“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…

Chương 1109

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Lý Phàm thấy quan hệ giữa Vương Băng và Cố Hoạ Y hoà hợp như vậy thì cũng không nói gì nữa, nhưng anh vẫn cứ có cảm giác, hai người họ mà đi ăn cơm chung thì nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó.Tuy nhiên anh đã nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó, có Vương Băng đi cùng thì Cố Hoạ Y có thể xảy ra chuyện gì được chứ.Nghĩ vậy khiến Lý Phàm yên tâm hơn.Lý Phàm tranh thủ lúc này đi đến biệt thự của Sở Trung Thiên, mục đích chính của anh là bảo vệ Sở Trung Thiên cùng Sở Linh, bây giờ chuyện ngoài ý muốn đã được giải quyết nên anh không cần phải ở lại đây nữa.Lúc này, Sở Trung Thiên cùng Sở Linh thấy Lý Phàm về thì vô cùng vui vẻ.Nhất là Sở Trung Thiên, từ khi Lý Phàm rời đi, ông ta luôn lo sợ sợ Lý Phàm về trễ, lỡ nước Anh Đào lại phái sát thủ đến sẽ phiền toái.Cho nên Sở Trung Thiên không ngừng suy nghĩ về kết quả đó.Bây giờ thấy Lý Phàm về, ông ta đã yên tâm rồi, ông ta tin có Lý Phàm ở đây sẽ không có vấn đề gì đáng ngại.Lý Phàm hiển nhiên cũng hiểu được Sở Trung Thiên và Sở Linh đang lo lắng điều gì nên anh cũng không đi quá lâu.Lý Phàm lúc này mới thản nhiên nói với Sở Trung Thiên “Được rồi, bây giờ là lúc phải bình tĩnh, đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì…”Mọi người nghe xong cũng không phủ nhận, họ đều không ngờ mọi chuyện lại đi đến kết cục như vậy và điều đó khiến họ chưa thể hiểu ngay trong phút chốc.Cậu Trương từ sau khi trở về, đã luôn nghĩ đến chuyện phải báo thù, anh ta quyết định kể lại hết mọi chuyện cho anh trai mình nghe.Anh trai của cậu Trương nghe xong thì trong tiềm thức của anh ta đã bắt đầu bênh vực em trai mình rồi, anh ta không ngờ em trai của mình lại gặp phải chuyện như vậy nên anh ta rất ngạc nhiên.“Cái gì, lại có kẻ dám ức hiếp em à, rốt cuộc là kẻ nào, em yên tâm đi, cứ nói cho anh biết, anh sẽ giúp em báo thù.” Anh trai cậu Trương vỗ ngực, cam đoan.Cậu Trương nghe xong, lập tức mồm năm miệng mười tố cáo: “Là Lý Phàm, đều tại cái tên Lý Phàm đó đến phá rối.”Trước đó, anh ta đã điều tra lai lịch của Lý Phàm cùng những tin tức liên quan nên liền nói rõ ràng chi tiết cho anh trai của mình biết.Anh trai cậu Trương nghe xong thì lẩm bẩm: “Sao anh cứ thấy cái tên này quen quen, hình như đã từng nghe qua ở đâu rồi.”Cậu Trương cũng bĩu môi nói: “Anh, anh không cần đoán già đoán non nữa đâu, tên đó chỉ là một người bình thường, chẳng có gì lợi hại cả.”Anh trai cậu Trương chợt nhớ ra gì đó liền nói với anh ta: “Em trai, anh biết cái người mà em nói là ai rồi, anh ta là bạn của Sở Trung Thiên.”Cậu Trương nghe xong thì trợn tròn mắt, không thể tin được, anh ta cũng không ngờ Lý Phàm lại có quan hệ với Sở Trung Thiên, nếu không phải chính tai nghe được, thì anh ta cũng không dám tin những gì mình nghe thấy là thật, có khi anh ta còn nghi ngờ liệu đối phương có đang lừa mình không nữa.“Anh, anh không gạt em đấy chứ.” Cậu Trương nhịn không được dò hỏi.Anh trai cậu Trương lúc này mới nói: “Anh lừa em làm gì, anh đâu có bị ấm đầu đâu, người đó đúng thật là bạn của Sở Trung Thiên, anh cũng từng gặp qua rồi.”Cậu Trương nghe nói thế thì ngạc nhiên vô cùng, có đánh chết anh ta cũng không dám tin anh trai mình lại biết Lý Phàm.Nhưng điều bất ngờ nhất vẫn là mối quan hệ của Lý Phàm lại rộng như vậy, đây là chuyện khiến anh ta không cách nào hiểu được.

