“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 674: Cao thủ nhà họ Lý ra
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… tay"Đã điều tra rõ rồi thưa cậu năm,Doanh Tử Hanh đang đón khách ạ".Lý Hán Thần hừ lạnh một tiếng:"Xem ra cái tên Doanh Tử Hanh đãmời viện trợ từ bên ngoài đến nhỉ".Lý Thủ Hạo gật đầu: "Mấy ngườiDoanh Tử Hanh mời đến hình nhưthân phận không đơn giản"."Hắn dùng nghi thức rất long trọngđể đón tiếp mấy người đó"."Giờ đang tiếp khách ở Thần TiênCư".Thần Tiên Cư là một nhà hàng rấtnổi tiếng ở Trường An.Nhà hàng này đã có hơn ba trămnăm lịch sử rồi.Ở Trường An ai ai cũng biết đếnnhà hàng này.Nhưng người bình thường cũng chỉnhắc đến nơi đây thôi.Nói gì đến việc vào ăn, bọn họ cònchẳng có tư cách bước qua cửa nhàhàng nữa là.Lý Hán Thần cau mày hỏi: "Có biếtnhững người này từ đâu đến, giacảnh sau lưng thế nào không?""Theo những gì thám tử báo cáo thìnhóm người này đến từ thủ đô, thếlực sau lưng bọn chúng là tập đoànLăng Tiêu".Tập đoàn Lăng Tiêu?Lý Hán Thần chưa từng nghe đếntập đoàn này.Ở trong mắt anh ta, cho dù là tậpđoàn mạnh trong top 100 tập đoàntrong nước anh ta cũng chả quantâm.Nói gì đến cái tập đoàn nhỏ bé đếntừ nơi khác này.Lý Hán Thần cười khẩy: "Xem raDoanh Tử Hanh đúng là đến đườngcùng rồi"."Thế mà lại dùng nghi thức longtrọng để chào đón một lũ ngườithấp hèn từ nơi khác đến"."Lý Thủ Hạo!""Có thuộc hạ!""Ông lập tức dẫn người bao vâyThần Tiên Cư"."Bắt lũ người đó về đây cho tôi"."Cậu đây phải tận tay để chúng biếtmùi lợi hại của nhà họ Lý".Lý Thủ Hạo ngầm nghĩ rồi hỏi: "Cậuchủ, Doanh Tử Hanh chắc chắn sẽcho người ngăn cản, nếu xảy raxung đột với người của chúng ta thìtính sao?"Trên mặt Lý Hán Thần bỗng nở mộtnụ cười độc ác."Tôi đang lo không có cơ hội xử lýDoanh Tử Hanh đây"."Nếu người của hắn ngăn lại thìđánh què tay chân bọn chúng chotôi"."Đã thế cho Doanh Tử Hanh nhậpviện lần nữa"."Mà lần này ít nhất nửa năm hắncũng không xuống khỏi giườngđược"."Vâng!"Lý Thủ Hạo lập tức xoay người bướcra ngoài.Lúc này, hai bên cánh cửa đã cóhơn hai mơi người đứng đó.Quần áo bọn họ mặc giống hệtnhau.Trên ngực mỗi người đều có một cáihuân chương nhỏ.Trên huân chương có chữ "Lý" uốnlượn như rồng bay phượng múa.Hai mươi người này là gia tộc cửđến làm vệ sĩ bảo vệ cho cậu nămLý Hán Thần.Nhìn tuổi tác của bọn họ không lớnnhưng toàn là cao thủ đại tông sư.Nếu đánh đơn lẻ thì bọn họ khôngphải là quá mạnh.Nhưng hai mươi người này có thểghép thành một trận pháp rấtmạnh.Cho dù là cao thủ Chiến Vương đếnđây.Cũng không có cách nào đánhthắng, chỉ có thể nghe theo ý trời.Giờ bọn họ đi đối phó với Doanh TửHanh và một đám người từ nơi khácđến đúng là dư sức.Trước khi xuất phát, Lý Thủ Hạonhìn chằm chằm vào bọn họ nói:"Cậu năm có lệnh, các cậu cùng tôiđi bắt một lũ người từ nơi khácđến"."Nếu Doanh Tử Hanh nhà họ Doanhdám chống đối thì cứ làm như lầntrước, đánh hắn nhập viện"."Vâng!"Hơn hai mươi người đồng thanhđáp.Bọn họ nhanh chóng lên xem, mộtđoàn xe nối đuôi nhau lái như bayđến Thần Tiên Cư.Lý Thủ Hạo là người dẫn đầu, ôngta ngồi trong chiếc xe đi đầu.Đối với ông ta thì nhiệm vụ hômnay rất đơn giản.Cái khác không nói nhưng bản thânLý Thủ Hạo cũng là một cao thủcảnh giới Chiến Vương.