“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…
Chương 733: Bẫy
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Lúc này từ trong bóng tối truyềnđến giọng nói khàn khàn của mộtngười đàn ông."Mày tên Cường Đầu Trọc à, taocòn định tha cho cái mạng chó củamày"."Dù sao tao nuôi một con chó thìcũng chỉ tốn hai bữa cơm một ngàythôi"."Nhưng cái miệng của mày thốiquá"."Nuôi loại chó hạ đẳng như mày sẽảnh hường đến hình tượng củatao".Cường Đầu Trọc khạc ra một cụcđờm: "Có đéo"."Cái thằng già nhà ông, tôi nghe nóitóc ông rụng nhiều đến mức sắp hóirồi nhỉ"."Ở quê tôi nói, đàn ông mà hóichứng tỏ thận không tốt"."Năm nay ông cũng hơn năm mươirồi, nếu thận mà không tốt thì điviện chữa đi".Trình độ chửi người của Cường ĐầuTrọc đúng là đáo để.Gã vừa chửi hăng thế, trong bóngtối lập tức truyền đến giọng nói giậndữ của Hắc Long."Con chó miệng thối tha, lát nữa taosẽ vặn hết răng mày ra".Cường Đầu Trọc cười to."Tôi thấy ông nên đổi tên thànhChuột Đen thì hơn"."Chỉ có con chuột hôi hám mới trốnở trong tối bới móc thôi"."Ông có giỏi thì đứng ra đây xemnào"."Đại ca tôi gửi thư thách đấu choông đấy"."Theo như quy tắc của giang hồ thìcho dù có nhát gan như chuột nhắtthì cũng phải ra mặt một lát chứ"."Cứ như ông bây giờ có mất mặtkhông cơ chứ".Hắc Long đứng trong bóng tối đãgiận đến điên người rồi."Miệng chó không mọc được ngàvoi, thằng chó, mày cứ chờ tao đếnxử đẹp mày đi".Nói xong, giọng điệu của ông tacũng hơi thay đổi.Ông ta dùng giọng điệu trịchthượng, hống hách, tràn đầy tự tinnói với Lý Phong."Mày tên là Lý Phong đúng không?""Mày có biết bây giờ mình đang bịnhốt ở đâu không?""Tao nói cho mày biết, giờ chúngmày đang bị nhốt trong một cáilồng sắt"."Tao từng dùng cái lồng sắt này đểxử lí nhiều người rồi"."Kể cả cao thủ cấp bậc tông sưcũng có".Hắc Long bỗng nhiên cười to: "Chắcthực lực của mày cũng sắp đếncảnh giới tông sư rồi"."Đáng tiếc mày là loại đầu óc ngu sitứ chi phát triển"."Biết ở đây có bẫy mà còn cố tìnhvào trong, chứng tỏ mày vẫn cònnon và xanh lắm".Lý Phong đứng sừng sững trongbóng tối, không lên tiếng."Sao không nói gì? Mày đang sợchứ gì?""Còn chưa bắt đầu mà mày đã sợrồi à, hahaha"."Bốn phía xung quanh rắn chắc nhưtường đồng vách sắt"."Căn phòng chúng mày đang đứngtao đã đổ bê tông cốt thép dày hơnnăm mét đấy"."Trừ khi mày là siêu nhân, nếukhông mày mãi mãi không có cáchnào thoát khỏi đây"."Mày chỉ có thể chết đói chết kháttrong này thôi".Hắc Long càng nói càng kích động."Không chỉ thế"."Tao còn đặt sẵn thiết bị trongnày"."Chỗ chúng mày đang đứng gầnbằng một cái xe ô tô"."Nhưng sau khi tao khởi động thiếtbị thì không gian sẽ không ngừngthu nhỏ lại"."Bốn bức tường sẽ dịch chuyển đếngần chỗ mày"."Sau đó ép chúng mày thành thịtvụn"."Tao cho mày một cơ hội sống"."Nếu mày quỳ xuống lạy tao ba cái,thề từ giờ trở đi sẽ coi tao là đại cathì tao sẽ tạm thời tha chết chomày".Lúc này Lý Phong đột nhiên ngápmột cái."Nói xong chưa thế?""Nói xong rồi thì đến lượt tôi".Lý Phong từ từ bước lên trước.Anh đi từng bước lại gần chỗ phátra giọng nói của Hắc Long.Không gian tối đen như mực bắtđầu vọng đến giọng nói của LýPhong."Vừa nãy Cường Đầu Trọc nói mộtcâu rất chuẩn"."