“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…
Chương 1112
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Cô gái bán hàng và người đẹp được cậu Vương ôm nhìn thấy cảnh tượng này, thì không khỏi sùng bái nói: “Cậu Vương, dáng vẻ rút thẻ ngân hàng của anh rất đẹp trai.”Lý Phàm nghe vậy thì trong lòng chẳng còn gì để nói, không khỏi nổi da gà khắp người, chuyện quái quỷ gì thế này, gì mà dáng vẻ rút thẻ ngân hàng rất đẹp trai, rõ ràng đang thèm tiền của người ta.Nhưng Lý Phàm không nói gì, một người vì vóc dáng, một người vì tiền, nên chuyện giao dịch như vậy rất phổ biến.Cô gái bán hàng nhận lấy bằng hai tay, sau khi quẹt thẻ thành công, thì đóng gói cho cậu Vương.Giờ cậu Vương vẫn không quên khiêu khích nhìn Lý Phàm, rồi mỉa mai: “Thế nào, anh có hâm mộ bạn gái tôi không?”Lý Phàm khẽ cười, xem như không nghe thấy.Đúng lúc này, bỗng có người ôm chầm lấy Lý Phàm.Lý Phàm ngửi thấy mùi nước hoa xộc vào mũi, thì đã đoán ra được là ai rồi: “Sao em lại tới đây?”Hóa ra người tới là Trần Hiểu Đồng, Lý Phàm rất bất ngờ trước sự xuất hiện của cô, không khỏi cảm thán thế giới này quá nhỏ.Trần Hiểu Đồng nở nụ cười tinh nghịch: “Đúng lúc em ra ngoài mua đồ, thì nhìn thấy bóng lưng rất quen thuộc, quả nhiên đúng là anh rồi.”Lý Phàm không ngờ ánh mắt của cô lại tốt như thế, trong tình huống này mà vẫn có thể nhận ra anh.Cậu Vương sửng sốt, anh mới tự hào về bạn gái của mình, giờ nhìn thấy người đẹp tinh nghịch cực phẩm như Trần Hiểu Đồng nhào vào lòng Lý Phàm, thì cảm thấy mặt mình đau rát.Có đánh chết anh cũng không ngờ, mình lại bị vả vào mặt, hơn nữa còn là tên nghèo hèn như Lý Phàm, trong lòng cậu Vương cực kỳ không cam lòng, không biết rốt cuộc mình thua ở chỗ nào, tại sao anh ta lại được người đẹp như vậy nhào vào lòng chứ?Lý Phàm không quên chế nhạo: “Thật ngại quá, lúc nãy tôi không nghe rõ anh nói gì, anh có thể nói lại lần nữa không?”Cậu Vương tức giận hừ lạnh, không làm mình bẽ mặt thêm nữa.Nói thật, trong lòng anh rất ngưỡng mộ Lý Phàm, người đẹp tinh nghịch như vậy, đừng nói là ở Hán Thành, dù ở toàn thế giới này cũng khó mà tìm ra người thứ hai, nhất là đôi tai giống hệt yêu tinh đó, hơn nữa giá trị nhan sắc cũng đạt điểm tối đa.Anh chợt nhận ra người đẹp mình đang ôm không còn ngon nữa, anh thèm thuồng nhìn Trần Hiểu Đồng đang đứng bên cạnh Lý Phàm, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, sao chuyện tốt như vậy không rơi xuống đầu anh chứ?Cậu Vương cảm thấy rất nuối tiếc, giờ anh vẫn không biết mình thua ở chỗ nào.EQ của Trần Hiểu Đồng rất cao, nên cô không hề nói Lý Phàm mua cho mình, mà nói: “Anh Lý Phàm, anh đang mua cho chị Cố đúng không?”Lý Phàm hơi sửng sốt, cô rất thông minh, có thể đoán ra được điều này.Trần Hiểu Đồng đáng yêu le lưỡi, cô cũng không ngốc, nên nhìn ra bình thường chỉ có tình nhân mới tới cửa hàng trang sức này, cũng biết rõ Lý Phàm sẽ không mua cho mình, nên rất có khả năng anh đang chọn quà cho Cố Họa Y.Cậu Vương nghe xong thì loáng thoáng đoán ra mối quan hệ giữa hai người, anh theo bản năng xem Lý Phàm và Trần Hiểu Đồng là hai anh em, nghĩ đến đây, anh bỗng cảm thấy yên tâm, nói vậy là anh vẫn còn hy vọng..
