“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…

Chương 1121

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Cố Họa Y nghe vậy thì nhất thời trợn mắt, hời hợt đáp: “Không ai trêu chọc em cả.”“Vậy sao em lại có tâm sự, em cứ nói cho anh biết, để anh giải quyết giúp em.” Lý Phàm cười nói.Cố Họa Y im lặng, nếu cô nói ra, chẳng phải sẽ thể hiện rõ ý đồ à?Lý Phàm mỉm cười hỏi tiếp: “Em đã nghe chuyện ở Thiên Hải Chi Lữ chưa?”Cố Họa Y gật đầu.Lý Phàm cười hỏi: “Hay là chúng ta cũng tổ chức ở Thiên Hải Chi Lữ đi?”“Tất nhiên là… hay là thôi đi, không cần phải làm thế đâu.” Cố Họa Y ngẫm nghĩ, dáng vẻ hơi lo được lo mất.Lý Phàm gãi đầu, anh cũng không hiểu rõ Cố Họa Y đang nghĩ gì.Mà trước đó, anh đã đi tìm Trần Hiểu Đồng.Trần Hiểu Đồng thấy Lý Phàm tìm mình thì sửng sốt, không hiểu rõ anh đang có ý gì.“Anh tìm em có chuyện gì không?” Trần Hiểu Đồng tò mò hỏi.Giờ Lý Phàm mới nói suy nghĩ của mình ra, mục đích của anh rất đơn giản, đó là muốn nhờ Trần Hiểu Đồng giúp anh một chuyện.Trần Hiểu Đồng nghe xong thì vỗ ngực đảm bảo ngay: “Chuyện này cứ giao cho em, em bảo đảm sẽ không xảy ra vấn đề gì.”Lý Phàm cười đáp: “Vậy thì tốt.”Lý Phàm rất yên tâm về năng lực làm việc của Trần Hiểu Đồng, chí ít cô sẽ không gây ra rắc rối gì.“Anh có việc nên phải ra ngoài một chuyến.” Lý Phàm cười nói.Cố Họa Y nói: “Vậy anh về sớm nhé!”Lý Phàm vừa ra ngoài chưa được bao lâu, thì Trần Hiểu Đồng nhận được điện thoại, giờ cô mới tiến hành theo kế hoạch.“Chị Cố, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Trần Hiểu Đồng kéo tay Cố Họa Y, bắt đầu mời mọc.Cố Họa Y cũng muốn thả lỏng bản thân một chút, nên không từ chối.Cố Họa Y rất bất ngờ khi thấy Trần Hiểu Đồng chủ động lái xe, bình thường cô ấy luôn ngồi ở ghế phụ, ai ngờ hôm nay lại chủ động ngồi vào ghế lái.Cố Họa Y ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, tò mò hỏi: “Em định dẫn chị đi đâu thế?”“Lát nữa chị sẽ biết thôi, nơi đó chơi rất vui.” Trần Hiểu Đồng cười hì hì nói.Cố Họa Y không hiểu Trần Hiểu Đồng đang nghĩ gì, mà cũng chẳng muốn hỏi nữa, dù gì cũng là nơi chơi rất vui, làm cô không khỏi tò mò.Giờ Trần Hiểu Đồng đã dừng xe trước Thiên Hải Chi Lữ.Cố Họa Y chưa từng tới đây, lúc cô nhìn thấy cái tên Thiên Hải Chi Lữ thì sửng sốt, chẳng phải đây là nơi đang gây náo động khắp Hán Thành à?.Tiên Hiệp HayNhưng cô nghe nói nơi này đã bị phong tỏa rồi, chỉ có người nhận được thư mời mới có thể tiến vào.“Chúng ta đừng nên vào trong chi, có lẽ đã có người đi tới đây rồi.” Cố Họa Y nói.Cô không muốn mình bị đuổi ra ngoài, nên mới nói câu này.Trần Hiểu Đồng cười đáp: “Chị cứ yên tâm, em có vé vào cửa, nên chúng ta có thể vào trong ngắm một tý.”Cố Họa Y rất bất ngờ khi nhìn thấy Trần Hiểu Đồng lấy đâu hai vé vào cửa, đành phải mơ màng đi vào Thiên Hải Chi Lữ.Trần Hiểu Đồng nói tên của mình cho bảo vệ, người đó nghe thấy tên của cô, mới cho hai người đi vào.Hai người vừa bước xuống xe, Trần Hiểu Đồng đã nắm tay Cố Họa Y đi vào trong..

