“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 663: Bố vợ bị bắt đi
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Bất kể là tiến hay lùi, đều không cócách nào di chuyển được.Hứa Hiếu Dương sửng sốt.Vốn dĩ ông ấy cho rằng Hắc Hổ nàychỉ là một tên lưu manh bìnhthường.Không ngờ tất cả những tên hắndẫn đến đều là cao thủ.Hắc Hổ lúc này mới vươn tay nhẹnhàng gõ gõ vào cửa xe.Nói với Hứa Hiếu Dương ở trong xe:"Chủ tịch Hứa, lão gia chúng tôi cónói"."Ông là khách quý, hôm nay bằngmọi cách tôi phải mời được ông đếnchơi"."Nếu ông không đi, thì tôi đành phảira tay thôi".Dứt lời, Hắc Hổ đột nhiên nắm lấycửa xe và kéo mạnh ra.Lập tức, cửa xe ô tô Mercedes-Benzbị Hắc Hổ hung hãn mở tung ra.Hứa Hiếu Dương sửng sốt, cơ thểbất giác co lại.Hắc Hổ cúi đầu xuống từ từ và thònửa khuôn mặt của mình vào.Hắn nhìn Hứa Hiếu Dương cười:"Chủ tịch Hứa, tôi là người thô bạo,có thể sẽ hơi nặng tay một chútđấy"."Vì vậy, tôi khuyên ông nên xuốngxe một mình".Đúng lúc này, Triệu Tứ đột nhiênđẩy cửa xe ra.Anh ta nhanh chóng ra khỏi xe vàtấn công Hắc Hổ.Tuy nhiên, Triệu Tứ đã bị sốc ngaysau khi giao đấu.Hắc Hổ quá mạnh!Trong vòng chưa đầy mười cúđánh, Triệu Tứ đã bị Hắc Hổ đánhgãy một tay."Bùm!"Hắc Hổ đấm cho Triệu Tứ một cúđấm làm anh ta bay ra ngoài.Cơ thể của Triệu Tứ va vào thùngxe tải.Khi Triệu Tứ ngã xuống đất, Hắc Hổtừng bước tiến lại gần, hắn nhấcchân giẫm lên đầu Triệu Tứ.Hắc Hổ nhìn Triệu Tứ đã ói ra máu,cười nói: "Không tồi, không tồi"."Tao tung hoành giang hồ hơn bamươi năm, cũng không có mấyngười có thể tiếp được mười chiêucủa tao đâu"."Mày nên cảm thấy vinh dự khiđược chết trong tay tao".Khi Hắc Hổ sắp giết chết Triệu Tứ,Hứa Hiếu Dương vội la lên."Đợi đã!"Hứa Hiếu Dương xuống xe với vẻmặt lo lắng, ông ấy chạy nhanh đếnchỗ Triệu Tứ, đưa tay định đỡ TriệuTứ lên.Tuy nhiên, hai tên đàn em bên cạnhHắc Hổ đã chặn đường Hứa HiếuDương.Hắc Hổ quay lại và nhìn chằm chằmvào Hứa Hiếu Dương."Tôi nghe nói chủ tịch Hứa đối xửvới thuộc hạ của mình giống hệtnhư người nhà"."Vì vậy, tập đoàn Lăng Tiêu cácngười rất hòa hợp, rất hiếm khinhân viên nổi loạn"."Hôm nay tôi có thể thấy chủ tịchHứa là người như thế nào rồi".Khi Hắc Hổ nói, khuôn mặt của hắnmang đầy giễu cợt và chế giễu.Tuy nói là vô cùng ngưỡng mộ HứaHiếu Dương.Nhưng trên thực tế, ánh mắt hắnkhi nhìn Hứa Hiếu Dương tràn đầykhinh thường.Hắn xem thường hành vi của HứaHiếu Dương.Theo nhận thức của hắn, trên đờinày mạnh được yếu thua.Kẻ yếu chỉ có thể là bàn đạp cho kẻmạnh!Hắc Hổ cười cười nhìn Hứa HiếuDương: "Chủ tịch Hứa, nếu