Chuyện em gái R c.h.ặ.t đ.ầ.u người nhanh chóng lan truyền trong nhóm chúng tôi. Rất nhanh, tin đồn đã được lan truyền ra ngoài: “Bị quấy rối, một cô bé đã tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u người hàng xóm!!” Để truy tìm nguồn gốc của sự việc, rất nhiều người đã tìm đến nhóm "Hội người la hét lúc nửa đêm" của chúng tôi để tìm kiếm và xác nhận sự việc. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều người không tin về sự việc này. Tại sao một cô bé có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u hàng xóm của mình chỉ vì bị họ quấy rầy? Lúc tôi còn đang nghỉ ngơi, giám đốc Thập Ngũ của đài phát thanh ”Tiếng thét lúc nửa đêm” gửi tin nhắn đến cho tôi: “Lão Trương à, chúng ta sẽ phải ghi hình thêm một bộ mới, nhưng lần này sẽ là phát sóng trực tiếp.” Tôi đáp lại một chữ “OK” rồi không nhắn thêm gì nữa. Việc này đối với đài phát thanh nội dung huyền bí như chúng tôi mà nói thì cực kỳ phù hợp. Trong vòng chưa đầy nửa giờ, Thập Ngũ đã đăng tải xong thông báo trên trang web chính thức của đài phát thanh:”Giải mã chung cư ma.” Từ trang web chính thức…

Chương 13

Giải Mã 1995050523Tác giả: Tả Tiểu Thuyết Đích Thốc Đầu Lão Trương/写小说的秃头老张Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Đông PhươngChuyện em gái R c.h.ặ.t đ.ầ.u người nhanh chóng lan truyền trong nhóm chúng tôi. Rất nhanh, tin đồn đã được lan truyền ra ngoài: “Bị quấy rối, một cô bé đã tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u người hàng xóm!!” Để truy tìm nguồn gốc của sự việc, rất nhiều người đã tìm đến nhóm "Hội người la hét lúc nửa đêm" của chúng tôi để tìm kiếm và xác nhận sự việc. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều người không tin về sự việc này. Tại sao một cô bé có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u hàng xóm của mình chỉ vì bị họ quấy rầy? Lúc tôi còn đang nghỉ ngơi, giám đốc Thập Ngũ của đài phát thanh ”Tiếng thét lúc nửa đêm” gửi tin nhắn đến cho tôi: “Lão Trương à, chúng ta sẽ phải ghi hình thêm một bộ mới, nhưng lần này sẽ là phát sóng trực tiếp.” Tôi đáp lại một chữ “OK” rồi không nhắn thêm gì nữa. Việc này đối với đài phát thanh nội dung huyền bí như chúng tôi mà nói thì cực kỳ phù hợp. Trong vòng chưa đầy nửa giờ, Thập Ngũ đã đăng tải xong thông báo trên trang web chính thức của đài phát thanh:”Giải mã chung cư ma.” Từ trang web chính thức… Ánh đèn lại biến mất, giọng hát của cô bé vang lên: "Ném, ném, ném chiếc khăn tay và nhẹ nhàng đặt nó ra sau lưng đứa trẻ..."Tiểu Ái cầm con d.a.o và kéo nó dọc theo hành lang.Con d.a.o cọ xát xuống đất và phát ra âm thanh xèo xèo.Chúng tôi kinh hoàng nhưng không ai dám cử động.Dựa trên kinh nghiệm vừa rồi, ánh sáng đen là thời điểm an toàn và là cơ hội để có thể sống sót.Nhưng khi quay lại, chúng tôi phát hiện Tiểu Kiều và Diệp Diệp đã biến mất.Ba người chúng tôi nhìn nhau, và cuối cùng, chúng tôi quyết định bỏ lại bọn họ.Trên hành lang vẫn còn vang lên tiếng hát của Tiểu Ái và tiếng d.a.o kẽo kẹt ở gần đó.Chúng tôi không dám thở phào nhẹ nhõm cho đến khi âm thanh đó đã đi rất xa.Chị Lệ biểu hiện rất khó coi, chị thở dài một hơi: “Hai người biết không, mỗi lần đến một nơi như thế này, tôi sẽ luôn chuẩn bị trước cho mọi tình huống.” “Nhưng tôi không ngờ rằng, nơi này thực sự rất kỳ lạ.”Chị Lệ nói rằng, tòa nhà này trước đây đã từng xảy ra vụ tử vong. Nhưng các hồ sơ liên quan khá ít, chỉ nói rằng tổng cộng có năm người chết. Theo phân tích của chúng tôi, có lẽ Tiểu Ái, bố của Tiểu Ái và thầy Cao đều là những nạn nhân.Hai nạn nhân còn lại là ai, chúng tôi không thấy, cũng không thể đoán được danh tính của họ.Không gian ở đây có lẽ đã bị bóp méo bởi sự oán hờn.Ở đây liên tục lặp lại khung cảnh về vụ g.i.ế.c người cách đây vài năm.Tiểu Ái, thầy Cao và người đàn ông đó đều là chìa khóa để chúng tôi có thể ra ngoài.Suy nghĩ kĩ, thầy Cao là người có khả năng giải quyết mọi vấn đề.Lúc Tiểu Ái m.ổ b.ụ.n.g Mỹ An, tôi đã cảm thấy rùng mình.Ngay sau đó, chúng tôi nhận ra một điều khác.Danh tính của hai người đã c.h.ế.t còn lại cũng có thể là chìa khóa.Chị Lệ cười khổ: “Người đã khuất có thể... là... em gái R?”

