“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…
Chương 1072
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Sau khi biết suy nghĩ của Sở Trung Thiên, Lý Phàm cũng đã hiểu ý của đối phương, cười nói: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, tôi hoàn toàn nắm chắc có thể khống chế được.”Lúc này Sở Trung Thiên mới yên tâm, ông ta không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm, ông ta tin bản lĩnh của Lý Phàm chắc chắn sẽ không khiến mình thất vọng.Sở Trung Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Cậu Lý, nếu đã nói như vậy, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người bên đó ra gặp mặt.” “Được.” Lý Phàm gật đầu nói.Sở Trung Thiên đành phải gọi một cuộc điện thoại, ông ta cũng không biết mình làm thế đúng hay không, nhưng hiện tại, ông ta cũng chỉ có thể đặt hệ vọng lên người Lý Phàm.Sau khi biết được Sở Trung Thiên đã gom được tiền, thủ lĩnh Anh Đào đã mắc lừa, lập tức hẹn địa điểm gặp mặt.Nơi hẹn gặp mặt chính là một nhà hàng của Anh Đào.Sở Trung Thiên chỉ dẫn Lý Phàm và anh Bưu, đồng thời mang mười mấy người theo, ông ta biết đối phương không cho mang quá nhiều người, nếu không thì ông ta đã sớm mang hết người của mình tới rồi.Thủ lĩnh Anh Đào đã chờ được lúc lâu rồi, vừa nhìn thấy Sở Trung Thiên, ông ta lập tức tỏ vẻ giễu cợt, ông ta cũng biết rõ địa vị của Sở Trung Thiên ở Hán Thành, nhưng đối phương thua trong tay mình khiến ông ta cảm thấy hết sức sung sướng.Đến lúc đó, sau khi lấy được tiền, trả người về, ông ta lại rêu rao một hồi, còn có thể nâng cao danh tiếng của mình.Nghĩ vậy, thủ lĩnh Anh Đào hết sức kích động.Khi ba người Sở Trung Thiên và Lý Phàm còn có anh Bưu đi đến nơi hẹn, Sở Trung Thiên phát hiện không nhìn thấy bóng dáng con gái mình đâu, ông ta có vẻ nghi hoặc, nhìn về phía thủ lĩnh Anh Đào.Tất nhiên thủ lĩnh Anh Đào hiểu được suy nghĩ của Sở Trung Thiên, ông ta búng tay một cái, lập tức một cô gái xinh đẹp bị trói gô cổ và chéo cánh tay ra sau được mang ra ngoài.Lý Phàm nhìn về phía cô gái, cô gái đó đúng là khá xinh đẹp, hơn nữa dáng người rất quyến rũ, có thể nói là ngực tấn công công phòng thủ.Anh không ngờ một lão già thô kệch như Sở Trung Thiên lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy.Nhìn thấy con gái mình không có việc gì, Sở Trung Thiên cảm thấy yên tâm rồi, khi nhìn thấy con gái, ông ta hết sức kích động.Lúc này thủ lĩnh Anh Đào mới nói vào vấn đề chính: “Bây giờ ông có thể giao tiền ra rồi.”“Nếu con gái tôi có việc gì, tôi sẽ không để cho các người sống yên ổn đâu”Sắc mặt Sở Trung Thiên lạnh như băng nói.Ông ta không hề nói đùa với thủ lĩnh Anh Đào, lời của ông ta đều là thật, nếu con gái ông ta xảy ra chuyện, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người Anh Đào đó.Nghe vậy, đám thủ lĩnh Anh Đào giật nảy mình, bọn họ ít nhiều đã bị lời của Sở Trung Thiên dọa sợ, bọn họ hơi sững người, lúc lâu sau cũng không thốt nên lời.“Yên tâm, con gái ông sẽ không xảy ra chuyện gì.”Thủ lĩnh Anh Đào mở miệng nói: “Tôi chỉ vì tiền, nên tôi sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.”Nghe vậy, Sở Trung Thiên mới cảm thấy yên tâm.Thủ lĩnh Anh Đào thản nhiên nói: “Giờ tiền đang ở đâu?”Lúc này Sở Trung Thiên mới lấy ra một thẻ ngân hàng, nói: “Đều ở đây”Nghe vậy, thủ lĩnh Anh Đào lập tức kích động, mắt dán vào thẻ ngân hàng để trên bàn, không khỏi dao động.Ông ta không ngờ đối phương lại có một thẻ ngân hàng, điều này khiến ông ta rất bất ngờ, ông ta không kìm được vặn vặn hai bàn tay, trong lòng hết sức kích động..