bây giờông không đi cùng tôi, thủ hạ củaông sẽ chết vì mất máu đấy!""Nghe người ta nói, ông là mộtngười tốt, ông không muốn nhữngngười xung quanh phải chết vì mìnhđâu nhỉ".Hứa Hiếu Dương hít sâu một hơi:"Được, tôi đi cùng cậu!"Mười phút sau.Khách sạn nơi gia đình Lý Phongđang ở.Lý Phong đang ung dung ngồi trongphòng khách xem TV.Thỉnh thoảng có tiếng động láchcách trong bếp.Đó là Liễu Ngọc Phân đang dạy HứaMộc Tình nấu ăn.Trong hoàn cảnh bình thường, HứaMộc Tình rất hiếm khi vào bếp nấuăn.Chủ yếu là vì cô bận việc.Nhưng hôm nay, Hứa Mộc Tình đãđược thúc đẩy.Người thúc đẩy không phải ai khác,chính là Raven thư ký riêng hiện tạicủa Lý Phong!Vào buổi trưa hôm nay, Hứa MộcTình đã đưa mười mấy nhân viêntrụ cột của công ty đi ăn tại mộtnhà hàng gần tòa nhà tập đoàn.Trong bữa ăn, Hứa Mộc Tình đã biếtđược thông tin từ miệng nhân viên.Thông thường sẽ có một vài nhânviên nữ trong công ty tổ chức tiệcliên hoan.Họ đã từng đến ngôi nhà Ravenhiện đang thuê.Đã ăn cái gọi là "bữa ăn tự nấu" doRaven làm.Cho đến giờ, họ vẫn nhớ mãi thứcăn do Raven nấu.Tất cả đều khen ngợi Raven là condâu quốc dân.Ai có thể lấy được một người condâu như Raven, chính là phúc phậntu được ở kiếp trước.Vốn dĩ, Hứa Mộc Tình sẽ không nghĩquá nhiều về những lời khen nhưvậy.Cuối cùng thì cũng tại Hứa HạoNhiên mà ra.Nói đồ ăn do chị mình nấu nuốtkhông trôi.Mặc dù nhân viên của cô không nóigì,Tuy nhiên, câu nói đó đã khơi dậylòng hiếu thắng trước nay đã mạnhcủa Hứa Mộc Tình.Thông thường, trong quá trình tiếpxúc với Raven, Hứa Mộc Tình cảmthấy Raven là một người phụ nữ rấthoàn hảo.Cô ấy từ trên xuống dưới, từ tráisang phải, từ trong ra ngoài, đều lộra một nét quyến rũ rất đặc biệt.Ngay cả trong phương diện hoạtđộng kinh doanh.So với Raven, Hứa Mộc Tình đôi khicòn cảm thấy xấu hổ.Raven giống như con người kiểumẫu, đứng ở trước mặt Hứa MộcTình.Hứa Mộc Tình luôn muốn đấu với côấy.Vì vậy, vừa trở về khách sạn, HứaMộc Tình đã vào bếp và nhờ LiễuNgọc Phân dạy cô nấu ăn.Tối nay, dù thế nào cũng phải nấucho Lý Phong ăn."Choang!"Có tiếng đĩa rơi vỡ truyền ra.Lý Phong vừa cười nhẹ vừa xem TV,lạnh nhạt nói: "Cái thứ năm rồi".Đúng lúc này, Hứa Hạo Nhiên độtnhiên từ ngoài cửa xông vào.Vừa bước vào đã lo lên với LýPhong: "Anh rể, không xong, khôngxong rồi!"Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên, hơinhíu mày hỏi: "Chuyện gì?""Triệu Tứ bị thương rất nặng, hiệnđang ở bệnh viện!""Bố cũng bị bắt đi rồi".Ngay khi Hứa Hạo Nhiên vừa dứtlời, toàn thân đột nhiên run rẩy.Vào lúc này, Hứa Hạo Nhiên cảmthấy nhiệt độ của cả căn phòng độtngột giảm xuống.Lý Phong chậm rãi từ trên sô phađứng lên.Lúc này, anh vô cảm.Nhưng trên người anh lại phóng ramột luồng khí tức đáng sợ đến mứckhiến Hứa Hạo Nhiên lạnh sốnglưng.Lý Phong bước nhanh về phía cửa,đồng thời đặt tay lên vai Hứa HạoNhiên, vỗ nhẹ một cái rồi nói."Em nói với chị em và mẹ, anh đi rangoài gọi bố về ăn cơm, khoảngmười lăm phút nữa".Nói xong, Lý Phong đi về phía cửa."Anh rể, cho em theo với".Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa quayngười lại.Nhưng khi cậu ta quay lại và nhìnvề phía cửa, thì Lý Phong đã biếnmất.Lúc này.Trang viên họ Đường ở ngoại ô phíanam thủ đô.Gia tộc nhà họ Đường cắm rễ ở khuvực này và có lịch sử bốn năm trămnăm rồi.Hơn nữa, nhà họ Đường ở đây chỉlà một chi nhánh.Nhà chính của họ ở thành ThiênPhủ, Cẩm Đô.Một nhánh đã có lịch sử bốn nămtrăm năm, vậy thì nhà chính sẽkhổng lồ đến mức nào chứ?Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm chongười ta sợ hãi.Ở thủ đô, ai cũng biết tứ đại gia tộcở thủ đô.Nhưng trên thực tế, như Lý Tấn nói,tứ đại gia tộc ở thủ đô chỉ là đồtrang trí do hội trưởng lão chọn rồiđặt lên bàn thôi.Chính hội trưởng lão mới là kẻ đứngsau thực sự kiểm soát khu vực thủđô và các vùng lân cận!Hội trưởng lão sẽ sàng lọc lại saumỗi tám năm.Năm nay là năm thứ tám.Hai tháng nữa, hội trưởng lão sẽtiến hành một cuộc thay máu lớn.Trong giai đoạn nhạy cảm này, ai làngười có thể nắm bắt thế chủ độngvà trong thời gian sớm nhất củng cốsức mạnh của gia tộc mình.Sẽ có thể nắm giữ thế chủ độngmột cách nhanh chóng và trở thànhĐại trưởng lão cao quý trong hộitrưởng lão!
Bất kể là tiến hay lùi, đều không có
cách nào di chuyển được.
Hứa Hiếu Dương sửng sốt.
Vốn dĩ ông ấy cho rằng Hắc Hổ này
chỉ là một tên lưu manh bình
thường.
Không ngờ tất cả những tên hắn
dẫn đến đều là cao thủ.
Hắc Hổ lúc này mới vươn tay nhẹ
nhàng gõ gõ vào cửa xe.
Nói với Hứa Hiếu Dương ở trong xe:
"Chủ tịch Hứa, lão gia chúng tôi có
nói".
"Ông là khách quý, hôm nay bằng
mọi cách tôi phải mời được ông đến
chơi".
"Nếu ông không đi, thì tôi đành phải
ra tay thôi".
Dứt lời, Hắc Hổ đột nhiên nắm lấy
cửa xe và kéo mạnh ra.
Lập tức, cửa xe ô tô Mercedes-Benz
bị Hắc Hổ hung hãn mở tung ra.
Hứa Hiếu Dương sửng sốt, cơ thể
bất giác co lại.
Hắc Hổ cúi đầu xuống từ từ và thò
nửa khuôn mặt của mình vào.
Hắn nhìn Hứa Hiếu Dương cười:
"Chủ tịch Hứa, tôi là người thô bạo,
có thể sẽ hơi nặng tay một chút
đấy".
"Vì vậy, tôi khuyên ông nên xuống
xe một mình".
Đúng lúc này, Triệu Tứ đột nhiên
đẩy cửa xe ra.
