“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…

Chương 1011: Giúp Đỡ

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Thần Bài luống cuống, cô cảm giác kết quả hiện tại vượt xa dự đoán của cô, nếu cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ rắc rối to.Nếu đối phương ăn vạ không chịu đi, hôm nay cô sẽ không làm ăn gì được.Cô vốn định nhanh chóng thắng một số tiền lớn từ trong tay những người khác, như thế thì cũng kịp thời ngăn chặn tổn thất.Nhưng Lý Phàm lại ăn vạ không chịu đi, chuyện này làm cô thấy đau đầu.Lý Phàm thấy đối phương lộ ra vẻ đau đầu thì cũng không hề dao động, càng không hề có chút đồng tình nào, vào lúc đối phương thắng đến người khác tán gia bại sản, trong lòng đối phương chắc chắn cũng rất lạnh nhạt.Đối với người như vậy, anh nhất định phải đối phó bằng thái độ càng lạnh nhạt hơn.Đại Long Vương đang họp nhìn thấy tin nhắn thông báo mất vài trăm tỷ, ông không khỏi nhíu mày, âm thầm bảo người của ông đi điều tra, điều tra xem khoản chi này rốt cuộc là chuyện như thế nào.Không bao lâu sau, thư ký của Đại Long Vương ghé sát vào tai ông báo cáo: “Là Thần Bài dùng thẻ của ông, chuyển cho những người khác dùng.”Đại Long Vương sa sầm mặt, tuy Thần Bài là một trong những cấp dưới của ông, nhưng dưới tình huống chưa hề xin phép ông mà đã dám sử dụng số tiền đó, đây là có ý gì, không phải là cố ý muốn đối nghịch với ông sao?“Rốt cuộc cô ta muốn làm gì?” Đại Long Vương bực bội nói.Thư ký lắc đầu, anh chỉ điều tra chuyện cần điều tra, không điều tra quá nhiều.Đại Long Vương đành phải dừng họp, dứt khoát gọi điện thoại cho Thần Bài.Thần Bài đang đứng ở thời khác nguy nan, cô nhìn thấy cuộc gọi của Đại Long Vương, lập tức giật mình, đối với cô mà nói, người này chẳng khác nào một cơn ác mộng.Cô không ngờ Đại Long Vương sẽ gọi cho cô vào lúc này, cô trầm mặt xuống, lần này tiêu rồi, Đại Long Vương chắc chắn đã biết được chuyện cô vận dụng tài chính.“Đại Long Vương.”“Tại sao tài chính của tôi lại bị sử dụng, rốt cuộc là chuyện như thế nào.”“Đại Long Vương, chỗ chúng tôi có một cao thủ đến, tôi và em trai của tôi đều thua anh ta, cuối cùng suýt chút nữa còn thua lỗ một chút.” Lúc này, Thần Bài vội vàng nói.Đại Long Vương nghe đến đó, giọng điệu trong điện thoại cũng có chút chần chừ.“Cô nói thật sao?”“Đương nhiên là thật, người này chắc chắn là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ.”Thần Bài bất dắc dĩ giải thích.“Không ngờ lại có chuyện như thế, cô đưa cho tên đó chút tiền, đuổi đi đi.”Đại Long Vương nhíu mày, bởi vì để ý đến vấn đề mặt mũi, để tiện sau này thả dây dài câu cá lớn, ông không thể phạm sai lầm nhỏ vào lúc này.Nói cách khác, chỗ này ông chắc chắn sẽ không có lời, những người khác còn tưởng là ông không thể thua nổi nữa.“Tôi đã nói rồi, nhưng anh ta lại từ chối.”Thần Bài trả lời đúng sự thật.“Để tôi nói chuyện với cậu ta.”Lúc này Thần Bài mới đưa điện thoại cho Lý Phàm, cũng cười lạnh nói: “Đây là Đại Long Vương gọi điện thoại đến, tôi khuyên anh nên dừng lại đúng lúc đi, nếu không chọc giận Đại Long Vương thì anh cứ chờ mà coi.”Lý Phàm cười không nói gì nhận điện thoại, đợi đến khi anh nhận cuộc gọi điện thoại của Đại Long Vương, anh lập tức nghe được giọng điệu uy hiếp của Đại Long Vương trong điện thoại.“Tôi khuyên cậu nên dừng lại ngay lập tức đi, nếu không tôi sẽ cho cậu biết tay.”