giờ đều do thế lực sau lưng ở thủ

đô thao túng.

Lý Phong giống như một con rối bị

giật dây.

Trước đây, Viên Lịch Hành chưa bao

giờ quan sát Lý Phong kỹ như vậy.

Bây giờ qua kính viễn vọng, anh ta

có thể nhìn rõ từng cử động của Lý

Phong.

Càng quan sát kỹ, sự khinh thường

của Viên Lịch Hành đối với Lý Phong

càng trở nên mạnh mẽ hơn!

"Hahaha, đồ ngốc!"

Lý Phong vừa đặt xong vị trí của

tám mảnh gốm, Viên Lịch Thừa ở

bên cạnh liền cười to.

"Vừa rồi tôi còn đang nghĩ, ngu như

thế mà bày ra cái bộ dạng khỉ gì để

lừa người cơ chứ, không ngờ, hắn

còn chả hiểu kiến thức cơ bản!"

Viên Lịch Thừa chỉ vào mảnh gốm

trên mặt đất cười lớn: "Đây là Bát

Quái sao? Chả có Bát Quái nào bắt

đầu bằng Khôn Quái cả?"

Lý Phong nhìn Lâu Hán Quang cũng

đang ngồi xổm bên cạnh, hỏi: "Tên

ngốc này là học sinh của ông à".

Lâu Hán Quang cười khổ.

"Mày nói cái gì!?"

"Mày dám mắng cậu đây à!?"

Trong lúc nói chuyện, Viên Lịch

Thừa đã giơ nắm đấm hướng về

phía Lý Phong.

"Bốp!"

Viên Lịch Thừa chưa kịp phản ứng

thì đã bất ngờ xuất hiện một bàn

tay tát hắn một cái.

Viên Lịch Thừa bị đánh xoay vòng

vòng tại chỗ, cuối cùng hắn không

đứng vững đã nặng nề ngã xuống

đất.

"Mày dám đánh tao!?"

"Mày dám đánh tao à!?"

Trong khi Viên Lịch Thừa đang la

hét, Lý Phong đột nhiên ngẩng đầu

nhìn hắn chằm chằm.

Chỉ bằng một ánh mắt, toàn thân

Viên Lịch Thừa đột nhiên run lên!

"Không hiểu thì hỏi thêm, nếu

không cả thế giới sẽ coi cậu là đồ

ngốc đấy".

Lý Đông Đông lúc này ở bên cạnh

nói nhỏ.

"Thứ anh ấy đang xếp là Bát Quái

"".

"Quy Tàng cái khỉ gì, cậu đây chưa

nghe thấy bao giờ".

Lý Đông Đông bên cạnh giải thích

một lần nữa.

"Thực ra mọi người đều biết Kinh

Dịch có ba quyển".

"Ngoài cuốn "Chu Dịch" mà chúng

ta đã quen thuộc, còn có hai cuốn

khác".

"Hai cuốn Kinh Dịch này. Chúng đã

xuất hiện trước thời nhà Chu, lâu

đời hơn".

"Lần lượt là "Liên Sơn" và "Quy

Tàng"".

Khi Lý Đông Đông nói, cô ấy nhìn

Lý Phong với sự tôn trọng.

"Nhưng hai cuốn sách này đã bị

thất lạc. Chúng ta chỉ có thể sử

dụng cổ tịch, để biết đại khái nội

dung".

"Cũng giống như "Quy Tàng", quái

vị đầu tiên là Khôn".

"Ngược lại với Chu Dịch Bát Quái".

Lý Phong từ đầu đến cuối không

thèm để ý tới Viên Lịch Thừa, cũng

không muốn giải thích quá nhiều.

Nhưng những gì anh thể hiện rất rõ

ràng, thấy đôi mắt của Lâu Hán

Quang sáng lên một lần nữa.

Lâu Hán Quang không nghĩ rằng Lý

Phong sẽ phô trương kiến thức của

mình vào lúc này.

Lâu Hán Quang đã rất ngạc nhiên

trước việc Lý Phong đập bình vừa

rồi.

Mà bây giờ Lý Phong còn xếp một

trận pháp mà ngay cả một học giả

chuyên nghiệp như ông ấy cũng

chưa từng thấy trước đây, điều này

khiến Lâu Hán Quang cảm thấy mới

mẻ và hơn đó là tò mò.

Lâu Hán Quang vội hỏi Lý Phong.

"Xin hỏi, tại sao anh lại dùng những

mảnh này để xếp thành Quy Tàng

Bát Quái?"

" Bát Quái là tương lại của con

người".

"Và" Quy Tàng" được coi là quá khứ

của con người".