Anh ta nhanh chóng ra khỏi xe và
tấn công Hắc Hổ.
Tuy nhiên, Triệu Tứ đã bị sốc ngay
sau khi giao đấu.
Hắc Hổ quá mạnh!
Trong vòng chưa đầy mười cú
đánh, Triệu Tứ đã bị Hắc Hổ đánh
gãy một tay.
"Bùm!"
Hắc Hổ đấm cho Triệu Tứ một cú
đấm làm anh ta bay ra ngoài.
Cơ thể của Triệu Tứ va vào thùng
xe tải.
Khi Triệu Tứ ngã xuống đất, Hắc Hổ
từng bước tiến lại gần, hắn nhấc
chân giẫm lên đầu Triệu Tứ.
Hắc Hổ nhìn Triệu Tứ đã ói ra máu,
cười nói: "Không tồi, không tồi".
"Tao tung hoành giang hồ hơn ba
mươi năm, cũng không có mấy
người có thể tiếp được mười chiêu
của tao đâu".
"Mày nên cảm thấy vinh dự khi
được chết trong tay tao".
Khi Hắc Hổ sắp giết chết Triệu Tứ,
Hứa Hiếu Dương vội la lên.
"Đợi đã!"
Hứa Hiếu Dương xuống xe với vẻ
mặt lo lắng, ông ấy chạy nhanh đến
chỗ Triệu Tứ, đưa tay định đỡ Triệu
Tứ lên.
Tuy nhiên, hai tên đàn em bên cạnh
Hắc Hổ đã chặn đường Hứa Hiếu
Dương.
Hắc Hổ quay lại và nhìn chằm chằm
vào Hứa Hiếu Dương.
"Tôi nghe nói chủ tịch Hứa đối xử
với thuộc hạ của mình giống hệt
như người nhà".
"Vì vậy, tập đoàn Lăng Tiêu các
người rất hòa hợp, rất hiếm khi
nhân viên nổi loạn".
"Hôm nay tôi có thể thấy chủ tịch
Hứa là người như thế nào rồi".
Khi Hắc Hổ nói, khuôn mặt của hắn
mang đầy giễu cợt và chế giễu.
Tuy nói là vô cùng ngưỡng mộ Hứa
Hiếu Dương.
Nhưng trên thực tế, ánh mắt hắn
khi nhìn Hứa Hiếu Dương tràn đầy
khinh thường.
Hắn xem thường hành vi của Hứa
Hiếu Dương.
Theo nhận thức của hắn, trên đời
này mạnh được yếu thua.
Kẻ yếu chỉ có thể là bàn đạp cho kẻ
mạnh!
Hắc Hổ cười cười nhìn Hứa Hiếu
Dương: "Chủ tịch Hứa, nếu bây giờ
ông không đi cùng tôi, thủ hạ của
ông sẽ chết vì mất máu đấy!"
"Nghe người ta nói, ông là một
người tốt, ông không muốn những
người xung quanh phải chết vì mình
đâu nhỉ".
Hứa Hiếu Dương hít sâu một hơi:
"Được, tôi đi cùng cậu!"
Mười phút sau.
Khách sạn nơi gia đình Lý Phong
đang ở.
Lý Phong đang ung dung ngồi trong
phòng khách xem TV.
Thỉnh thoảng có tiếng động lách
cách trong bếp.
Đó là Liễu Ngọc Phân đang dạy Hứa
Mộc Tình nấu ăn.
Trong hoàn cảnh bình thường, Hứa
Mộc Tình rất hiếm khi vào bếp nấu
ăn.
Chủ yếu là vì cô bận việc.
Nhưng hôm nay, Hứa Mộc Tình đã
được thúc đẩy.
Người thúc đẩy không phải ai khác,
chính là Raven thư ký riêng hiện tại
của Lý Phong!
Vào buổi trưa hôm nay, Hứa Mộc
Tình đã đưa mười mấy nhân viên
trụ cột của công ty đi ăn tại một
nhà hàng gần tòa nhà tập đoàn.