Ông nên đổi tên thành Chuột Đenđi"."Ông nói tôi biết thừa trong này cóbẫy mà vẫn cố tình vào, không phảivì tôi ngu mà vì tôi rất tự tin về sứcmạnh của mình".Lúc này Lý Phong đã đứng cạnhbức tường.Tay anh đặt nhẹ lên trên."Ha ha, chết đến nơi rồi"."Mà còn dám khoác lác trước mặttao"."Tự tin về sức mạnh của mình, chotao xem mày mạnh thế nào đi?""Giờ ông đây đang đứng sau bứctường đấy, mày có giỏi thì đấmxuyên tường đi, tao sẽ quỳ xuốngdập đầu với mày ngay".Dù thế nào thì Hắc Long cũng làngười từng trải.Nhưng liên tục bị Lý Phong vàCường Đầu Trọc khích đểu.Giờ ông ta tức xanh mặt rồi.Mà ông ta cũng ấn vào nút khởiđộng thiết bị.Sau đó, căn phòng mà Lý Phong vàCường Đầu Trọc đang đứng cũngdần bị thu hẹp lại."Thằng ranh, không đến nửa tiếngbức tường của căn phòng này sẽ épchặt lại đấy"."Giờ mày xin tha vẫn còn kịp".Lý Phong không trả lời.Anh hỏi Cường Đầu Trọc đứng gầnđó: "Mấy giờ rồi?"Trong bóng tối, Cường Đầu Trọc rútđiện thoại ra.Mặc dù điện thoại không có tín hiệunhưng vẫn hiển thị chính xác thờigian.Cường Đầu Trọc trả lời Lý Phong."Đại ca, sắp mười giờ rồi"."Cũng sắp đến giờ tôi tắm rửa đingủ rồi"."Giải quyết ông trong vòng ba mươigiây thôi".Lý Phong vừa dứt lời, Hắc Long hơisửng sốt.Sau đó, ông ta cười như được mùa."Hắc Long tao lăn lộn giang hồ mấychục năm mà chưa thấy đứa nàongu như mày"."Mày bị dọa cho ngu người hay bịđiên sẵn rồi thế". Truyện Lịch Sử"Mày không biết mạng mình đangnằm trong tay tao à?""Thế mà còn dám kiêu căng hốnghách nói giải quyết tao trong vòngba mươi giây á?"Đối mặt với sự quát tháo của HắcLong, Lý Phong dửng dưng nói:"Còn hai mươi giây nữa".Lúc này, anh giơ tay đè lên bứctường đang chuyển động.Bức tường vốn dĩ đang di động độtnhiên dừng lại.Cùng lúc đó cũng nghe thấy tiếngthiết bị bị kẹt lại."Rắc!""Rắc!""Rắc!"Ngay lúc này anh đột nhiên dùnglực.Anh dùng sức mạnh của mình đểđẩy cả bức tường.Ở đầu bên kia bức tường, Hắc Longdẫn theo Cá Sấu và mười mấy tênđàn em đắc lực của mình.Ông ta nhìn vào màn hình trêntường.Trong bóng tối lờ mờ có thể nhìnthấy vẻ mặt của Cường Đầu Trọc vàLý Phong.Ông ta còn đang định cười nhạo LýPhong.Nhưng bức tường trước mắt thế màlại chuyển động.Mà tốc độ nó di chuyển cũng rấtnhanh.Dường như trong chớp mắt nó đãđến trước mặt Hắc Long.Thực lực của Hắc Long đã là tôngsư rồi.Nhưng lúc này ông ta lại nhận ramình không xử lí kịp tình huốngnày.Ngay khi trong đầu ông ta lóe lênhai từ bỏ chạy thì bức tường đã đậpmạnh lên người ông ta rồi.Đồng thời cũng đẩy Hắc Long vàđám đàn em đứng bên cạnh ông tađập mạnh vào bức tường sau lưngbọn họ.Hét thảm thiết!Cá Sấu và đàn em của hắn kêu oaioái.Trong nháy mắt bọn chúng đã bịdọa sợ.Lúc bức tường đập mạnh vàongười, bọn chúng không chỉ đauđiếng người.Mà còn sợ hãi đến tận xương tủy.
Lúc này từ trong bóng tối truyền
đến giọng nói khàn khàn của một
người đàn ông.
"Mày tên Cường Đầu Trọc à, tao
còn định tha cho cái mạng chó của
mày".