Cô gái bán hàng và người đẹp được cậu Vương ôm nhìn thấy cảnh tượng này, thì không khỏi sùng bái nói: “Cậu Vương, dáng vẻ rút thẻ ngân hàng của anh rất đẹp trai.”
Lý Phàm nghe vậy thì trong lòng chẳng còn gì để nói, không khỏi nổi da gà khắp người, chuyện quái quỷ gì thế này, gì mà dáng vẻ rút thẻ ngân hàng rất đẹp trai, rõ ràng đang thèm tiền của người ta.
Nhưng Lý Phàm không nói gì, một người vì vóc dáng, một người vì tiền, nên chuyện giao dịch như vậy rất phổ biến.
Cô gái bán hàng nhận lấy bằng hai tay, sau khi quẹt thẻ thành công, thì đóng gói cho cậu Vương.
Giờ cậu Vương vẫn không quên khiêu khích nhìn Lý Phàm, rồi mỉa mai: “Thế nào, anh có hâm mộ bạn gái tôi không?”
Lý Phàm khẽ cười, xem như không nghe thấy.
Đúng lúc này, bỗng có người ôm chầm lấy Lý Phàm.
Lý Phàm ngửi thấy mùi nước hoa xộc vào mũi, thì đã đoán ra được là ai rồi: “Sao em lại tới đây?”
Hóa ra người tới là Trần Hiểu Đồng, Lý Phàm rất bất ngờ trước sự xuất hiện của cô, không khỏi cảm thán thế giới này quá nhỏ.
Trần Hiểu Đồng nở nụ cười tinh nghịch: “Đúng lúc em ra ngoài mua đồ, thì nhìn thấy bóng lưng rất quen thuộc, quả nhiên đúng là anh rồi.”
Lý Phàm không ngờ ánh mắt của cô lại tốt như thế, trong tình huống này mà vẫn có thể nhận ra anh.
Cậu Vương sửng sốt, anh mới tự hào về bạn gái của mình, giờ nhìn thấy người đẹp tinh nghịch cực phẩm như Trần Hiểu Đồng nhào vào lòng Lý Phàm, thì cảm thấy mặt mình đau rát.
Có đánh chết anh cũng không ngờ, mình lại bị vả vào mặt, hơn nữa còn là tên nghèo hèn như Lý Phàm, trong lòng cậu Vương cực kỳ không cam lòng, không biết rốt cuộc mình thua ở chỗ nào, tại sao anh ta lại được người đẹp như vậy nhào vào lòng chứ?
Lý Phàm không quên chế nhạo: “Thật ngại quá, lúc nãy tôi không nghe rõ anh nói gì, anh có thể nói lại lần nữa không?”
Cậu Vương tức giận hừ lạnh, không làm mình bẽ mặt thêm nữa.
Nói thật, trong lòng anh rất ngưỡng mộ Lý Phàm, người đẹp tinh nghịch như vậy, đừng nói là ở Hán Thành, dù ở toàn thế giới này cũng khó mà tìm ra người thứ hai, nhất là đôi tai giống hệt yêu tinh đó, hơn nữa giá trị nhan sắc cũng đạt điểm tối đa.
Anh chợt nhận ra người đẹp mình đang ôm không còn ngon nữa, anh thèm thuồng nhìn Trần Hiểu Đồng đang đứng bên cạnh Lý Phàm, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, sao chuyện tốt như vậy không rơi xuống đầu anh chứ?
Cậu Vương cảm thấy rất nuối tiếc, giờ anh vẫn không biết mình thua ở chỗ nào.
EQ của Trần Hiểu Đồng rất cao, nên cô không hề nói Lý Phàm mua cho mình, mà nói: “Anh Lý Phàm, anh đang mua cho chị Cố đúng không?”
Lý Phàm hơi sửng sốt, cô rất thông minh, có thể đoán ra được điều này.
Trần Hiểu Đồng đáng yêu le lưỡi, cô cũng không ngốc, nên nhìn ra bình thường chỉ có tình nhân mới tới cửa hàng trang sức này, cũng biết rõ Lý Phàm sẽ không mua cho mình, nên rất có khả năng anh đang chọn quà cho Cố Họa Y.
Cậu Vương nghe xong thì loáng thoáng đoán ra mối quan hệ giữa hai người, anh theo bản năng xem Lý Phàm và Trần Hiểu Đồng là hai anh em, nghĩ đến đây, anh bỗng cảm thấy yên tâm, nói vậy là anh vẫn còn hy vọng..