“Tôi là Lý Phàm, chắc ông cũng biết tôi là ai nhỉ, vì muốn để ông có ấn tượng sâu sắc một chút, tôi ra tay với địa bàn của ông trước.”Giọng điệu như cười như không của Lý Phàm lập tức đập mạnh vào tim Đại Long Vương, Đại Long Vương cảm thấy rất bất ngờ, nếu không phải chính tai nghe thấy, ông cũng không dám tin đây là sự thật.Đại Long Vương nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, ông hít sâu, không thể tin nổi người đang nói chuyện với ông lại là Lý Phàm.“Cậu muốn làm gì?”Đại Long Vương hơi luống cuống, lúc nãy ông nghe trong điện thoại nói đối phương muốn ra tay với địa bàn của ông, lần này ông không bình tĩnh nổi nữa, ông không thể nào chịu đựng nổi việc đối phương kiếm chuyện ở địa bàn của ông.Còn không chờ ông nói xong, Lý Phàm đã cúp máy.Thần Bài tin tưởng có Đại Long Vương ra mặt, chắc chắn sẽ thành công, cô nhìn thoáng qua Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Đáng đời, có Đại Long Vương ra tay, anh tiêu đời rồi.”Lý Phàm nghe vậy cũng cười, giống như nghe được câu chuyện hài hước nhất trên đời, liếc mắt nhìn, đã đến nước này mà đối phương còn muốn đối phó anh, anh cũng không biết bọn họ lấy can đảm từ đâu ra.“Còn ai muốn cá cược với tôi không?” Lý Phàm lạnh nhạt nói.Thần Bài và Thiên Vương đều thay đổi sắc mặt, không lẽ đến cả Đại Long Vương nói chuyện mà cũng không có tác dụng gì sao?Vốn Đại Long Vương định tìm cơ hội tổ hợp đại trận Long Môn để đối phó với Lý Phàm, hiện tại đúng là một cơ hội rất tốt, ông lập tức bảo đám Nhị Long Vương tập hợp chuẩn bị xuất phát.Lý Phàm cố ý khiêu khích nói: “Sao nào, ở bên cô không có ai dám ra cá cược vài ván sao, không lẽ sợ hết rồi?”Lý Phàm vừa nói dứt lời, mọi người đều nhìn đám Thần Bài bằng ánh mắt hóng chuyện, muốn xem thử mấy người Thần Bài sẽ giải quyết như thế nào.“Thật là nhàm chán, chẳng có tính khiêu chiến gì cả.” Lý Phàm buông tay, giả ngầu xong rồi đột nhiên bỏ đi.Trương Đức Võ vội vàng đuổi kịp, ông sợ ông chạy chậm sẽ bị mấy người kia đánh chết, nói thật, cái kiểu giả ngầu xong rồi bỏ chạy này làm ông thấy rất kích thích.Ông không ngờ sẽ có kết quả thế này, theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, kích thích thật, cậu trâu bò ghê, sòng bạc này gần như không có ai là đối thủ của cậu cả.”Mà lúc này, Lý Phàm đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông bị đánh bầm dập, sau khi người đàn ông kia nhìn thấy Lý Phàm, hai mắt đột nhiên sáng rực, vội vàng hô to: “Lý Phàm, mau cứu tôi.”Lý Phàm nghe được giọng nói quen thuộc, cũng cảm thấy khó hiểu, tình hình gì thế này, sao nghe giọng nói này lại quen tai đến thế, lúc này anh mới nhớ ra, đây không phải là bạn học cũ đã gọi điện thoại cho anh sao?Nếu không phải đối phương bị đánh đến mặt mũi bầm đập thì anh cũng không thể nào nhận ra được.“Anh làm sao thế, thiếu nợ bao nhiêu tiền.” Lý Phàm cạn lời nói.Dù sao hôm nay anh rất vui, nếu anh gặp được chuyện này thì cũng không ngại giúp đỡ một chút.Mà mấy người đàn ông cao to đứng bên cạnh bạn học cũ lại nói: “Thằng này thua chín mươi tỷ.”Lý Phàm nghe đến đây cũng nhịn không được tấm tắc, không ngờ tên này lại thua đến chín mươi tỷ, làm Lý Phàm sợ ngây người.Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đây là chín mươi tỷ, các anh thả anh ta đi.”Mấy người đàn ông kia nhìn thấy tiền, hai mắt lập tức tỏa sáng.Bạn học cũ còn tưởng Lý Phàm đến đây để cứu anh ta, vô cùng biết ơn Lý Phàm.Lý Phàm tức giận nói: “Được rồi, anh cứ coi như tôi chưa từng đến, anh đi được rồi.”Bạn học cũ còn định đi theo, nhưng lại bị ánh mắt của Lý Phàm dọa sợ.“Nếu còn không đi thì đừng trách tôi không khách sáo.” Lý Phàm tức giận trừng mắt nhìn..