"Dù sao tao nuôi một con chó thì
cũng chỉ tốn hai bữa cơm một ngày
thôi".
"Nhưng cái miệng của mày thối
quá".
"Nuôi loại chó hạ đẳng như mày sẽ
ảnh hường đến hình tượng của
tao".
Cường Đầu Trọc khạc ra một cục
đờm: "Có đéo".
"Cái thằng già nhà ông, tôi nghe nói
tóc ông rụng nhiều đến mức sắp hói
rồi nhỉ".
"Ở quê tôi nói, đàn ông mà hói
chứng tỏ thận không tốt".
"Năm nay ông cũng hơn năm mươi
rồi, nếu thận mà không tốt thì đi
viện chữa đi".
Trình độ chửi người của Cường Đầu
Trọc đúng là đáo để.
Gã vừa chửi hăng thế, trong bóng
tối lập tức truyền đến giọng nói giận
dữ của Hắc Long.
"Con chó miệng thối tha, lát nữa tao
sẽ vặn hết răng mày ra".
Cường Đầu Trọc cười to.
"Tôi thấy ông nên đổi tên thành
Chuột Đen thì hơn".
"Chỉ có con chuột hôi hám mới trốn
ở trong tối bới móc thôi".
"Ông có giỏi thì đứng ra đây xem
nào".
"Đại ca tôi gửi thư thách đấu cho
ông đấy".
"Theo như quy tắc của giang hồ thì
cho dù có nhát gan như chuột nhắt
thì cũng phải ra mặt một lát chứ".
"Cứ như ông bây giờ có mất mặt
không cơ chứ".
Hắc Long đứng trong bóng tối đã
giận đến điên người rồi.
"Miệng chó không mọc được ngà
voi, thằng chó, mày cứ chờ tao đến
xử đẹp mày đi".
Nói xong, giọng điệu của ông ta
cũng hơi thay đổi.
Ông ta dùng giọng điệu trịch
thượng, hống hách, tràn đầy tự tin
nói với Lý Phong.
"Mày tên là Lý Phong đúng không?"
"Mày có biết bây giờ mình đang bị
nhốt ở đâu không?"
"Tao nói cho mày biết, giờ chúng
mày đang bị nhốt trong một cái
lồng sắt".
"Tao từng dùng cái lồng sắt này để
xử lí nhiều người rồi".
"Kể cả cao thủ cấp bậc tông sư
cũng có".
Hắc Long bỗng nhiên cười to: "Chắc
thực lực của mày cũng sắp đến
cảnh giới tông sư rồi".
"Đáng tiếc mày là loại đầu óc ngu si
tứ chi phát triển".
"Biết ở đây có bẫy mà còn cố tình
vào trong, chứng tỏ mày vẫn còn
non và xanh lắm".
Lý Phong đứng sừng sững trong
bóng tối, không lên tiếng.
"Sao không nói gì? Mày đang sợ
chứ gì?"
"Còn chưa bắt đầu mà mày đã sợ
rồi à, hahaha".
"Bốn phía xung quanh rắn chắc như
tường đồng vách sắt".
"Căn phòng chúng mày đang đứng
tao đã đổ bê tông cốt thép dày hơn
năm mét đấy".
"Trừ khi mày là siêu nhân, nếu
không mày mãi mãi không có cách
nào thoát khỏi đây".
"Mày chỉ có thể chết đói chết khát
trong này thôi".
Hắc Long càng nói càng kích động.
"Không chỉ thế".
"Tao còn đặt sẵn thiết bị trong
này".
"Chỗ chúng mày đang đứng gần
bằng một cái xe ô tô".
"Nhưng sau khi tao khởi động thiết
bị thì không gian sẽ không ngừng
thu nhỏ lại".
"Bốn bức tường sẽ dịch chuyển đến
gần chỗ mày".
"Sau đó ép chúng mày thành thịt
vụn".
"Tao cho mày một cơ hội sống".
"Nếu mày quỳ xuống lạy tao ba cái,
thề từ giờ trở đi sẽ coi tao là đại ca
thì tao sẽ tạm thời tha chết cho
mày".
Lúc này Lý Phong đột nhiên ngáp
một cái.
"Nói xong chưa thế?"
"Nói xong rồi thì đến lượt tôi".
Lý Phong từ từ bước lên trước.
Anh đi từng bước lại gần chỗ phát
ra giọng nói của Hắc Long.