Ông ta biết rõ đám vệ sĩ bên cạnhDoanh Tử Hanh chả phải đối thủcủa ông ta.Nói gì đến việc giờ ông ta đang dẫntheo vệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thầnnữa chứ.Vẻ mặt ông ta nhàn nhã ngôi trênghế xe.Ông ta nói với tên đàn em bêncạnh."Truyền lệnh xuống dưới, trận nàyđánh nhanh thắng nhanh, trongvòng ba phút giải quyết cái lũ tạpnham đấy đi"."Tối nay thay ca xong tôi dẫn mọingười đi uống thỏa thích".Những lời Lý Thủ Hạo vừa nói,truyền qua bộ đàm đến tai tất cảmọi người.Đám người trong xe hô lên ầm ĩ."Đội trưởng là nhất, tối nay chúngta không say không về"."Đội trưởng ơi, tối nay chúng tôi cóđược gọi mấy cô em đến uống rượucùng không thế?"Lông mày Lý Thủ Hạo hơi nhếchlên, nói: "Đừng nói là mấy cô, dù làmấy chục cô cũng được".Đám người Lý Thủ Hạo vốn chẳngcoi đoàn người Lý Phong ra gì.Bọn họ thường xuyên nhận lệnh củaLý Hán Thần, đối phó với mấy đámngười ngoài này có thể nói là quentay hay việc.Theo quan điểm của bọn họ, đốiphó mới mấy người từ ngoài đến dễnhư đạp chết mấy con kiến vậy."Kít!""Kít!""Kít!"Bãi đỗ xe bên ngoài Thần Tiên Cư.Mấy chiếc xe của gia tộc Lý Thịđồng thời dừng lại.Cửa xe mở ra, Lý Thủ Hạo dẫn hơnhai mươi người nhanh chóng bướcxuống.Lý Thủ Hạo liếc mắt nhìn xungquanh, người nào người nấy vẻ mặtphấn khởi.Bởi vì bọn họ nhận được tin báo củathám tử, trong số những người màDoanh Tử Hanh đón tiếp có một côem cực kì xinh đẹp."Đội trưởng, cậu năm có nói chúngta phải xử lí cô em này thế nàokhông?"Trong số đám vệ sĩ, có một gã cườirất đểu cáng.Lý Thủ Hạo vỗ lên vai gã nói: "Cậuchủ không nói gì đến cô ta"."Cho nên cô em này á, chúng tamuốn làm gì thì làm"."Chỉ cần làm theo lời cậu chủ, đểđám người này biết mùi lợi hại củagia tộc Lý Thị chúng ta là được".Vừa nghe thế, đám vệ sĩ nhao nhaotung hô.Lý Thủ Hạo giơ tay lên, mọi ngườilập tức bình tĩnh lại."Nói nhảm ít thôi, giờ chúng ta làmchuyện chính trước"."Hai tổ chờ bên ngoài xem có cá lọtlưới không"."Một tổ theo tôi vào trong bắtngười"."Cậu chủ nói hôm nay muốn đánhthế nào cũng được"."Vâng!"Lý Thủ Hạo dẫn theo mười người,sải bước vào Thần Tiên Cư.Lúc này, trong một căn phòng bêntrong Thần Tiên Cư."Cốc cốc cốc".Một tên đàn em của Doanh TửHanh vẻ mặt kích động, đầu đầymồ hôi từ ngoài chạy vọt vào.Hắn ta vội vàng nói với Doanh TửHanh: "Cậu ba ơi hỏng rồi! Ngườinhà họ Lý đến rồi".Doanh Tử Hanh hơi nhíu mày, bìnhtĩnh hỏi: "Ai dẫn đầu thế?""Là Lý Thủ Hạo ạ"."Ngoài Lý Thủ Hạo còn có hai mươivệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thần nữa ạ".Nghe thấy có nhiều người như vậy,Doanh Tử Hanh đứng bật dậy, vẻmặt thay đổi.Vội vàng nói với Lý Phong và HứaMộc Tình ngồi ở đối diện: "Hỏng rồi!Mục tiêu của bọn chúng chắc chắnlà mọi người"."Cô Hứa, anh Lý, hai người mau đitrước đi, tôi dẫn người của mình đicản bọn họ".Lúc Doanh Tử Hanh đang định laora ngoài.Tay Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đặtlên vai anh ta.Hứa Hạo Nhiên cười ha hả nói: "Anhkhông phải lo"."Cái đám tép riu đấy á, hai đàn emcủa tôi dư sức xử lí".Hai đàn em mà Hứa Hạo Nhiên nóiđến là hai anh em Hắc Bạch NhịSát.Thực lực của hai người bọn họDoanh Tử Hanh đã nhìn thấy.Hai người này đúng là rất mạnh.Nhưng Doanh Tử Hanh vẫn rất lolắng.