Lý Phàm thấy quan hệ giữa Vương Băng và Cố Hoạ Y hoà hợp như vậy thì cũng không nói gì nữa, nhưng anh vẫn cứ có cảm giác, hai người họ mà đi ăn cơm chung thì nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Tuy nhiên anh đã nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó, có Vương Băng đi cùng thì Cố Hoạ Y có thể xảy ra chuyện gì được chứ.

Nghĩ vậy khiến Lý Phàm yên tâm hơn.

Lý Phàm tranh thủ lúc này đi đến biệt thự của Sở Trung Thiên, mục đích chính của anh là bảo vệ Sở Trung Thiên cùng Sở Linh, bây giờ chuyện ngoài ý muốn đã được giải quyết nên anh không cần phải ở lại đây nữa.

Lúc này, Sở Trung Thiên cùng Sở Linh thấy Lý Phàm về thì vô cùng vui vẻ.

Nhất là Sở Trung Thiên, từ khi Lý Phàm rời đi, ông ta luôn lo sợ sợ Lý Phàm về trễ, lỡ nước Anh Đào lại phái sát thủ đến sẽ phiền toái.

Cho nên Sở Trung Thiên không ngừng suy nghĩ về kết quả đó.

Bây giờ thấy Lý Phàm về, ông ta đã yên tâm rồi, ông ta tin có Lý Phàm ở đây sẽ không có vấn đề gì đáng ngại.

Lý Phàm hiển nhiên cũng hiểu được Sở Trung Thiên và Sở Linh đang lo lắng điều gì nên anh cũng không đi quá lâu.

Lý Phàm lúc này mới thản nhiên nói với Sở Trung Thiên “Được rồi, bây giờ là lúc phải bình tĩnh, đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì…”

Mọi người nghe xong cũng không phủ nhận, họ đều không ngờ mọi chuyện lại đi đến kết cục như vậy và điều đó khiến họ chưa thể hiểu ngay trong phút chốc.

Cậu Trương từ sau khi trở về, đã luôn nghĩ đến chuyện phải báo thù, anh ta quyết định kể lại hết mọi chuyện cho anh trai mình nghe.

Anh trai của cậu Trương nghe xong thì trong tiềm thức của anh ta đã bắt đầu bênh vực em trai mình rồi, anh ta không ngờ em trai của mình lại gặp phải chuyện như vậy nên anh ta rất ngạc nhiên.

“Cái gì, lại có kẻ dám ức hiếp em à, rốt cuộc là kẻ nào, em yên tâm đi, cứ nói cho anh biết, anh sẽ giúp em báo thù.

” Anh trai cậu Trương vỗ ngực, cam đoan.

Cậu Trương nghe xong, lập tức mồm năm miệng mười tố cáo: “Là Lý Phàm, đều tại cái tên Lý Phàm đó đến phá rối.

Trước đó, anh ta đã điều tra lai lịch của Lý Phàm cùng những tin tức liên quan nên liền nói rõ ràng chi tiết cho anh trai của mình biết.

Anh trai cậu Trương nghe xong thì lẩm bẩm: “Sao anh cứ thấy cái tên này quen quen, hình như đã từng nghe qua ở đâu rồi.

Cậu Trương cũng bĩu môi nói: “Anh, anh không cần đoán già đoán non nữa đâu, tên đó chỉ là một người bình thường, chẳng có gì lợi hại cả.

Anh trai cậu Trương chợt nhớ ra gì đó liền nói với anh ta: “Em trai, anh biết cái người mà em nói là ai rồi, anh ta là bạn của Sở Trung Thiên.

Cậu Trương nghe xong thì trợn tròn mắt, không thể tin được, anh ta cũng không ngờ Lý Phàm lại có quan hệ với Sở Trung Thiên, nếu không phải chính tai nghe được, thì anh ta cũng không dám tin những gì mình nghe thấy là thật, có khi anh ta còn nghi ngờ liệu đối phương có đang lừa mình không nữa.

“Anh, anh không gạt em đấy chứ.

” Cậu Trương nhịn không được dò hỏi.

Anh trai cậu Trương lúc này mới nói: “Anh lừa em làm gì, anh đâu có bị ấm đầu đâu, người đó đúng thật là bạn của Sở Trung Thiên, anh cũng từng gặp qua rồi.

Cậu Trương nghe nói thế thì ngạc nhiên vô cùng, có đánh chết anh ta cũng không dám tin anh trai mình lại biết Lý Phàm.

Nhưng điều bất ngờ nhất vẫn là mối quan hệ của Lý Phàm lại rộng như vậy, đây là chuyện khiến anh ta không cách nào hiểu được.