Thần Bài luống cuống, cô cảm giác kết quả hiện tại vượt xa dự đoán của cô, nếu cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ rắc rối to.

Nếu đối phương ăn vạ không chịu đi, hôm nay cô sẽ không làm ăn gì được.

Cô vốn định nhanh chóng thắng một số tiền lớn từ trong tay những người khác, như thế thì cũng kịp thời ngăn chặn tổn thất.

Nhưng Lý Phàm lại ăn vạ không chịu đi, chuyện này làm cô thấy đau đầu.

Lý Phàm thấy đối phương lộ ra vẻ đau đầu thì cũng không hề dao động, càng không hề có chút đồng tình nào, vào lúc đối phương thắng đến người khác tán gia bại sản, trong lòng đối phương chắc chắn cũng rất lạnh nhạt.

Đối với người như vậy, anh nhất định phải đối phó bằng thái độ càng lạnh nhạt hơn.

Đại Long Vương đang họp nhìn thấy tin nhắn thông báo mất vài trăm tỷ, ông không khỏi nhíu mày, âm thầm bảo người của ông đi điều tra, điều tra xem khoản chi này rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Không bao lâu sau, thư ký của Đại Long Vương ghé sát vào tai ông báo cáo: “Là Thần Bài dùng thẻ của ông, chuyển cho những người khác dùng.”

Đại Long Vương sa sầm mặt, tuy Thần Bài là một trong những cấp dưới của ông, nhưng dưới tình huống chưa hề xin phép ông mà đã dám sử dụng số tiền đó, đây là có ý gì, không phải là cố ý muốn đối nghịch với ông sao?

“Rốt cuộc cô ta muốn làm gì?” Đại Long Vương bực bội nói.

Thư ký lắc đầu, anh chỉ điều tra chuyện cần điều tra, không điều tra quá nhiều.

Đại Long Vương đành phải dừng họp, dứt khoát gọi điện thoại cho Thần Bài.

Thần Bài đang đứng ở thời khác nguy nan, cô nhìn thấy cuộc gọi của Đại Long Vương, lập tức giật mình, đối với cô mà nói, người này chẳng khác nào một cơn ác mộng.

Cô không ngờ Đại Long Vương sẽ gọi cho cô vào lúc này, cô trầm mặt xuống, lần này tiêu rồi, Đại Long Vương chắc chắn đã biết được chuyện cô vận dụng tài chính.

“Đại Long Vương.”

“Tại sao tài chính của tôi lại bị sử dụng, rốt cuộc là chuyện như thế nào.”

“Đại Long Vương, chỗ chúng tôi có một cao thủ đến, tôi và em trai của tôi đều thua anh ta, cuối cùng suýt chút nữa còn thua lỗ một chút.” Lúc này, Thần Bài vội vàng nói.