Sau khi biết suy nghĩ của Sở Trung Thiên, Lý Phàm cũng đã hiểu ý của đối phương, cười nói: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, tôi hoàn toàn nắm chắc có thể khống chế được.
”
Lúc này Sở Trung Thiên mới yên tâm, ông ta không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm, ông ta tin bản lĩnh của Lý Phàm chắc chắn sẽ không khiến mình thất vọng.
Sở Trung Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Cậu Lý, nếu đã nói như vậy, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người bên đó ra gặp mặt.
” “Được.
” Lý Phàm gật đầu nói.
Sở Trung Thiên đành phải gọi một cuộc điện thoại, ông ta cũng không biết mình làm thế đúng hay không, nhưng hiện tại, ông ta cũng chỉ có thể đặt hệ vọng lên người Lý Phàm.
Sau khi biết được Sở Trung Thiên đã gom được tiền, thủ lĩnh Anh Đào đã mắc lừa, lập tức hẹn địa điểm gặp mặt.
Nơi hẹn gặp mặt chính là một nhà hàng của Anh Đào.
Sở Trung Thiên chỉ dẫn Lý Phàm và anh Bưu, đồng thời mang mười mấy người theo, ông ta biết đối phương không cho mang quá nhiều người, nếu không thì ông ta đã sớm mang hết người của mình tới rồi.
Thủ lĩnh Anh Đào đã chờ được lúc lâu rồi, vừa nhìn thấy Sở Trung Thiên, ông ta lập tức tỏ vẻ giễu cợt, ông ta cũng biết rõ địa vị của Sở Trung Thiên ở Hán Thành, nhưng đối phương thua trong tay mình khiến ông ta cảm thấy hết sức sung sướng.
Đến lúc đó, sau khi lấy được tiền, trả người về, ông ta lại rêu rao một hồi, còn có thể nâng cao danh tiếng của mình.
Nghĩ vậy, thủ lĩnh Anh Đào hết sức kích động.
Khi ba người Sở Trung Thiên và Lý Phàm còn có anh Bưu đi đến nơi hẹn, Sở Trung Thiên phát hiện không nhìn thấy bóng dáng con gái mình đâu, ông ta có vẻ nghi hoặc, nhìn về phía thủ lĩnh Anh Đào.
Tất nhiên thủ lĩnh Anh Đào hiểu được suy nghĩ của Sở Trung Thiên, ông ta búng tay một cái, lập tức một cô gái xinh đẹp bị trói gô cổ và chéo cánh tay ra sau được mang ra ngoài.
Lý Phàm nhìn về phía cô gái, cô gái đó đúng là khá xinh đẹp, hơn nữa dáng người rất quyến rũ, có thể nói là ngực tấn công công phòng thủ.
Anh không ngờ một lão già thô kệch như Sở Trung Thiên lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy.
Nhìn thấy con gái mình không có việc gì, Sở Trung Thiên cảm thấy yên tâm rồi, khi nhìn thấy con gái, ông ta hết sức kích động.
Lúc này thủ lĩnh Anh Đào mới nói vào vấn đề chính: “Bây giờ ông có thể giao tiền ra rồi.
”
“Nếu con gái tôi có việc gì, tôi sẽ không để cho các người sống yên ổn đâu”
Sắc mặt Sở Trung Thiên lạnh như băng nói.
Ông ta không hề nói đùa với thủ lĩnh Anh Đào, lời của ông ta đều là thật, nếu con gái ông ta xảy ra chuyện, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người Anh Đào đó.
Nghe vậy, đám thủ lĩnh Anh Đào giật nảy mình, bọn họ ít nhiều đã bị lời của Sở Trung Thiên dọa sợ, bọn họ hơi sững người, lúc lâu sau cũng không thốt nên lời.
“Yên tâm, con gái ông sẽ không xảy ra chuyện gì.
”
Thủ lĩnh Anh Đào mở miệng nói: “Tôi chỉ vì tiền, nên tôi sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
”
Nghe vậy, Sở Trung Thiên mới cảm thấy yên tâm.
Thủ lĩnh Anh Đào thản nhiên nói: “Giờ tiền đang ở đâu?”
Lúc này Sở Trung Thiên mới lấy ra một thẻ ngân hàng, nói: “Đều ở đây”
Nghe vậy, thủ lĩnh Anh Đào lập tức kích động, mắt dán vào thẻ ngân hàng để trên bàn, không khỏi dao động.
Ông ta không ngờ đối phương lại có một thẻ ngân hàng, điều này khiến ông ta rất bất ngờ, ông ta không kìm được vặn vặn hai bàn tay, trong lòng hết sức kích động.