Cố Họa Y nghe vậy thì nhất thời trợn mắt, hời hợt đáp: “Không ai trêu chọc em cả.”

“Vậy sao em lại có tâm sự, em cứ nói cho anh biết, để anh giải quyết giúp em.” Lý Phàm cười nói.

Cố Họa Y im lặng, nếu cô nói ra, chẳng phải sẽ thể hiện rõ ý đồ à?

Lý Phàm mỉm cười hỏi tiếp: “Em đã nghe chuyện ở Thiên Hải Chi Lữ chưa?”

Cố Họa Y gật đầu.

Lý Phàm cười hỏi: “Hay là chúng ta cũng tổ chức ở Thiên Hải Chi Lữ đi?”

“Tất nhiên là… hay là thôi đi, không cần phải làm thế đâu.” Cố Họa Y ngẫm nghĩ, dáng vẻ hơi lo được lo mất.

Lý Phàm gãi đầu, anh cũng không hiểu rõ Cố Họa Y đang nghĩ gì.

Mà trước đó, anh đã đi tìm Trần Hiểu Đồng.

Trần Hiểu Đồng thấy Lý Phàm tìm mình thì sửng sốt, không hiểu rõ anh đang có ý gì.

“Anh tìm em có chuyện gì không?” Trần Hiểu Đồng tò mò hỏi.

Giờ Lý Phàm mới nói suy nghĩ của mình ra, mục đích của anh rất đơn giản, đó là muốn nhờ Trần Hiểu Đồng giúp anh một chuyện.

Trần Hiểu Đồng nghe xong thì vỗ ngực đảm bảo ngay: “Chuyện này cứ giao cho em, em bảo đảm sẽ không xảy ra vấn đề gì.”

Lý Phàm cười đáp: “Vậy thì tốt.”

Lý Phàm rất yên tâm về năng lực làm việc của Trần Hiểu Đồng, chí ít cô sẽ không gây ra rắc rối gì.

“Anh có việc nên phải ra ngoài một chuyến.” Lý Phàm cười nói.

Cố Họa Y nói: “Vậy anh về sớm nhé!”

Lý Phàm vừa ra ngoài chưa được bao lâu, thì Trần Hiểu Đồng nhận được điện thoại, giờ cô mới tiến hành theo kế hoạch.

“Chị Cố, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Trần Hiểu Đồng kéo tay Cố Họa Y, bắt đầu mời mọc.

Cố Họa Y cũng muốn thả lỏng bản thân một chút, nên không từ chối.

Cố Họa Y rất bất ngờ khi thấy Trần Hiểu Đồng chủ động lái xe, bình thường cô ấy luôn ngồi ở ghế phụ, ai ngờ hôm nay lại chủ động ngồi vào ghế lái.

Cố Họa Y ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, tò mò hỏi: “Em định dẫn chị đi đâu thế?”

“Lát nữa chị sẽ biết thôi, nơi đó chơi rất vui.” Trần Hiểu Đồng cười hì hì nói.

Cố Họa Y không hiểu Trần Hiểu Đồng đang nghĩ gì, mà cũng chẳng muốn hỏi nữa, dù gì cũng là nơi chơi rất vui, làm cô không khỏi tò mò.

Giờ Trần Hiểu Đồng đã dừng xe trước Thiên Hải Chi Lữ.

Cố Họa Y chưa từng tới đây, lúc cô nhìn thấy cái tên Thiên Hải Chi Lữ thì sửng sốt, chẳng phải đây là nơi đang gây náo động khắp Hán Thành à?.

Tiên Hiệp Hay

Nhưng cô nghe nói nơi này đã bị phong tỏa rồi, chỉ có người nhận được thư mời mới có thể tiến vào.

“Chúng ta đừng nên vào trong chi, có lẽ đã có người đi tới đây rồi.” Cố Họa Y nói.

Cô không muốn mình bị đuổi ra ngoài, nên mới nói câu này.

Trần Hiểu Đồng cười đáp: “Chị cứ yên tâm, em có vé vào cửa, nên chúng ta có thể vào trong ngắm một tý.”

Cố Họa Y rất bất ngờ khi nhìn thấy Trần Hiểu Đồng lấy đâu hai vé vào cửa, đành phải mơ màng đi vào Thiên Hải Chi Lữ.

Trần Hiểu Đồng nói tên của mình cho bảo vệ, người đó nghe thấy tên của cô, mới cho hai người đi vào.

Hai người vừa bước xuống xe, Trần Hiểu Đồng đã nắm tay Cố Họa Y đi vào trong..

Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Cố Họa Y nghe vậy thì nhất thời trợn mắt, hời hợt đáp: “Không ai trêu chọc em cả.”“Vậy sao em lại có tâm sự, em cứ nói cho anh biết, để anh giải quyết giúp em.” Lý Phàm cười nói.Cố Họa Y im lặng, nếu cô nói ra, chẳng phải sẽ thể hiện rõ ý đồ à?Lý Phàm mỉm cười hỏi tiếp: “Em đã nghe chuyện ở Thiên Hải Chi Lữ chưa?”Cố Họa Y gật đầu.Lý Phàm cười hỏi: “Hay là chúng ta cũng tổ chức ở Thiên Hải Chi Lữ đi?”“Tất nhiên là… hay là thôi đi, không cần phải làm thế đâu.” Cố Họa Y ngẫm nghĩ, dáng vẻ hơi lo được lo mất.Lý Phàm gãi đầu, anh cũng không hiểu rõ Cố Họa Y đang nghĩ gì.Mà trước đó, anh đã đi tìm Trần Hiểu Đồng.Trần Hiểu Đồng thấy Lý Phàm tìm mình thì sửng sốt, không hiểu rõ anh đang có ý gì.“Anh tìm em có chuyện gì không?” Trần Hiểu Đồng tò mò hỏi.Giờ Lý Phàm mới nói suy nghĩ của mình ra, mục đích của anh rất đơn giản, đó là muốn nhờ Trần Hiểu Đồng giúp anh một chuyện.Trần Hiểu Đồng nghe xong thì vỗ ngực đảm bảo ngay: “Chuyện này cứ giao cho em, em bảo đảm sẽ không xảy ra vấn đề gì.”Lý Phàm cười đáp: “Vậy thì tốt.”Lý Phàm rất yên tâm về năng lực làm việc của Trần Hiểu Đồng, chí ít cô sẽ không gây ra rắc rối gì.“Anh có việc nên phải ra ngoài một chuyến.” Lý Phàm cười nói.Cố Họa Y nói: “Vậy anh về sớm nhé!”Lý Phàm vừa ra ngoài chưa được bao lâu, thì Trần Hiểu Đồng nhận được điện thoại, giờ cô mới tiến hành theo kế hoạch.“Chị Cố, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Trần Hiểu Đồng kéo tay Cố Họa Y, bắt đầu mời mọc.Cố Họa Y cũng muốn thả lỏng bản thân một chút, nên không từ chối.Cố Họa Y rất bất ngờ khi thấy Trần Hiểu Đồng chủ động lái xe, bình thường cô ấy luôn ngồi ở ghế phụ, ai ngờ hôm nay lại chủ động ngồi vào ghế lái.Cố Họa Y ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, tò mò hỏi: “Em định dẫn chị đi đâu thế?”“Lát nữa chị sẽ biết thôi, nơi đó chơi rất vui.” Trần Hiểu Đồng cười hì hì nói.Cố Họa Y không hiểu Trần Hiểu Đồng đang nghĩ gì, mà cũng chẳng muốn hỏi nữa, dù gì cũng là nơi chơi rất vui, làm cô không khỏi tò mò.Giờ Trần Hiểu Đồng đã dừng xe trước Thiên Hải Chi Lữ.Cố Họa Y chưa từng tới đây, lúc cô nhìn thấy cái tên Thiên Hải Chi Lữ thì sửng sốt, chẳng phải đây là nơi đang gây náo động khắp Hán Thành à?.Tiên Hiệp HayNhưng cô nghe nói nơi này đã bị phong tỏa rồi, chỉ có người nhận được thư mời mới có thể tiến vào.“Chúng ta đừng nên vào trong chi, có lẽ đã có người đi tới đây rồi.” Cố Họa Y nói.Cô không muốn mình bị đuổi ra ngoài, nên mới nói câu này.Trần Hiểu Đồng cười đáp: “Chị cứ yên tâm, em có vé vào cửa, nên chúng ta có thể vào trong ngắm một tý.”Cố Họa Y rất bất ngờ khi nhìn thấy Trần Hiểu Đồng lấy đâu hai vé vào cửa, đành phải mơ màng đi vào Thiên Hải Chi Lữ.Trần Hiểu Đồng nói tên của mình cho bảo vệ, người đó nghe thấy tên của cô, mới cho hai người đi vào.Hai người vừa bước xuống xe, Trần Hiểu Đồng đã nắm tay Cố Họa Y đi vào trong..

Chương 1121