Nói xong, Lý Phong không để ý tới

Lâu Hán Quang nữa, mà viết lại

từng nét chữ viết trên tám mảnh

gốm thành những con số.

"Những con số này đại diện cho

điều gì?"

Bây giờ không chỉ Lâu Hán Quang,

mà tất cả mọi người xung quanh Lý

Phong đều có một dấu chấm hỏi

trong đầu.

Chỉ có Lý Đông Đông là chăm chú

nhìn vào những con số này.

Viên Lịch Hành ở khoảng cách xa.

Sự khinh thường và chế giễu trên

khuôn mặt anh ta càng trở nên dữ

dội hơn.

"Đồ chó giả thần giả quỷ!"

"Không phải chỉ là mấy con số quèn

thôi sao?"

"Hắn thật sự cho rằng chỉ cần dựa

vào mấy con số này có thể tìm

đường tiến vào mộ tướng quân

sao?"

"Ảo tưởng! Coi ngôi mộ tướng quân

này là trò chơi của một đứa trẻ ba

tuổi à?"

Trên thực tế, Viên Lịch Hành không

tin rằng ngôi mộ tướng quân thực

sự có thể giết người.

Khi anh ta đến, Ngô Lương đã nói

rất nhiều.

Nhưng Viên Lịch Hành ngoan cố cho

rằng lăng mộ tướng quân có thể

giết người, chỉ là cái cớ do một số

người cố tình biên soạn ra.

Mục đích rất đơn giản, chỉ là không

muốn người ngoài vào đó.

Và bây giờ, vì căm ghét, khinh bỉ và

coi thường Lý Phong, anh ta thà tin

rằng trong lăng mộ tướng quân

thực sự có khả năng giết người còn

hơn.

"Biến chữ thành nét, cái này đứa trẻ

lên ba cũng biết, khoe cái gì".

"Đúng là phế vật!"

Viên Lịch Hành vừa nói xong câu

này.

Lý Đông Đông đột nhiên vỗ tay một

cái.

"Tôi hiểu rồi, những con số này đại

diện cho chín cung diễn biến của

Bát Quái!"

"Đây là số nhị phân!"

Viên Lịch Hành choáng váng trước

những gì Lý Đông Đông nói.

Anh ta, tinh anh trong xã hội, đến

giờ cũng không biết Bát Quái có liên

quan gì đến số nhị phân của máy

tính.

Viên Lịch Hành định chế nhạo theo

bản năng để cứu vãn lại thể diện

của mình.

Thì Viên Lịch Thừa, người cũng

bước ra từ nhà họ Viên, đã đi trước

anh ta một bước, cười lớn.

"Quả nhiên là đám người hạ đẳng

không có nền tảng gia đình".

"Để có thể thể hiện bản thân trước

mặt giáo sư, đến câu đó cũng có

thể nói ra được".

Viên Lịch Thừa dẫn theo một vài

người, đứng bên cạnh Lý Đông

Đông. Họ nhìn Lý Đông Đông một

cách trịch thượng.

"Người đàn ông này có cho cậu tiền

không?"

"Sao cậu cứ nói đỡ cho hắn thế?"

" Bát Quái là cái khỉ gì?"

"Cậu còn liên kết nó với hệ nhị phân

máy tính nữa. Tôi phải nói rằng, sự

ngu ngốc của cậu rất nghệ thuật

đấy!"

Viên Lịch Thừa vừa nói vừa vỗ tay,

đám người bên cạnh hắn cùng hùa

theo.

Lý Đông Đông, người thường bị bắt

nạt, lúc này không nói nữa, mà cúi

đầu xuống.

Vào lúc này, Hứa Mộc Tình ngồi

xổm bên cạnh Lý Phong, nhìn chằm

chằm vào dáng vẻ kiên quyết của

Lý Phong từ nãy đến giờ, cuối cùng

cũng lên tiếng.