.
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Sau khi biết suy nghĩ của Sở Trung Thiên, Lý Phàm cũng đã hiểu ý của đối phương, cười nói: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, tôi hoàn toàn nắm chắc có thể khống chế được.”Lúc này Sở Trung Thiên mới yên tâm, ông ta không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm, ông ta tin bản lĩnh của Lý Phàm chắc chắn sẽ không khiến mình thất vọng.Sở Trung Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Cậu Lý, nếu đã nói như vậy, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người bên đó ra gặp mặt.” “Được.” Lý Phàm gật đầu nói.Sở Trung Thiên đành phải gọi một cuộc điện thoại, ông ta cũng không biết mình làm thế đúng hay không, nhưng hiện tại, ông ta cũng chỉ có thể đặt hệ vọng lên người Lý Phàm.Sau khi biết được Sở Trung Thiên đã gom được tiền, thủ lĩnh Anh Đào đã mắc lừa, lập tức hẹn địa điểm gặp mặt.Nơi hẹn gặp mặt chính là một nhà hàng của Anh Đào.Sở Trung Thiên chỉ dẫn Lý Phàm và anh Bưu, đồng thời mang mười mấy người theo, ông ta biết đối phương không cho mang quá nhiều người, nếu không thì ông ta đã sớm mang hết người của mình tới rồi.Thủ lĩnh Anh Đào đã chờ được lúc lâu rồi, vừa nhìn thấy Sở Trung Thiên, ông ta lập tức tỏ vẻ giễu cợt, ông ta cũng biết rõ địa vị của Sở Trung Thiên ở Hán Thành, nhưng đối phương thua trong tay mình khiến ông ta cảm thấy hết sức sung sướng.Đến lúc đó, sau khi lấy được tiền, trả người về, ông ta lại rêu rao một hồi, còn có thể nâng cao danh tiếng của mình.Nghĩ vậy, thủ lĩnh Anh Đào hết sức kích động.Khi ba người Sở Trung Thiên và Lý Phàm còn có anh Bưu đi đến nơi hẹn, Sở Trung Thiên phát hiện không nhìn thấy bóng dáng con gái mình đâu, ông ta có vẻ nghi hoặc, nhìn về phía thủ lĩnh Anh Đào.Tất nhiên thủ lĩnh Anh Đào hiểu được suy nghĩ của Sở Trung Thiên, ông ta búng tay một cái, lập tức một cô gái xinh đẹp bị trói gô cổ và chéo cánh tay ra sau được mang ra ngoài.Lý Phàm nhìn về phía cô gái, cô gái đó đúng là khá xinh đẹp, hơn nữa dáng người rất quyến rũ, có thể nói là ngực tấn công công phòng thủ.Anh không ngờ một lão già thô kệch như Sở Trung Thiên lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy.Nhìn thấy con gái mình không có việc gì, Sở Trung Thiên cảm thấy yên tâm rồi, khi nhìn thấy con gái, ông ta hết sức kích động.Lúc này thủ lĩnh Anh Đào mới nói vào vấn đề chính: “Bây giờ ông có thể giao tiền ra rồi.”“Nếu con gái tôi có việc gì, tôi sẽ không để cho các người sống yên ổn đâu”Sắc mặt Sở Trung Thiên lạnh như băng nói.Ông ta không hề nói đùa với thủ lĩnh Anh Đào, lời của ông ta đều là thật, nếu con gái ông ta xảy ra chuyện, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người Anh Đào đó.Nghe vậy, đám thủ lĩnh Anh Đào giật nảy mình, bọn họ ít nhiều đã bị lời của Sở Trung Thiên dọa sợ, bọn họ hơi sững người, lúc lâu sau cũng không thốt nên lời.“Yên tâm, con gái ông sẽ không xảy ra chuyện gì.”Thủ lĩnh Anh Đào mở miệng nói: “Tôi chỉ vì tiền, nên tôi sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.”Nghe vậy, Sở Trung Thiên mới cảm thấy yên tâm.Thủ lĩnh Anh Đào thản nhiên nói: “Giờ tiền đang ở đâu?”Lúc này Sở Trung Thiên mới lấy ra một thẻ ngân hàng, nói: “Đều ở đây”Nghe vậy, thủ lĩnh Anh Đào lập tức kích động, mắt dán vào thẻ ngân hàng để trên bàn, không khỏi dao động.Ông ta không ngờ đối phương lại có một thẻ ngân hàng, điều này khiến ông ta rất bất ngờ, ông ta không kìm được vặn vặn hai bàn tay, trong lòng hết sức kích động..