Đại Long Vương nghe đến đó, giọng điệu trong điện thoại cũng có chút chần chừ.

“Cô nói thật sao?”

“Đương nhiên là thật, người này chắc chắn là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ.”

Thần Bài bất dắc dĩ giải thích.

“Không ngờ lại có chuyện như thế, cô đưa cho tên đó chút tiền, đuổi đi đi.”

Đại Long Vương nhíu mày, bởi vì để ý đến vấn đề mặt mũi, để tiện sau này thả dây dài câu cá lớn, ông không thể phạm sai lầm nhỏ vào lúc này.

Nói cách khác, chỗ này ông chắc chắn sẽ không có lời, những người khác còn tưởng là ông không thể thua nổi nữa.

“Tôi đã nói rồi, nhưng anh ta lại từ chối.”

Thần Bài trả lời đúng sự thật.

“Để tôi nói chuyện với cậu ta.”

Lúc này Thần Bài mới đưa điện thoại cho Lý Phàm, cũng cười lạnh nói: “Đây là Đại Long Vương gọi điện thoại đến, tôi khuyên anh nên dừng lại đúng lúc đi, nếu không chọc giận Đại Long Vương thì anh cứ chờ mà coi.”

Lý Phàm cười không nói gì nhận điện thoại, đợi đến khi anh nhận cuộc gọi điện thoại của Đại Long Vương, anh lập tức nghe được giọng điệu uy hiếp của Đại Long Vương trong điện thoại.

“Tôi khuyên cậu nên dừng lại ngay lập tức đi, nếu không tôi sẽ cho cậu biết tay.”

“Tôi là Lý Phàm, chắc ông cũng biết tôi là ai nhỉ, vì muốn để ông có ấn tượng sâu sắc một chút, tôi ra tay với địa bàn của ông trước.”

Giọng điệu như cười như không của Lý Phàm lập tức đập mạnh vào tim Đại Long Vương, Đại Long Vương cảm thấy rất bất ngờ, nếu không phải chính tai nghe thấy, ông cũng không dám tin đây là sự thật.

Đại Long Vương nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, ông hít sâu, không thể tin nổi người đang nói chuyện với ông lại là Lý Phàm.

“Cậu muốn làm gì?”

Đại Long Vương hơi luống cuống, lúc nãy ông nghe trong điện thoại nói đối phương muốn ra tay với địa bàn của ông, lần này ông không bình tĩnh nổi nữa, ông không thể nào chịu đựng nổi việc đối phương kiếm chuyện ở địa bàn của ông.

Còn không chờ ông nói xong, Lý Phàm đã cúp máy.

Thần Bài tin tưởng có Đại Long Vương ra mặt, chắc chắn sẽ thành công, cô nhìn thoáng qua Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Đáng đời, có Đại Long Vương ra tay, anh tiêu đời rồi.”

Lý Phàm nghe vậy cũng cười, giống như nghe được câu chuyện hài hước nhất trên đời, liếc mắt nhìn, đã đến nước này mà đối phương còn muốn đối phó anh, anh cũng không biết bọn họ lấy can đảm từ đâu ra.

“Còn ai muốn cá cược với tôi không?” Lý Phàm lạnh nhạt nói.

Thần Bài và Thiên Vương đều thay đổi sắc mặt, không lẽ đến cả Đại Long Vương nói chuyện mà cũng không có tác dụng gì sao?

Vốn Đại Long Vương định tìm cơ hội tổ hợp đại trận Long Môn để đối phó với Lý Phàm, hiện tại đúng là một cơ hội rất tốt, ông lập tức bảo đám Nhị Long Vương tập hợp chuẩn bị xuất phát.

Lý Phàm cố ý khiêu khích nói: “Sao nào, ở bên cô không có ai dám ra cá cược vài ván sao, không lẽ sợ hết rồi?”

Lý Phàm vừa nói dứt lời, mọi người đều nhìn đám Thần Bài bằng ánh mắt hóng chuyện, muốn xem thử mấy người Thần Bài sẽ giải quyết như thế nào.