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Lý Phàm thấy quan hệ giữa Vương Băng và Cố Hoạ Y hoà hợp như vậy thì cũng không nói gì nữa, nhưng anh vẫn cứ có cảm giác, hai người họ mà đi ăn cơm chung thì nhất định sẽ xảy ra chuyện gì đó.Tuy nhiên anh đã nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó, có Vương Băng đi cùng thì Cố Hoạ Y có thể xảy ra chuyện gì được chứ.Nghĩ vậy khiến Lý Phàm yên tâm hơn.Lý Phàm tranh thủ lúc này đi đến biệt thự của Sở Trung Thiên, mục đích chính của anh là bảo vệ Sở Trung Thiên cùng Sở Linh, bây giờ chuyện ngoài ý muốn đã được giải quyết nên anh không cần phải ở lại đây nữa.Lúc này, Sở Trung Thiên cùng Sở Linh thấy Lý Phàm về thì vô cùng vui vẻ.Nhất là Sở Trung Thiên, từ khi Lý Phàm rời đi, ông ta luôn lo sợ sợ Lý Phàm về trễ, lỡ nước Anh Đào lại phái sát thủ đến sẽ phiền toái.Cho nên Sở Trung Thiên không ngừng suy nghĩ về kết quả đó.Bây giờ thấy Lý Phàm về, ông ta đã yên tâm rồi, ông ta tin có Lý Phàm ở đây sẽ không có vấn đề gì đáng ngại.Lý Phàm hiển nhiên cũng hiểu được Sở Trung Thiên và Sở Linh đang lo lắng điều gì nên anh cũng không đi quá lâu.Lý Phàm lúc này mới thản nhiên nói với Sở Trung Thiên “Được rồi, bây giờ là lúc phải bình tĩnh, đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì…”Mọi người nghe xong cũng không phủ nhận, họ đều không ngờ mọi chuyện lại đi đến kết cục như vậy và điều đó khiến họ chưa thể hiểu ngay trong phút chốc.Cậu Trương từ sau khi trở về, đã luôn nghĩ đến chuyện phải báo thù, anh ta quyết định kể lại hết mọi chuyện cho anh trai mình nghe.Anh trai của cậu Trương nghe xong thì trong tiềm thức của anh ta đã bắt đầu bênh vực em trai mình rồi, anh ta không ngờ em trai của mình lại gặp phải chuyện như vậy nên anh ta rất ngạc nhiên.“Cái gì, lại có kẻ dám ức hiếp em à, rốt cuộc là kẻ nào, em yên tâm đi, cứ nói cho anh biết, anh sẽ giúp em báo thù.” Anh trai cậu Trương vỗ ngực, cam đoan.Cậu Trương nghe xong, lập tức mồm năm miệng mười tố cáo: “Là Lý Phàm, đều tại cái tên Lý Phàm đó đến phá rối.”Trước đó, anh ta đã điều tra lai lịch của Lý Phàm cùng những tin tức liên quan nên liền nói rõ ràng chi tiết cho anh trai của mình biết.Anh trai cậu Trương nghe xong thì lẩm bẩm: “Sao anh cứ thấy cái tên này quen quen, hình như đã từng nghe qua ở đâu rồi.”Cậu Trương cũng bĩu môi nói: “Anh, anh không cần đoán già đoán non nữa đâu, tên đó chỉ là một người bình thường, chẳng có gì lợi hại cả.”Anh trai cậu Trương chợt nhớ ra gì đó liền nói với anh ta: “Em trai, anh biết cái người mà em nói là ai rồi, anh ta là bạn của Sở Trung Thiên.”Cậu Trương nghe xong thì trợn tròn mắt, không thể tin được, anh ta cũng không ngờ Lý Phàm lại có quan hệ với Sở Trung Thiên, nếu không phải chính tai nghe được, thì anh ta cũng không dám tin những gì mình nghe thấy là thật, có khi anh ta còn nghi ngờ liệu đối phương có đang lừa mình không nữa.“Anh, anh không gạt em đấy chứ.” Cậu Trương nhịn không được dò hỏi.Anh trai cậu Trương lúc này mới nói: “Anh lừa em làm gì, anh đâu có bị ấm đầu đâu, người đó đúng thật là bạn của Sở Trung Thiên, anh cũng từng gặp qua rồi.”Cậu Trương nghe nói thế thì ngạc nhiên vô cùng, có đánh chết anh ta cũng không dám tin anh trai mình lại biết Lý Phàm.Nhưng điều bất ngờ nhất vẫn là mối quan hệ của Lý Phàm lại rộng như vậy, đây là chuyện khiến anh ta không cách nào hiểu được.

Chương 1109