Giải Mã 1995050523Tác giả: Tả Tiểu Thuyết Đích Thốc Đầu Lão Trương/写小说的秃头老张Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Đông PhươngChuyện em gái R c.h.ặ.t đ.ầ.u người nhanh chóng lan truyền trong nhóm chúng tôi. Rất nhanh, tin đồn đã được lan truyền ra ngoài: “Bị quấy rối, một cô bé đã tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u người hàng xóm!!” Để truy tìm nguồn gốc của sự việc, rất nhiều người đã tìm đến nhóm "Hội người la hét lúc nửa đêm" của chúng tôi để tìm kiếm và xác nhận sự việc. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều người không tin về sự việc này. Tại sao một cô bé có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u hàng xóm của mình chỉ vì bị họ quấy rầy? Lúc tôi còn đang nghỉ ngơi, giám đốc Thập Ngũ của đài phát thanh ”Tiếng thét lúc nửa đêm” gửi tin nhắn đến cho tôi: “Lão Trương à, chúng ta sẽ phải ghi hình thêm một bộ mới, nhưng lần này sẽ là phát sóng trực tiếp.” Tôi đáp lại một chữ “OK” rồi không nhắn thêm gì nữa. Việc này đối với đài phát thanh nội dung huyền bí như chúng tôi mà nói thì cực kỳ phù hợp. Trong vòng chưa đầy nửa giờ, Thập Ngũ đã đăng tải xong thông báo trên trang web chính thức của đài phát thanh:”Giải mã chung cư ma.” Từ trang web chính thức… Ánh đèn lại biến mất, giọng hát của cô bé vang lên: "Ném, ném, ném chiếc khăn tay và nhẹ nhàng đặt nó ra sau lưng đứa trẻ..."Tiểu Ái cầm con d.a.o và kéo nó dọc theo hành lang.Con d.a.o cọ xát xuống đất và phát ra âm thanh xèo xèo.Chúng tôi kinh hoàng nhưng không ai dám cử động.Dựa trên kinh nghiệm vừa rồi, ánh sáng đen là thời điểm an toàn và là cơ hội để có thể sống sót.Nhưng khi quay lại, chúng tôi phát hiện Tiểu Kiều và Diệp Diệp đã biến mất.Ba người chúng tôi nhìn nhau, và cuối cùng, chúng tôi quyết định bỏ lại bọn họ.Trên hành lang vẫn còn vang lên tiếng hát của Tiểu Ái và tiếng d.a.o kẽo kẹt ở gần đó.Chúng tôi không dám thở phào nhẹ nhõm cho đến khi âm thanh đó đã đi rất xa.Chị Lệ biểu hiện rất khó coi, chị thở dài một hơi: “Hai người biết không, mỗi lần đến một nơi như thế này, tôi sẽ luôn chuẩn bị trước cho mọi tình huống.” “Nhưng tôi không ngờ rằng, nơi này thực sự rất kỳ lạ.”Chị Lệ nói rằng, tòa nhà này trước đây đã từng xảy ra vụ tử vong. Nhưng các hồ sơ liên quan khá ít, chỉ nói rằng tổng cộng có năm người chết. Theo phân tích của chúng tôi, có lẽ Tiểu Ái, bố của Tiểu Ái và thầy Cao đều là những nạn nhân.Hai nạn nhân còn lại là ai, chúng tôi không thấy, cũng không thể đoán được danh tính của họ.Không gian ở đây có lẽ đã bị bóp méo bởi sự oán hờn.Ở đây liên tục lặp lại khung cảnh về vụ g.i.ế.c người cách đây vài năm.Tiểu Ái, thầy Cao và người đàn ông đó đều là chìa khóa để chúng tôi có thể ra ngoài.Suy nghĩ kĩ, thầy Cao là người có khả năng giải quyết mọi vấn đề.Lúc Tiểu Ái m.ổ b.ụ.n.g Mỹ An, tôi đã cảm thấy rùng mình.Ngay sau đó, chúng tôi nhận ra một điều khác.Danh tính của hai người đã c.h.ế.t còn lại cũng có thể là chìa khóa.Chị Lệ cười khổ: “Người đã khuất có thể... là... em gái R?”