“Thật là nhàm chán, chẳng có tính khiêu chiến gì cả.” Lý Phàm buông tay, giả ngầu xong rồi đột nhiên bỏ đi.

Trương Đức Võ vội vàng đuổi kịp, ông sợ ông chạy chậm sẽ bị mấy người kia đánh chết, nói thật, cái kiểu giả ngầu xong rồi bỏ chạy này làm ông thấy rất kích thích.

Ông không ngờ sẽ có kết quả thế này, theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, kích thích thật, cậu trâu bò ghê, sòng bạc này gần như không có ai là đối thủ của cậu cả.”

Mà lúc này, Lý Phàm đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông bị đánh bầm dập, sau khi người đàn ông kia nhìn thấy Lý Phàm, hai mắt đột nhiên sáng rực, vội vàng hô to: “Lý Phàm, mau cứu tôi.”

Lý Phàm nghe được giọng nói quen thuộc, cũng cảm thấy khó hiểu, tình hình gì thế này, sao nghe giọng nói này lại quen tai đến thế, lúc này anh mới nhớ ra, đây không phải là bạn học cũ đã gọi điện thoại cho anh sao?

Nếu không phải đối phương bị đánh đến mặt mũi bầm đập thì anh cũng không thể nào nhận ra được.

“Anh làm sao thế, thiếu nợ bao nhiêu tiền.” Lý Phàm cạn lời nói.

Dù sao hôm nay anh rất vui, nếu anh gặp được chuyện này thì cũng không ngại giúp đỡ một chút.

Mà mấy người đàn ông cao to đứng bên cạnh bạn học cũ lại nói: “Thằng này thua chín mươi tỷ.”

Lý Phàm nghe đến đây cũng nhịn không được tấm tắc, không ngờ tên này lại thua đến chín mươi tỷ, làm Lý Phàm sợ ngây người.

Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đây là chín mươi tỷ, các anh thả anh ta đi.”

Mấy người đàn ông kia nhìn thấy tiền, hai mắt lập tức tỏa sáng.

Bạn học cũ còn tưởng Lý Phàm đến đây để cứu anh ta, vô cùng biết ơn Lý Phàm.

Lý Phàm tức giận nói: “Được rồi, anh cứ coi như tôi chưa từng đến, anh đi được rồi.”

Bạn học cũ còn định đi theo, nhưng lại bị ánh mắt của Lý Phàm dọa sợ.

“Nếu còn không đi thì đừng trách tôi không khách sáo.” Lý Phàm tức giận trừng mắt nhìn..