Trong bữa ăn, Hứa Mộc Tình đã biết
được thông tin từ miệng nhân viên.
Thông thường sẽ có một vài nhân
viên nữ trong công ty tổ chức tiệc
liên hoan.
Họ đã từng đến ngôi nhà Raven
hiện đang thuê.
Đã ăn cái gọi là "bữa ăn tự nấu" do
Raven làm.
Cho đến giờ, họ vẫn nhớ mãi thức
ăn do Raven nấu.
Tất cả đều khen ngợi Raven là con
dâu quốc dân.
Ai có thể lấy được một người con
dâu như Raven, chính là phúc phận
tu được ở kiếp trước.
Vốn dĩ, Hứa Mộc Tình sẽ không nghĩ
quá nhiều về những lời khen như
vậy.
Cuối cùng thì cũng tại Hứa Hạo
Nhiên mà ra.
Nói đồ ăn do chị mình nấu nuốt
không trôi.
Mặc dù nhân viên của cô không nói
gì,
Tuy nhiên, câu nói đó đã khơi dậy
lòng hiếu thắng trước nay đã mạnh
của Hứa Mộc Tình.
Thông thường, trong quá trình tiếp
xúc với Raven, Hứa Mộc Tình cảm
thấy Raven là một người phụ nữ rất
hoàn hảo.
Cô ấy từ trên xuống dưới, từ trái
sang phải, từ trong ra ngoài, đều lộ
ra một nét quyến rũ rất đặc biệt.
Ngay cả trong phương diện hoạt
động kinh doanh.
So với Raven, Hứa Mộc Tình đôi khi
còn cảm thấy xấu hổ.
Raven giống như con người kiểu
mẫu, đứng ở trước mặt Hứa Mộc
Tình.
Hứa Mộc Tình luôn muốn đấu với cô
ấy.
Vì vậy, vừa trở về khách sạn, Hứa
Mộc Tình đã vào bếp và nhờ Liễu
Ngọc Phân dạy cô nấu ăn.
Tối nay, dù thế nào cũng phải nấu
cho Lý Phong ăn.
"Choang!"
Có tiếng đĩa rơi vỡ truyền ra.
Lý Phong vừa cười nhẹ vừa xem TV,
lạnh nhạt nói: "Cái thứ năm rồi".
Đúng lúc này, Hứa Hạo Nhiên đột
nhiên từ ngoài cửa xông vào.
Vừa bước vào đã lo lên với Lý
Phong: "Anh rể, không xong, không
xong rồi!"
Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên, hơi
nhíu mày hỏi: "Chuyện gì?"
"Triệu Tứ bị thương rất nặng, hiện
đang ở bệnh viện!"
"Bố cũng bị bắt đi rồi".
Ngay khi Hứa Hạo Nhiên vừa dứt
lời, toàn thân đột nhiên run rẩy.
Vào lúc này, Hứa Hạo Nhiên cảm
thấy nhiệt độ của cả căn phòng đột
ngột giảm xuống.
Lý Phong chậm rãi từ trên sô pha
đứng lên.
Lúc này, anh vô cảm.
Nhưng trên người anh lại phóng ra
một luồng khí tức đáng sợ đến mức
khiến Hứa Hạo Nhiên lạnh sống
lưng.
Lý Phong bước nhanh về phía cửa,
đồng thời đặt tay lên vai Hứa Hạo
Nhiên, vỗ nhẹ một cái rồi nói.
"Em nói với chị em và mẹ, anh đi ra
ngoài gọi bố về ăn cơm, khoảng
mười lăm phút nữa".
Nói xong, Lý Phong đi về phía cửa.
"Anh rể, cho em theo với".
Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa quay
người lại.
Nhưng khi cậu ta quay lại và nhìn
về phía cửa, thì Lý Phong đã biến
mất.
Lúc này.
Trang viên họ Đường ở ngoại ô phía
nam thủ đô.