Giải Mã 1995050523Tác giả: Tả Tiểu Thuyết Đích Thốc Đầu Lão Trương/写小说的秃头老张Truyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Đông PhươngChuyện em gái R c.h.ặ.t đ.ầ.u người nhanh chóng lan truyền trong nhóm chúng tôi. Rất nhanh, tin đồn đã được lan truyền ra ngoài: “Bị quấy rối, một cô bé đã tự tay c.h.ặ.t đ.ầ.u người hàng xóm!!” Để truy tìm nguồn gốc của sự việc, rất nhiều người đã tìm đến nhóm "Hội người la hét lúc nửa đêm" của chúng tôi để tìm kiếm và xác nhận sự việc. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều người không tin về sự việc này. Tại sao một cô bé có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u hàng xóm của mình chỉ vì bị họ quấy rầy? Lúc tôi còn đang nghỉ ngơi, giám đốc Thập Ngũ của đài phát thanh ”Tiếng thét lúc nửa đêm” gửi tin nhắn đến cho tôi: “Lão Trương à, chúng ta sẽ phải ghi hình thêm một bộ mới, nhưng lần này sẽ là phát sóng trực tiếp.” Tôi đáp lại một chữ “OK” rồi không nhắn thêm gì nữa. Việc này đối với đài phát thanh nội dung huyền bí như chúng tôi mà nói thì cực kỳ phù hợp. Trong vòng chưa đầy nửa giờ, Thập Ngũ đã đăng tải xong thông báo trên trang web chính thức của đài phát thanh:”Giải mã chung cư ma.” Từ trang web chính thức… Ánh đèn lại biến mất, giọng hát của cô bé vang lên: "Ném, ném, ném chiếc khăn tay và nhẹ nhàng đặt nó ra sau lưng đứa trẻ..."Tiểu Ái cầm con d.a.o và kéo nó dọc theo hành lang.Con d.a.o cọ xát xuống đất và phát ra âm thanh xèo xèo.Chúng tôi kinh hoàng nhưng không ai dám cử động.Dựa trên kinh nghiệm vừa rồi, ánh sáng đen là thời điểm an toàn và là cơ hội để có thể sống sót.Nhưng khi quay lại, chúng tôi phát hiện Tiểu Kiều và Diệp Diệp đã biến mất.Ba người chúng tôi nhìn nhau, và cuối cùng, chúng tôi quyết định bỏ lại bọn họ.Trên hành lang vẫn còn vang lên tiếng hát của Tiểu Ái và tiếng d.a.o kẽo kẹt ở gần đó.Chúng tôi không dám thở phào nhẹ nhõm cho đến khi âm thanh đó đã đi rất xa.Chị Lệ biểu hiện rất khó coi, chị thở dài một hơi: “Hai người biết không, mỗi lần đến một nơi như thế này, tôi sẽ luôn chuẩn bị trước cho mọi tình huống.” “Nhưng tôi không ngờ rằng, nơi này thực sự rất kỳ lạ.”Chị Lệ nói rằng, tòa nhà này trước đây đã từng xảy ra vụ tử vong. Nhưng các hồ sơ liên quan khá ít, chỉ nói rằng tổng cộng có năm người chết. Theo phân tích của chúng tôi, có lẽ Tiểu Ái, bố của Tiểu Ái và thầy Cao đều là những nạn nhân.Hai nạn nhân còn lại là ai, chúng tôi không thấy, cũng không thể đoán được danh tính của họ.Không gian ở đây có lẽ đã bị bóp méo bởi sự oán hờn.Ở đây liên tục lặp lại khung cảnh về vụ g.i.ế.c người cách đây vài năm.Tiểu Ái, thầy Cao và người đàn ông đó đều là chìa khóa để chúng tôi có thể ra ngoài.Suy nghĩ kĩ, thầy Cao là người có khả năng giải quyết mọi vấn đề.Lúc Tiểu Ái m.ổ b.ụ.n.g Mỹ An, tôi đã cảm thấy rùng mình.Ngay sau đó, chúng tôi nhận ra một điều khác.Danh tính của hai người đã c.h.ế.t còn lại cũng có thể là chìa khóa.Chị Lệ cười khổ: “Người đã khuất có thể... là... em gái R?”

Chương 13