tay
"Đã điều tra rõ rồi thưa cậu năm,
Doanh Tử Hanh đang đón khách ạ".
Lý Hán Thần hừ lạnh một tiếng:
"Xem ra cái tên Doanh Tử Hanh đã
mời viện trợ từ bên ngoài đến nhỉ".
Lý Thủ Hạo gật đầu: "Mấy người
Doanh Tử Hanh mời đến hình như
thân phận không đơn giản".
"Hắn dùng nghi thức rất long trọng
để đón tiếp mấy người đó".
"Giờ đang tiếp khách ở Thần Tiên
Cư".
Thần Tiên Cư là một nhà hàng rất
nổi tiếng ở Trường An.
Nhà hàng này đã có hơn ba trăm
năm lịch sử rồi.
Ở Trường An ai ai cũng biết đến
nhà hàng này.
Nhưng người bình thường cũng chỉ
nhắc đến nơi đây thôi.
Nói gì đến việc vào ăn, bọn họ còn
chẳng có tư cách bước qua cửa nhà
hàng nữa là.
Lý Hán Thần cau mày hỏi: "Có biết
những người này từ đâu đến, gia
cảnh sau lưng thế nào không?"
"Theo những gì thám tử báo cáo thì
nhóm người này đến từ thủ đô, thế
lực sau lưng bọn chúng là tập đoàn
Lăng Tiêu".
Tập đoàn Lăng Tiêu?
Lý Hán Thần chưa từng nghe đến
tập đoàn này.
Ở trong mắt anh ta, cho dù là tập
đoàn mạnh trong top 100 tập đoàn
trong nước anh ta cũng chả quan
tâm.
Nói gì đến cái tập đoàn nhỏ bé đến
từ nơi khác này.
Lý Hán Thần cười khẩy: "Xem ra
Doanh Tử Hanh đúng là đến đường
cùng rồi".
"Thế mà lại dùng nghi thức long
trọng để chào đón một lũ người
thấp hèn từ nơi khác đến".
"Lý Thủ Hạo!"
"Có thuộc hạ!"
"Ông lập tức dẫn người bao vây
Thần Tiên Cư".
"Bắt lũ người đó về đây cho tôi".
"Cậu đây phải tận tay để chúng biết
mùi lợi hại của nhà họ Lý".
Lý Thủ Hạo ngầm nghĩ rồi hỏi: "Cậu
chủ, Doanh Tử Hanh chắc chắn sẽ
cho người ngăn cản, nếu xảy ra
xung đột với người của chúng ta thì
tính sao?"
Trên mặt Lý Hán Thần bỗng nở một
nụ cười độc ác.
"Tôi đang lo không có cơ hội xử lý
Doanh Tử Hanh đây".
"Nếu người của hắn ngăn lại thì
đánh què tay chân bọn chúng cho
tôi".
"Đã thế cho Doanh Tử Hanh nhập
viện lần nữa".
"Mà lần này ít nhất nửa năm hắn
cũng không xuống khỏi giường
được".