Gia tộc nhà họ Đường cắm rễ ở khu
vực này và có lịch sử bốn năm trăm
năm rồi.
Hơn nữa, nhà họ Đường ở đây chỉ
là một chi nhánh.
Nhà chính của họ ở thành Thiên
Phủ, Cẩm Đô.
Một nhánh đã có lịch sử bốn năm
trăm năm, vậy thì nhà chính sẽ
khổng lồ đến mức nào chứ?
Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm cho
người ta sợ hãi.
Ở thủ đô, ai cũng biết tứ đại gia tộc
ở thủ đô.
Nhưng trên thực tế, như Lý Tấn nói,
tứ đại gia tộc ở thủ đô chỉ là đồ
trang trí do hội trưởng lão chọn rồi
đặt lên bàn thôi.
Chính hội trưởng lão mới là kẻ đứng
sau thực sự kiểm soát khu vực thủ
đô và các vùng lân cận!
Hội trưởng lão sẽ sàng lọc lại sau
mỗi tám năm.
Năm nay là năm thứ tám.
Hai tháng nữa, hội trưởng lão sẽ
tiến hành một cuộc thay máu lớn.
Trong giai đoạn nhạy cảm này, ai là
người có thể nắm bắt thế chủ động
và trong thời gian sớm nhất củng cố
sức mạnh của gia tộc mình.
Sẽ có thể nắm giữ thế chủ động
một cách nhanh chóng và trở thành
Đại trưởng lão cao quý trong hội
trưởng lão!
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Bất kể là tiến hay lùi, đều không cócách nào di chuyển được.Hứa Hiếu Dương sửng sốt.Vốn dĩ ông ấy cho rằng Hắc Hổ nàychỉ là một tên lưu manh bìnhthường.Không ngờ tất cả những tên hắndẫn đến đều là cao thủ.Hắc Hổ lúc này mới vươn tay nhẹnhàng gõ gõ vào cửa xe.Nói với Hứa Hiếu Dương ở trong xe:"Chủ tịch Hứa, lão gia chúng tôi cónói"."Ông là khách quý, hôm nay bằngmọi cách tôi phải mời được ông đếnchơi"."Nếu ông không đi, thì tôi đành phảira tay thôi".Dứt lời, Hắc Hổ đột nhiên nắm lấycửa xe và kéo mạnh ra.Lập tức, cửa xe ô tô Mercedes-Benzbị Hắc Hổ hung hãn mở tung ra.Hứa Hiếu Dương sửng sốt, cơ thểbất giác co lại.Hắc Hổ cúi đầu xuống từ từ và thònửa khuôn mặt của mình vào.Hắn nhìn Hứa Hiếu Dương cười:"Chủ tịch Hứa, tôi là người thô bạo,có thể sẽ hơi nặng tay một chútđấy"."Vì vậy, tôi khuyên ông nên xuốngxe một mình".Đúng lúc này, Triệu Tứ đột nhiênđẩy cửa xe ra.Anh ta nhanh chóng ra khỏi xe vàtấn công Hắc Hổ.Tuy nhiên, Triệu Tứ đã bị sốc ngaysau khi giao đấu.Hắc Hổ quá mạnh!Trong vòng chưa đầy mười cúđánh, Triệu Tứ đã bị Hắc Hổ đánhgãy một tay."Bùm!"Hắc Hổ đấm cho Triệu Tứ một cúđấm làm anh ta bay ra ngoài.Cơ thể của Triệu Tứ va vào thùngxe tải.Khi Triệu Tứ ngã xuống đất, Hắc Hổtừng bước tiến lại gần, hắn nhấcchân giẫm lên đầu Triệu Tứ.Hắc Hổ nhìn Triệu Tứ đã ói ra máu,cười nói: "Không tồi, không tồi"."Tao tung hoành giang hồ hơn bamươi năm, cũng không có mấyngười có thể tiếp được mười chiêucủa tao đâu"."Mày nên cảm thấy vinh dự khiđược chết trong tay tao".Khi Hắc Hổ sắp giết chết Triệu Tứ,Hứa Hiếu Dương vội la lên."