Không gian tối đen như mực bắt
đầu vọng đến giọng nói của Lý
Phong.
"Vừa nãy Cường Đầu Trọc nói một
câu rất chuẩn".
"Ông nên đổi tên thành Chuột Đen
đi".
"Ông nói tôi biết thừa trong này có
bẫy mà vẫn cố tình vào, không phải
vì tôi ngu mà vì tôi rất tự tin về sức
mạnh của mình".
Lúc này Lý Phong đã đứng cạnh
bức tường.
Tay anh đặt nhẹ lên trên.
"Ha ha, chết đến nơi rồi".
"Mà còn dám khoác lác trước mặt
tao".
"Tự tin về sức mạnh của mình, cho
tao xem mày mạnh thế nào đi?"
"Giờ ông đây đang đứng sau bức
tường đấy, mày có giỏi thì đấm
xuyên tường đi, tao sẽ quỳ xuống
dập đầu với mày ngay".
Dù thế nào thì Hắc Long cũng là
người từng trải.
Nhưng liên tục bị Lý Phong và
Cường Đầu Trọc khích đểu.
Giờ ông ta tức xanh mặt rồi.
Mà ông ta cũng ấn vào nút khởi
động thiết bị.
Sau đó, căn phòng mà Lý Phong và
Cường Đầu Trọc đang đứng cũng
dần bị thu hẹp lại.
"Thằng ranh, không đến nửa tiếng
bức tường của căn phòng này sẽ ép
chặt lại đấy".
"Giờ mày xin tha vẫn còn kịp".
Lý Phong không trả lời.
Anh hỏi Cường Đầu Trọc đứng gần
đó: "Mấy giờ rồi?"
Trong bóng tối, Cường Đầu Trọc rút
điện thoại ra.
Mặc dù điện thoại không có tín hiệu
nhưng vẫn hiển thị chính xác thời
gian.
Cường Đầu Trọc trả lời Lý Phong.
"Đại ca, sắp mười giờ rồi".
"Cũng sắp đến giờ tôi tắm rửa đi
ngủ rồi".
"Giải quyết ông trong vòng ba mươi
giây thôi".
Lý Phong vừa dứt lời, Hắc Long hơi
sửng sốt.
Sau đó, ông ta cười như được mùa.
"Hắc Long tao lăn lộn giang hồ mấy
chục năm mà chưa thấy đứa nào
ngu như mày".
"Mày bị dọa cho ngu người hay bị
điên sẵn rồi thế". Truyện Lịch Sử
"Mày không biết mạng mình đang
nằm trong tay tao à?"
"Thế mà còn dám kiêu căng hống
hách nói giải quyết tao trong vòng
ba mươi giây á?"
Đối mặt với sự quát tháo của Hắc
Long, Lý Phong dửng dưng nói:
"Còn hai mươi giây nữa".
Lúc này, anh giơ tay đè lên bức
tường đang chuyển động.
Bức tường vốn dĩ đang di động đột
nhiên dừng lại.
Cùng lúc đó cũng nghe thấy tiếng
thiết bị bị kẹt lại.
"Rắc!"
"Rắc!"
"Rắc!"
Ngay lúc này anh đột nhiên dùng
lực.
Anh dùng sức mạnh của mình để
đẩy cả bức tường.
Ở đầu bên kia bức tường, Hắc Long
dẫn theo Cá Sấu và mười mấy tên
đàn em đắc lực của mình.
Ông ta nhìn vào màn hình trên
tường.
Trong bóng tối lờ mờ có thể nhìn
thấy vẻ mặt của Cường Đầu Trọc và
Lý Phong.
Ông ta còn đang định cười nhạo Lý
Phong.
Nhưng bức tường trước mắt thế mà
lại chuyển động.
Mà tốc độ nó di chuyển cũng rất
nhanh.
Dường như trong chớp mắt nó đã
đến trước mặt Hắc Long.
Thực lực của Hắc Long đã là tông
sư rồi.
Nhưng lúc này ông ta lại nhận ra
mình không xử lí kịp tình huống
này.
Ngay khi trong đầu ông ta lóe lên
hai từ bỏ chạy thì bức tường đã đập
mạnh lên người ông ta rồi.
Đồng thời cũng đẩy Hắc Long và
đám đàn em đứng bên cạnh ông ta
đập mạnh vào bức tường sau lưng
bọn họ.
Hét thảm thiết!
Cá Sấu và đàn em của hắn kêu oai
oái.