"Vâng!"
Lý Thủ Hạo lập tức xoay người bước
ra ngoài.
Lúc này, hai bên cánh cửa đã có
hơn hai mơi người đứng đó.
Quần áo bọn họ mặc giống hệt
nhau.
Trên ngực mỗi người đều có một cái
huân chương nhỏ.
Trên huân chương có chữ "Lý" uốn
lượn như rồng bay phượng múa.
Hai mươi người này là gia tộc cử
đến làm vệ sĩ bảo vệ cho cậu năm
Lý Hán Thần.
Nhìn tuổi tác của bọn họ không lớn
nhưng toàn là cao thủ đại tông sư.
Nếu đánh đơn lẻ thì bọn họ không
phải là quá mạnh.
Nhưng hai mươi người này có thể
ghép thành một trận pháp rất
mạnh.
Cho dù là cao thủ Chiến Vương đến
đây.
Cũng không có cách nào đánh
thắng, chỉ có thể nghe theo ý trời.
Giờ bọn họ đi đối phó với Doanh Tử
Hanh và một đám người từ nơi khác
đến đúng là dư sức.
Trước khi xuất phát, Lý Thủ Hạo
nhìn chằm chằm vào bọn họ nói:
"Cậu năm có lệnh, các cậu cùng tôi
đi bắt một lũ người từ nơi khác
đến".
"Nếu Doanh Tử Hanh nhà họ Doanh
dám chống đối thì cứ làm như lần
trước, đánh hắn nhập viện".
"Vâng!"
Hơn hai mươi người đồng thanh
đáp.
Bọn họ nhanh chóng lên xem, một
đoàn xe nối đuôi nhau lái như bay
đến Thần Tiên Cư.
Lý Thủ Hạo là người dẫn đầu, ông
ta ngồi trong chiếc xe đi đầu.
Đối với ông ta thì nhiệm vụ hôm
nay rất đơn giản.
Cái khác không nói nhưng bản thân
Lý Thủ Hạo cũng là một cao thủ
cảnh giới Chiến Vương.
Ông ta biết rõ đám vệ sĩ bên cạnh
Doanh Tử Hanh chả phải đối thủ
của ông ta.
Nói gì đến việc giờ ông ta đang dẫn
theo vệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thần
nữa chứ.
Vẻ mặt ông ta nhàn nhã ngôi trên
ghế xe.
Ông ta nói với tên đàn em bên
cạnh.
"Truyền lệnh xuống dưới, trận này
đánh nhanh thắng nhanh, trong
vòng ba phút giải quyết cái lũ tạp
nham đấy đi".
"Tối nay thay ca xong tôi dẫn mọi
người đi uống thỏa thích".
Những lời Lý Thủ Hạo vừa nói,
truyền qua bộ đàm đến tai tất cả
mọi người.
Đám người trong xe hô lên ầm ĩ.
"Đội trưởng là nhất, tối nay chúng
ta không say không về".
"Đội trưởng ơi, tối nay chúng tôi có
được gọi mấy cô em đến uống rượu
cùng không thế?"
Lông mày Lý Thủ Hạo hơi nhếch
lên, nói: "Đừng nói là mấy cô, dù là
mấy chục cô cũng được".
Đám người Lý Thủ Hạo vốn chẳng
coi đoàn người Lý Phong ra gì.
Bọn họ thường xuyên nhận lệnh của
Lý Hán Thần, đối phó với mấy đám
người ngoài này có thể nói là quen
tay hay việc.
Theo quan điểm của bọn họ, đối
phó mới mấy người từ ngoài đến dễ
như đạp chết mấy con kiến vậy.
"Kít!"
"Kít!"
"Kít!"
Bãi đỗ xe bên ngoài Thần Tiên Cư.
Mấy chiếc xe của gia tộc Lý Thị
đồng thời dừng lại.
Cửa xe mở ra, Lý Thủ Hạo dẫn hơn
hai mươi người nhanh chóng bước
xuống.
Lý Thủ Hạo liếc mắt nhìn xung
quanh, người nào người nấy vẻ mặt
phấn khởi.
Bởi vì bọn họ nhận được tin báo của
thám tử, trong số những người mà
Doanh Tử Hanh đón tiếp có một cô
em cực kì xinh đẹp.