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Lâu Hán Quang sững người một lúc,tự hỏi tại sao Lý Phong lại hỏi vềkiến thức trong lĩnh vực đặc thùnày.Nhưng ông ấy vẫn lắc đầu: "Tôi thậtsự chưa nghiên cứu kỹ phương diệnnày".Lúc này cô gái đeo kính đi tới.Chiếc kính gọng đen to bản trênmặt gần như che mất nửa khuônmặt cô ấy.Nhưng nếu nhìn kỹ, không khó đểnhận ra đây là một cô gái xinh xắn.Hơn nữa, nếu Dương Thiện Tề cómặt ở đây, cậu ta nhất định có thểnhận ra người trước mặt mình ngaytừ cái nhìn đầu tiên.Bởi vì cô ấy là người phục vụ LýĐông Đông được Dương Thiện Tềcứu ở hội quán Hoa Hồng Đen trướcđây.Lý Đông Đông thì thào nói: "Tôi đãhọc một chút về Lục Thập Tứ Quái".Lý Phong liếc nhìn Lý Đông Đông,rồi anh xếp tám mảnh gốm thànhmột trận pháp Lục Thập Tứ Quái.Có tám quái vị được viết trên đó.Tương ứng là.Khôn Quái, Càn Quái, Ly Quái,Khảm Quái, Đoái Quái, Cấn Quái,Chấn Quái, Tốn Quái.Viên Lịch Hành đang quan sát bằngkính viễn vọng ở phía xa.Khi anh ta nhìn thấy Lý Phong xếpmảnh gốm đầu tiên, một nụ cườichế giễu bất giác xuất hiện trênkhuôn mặt anh ta."Loại ngu học!"Ngô Lương ở bên cạnh lấy lòng."Cậu chủ, cậu đang nói ai vậy?""Hừ hừ".Viên Lịch Hành chế nhạo: "Còn cóthể là ai nữa, dĩ nhiên là Lý Phongrồi"."Một thằng ngu đến thứ tự của quáivị Bát Quái cùng xếp sai mà lại dámkhoe khoang trước mặt ngườikhác"."Rác rưởi!"Viên Lịch Hành luôn coi thường LýPhong, trong mắt anh ta Lý Phongchỉ là một thứ rác rưởi không hơn.Tất cả những gì anh có được bâygiờ đều do thế lực sau lưng ở thủđô thao túng.Lý Phong giống như một con rối bịgiật dây.Trước đây, Viên Lịch Hành chưa baogiờ quan sát Lý Phong kỹ như vậy.Bây giờ qua kính viễn vọng, anh tacó thể nhìn rõ từng cử động của LýPhong.Càng quan sát kỹ, sự khinh thườngcủa Viên Lịch Hành đối với Lý Phongcàng trở nên mạnh mẽ hơn!"Hahaha, đồ ngốc!"Lý Phong vừa đặt xong vị trí củatám mảnh gốm, Viên Lịch Thừa ởbên cạnh liền cười to."Vừa rồi tôi còn đang nghĩ, ngu nhưthế mà bày ra cái bộ dạng khỉ gì đểlừa người cơ chứ, không ngờ, hắncòn chả hiểu kiến thức cơ bản!"Viên Lịch Thừa chỉ vào mảnh gốmtrên mặt đất cười lớn: "Đây là BátQuái sao? Chả có Bát Quái nào bắtđầu bằng Khôn Quái cả?"Lý Phong nhìn Lâu Hán Quang cũngđang ngồi xổm bên cạnh, hỏi: "Tênngốc này là học sinh của ông à".Lâu Hán Quang cười khổ."Mày nói cái gì!?""Mày dám mắng cậu đây à!?"Trong lúc nói chuyện, Viên LịchThừa đã giơ nắm đấm hướng vềphía Lý Phong."Bốp!"Viên Lịch Thừa chưa kịp phản ứngthì đã bất ngờ xuất hiện một bàntay tát hắn một cái.Viên Lịch Thừa bị đánh xoay vòngvòng tại chỗ, cuối cùng hắn khôngđứng vững đã nặng nề ngã xuốngđất."Mày dám đánh tao!?""Mày dám đánh tao à!?"Trong khi Viên Lịch Thừa đang lahét, Lý Phong đột nhiên ngẩng đầunhìn hắn chằm chằm.Chỉ bằng một ánh mắt, toàn thânViên Lịch Thừa đột nhiên run lên!"Không hiểu thì hỏi thêm, nếukhông cả thế giới sẽ coi cậu là đồngốc đấy".Lý Đông Đông lúc này ở bên cạnhnói nhỏ."Thứ anh ấy đang xếp là Bát Quái""."Quy Tàng cái khỉ gì, cậu đây chưanghe thấy bao giờ".Lý Đông Đông bên cạnh giải thíchmột lần nữa."Thực ra mọi người đều biết KinhDịch có ba quyển"."Ngoài cuốn "Chu Dịch" mà chúngta đã quen thuộc, còn có hai cuốnkhác"."Hai cuốn Kinh Dịch này. Chúng đãxuất hiện trước thời nhà Chu, lâuđời hơn"."Lần lượt là "Liên Sơn" và "QuyTàng"".Khi Lý Đông Đông nói, cô ấy nhìnLý Phong với sự tôn trọng."Nhưng hai cuốn sách này đã