Đợi đã!"Hứa Hiếu Dương xuống xe với vẻmặt lo lắng, ông ấy chạy nhanh đếnchỗ Triệu Tứ, đưa tay định đỡ TriệuTứ lên.Tuy nhiên, hai tên đàn em bên cạnhHắc Hổ đã chặn đường Hứa HiếuDương.Hắc Hổ quay lại và nhìn chằm chằmvào Hứa Hiếu Dương."Tôi nghe nói chủ tịch Hứa đối xửvới thuộc hạ của mình giống hệtnhư người nhà"."Vì vậy, tập đoàn Lăng Tiêu cácngười rất hòa hợp, rất hiếm khinhân viên nổi loạn"."Hôm nay tôi có thể thấy chủ tịchHứa là người như thế nào rồi".Khi Hắc Hổ nói, khuôn mặt của hắnmang đầy giễu cợt và chế giễu.Tuy nói là vô cùng ngưỡng mộ HứaHiếu Dương.Nhưng trên thực tế, ánh mắt hắnkhi nhìn Hứa Hiếu Dương tràn đầykhinh thường.Hắn xem thường hành vi của HứaHiếu Dương.Theo nhận thức của hắn, trên đờinày mạnh được yếu thua.Kẻ yếu chỉ có thể là bàn đạp cho kẻmạnh!Hắc Hổ cười cười nhìn Hứa HiếuDương: "Chủ tịch Hứa, nếu bây giờông không đi cùng tôi, thủ hạ củaông sẽ chết vì mất máu đấy!""Nghe người ta nói, ông là mộtngười tốt, ông không muốn nhữngngười xung quanh phải chết vì mìnhđâu nhỉ".Hứa Hiếu Dương hít sâu một hơi:"Được, tôi đi cùng cậu!"Mười phút sau.Khách sạn nơi gia đình Lý Phongđang ở.Lý Phong đang ung dung ngồi trongphòng khách xem TV.Thỉnh thoảng có tiếng động láchcách trong bếp.Đó là Liễu Ngọc Phân đang dạy HứaMộc Tình nấu ăn.Trong hoàn cảnh bình thường, HứaMộc Tình rất hiếm khi vào bếp nấuăn.Chủ yếu là vì cô bận việc.Nhưng hôm nay, Hứa Mộc Tình đãđược thúc đẩy.Người thúc đẩy không phải ai khác,chính là Raven thư ký riêng hiện tạicủa Lý Phong!Vào buổi trưa hôm nay, Hứa MộcTình đã đưa mười mấy nhân viêntrụ cột của công ty đi ăn tại mộtnhà hàng gần tòa nhà tập đoàn.Trong bữa ăn, Hứa Mộc Tình đã biếtđược thông tin từ miệng nhân viên.Thông thường sẽ có một vài nhânviên nữ trong công ty tổ chức tiệcliên hoan.Họ đã từng đến ngôi nhà Ravenhiện đang thuê.Đã ăn cái gọi là "bữa ăn tự nấu" doRaven làm.Cho đến giờ, họ vẫn nhớ mãi thứcăn do Raven nấu.Tất cả đều khen ngợi Raven là condâu quốc dân.Ai có thể lấy được một người condâu như Raven, chính là phúc phậntu được ở kiếp trước.Vốn dĩ, Hứa Mộc Tình sẽ không nghĩquá nhiều về những lời khen nhưvậy.Cuối cùng thì cũng tại Hứa HạoNhiên mà ra.Nói đồ ăn do chị mình nấu nuốtkhông trôi.Mặc dù nhân viên của cô không nóigì,Tuy nhiên, câu nói đó đã khơi dậylòng hiếu thắng trước nay đã mạnhcủa Hứa Mộc Tình.Thông thường, trong quá trình tiếpxúc với Raven, Hứa Mộc Tình cảmthấy Raven là một người phụ nữ rấthoàn hảo.Cô ấy