"Đội trưởng, cậu năm có nói chúng
ta phải xử lí cô em này thế nào
không?"
Trong số đám vệ sĩ, có một gã cười
rất đểu cáng.
Lý Thủ Hạo vỗ lên vai gã nói: "Cậu
chủ không nói gì đến cô ta".
"Cho nên cô em này á, chúng ta
muốn làm gì thì làm".
"Chỉ cần làm theo lời cậu chủ, để
đám người này biết mùi lợi hại của
gia tộc Lý Thị chúng ta là được".
Vừa nghe thế, đám vệ sĩ nhao nhao
tung hô.
Lý Thủ Hạo giơ tay lên, mọi người
lập tức bình tĩnh lại.
"Nói nhảm ít thôi, giờ chúng ta làm
chuyện chính trước".
"Hai tổ chờ bên ngoài xem có cá lọt
lưới không".
"Một tổ theo tôi vào trong bắt
người".
"Cậu chủ nói hôm nay muốn đánh
thế nào cũng được".
"Vâng!"
Lý Thủ Hạo dẫn theo mười người,
sải bước vào Thần Tiên Cư.
Lúc này, trong một căn phòng bên
trong Thần Tiên Cư.
"Cốc cốc cốc".
Một tên đàn em của Doanh Tử
Hanh vẻ mặt kích động, đầu đầy
mồ hôi từ ngoài chạy vọt vào.
Hắn ta vội vàng nói với Doanh Tử
Hanh: "Cậu ba ơi hỏng rồi! Người
nhà họ Lý đến rồi".
Doanh Tử Hanh hơi nhíu mày, bình
tĩnh hỏi: "Ai dẫn đầu thế?"
"Là Lý Thủ Hạo ạ".
"Ngoài Lý Thủ Hạo còn có hai mươi
vệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thần nữa ạ".
Nghe thấy có nhiều người như vậy,
Doanh Tử Hanh đứng bật dậy, vẻ
mặt thay đổi.
Vội vàng nói với Lý Phong và Hứa
Mộc Tình ngồi ở đối diện: "Hỏng rồi!
Mục tiêu của bọn chúng chắc chắn
là mọi người".
"Cô Hứa, anh Lý, hai người mau đi
trước đi, tôi dẫn người của mình đi
cản bọn họ".
Lúc Doanh Tử Hanh đang định lao
ra ngoài.
Tay Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đặt
lên vai anh ta.
Hứa Hạo Nhiên cười ha hả nói: "Anh
không phải lo".
"Cái đám tép riu đấy á, hai đàn em
của tôi dư sức xử lí".
Hai đàn em mà Hứa Hạo Nhiên nói
đến là hai anh em Hắc Bạch Nhị
Sát.
Thực lực của hai người bọn họ
Doanh Tử Hanh đã nhìn thấy.
Hai người này đúng là rất mạnh.
Nhưng Doanh Tử Hanh vẫn rất lo
lắng.