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Thần Bài luống cuống, cô cảm giác kết quả hiện tại vượt xa dự đoán của cô, nếu cứ tiếp tục như thế chỉ sợ sẽ rắc rối to.Nếu đối phương ăn vạ không chịu đi, hôm nay cô sẽ không làm ăn gì được.Cô vốn định nhanh chóng thắng một số tiền lớn từ trong tay những người khác, như thế thì cũng kịp thời ngăn chặn tổn thất.Nhưng Lý Phàm lại ăn vạ không chịu đi, chuyện này làm cô thấy đau đầu.Lý Phàm thấy đối phương lộ ra vẻ đau đầu thì cũng không hề dao động, càng không hề có chút đồng tình nào, vào lúc đối phương thắng đến người khác tán gia bại sản, trong lòng đối phương chắc chắn cũng rất lạnh nhạt.Đối với người như vậy, anh nhất định phải đối phó bằng thái độ càng lạnh nhạt hơn.Đại Long Vương đang họp nhìn thấy tin nhắn thông báo mất vài trăm tỷ, ông không khỏi nhíu mày, âm thầm bảo người của ông đi điều tra, điều tra xem khoản chi này rốt cuộc là chuyện như thế nào.Không bao lâu sau, thư ký của Đại Long Vương ghé sát vào tai ông báo cáo: “Là Thần Bài dùng thẻ của ông, chuyển cho những người khác dùng.”Đại Long Vương sa sầm mặt, tuy Thần Bài là một trong những cấp dưới của ông, nhưng dưới tình huống chưa hề xin phép ông mà đã dám sử dụng số tiền đó, đây là có ý gì, không phải là cố ý muốn đối nghịch với ông sao?“Rốt cuộc cô ta muốn làm gì?” Đại Long Vương bực bội nói.Thư ký lắc đầu, anh chỉ điều tra chuyện cần điều tra, không điều tra quá nhiều.Đại Long Vương đành phải dừng họp, dứt khoát gọi điện thoại cho Thần Bài.Thần Bài đang đứng ở thời khác nguy nan, cô nhìn thấy cuộc gọi của Đại Long Vương, lập tức giật mình, đối với cô mà nói, người này chẳng khác nào một cơn ác mộng.Cô không ngờ Đại Long Vương sẽ gọi cho cô vào lúc này, cô trầm mặt xuống, lần này tiêu rồi, Đại Long Vương chắc chắn đã biết được chuyện cô vận dụng tài chính.“Đại Long Vương.”“Tại sao tài chính của tôi lại bị sử dụng, rốt cuộc là chuyện như thế nào.”“Đại Long Vương, chỗ chúng tôi có một cao thủ đến, tôi và em trai của tôi đều thua anh ta, cuối cùng suýt chút nữa còn thua lỗ một chút.” Lúc này, Thần Bài vội vàng nói.Đại Long Vương nghe đến đó, giọng điệu trong điện thoại cũng có chút chần chừ.“Cô nói thật sao?”“Đương nhiên là thật, người này chắc chắn là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ.”Thần Bài bất dắc dĩ giải thích.“Không ngờ lại có chuyện như thế, cô đưa cho tên đó chút tiền, đuổi đi đi.”Đại Long Vương nhíu mày, bởi vì để ý đến vấn đề mặt mũi, để tiện sau này thả dây dài câu cá lớn, ông không thể phạm sai lầm nhỏ vào lúc này.Nói cách khác, chỗ này ông chắc chắn sẽ không có lời, những người khác còn tưởng là ông không thể thua nổi nữa.“Tôi đã nói rồi, nhưng anh ta lại từ chối.”Thần Bài trả lời đúng sự thật.“Để tôi nói chuyện với cậu ta.”Lúc này Thần Bài mới đưa điện thoại cho Lý Phàm, cũng cười lạnh nói: “Đây là Đại Long Vương gọi điện thoại đến, tôi khuyên anh nên dừng lại đúng lúc đi, nếu không chọc giận Đại Long Vương thì anh cứ chờ mà coi.”Lý Phàm cười không nói gì nhận điện thoại, đợi đến khi anh nhận cuộc gọi điện thoại của Đại Long Vương, anh lập tức nghe được giọng điệu uy hiếp của Đại Long Vương trong điện thoại.“Tôi khuyên cậu nên dừng lại ngay lập tức đi, nếu không tôi sẽ cho cậu biết tay.”“Tôi là Lý Phàm, chắc ông cũng biết tôi là ai nhỉ, vì muốn để ông có ấn tượng sâu sắc một chút, tôi ra tay với địa bàn của ông trước.”Giọng điệu như cười như không của Lý Phàm lập tức đập mạnh vào tim Đại Long Vương, Đại Long Vương cảm thấy rất bất ngờ, nếu không phải chính tai nghe thấy, ông cũng không dám tin đây là sự thật.