từ trên xuống dưới, từ tráisang phải, từ trong ra ngoài, đều lộra một nét quyến rũ rất đặc biệt.Ngay cả trong phương diện hoạtđộng kinh doanh.So với Raven, Hứa Mộc Tình đôi khicòn cảm thấy xấu hổ.Raven giống như con người kiểumẫu, đứng ở trước mặt Hứa MộcTình.Hứa Mộc Tình luôn muốn đấu với côấy.Vì vậy, vừa trở về khách sạn, HứaMộc Tình đã vào bếp và nhờ LiễuNgọc Phân dạy cô nấu ăn.Tối nay, dù thế nào cũng phải nấucho Lý Phong ăn."Choang!"Có tiếng đĩa rơi vỡ truyền ra.Lý Phong vừa cười nhẹ vừa xem TV,lạnh nhạt nói: "Cái thứ năm rồi".Đúng lúc này, Hứa Hạo Nhiên độtnhiên từ ngoài cửa xông vào.Vừa bước vào đã lo lên với LýPhong: "Anh rể, không xong, khôngxong rồi!"Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên, hơinhíu mày hỏi: "Chuyện gì?""Triệu Tứ bị thương rất nặng, hiệnđang ở bệnh viện!""Bố cũng bị bắt đi rồi".Ngay khi Hứa Hạo Nhiên vừa dứtlời, toàn thân đột nhiên run rẩy.Vào lúc này, Hứa Hạo Nhiên cảmthấy nhiệt độ của cả căn phòng độtngột giảm xuống.Lý Phong chậm rãi từ trên sô phađứng lên.Lúc này, anh vô cảm.Nhưng trên người anh lại phóng ramột luồng khí tức đáng sợ đến mứckhiến Hứa Hạo Nhiên lạnh sốnglưng.Lý Phong bước nhanh về phía cửa,đồng thời đặt tay lên vai Hứa HạoNhiên, vỗ nhẹ một cái rồi nói."Em nói với chị em và mẹ, anh đi rangoài gọi bố về ăn cơm, khoảngmười lăm phút nữa".Nói xong, Lý Phong đi về phía cửa."Anh rể, cho em theo với".Hứa Hạo Nhiên vừa nói vừa quayngười lại.Nhưng khi cậu ta quay lại và nhìnvề phía cửa, thì Lý Phong đã biếnmất.Lúc này.Trang viên họ Đường ở ngoại ô phíanam thủ đô.Gia tộc nhà họ Đường cắm rễ ở khuvực này và có lịch sử bốn năm trămnăm rồi.Hơn nữa, nhà họ Đường ở đây chỉlà một chi nhánh.Nhà chính của họ ở thành ThiênPhủ, Cẩm Đô.Một nhánh đã có lịch sử bốn nămtrăm năm, vậy thì nhà chính sẽkhổng lồ đến mức nào chứ?Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm chongười ta sợ hãi.Ở thủ đô, ai cũng biết tứ đại gia tộcở thủ đô.Nhưng trên thực tế, như Lý Tấn nói,tứ đại gia tộc ở thủ đô chỉ là đồtrang trí do hội trưởng lão chọn rồiđặt lên bàn thôi.Chính hội trưởng lão mới là kẻ đứngsau thực sự kiểm soát khu vực thủđô và các vùng lân cận!Hội trưởng lão sẽ sàng lọc lại saumỗi tám năm.Năm nay là năm thứ tám.Hai tháng nữa, hội trưởng lão sẽtiến hành một cuộc thay máu lớn.Trong giai đoạn nhạy cảm này, ai làngười có thể nắm bắt thế chủ độngvà trong thời gian sớm nhất củng cốsức mạnh của gia tộc mình.Sẽ có thể nắm giữ thế chủ độngmột cách nhanh chóng và trở thànhĐại trưởng lão cao quý trong hộitrưởng lão!