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… tay"Đã điều tra rõ rồi thưa cậu năm,Doanh Tử Hanh đang đón khách ạ".Lý Hán Thần hừ lạnh một tiếng:"Xem ra cái tên Doanh Tử Hanh đãmời viện trợ từ bên ngoài đến nhỉ".Lý Thủ Hạo gật đầu: "Mấy ngườiDoanh Tử Hanh mời đến hình nhưthân phận không đơn giản"."Hắn dùng nghi thức rất long trọngđể đón tiếp mấy người đó"."Giờ đang tiếp khách ở Thần TiênCư".Thần Tiên Cư là một nhà hàng rấtnổi tiếng ở Trường An.Nhà hàng này đã có hơn ba trămnăm lịch sử rồi.Ở Trường An ai ai cũng biết đếnnhà hàng này.Nhưng người bình thường cũng chỉnhắc đến nơi đây thôi.Nói gì đến việc vào ăn, bọn họ cònchẳng có tư cách bước qua cửa nhàhàng nữa là.Lý Hán Thần cau mày hỏi: "Có biếtnhững người này từ đâu đến, giacảnh sau lưng thế nào không?""Theo những gì thám tử báo cáo thìnhóm người này đến từ thủ đô, thếlực sau lưng bọn chúng là tập đoànLăng Tiêu".Tập đoàn Lăng Tiêu?Lý Hán Thần chưa từng nghe đếntập đoàn này.Ở trong mắt anh ta, cho dù là tậpđoàn mạnh trong top 100 tập đoàntrong nước anh ta cũng chả quantâm.Nói gì đến cái tập đoàn nhỏ bé đếntừ nơi khác này.Lý Hán Thần cười khẩy: "Xem raDoanh Tử Hanh đúng là đến đườngcùng rồi"."Thế mà lại dùng nghi thức longtrọng để chào đón một lũ ngườithấp hèn từ nơi khác đến"."Lý Thủ Hạo!""Có thuộc hạ!""Ông lập tức dẫn người bao vâyThần Tiên Cư"."Bắt lũ người đó về đây cho tôi"."Cậu đây phải tận tay để chúng biếtmùi lợi hại của nhà họ Lý".Lý Thủ Hạo ngầm nghĩ rồi hỏi: "Cậuchủ, Doanh Tử Hanh chắc chắn sẽcho người ngăn cản, nếu xảy raxung đột với người của chúng ta thìtính sao?"Trên mặt Lý Hán Thần bỗng nở mộtnụ cười độc ác."Tôi đang lo không có cơ hội xử lýDoanh Tử Hanh đây"."Nếu người của hắn ngăn lại thìđánh què tay chân bọn chúng chotôi"."Đã thế cho Doanh Tử Hanh nhậpviện lần nữa"."Mà lần này ít nhất nửa năm hắncũng không xuống khỏi giườngđược"."Vâng!"Lý Thủ Hạo lập tức xoay người bướcra ngoài.Lúc này, hai bên cánh cửa đã cóhơn hai mơi người đứng đó.Quần áo bọn họ mặc giống hệtnhau.Trên ngực mỗi người đều có một cáihuân chương nhỏ.Trên huân chương có chữ "Lý" uốnlượn như rồng bay phượng múa.Hai mươi người này là gia tộc cửđến làm vệ sĩ bảo vệ cho cậu nămLý Hán Thần.Nhìn tuổi tác của bọn họ không lớnnhưng toàn là cao thủ đại tông sư.Nếu đánh đơn lẻ thì bọn họ khôngphải là quá mạnh.Nhưng hai mươi người này có thểghép thành một trận pháp rấtmạnh.Cho dù là cao thủ Chiến Vương đếnđây.Cũng không có cách nào đánhthắng, chỉ có thể nghe theo ý trời.Giờ bọn họ đi đối phó với Doanh TửHanh và một đám người từ nơi khácđến đúng là dư sức.Trước khi xuất phát, Lý Thủ Hạonhìn chằm chằm vào bọn họ nói:"Cậu năm có lệnh, các cậu cùng tôiđi bắt một lũ người từ nơi khácđến"."Nếu Doanh Tử Hanh nhà họ Doanhdám chống đối thì cứ làm như lầntrước, đánh hắn nhập viện"."Vâng!"Hơn hai mươi người đồng thanhđáp.Bọn họ nhanh chóng lên xem, mộtđoàn xe nối đuôi nhau lái như bayđến Thần Tiên Cư.Lý Thủ Hạo là người dẫn đầu, ôngta ngồi trong chiếc xe đi đầu.Đối với ông ta thì nhiệm vụ hômnay rất đơn giản.Cái khác không nói nhưng bản thânLý Thủ Hạo cũng là một cao thủcảnh giới Chiến Vương.