Trong nháy mắt bọn chúng đã bị
dọa sợ.
Lúc bức tường đập mạnh vào
người, bọn chúng không chỉ đau
điếng người.
Mà còn sợ hãi đến tận xương tủy.
Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Lúc này từ trong bóng tối truyềnđến giọng nói khàn khàn của mộtngười đàn ông."Mày tên Cường Đầu Trọc à, taocòn định tha cho cái mạng chó củamày"."Dù sao tao nuôi một con chó thìcũng chỉ tốn hai bữa cơm một ngàythôi"."Nhưng cái miệng của mày thốiquá"."Nuôi loại chó hạ đẳng như mày sẽảnh hường đến hình tượng củatao".Cường Đầu Trọc khạc ra một cụcđờm: "Có đéo"."Cái thằng già nhà ông, tôi nghe nóitóc ông rụng nhiều đến mức sắp hóirồi nhỉ"."Ở quê tôi nói, đàn ông mà hóichứng tỏ thận không tốt"."Năm nay ông cũng hơn năm mươirồi, nếu thận mà không tốt thì điviện chữa đi".Trình độ chửi người của Cường ĐầuTrọc đúng là đáo để.Gã vừa chửi hăng thế, trong bóngtối lập tức truyền đến giọng nói giậndữ của Hắc Long."Con chó miệng thối tha, lát nữa taosẽ vặn hết răng mày ra".Cường Đầu Trọc cười to."Tôi thấy ông nên đổi tên thànhChuột Đen thì hơn"."Chỉ có con chuột hôi hám mới trốnở trong tối bới móc thôi"."Ông có giỏi thì đứng ra đây xemnào"."Đại ca tôi gửi thư thách đấu choông đấy"."Theo như quy tắc của giang hồ thìcho dù có nhát gan như chuột nhắtthì cũng phải ra mặt một lát chứ"."Cứ như ông bây giờ có mất mặtkhông cơ chứ".Hắc Long đứng trong bóng tối đãgiận đến điên người rồi."Miệng chó không mọc được ngàvoi, thằng chó, mày cứ chờ tao đếnxử đẹp mày đi".Nói xong, giọng điệu của ông tacũng hơi thay đổi.Ông ta dùng giọng điệu trịchthượng, hống hách, tràn đầy tự tinnói với Lý Phong."Mày tên là Lý Phong đúng không?""Mày có biết bây giờ mình đang bịnhốt ở đâu không?""Tao nói cho mày biết, giờ chúngmày đang bị nhốt trong một cáilồng sắt"."Tao từng dùng cái lồng sắt này đểxử lí nhiều người rồi"."Kể cả cao thủ cấp bậc tông sưcũng có".Hắc Long bỗng nhiên cười to: "Chắcthực lực của mày cũng sắp đếncảnh giới tông sư rồi"."Đáng tiếc mày là loại đầu óc ngu sitứ chi phát triển"."Biết ở đây có bẫy mà còn cố tìnhvào trong, chứng tỏ mày vẫn cònnon và xanh lắm".Lý Phong đứng sừng sững trongbóng tối, không lên tiếng."Sao không nói gì? Mày đang sợchứ gì?""Còn chưa bắt đầu mà mày đã sợrồi à, hahaha"."Bốn phía xung quanh rắn chắc nhưtường đồng vách sắt"."Căn phòng chúng mày đang đứngtao đã đổ bê tông cốt thép dày hơnnăm mét đấy"."Trừ khi mày là siêu nhân, nếukhông mày mãi mãi không có cáchnào thoát khỏi đây"."Mày chỉ có thể chết đói chết kháttrong này thôi".Hắc Long càng nói càng kích động."Không chỉ thế"."Tao còn đặt sẵn thiết bị trongnày"."Chỗ chúng mày đang đứng gầnbằng một cái xe ô tô"."Nhưng sau khi tao khởi động thiếtbị thì không gian sẽ không ngừngthu nhỏ lại"."Bốn bức tường sẽ dịch chuyển đếngần chỗ mày"."Sau đó ép chúng mày thành thịtvụn"."Tao cho mày một cơ hội sống"."Nếu mày quỳ xuống lạy tao ba cái,thề từ giờ trở đi sẽ coi tao là đại cathì tao sẽ tạm thời tha chết chomày".Lúc này Lý Phong đột nhiên ngápmột cái."Nói xong chưa thế?""Nói xong rồi thì đến lượt tôi".Lý Phong từ từ bước lên trước.Anh đi từng bước lại gần chỗ phátra giọng nói của Hắc Long.Không gian tối đen như mực bắtđầu vọng đến giọng nói của LýPhong."Vừa nãy Cường Đầu Trọc nói mộtcâu rất chuẩn"."