Đại Long Vương nghĩ mãi vẫn không thể hiểu được, ông hít sâu, không thể tin nổi người đang nói chuyện với ông lại là Lý Phàm.“Cậu muốn làm gì?”Đại Long Vương hơi luống cuống, lúc nãy ông nghe trong điện thoại nói đối phương muốn ra tay với địa bàn của ông, lần này ông không bình tĩnh nổi nữa, ông không thể nào chịu đựng nổi việc đối phương kiếm chuyện ở địa bàn của ông.Còn không chờ ông nói xong, Lý Phàm đã cúp máy.Thần Bài tin tưởng có Đại Long Vương ra mặt, chắc chắn sẽ thành công, cô nhìn thoáng qua Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Đáng đời, có Đại Long Vương ra tay, anh tiêu đời rồi.”Lý Phàm nghe vậy cũng cười, giống như nghe được câu chuyện hài hước nhất trên đời, liếc mắt nhìn, đã đến nước này mà đối phương còn muốn đối phó anh, anh cũng không biết bọn họ lấy can đảm từ đâu ra.“Còn ai muốn cá cược với tôi không?” Lý Phàm lạnh nhạt nói.Thần Bài và Thiên Vương đều thay đổi sắc mặt, không lẽ đến cả Đại Long Vương nói chuyện mà cũng không có tác dụng gì sao?Vốn Đại Long Vương định tìm cơ hội tổ hợp đại trận Long Môn để đối phó với Lý Phàm, hiện tại đúng là một cơ hội rất tốt, ông lập tức bảo đám Nhị Long Vương tập hợp chuẩn bị xuất phát.Lý Phàm cố ý khiêu khích nói: “Sao nào, ở bên cô không có ai dám ra cá cược vài ván sao, không lẽ sợ hết rồi?”Lý Phàm vừa nói dứt lời, mọi người đều nhìn đám Thần Bài bằng ánh mắt hóng chuyện, muốn xem thử mấy người Thần Bài sẽ giải quyết như thế nào.“Thật là nhàm chán, chẳng có tính khiêu chiến gì cả.” Lý Phàm buông tay, giả ngầu xong rồi đột nhiên bỏ đi.Trương Đức Võ vội vàng đuổi kịp, ông sợ ông chạy chậm sẽ bị mấy người kia đánh chết, nói thật, cái kiểu giả ngầu xong rồi bỏ chạy này làm ông thấy rất kích thích.Ông không ngờ sẽ có kết quả thế này, theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, nói với Lý Phàm: “Cậu Lý, kích thích thật, cậu trâu bò ghê, sòng bạc này gần như không có ai là đối thủ của cậu cả.”Mà lúc này, Lý Phàm đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông bị đánh bầm dập, sau khi người đàn ông kia nhìn thấy Lý Phàm, hai mắt đột nhiên sáng rực, vội vàng hô to: “Lý Phàm, mau cứu tôi.”Lý Phàm nghe được giọng nói quen thuộc, cũng cảm thấy khó hiểu, tình hình gì thế này, sao nghe giọng nói này lại quen tai đến thế, lúc này anh mới nhớ ra, đây không phải là bạn học cũ đã gọi điện thoại cho anh sao?Nếu không phải đối phương bị đánh đến mặt mũi bầm đập thì anh cũng không thể nào nhận ra được.“Anh làm sao thế, thiếu nợ bao nhiêu tiền.” Lý Phàm cạn lời nói.Dù sao hôm nay anh rất vui, nếu anh gặp được chuyện này thì cũng không ngại giúp đỡ một chút.Mà mấy người đàn ông cao to đứng bên cạnh bạn học cũ lại nói: “Thằng này thua chín mươi tỷ.”Lý Phàm nghe đến đây cũng nhịn không được tấm tắc, không ngờ tên này lại thua đến chín mươi tỷ, làm Lý Phàm sợ ngây người.Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đây là chín mươi tỷ, các anh thả anh ta đi.”Mấy người đàn ông kia nhìn thấy tiền, hai mắt lập tức tỏa sáng.Bạn học cũ còn tưởng Lý Phàm đến đây để cứu anh ta, vô cùng biết ơn Lý Phàm.Lý Phàm tức giận nói: “Được rồi, anh cứ coi như tôi chưa từng đến, anh đi được rồi.”Bạn học cũ còn định đi theo, nhưng lại bị ánh mắt của Lý Phàm dọa sợ.“Nếu còn không đi thì đừng trách tôi không khách sáo.” Lý Phàm tức giận trừng mắt nhìn..

Chương 1011: Giúp Đỡ