Ông ta biết rõ đám vệ sĩ bên cạnhDoanh Tử Hanh chả phải đối thủcủa ông ta.Nói gì đến việc giờ ông ta đang dẫntheo vệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thầnnữa chứ.Vẻ mặt ông ta nhàn nhã ngôi trênghế xe.Ông ta nói với tên đàn em bêncạnh."Truyền lệnh xuống dưới, trận nàyđánh nhanh thắng nhanh, trongvòng ba phút giải quyết cái lũ tạpnham đấy đi"."Tối nay thay ca xong tôi dẫn mọingười đi uống thỏa thích".Những lời Lý Thủ Hạo vừa nói,truyền qua bộ đàm đến tai tất cảmọi người.Đám người trong xe hô lên ầm ĩ."Đội trưởng là nhất, tối nay chúngta không say không về"."Đội trưởng ơi, tối nay chúng tôi cóđược gọi mấy cô em đến uống rượucùng không thế?"Lông mày Lý Thủ Hạo hơi nhếchlên, nói: "Đừng nói là mấy cô, dù làmấy chục cô cũng được".Đám người Lý Thủ Hạo vốn chẳngcoi đoàn người Lý Phong ra gì.Bọn họ thường xuyên nhận lệnh củaLý Hán Thần, đối phó với mấy đámngười ngoài này có thể nói là quentay hay việc.Theo quan điểm của bọn họ, đốiphó mới mấy người từ ngoài đến dễnhư đạp chết mấy con kiến vậy."Kít!""Kít!""Kít!"Bãi đỗ xe bên ngoài Thần Tiên Cư.Mấy chiếc xe của gia tộc Lý Thịđồng thời dừng lại.Cửa xe mở ra, Lý Thủ Hạo dẫn hơnhai mươi người nhanh chóng bướcxuống.Lý Thủ Hạo liếc mắt nhìn xungquanh, người nào người nấy vẻ mặtphấn khởi.Bởi vì bọn họ nhận được tin báo củathám tử, trong số những người màDoanh Tử Hanh đón tiếp có một côem cực kì xinh đẹp."Đội trưởng, cậu năm có nói chúngta phải xử lí cô em này thế nàokhông?"Trong số đám vệ sĩ, có một gã cườirất đểu cáng.Lý Thủ Hạo vỗ lên vai gã nói: "Cậuchủ không nói gì đến cô ta"."Cho nên cô em này á, chúng tamuốn làm gì thì làm"."Chỉ cần làm theo lời cậu chủ, đểđám người này biết mùi lợi hại củagia tộc Lý Thị chúng ta là được".Vừa nghe thế, đám vệ sĩ nhao nhaotung hô.Lý Thủ Hạo giơ tay lên, mọi ngườilập tức bình tĩnh lại."Nói nhảm ít thôi, giờ chúng ta làmchuyện chính trước"."Hai tổ chờ bên ngoài xem có cá lọtlưới không"."Một tổ theo tôi vào trong bắtngười"."Cậu chủ nói hôm nay muốn đánhthế nào cũng được"."Vâng!"Lý Thủ Hạo dẫn theo mười người,sải bước vào Thần Tiên Cư.Lúc này, trong một căn phòng bêntrong Thần Tiên Cư."Cốc cốc cốc".Một tên đàn em của Doanh TửHanh vẻ mặt kích động, đầu đầymồ hôi từ ngoài chạy vọt vào.Hắn ta vội vàng nói với Doanh TửHanh: "Cậu ba ơi hỏng rồi! Ngườinhà họ Lý đến rồi".Doanh Tử Hanh hơi nhíu mày, bìnhtĩnh hỏi: "Ai dẫn đầu thế?""Là Lý Thủ Hạo ạ"."Ngoài Lý Thủ Hạo còn có hai mươivệ sĩ bên cạnh Lý Hán Thần nữa ạ".Nghe thấy có nhiều người như vậy,Doanh Tử Hanh đứng bật dậy, vẻmặt thay đổi.Vội vàng nói với Lý Phong và HứaMộc Tình ngồi ở đối diện: "Hỏng rồi!Mục tiêu của bọn chúng chắc chắnlà mọi người"."Cô Hứa, anh Lý, hai người mau đitrước đi, tôi dẫn người của mình đicản bọn họ".Lúc Doanh Tử Hanh đang định laora ngoài.Tay Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đặtlên vai anh ta.Hứa Hạo Nhiên cười ha hả nói: "Anhkhông phải lo"."Cái đám tép riu đấy á, hai đàn emcủa tôi dư sức xử lí".Hai đàn em mà Hứa Hạo Nhiên nóiđến là hai anh em Hắc Bạch NhịSát.Thực lực của hai người bọn họDoanh Tử Hanh đã nhìn thấy.Hai người này đúng là rất mạnh.Nhưng Doanh Tử Hanh vẫn rất lolắng.