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Cô gái bán hàng và người đẹp được cậu Vương ôm nhìn thấy cảnh tượng này, thì không khỏi sùng bái nói: “Cậu Vương, dáng vẻ rút thẻ ngân hàng của anh rất đẹp trai.”Lý Phàm nghe vậy thì trong lòng chẳng còn gì để nói, không khỏi nổi da gà khắp người, chuyện quái quỷ gì thế này, gì mà dáng vẻ rút thẻ ngân hàng rất đẹp trai, rõ ràng đang thèm tiền của người ta.Nhưng Lý Phàm không nói gì, một người vì vóc dáng, một người vì tiền, nên chuyện giao dịch như vậy rất phổ biến.Cô gái bán hàng nhận lấy bằng hai tay, sau khi quẹt thẻ thành công, thì đóng gói cho cậu Vương.Giờ cậu Vương vẫn không quên khiêu khích nhìn Lý Phàm, rồi mỉa mai: “Thế nào, anh có hâm mộ bạn gái tôi không?”Lý Phàm khẽ cười, xem như không nghe thấy.Đúng lúc này, bỗng có người ôm chầm lấy Lý Phàm.Lý Phàm ngửi thấy mùi nước hoa xộc vào mũi, thì đã đoán ra được là ai rồi: “Sao em lại tới đây?”Hóa ra người tới là Trần Hiểu Đồng, Lý Phàm rất bất ngờ trước sự xuất hiện của cô, không khỏi cảm thán thế giới này quá nhỏ.Trần Hiểu Đồng nở nụ cười tinh nghịch: “Đúng lúc em ra ngoài mua đồ, thì nhìn thấy bóng lưng rất quen thuộc, quả nhiên đúng là anh rồi.”Lý Phàm không ngờ ánh mắt của cô lại tốt như thế, trong tình huống này mà vẫn có thể nhận ra anh.Cậu Vương sửng sốt, anh mới tự hào về bạn gái của mình, giờ nhìn thấy người đẹp tinh nghịch cực phẩm như Trần Hiểu Đồng nhào vào lòng Lý Phàm, thì cảm thấy mặt mình đau rát.Có đánh chết anh cũng không ngờ, mình lại bị vả vào mặt, hơn nữa còn là tên nghèo hèn như Lý Phàm, trong lòng cậu Vương cực kỳ không cam lòng, không biết rốt cuộc mình thua ở chỗ nào, tại sao anh ta lại được người đẹp như vậy nhào vào lòng chứ?Lý Phàm không quên chế nhạo: “Thật ngại quá, lúc nãy tôi không nghe rõ anh nói gì, anh có thể nói lại lần nữa không?”Cậu Vương tức giận hừ lạnh, không làm mình bẽ mặt thêm nữa.Nói thật, trong lòng anh rất ngưỡng mộ Lý Phàm, người đẹp tinh nghịch như vậy, đừng nói là ở Hán Thành, dù ở toàn thế giới này cũng khó mà tìm ra người thứ hai, nhất là đôi tai giống hệt yêu tinh đó, hơn nữa giá trị nhan sắc cũng đạt điểm tối đa.Anh chợt nhận ra người đẹp mình đang ôm không còn ngon nữa, anh thèm thuồng nhìn Trần Hiểu Đồng đang đứng bên cạnh Lý Phàm, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, sao chuyện tốt như vậy không rơi xuống đầu anh chứ?Cậu Vương cảm thấy rất nuối tiếc, giờ anh vẫn không biết mình thua ở chỗ nào.EQ của Trần Hiểu Đồng rất cao, nên cô không hề nói Lý Phàm mua cho mình, mà nói: “Anh Lý Phàm, anh đang mua cho chị Cố đúng không?”Lý Phàm hơi sửng sốt, cô rất thông minh, có thể đoán ra được điều này.Trần Hiểu Đồng đáng yêu le lưỡi, cô cũng không ngốc, nên nhìn ra bình thường chỉ có tình nhân mới tới cửa hàng trang sức này, cũng biết rõ Lý Phàm sẽ không mua cho mình, nên rất có khả năng anh đang chọn quà cho Cố Họa Y.Cậu Vương nghe xong thì loáng thoáng đoán ra mối quan hệ giữa hai người, anh theo bản năng xem Lý Phàm và Trần Hiểu Đồng là hai anh em, nghĩ đến đây, anh bỗng cảm thấy yên tâm, nói vậy là anh vẫn còn hy vọng..