bịthất lạc. Chúng ta chỉ có thể sửdụng cổ tịch, để biết đại khái nộidung"."Cũng giống như "Quy Tàng", quáivị đầu tiên là Khôn"."Ngược lại với Chu Dịch Bát Quái".Lý Phong từ đầu đến cuối khôngthèm để ý tới Viên Lịch Thừa, cũngkhông muốn giải thích quá nhiều.Nhưng những gì anh thể hiện rất rõràng, thấy đôi mắt của Lâu HánQuang sáng lên một lần nữa.Lâu Hán Quang không nghĩ rằng LýPhong sẽ phô trương kiến thức củamình vào lúc này.Lâu Hán Quang đã rất ngạc nhiêntrước việc Lý Phong đập bình vừarồi.Mà bây giờ Lý Phong còn xếp mộttrận pháp mà ngay cả một học giảchuyên nghiệp như ông ấy cũngchưa từng thấy trước đây, điều nàykhiến Lâu Hán Quang cảm thấy mớimẻ và hơn đó là tò mò.Lâu Hán Quang vội hỏi Lý Phong."Xin hỏi, tại sao anh lại dùng nhữngmảnh này để xếp thành Quy TàngBát Quái?"" Bát Quái là tương lại của conngười"."Và" Quy Tàng" được coi là quá khứcủa con người".Nói xong, Lý Phong không để ý tớiLâu Hán Quang nữa, mà viết lạitừng nét chữ viết trên tám mảnhgốm thành những con số."Những con số này đại diện chođiều gì?"Bây giờ không chỉ Lâu Hán Quang,mà tất cả mọi người xung quanh LýPhong đều có một dấu chấm hỏitrong đầu.Chỉ có Lý Đông Đông là chăm chúnhìn vào những con số này.Viên Lịch Hành ở khoảng cách xa.Sự khinh thường và chế giễu trênkhuôn mặt anh ta càng trở nên dữdội hơn."Đồ chó giả thần giả quỷ!""Không phải chỉ là mấy con số quènthôi sao?""Hắn thật sự cho rằng chỉ cần dựavào mấy con số này có thể tìmđường tiến vào mộ tướng quânsao?""Ảo tưởng! Coi ngôi mộ tướng quânnày là trò chơi của một đứa trẻ batuổi à?"Trên thực tế, Viên Lịch Hành khôngtin rằng ngôi mộ tướng quân thựcsự có thể giết người.Khi anh ta đến, Ngô Lương đã nóirất nhiều.Nhưng Viên Lịch Hành ngoan cố chorằng lăng mộ tướng quân có thểgiết người, chỉ là cái cớ do một sốngười cố tình biên soạn ra.Mục đích rất đơn giản, chỉ là khôngmuốn người ngoài vào đó.Và bây giờ, vì căm ghét, khinh bỉ vàcoi thường Lý Phong, anh ta thà tinrằng trong lăng mộ tướng quânthực sự có khả năng giết người cònhơn."Biến chữ thành nét, cái này đứa trẻlên ba cũng biết, khoe cái gì"."Đúng là phế vật!"Viên Lịch Hành vừa nói xong câunày.Lý Đông Đông đột nhiên vỗ tay mộtcái."Tôi hiểu rồi, những con số này đạidiện cho chín cung diễn biến củaBát Quái!""Đây là số nhị phân!"Viên Lịch Hành choáng váng trướcnhững gì Lý Đông Đông nói.Anh ta, tinh anh trong xã hội, đếngiờ cũng không biết Bát Quái có liênquan gì đến số nhị phân của máytính.Viên Lịch Hành định chế nhạo theobản năng để cứu vãn lại thể diệncủa mình.Thì Viên Lịch Thừa, người cũngbước ra từ nhà họ Viên, đã đi trướcanh ta một bước, cười lớn."Quả nhiên là đám người hạ đẳngkhông có nền tảng gia đình"."Để có thể thể hiện bản thân trướcmặt giáo sư, đến câu đó cũng cóthể nói ra được".Viên Lịch Thừa dẫn theo một vàingười, đứng bên cạnh Lý ĐôngĐông. Họ nhìn Lý Đông Đông mộtcách trịch thượng."Người đàn ông này có cho cậu tiềnkhông?""Sao cậu cứ nói đỡ cho hắn thế?"" Bát Quái là cái khỉ gì?""Cậu còn liên kết nó với hệ nhị phânmáy tính nữa. Tôi phải nói rằng, sựngu ngốc của cậu rất nghệ thuậtđấy!"Viên Lịch Thừa vừa nói vừa vỗ tay,đám người bên cạnh hắn cùng hùatheo.Lý Đông Đông, người thường bị bắtnạt, lúc này không nói nữa, mà cúiđầu xuống.Vào lúc này, Hứa Mộc Tình ngồixổm bên cạnh Lý Phong, nhìn chằmchằm vào dáng vẻ kiên quyết củaLý Phong từ nãy đến giờ, cuối cùngcũng lên tiếng.

Chương 617: Vô học