Ông nên đổi tên thành Chuột Đenđi"."Ông nói tôi biết thừa trong này cóbẫy mà vẫn cố tình vào, không phảivì tôi ngu mà vì tôi rất tự tin về sứcmạnh của mình".Lúc này Lý Phong đã đứng cạnhbức tường.Tay anh đặt nhẹ lên trên."Ha ha, chết đến nơi rồi"."Mà còn dám khoác lác trước mặttao"."Tự tin về sức mạnh của mình, chotao xem mày mạnh thế nào đi?""Giờ ông đây đang đứng sau bứctường đấy, mày có giỏi thì đấmxuyên tường đi, tao sẽ quỳ xuốngdập đầu với mày ngay".Dù thế nào thì Hắc Long cũng làngười từng trải.Nhưng liên tục bị Lý Phong vàCường Đầu Trọc khích đểu.Giờ ông ta tức xanh mặt rồi.Mà ông ta cũng ấn vào nút khởiđộng thiết bị.Sau đó, căn phòng mà Lý Phong vàCường Đầu Trọc đang đứng cũngdần bị thu hẹp lại."Thằng ranh, không đến nửa tiếngbức tường của căn phòng này sẽ épchặt lại đấy"."Giờ mày xin tha vẫn còn kịp".Lý Phong không trả lời.Anh hỏi Cường Đầu Trọc đứng gầnđó: "Mấy giờ rồi?"Trong bóng tối, Cường Đầu Trọc rútđiện thoại ra.Mặc dù điện thoại không có tín hiệunhưng vẫn hiển thị chính xác thờigian.Cường Đầu Trọc trả lời Lý Phong."Đại ca, sắp mười giờ rồi"."Cũng sắp đến giờ tôi tắm rửa đingủ rồi"."Giải quyết ông trong vòng ba mươigiây thôi".Lý Phong vừa dứt lời, Hắc Long hơisửng sốt.Sau đó, ông ta cười như được mùa."Hắc Long tao lăn lộn giang hồ mấychục năm mà chưa thấy đứa nàongu như mày"."Mày bị dọa cho ngu người hay bịđiên sẵn rồi thế". Truyện Lịch Sử"Mày không biết mạng mình đangnằm trong tay tao à?""Thế mà còn dám kiêu căng hốnghách nói giải quyết tao trong vòngba mươi giây á?"Đối mặt với sự quát tháo của HắcLong, Lý Phong dửng dưng nói:"Còn hai mươi giây nữa".Lúc này, anh giơ tay đè lên bứctường đang chuyển động.Bức tường vốn dĩ đang di động độtnhiên dừng lại.Cùng lúc đó cũng nghe thấy tiếngthiết bị bị kẹt lại."Rắc!""Rắc!""Rắc!"Ngay lúc này anh đột nhiên dùnglực.Anh dùng sức mạnh của mình đểđẩy cả bức tường.Ở đầu bên kia bức tường, Hắc Longdẫn theo Cá Sấu và mười mấy tênđàn em đắc lực của mình.Ông ta nhìn vào màn hình trêntường.Trong bóng tối lờ mờ có thể nhìnthấy vẻ mặt của Cường Đầu Trọc vàLý Phong.Ông ta còn đang định cười nhạo LýPhong.Nhưng bức tường trước mắt thế màlại chuyển động.Mà tốc độ nó di chuyển cũng rấtnhanh.Dường như trong chớp mắt nó đãđến trước mặt Hắc Long.Thực lực của Hắc Long đã là tôngsư rồi.Nhưng lúc này ông ta lại nhận ramình không xử lí kịp tình huốngnày.Ngay khi trong đầu ông ta lóe lênhai từ bỏ chạy thì bức tường đã đậpmạnh lên người ông ta rồi.Đồng thời cũng đẩy Hắc Long vàđám đàn em đứng bên cạnh ông tađập mạnh vào bức tường sau lưngbọn họ.Hét thảm thiết!Cá Sấu và đàn em của hắn kêu oaioái.Trong nháy mắt bọn chúng đã bịdọa sợ.Lúc bức tường đập mạnh vàongười, bọn chúng không chỉ đauđiếng người.Mà còn sợ hãi đến tận xương tủy.