“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,…
Chương 1160
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Lúc này, Tần Tuyết Hàn chợt cảm thấy không tự tin, thở dài.Lý Phàm thản nhiên nói: “Chắc chắn là không có vấn đề, cô cứ yên tâm đi, nói không chừng có người còn đang lo lắng hơn cô.”Có những lời này của Lý Phàm, Tần Tuyết Hàn như được uống thuốc an thần, cảm thấy rất yên tâm.Sau đó, cô bắt đầu dựa theo kế hoạch tiếp theo hành động, hiện tài vụ chuyển tất cả vốn cổ phiếu tới tài khoản của Tần Tuyết Hàn.Tần Tuyết Hàn biết, chỉ cần Lăng Băng chịu thua, tất cả sẽ dễ dàng giải quyết.Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn lập tức đến văn phòng của Lăng Băng.Lúc này mọi người trong công ty đều đang hoảng hốt, ai nấy đều dáng vẻ buồn lo vô cớ.Nhất là công ty đã trở nên trống rỗng.Lý Phàm biết, tất cả là do tài vụ làm, nên công ty mới có thể xuất hiện tình huống như vậy, nhân viên phía dưới có lẽ đều đã nghĩ đến tình huống công ty phá sản, nhưng thật ra không phải, đây chẳng qua là một khúc nhạc dạo mà thôi.Lúc này, Lăng Băng trong phòng, lòng rối như tơ vò, cô ta không ngờ mình lại bị tài vụ chơi, cô ta rất tức tối, khi cô ta định tìm tài vụ thì đã không thấy bóng dáng đối phương đâu, đối phương còn kéo cô ta vào danh sách đen.Bởi vì cô ta dùng mánh khóe lấy được công ty, nên cô ta không dám báo cảnh sát, nếu không tội của mình sẽ thêm một bậc.Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn đi vào, Lăng Băng cau mày nói: “Tôi không phải đã nói rồi sao, không có lệnh của tôi, không ai được phép vào, ai cho các người đi vào, cút ra ngoài cho tôi.”Nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Lăng Băng, Tần Tuyết Hàn không khỏi cảm thấy sảng khoái, chợt giễu cợt nói: “Cô rơi vào tình trạng như vậy, thật khiến người ta thổn thức, nhưng chuyện này xảy ra là đáng đời cô, do cô tự chuốc lấy.”Lăng Băng ngẩng đầu, sững người, cô ta không nghĩ tới Tần Tuyết Hàn cùng Lý Phàm tới.Sắc mặt cô ta lập tức lạnh như băng, cô ta cho rằng chuyện này 80% có liên quan đến Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn, lúc này đối phương tới cửa, không phải đang cố ý chê cười mình sao?Lăng Băng cười lạnh nói: “Hai người tới đây, không phải để xem chuyện cười của tôi sao, giờ các người đã đạt được mục đích rồi, có phải các người rất vui vẻ hay không?”Tần Tuyết Hàn thản nhiên nói: “Lăng Băng, tôi không hiểu ý cô, hiện cô đã thua rồi, trước tiên cô hãy nghĩ đến đường lui của mình đi.”“Các người biết sau lưng tôi là Long Môn, Long Môn chấc chắn sẽ không ngồi yên không quan tâm.”Lúc này, Lăng Băng chợt cảm thấy tự tin, sao cô ta có thể quên, cô ta còn có Long Môn chống lưng chứ.“Bản thân Long Môn có lẽ cũng khó bảo toàn, hiện kinh tế Long Môn không ngừng sa sút, cũng không còn là Long Môn trước kia nữa, tôi khuyên cô hãy quên việc dựa vào Long Môn bảo vệ cô đi.”Lời của Lý Phàm trực tiếp giội cho Lăng Băng một gáo nước lạnh.Lăng Băng ngạc nhiên ngẩng đầu, cổ quái liếc nhìn Lý Phàm: “Anh nói láo.”Thấy cách ăn mặc của Lý Phàm, cô ta cho rằng đối phương là một người bình thường.Lý Phàm chậm rãi nói: “Tôi đã từng là cậu chủ Long Môn, nên tôi biết khá rõ về tình hình Long Môn, bây giờ Long Môn kém xa trước đây, có lẽ Long Môn rất thiếu tài chính, bây giờ cô sắp sụp đổ rồi, dựa vào cái gì Long Môn phải trả giá bảo vệ một công ty không có giá trị chứ.”Lăng Băng vừa định đứng lên cãi lại, nhưng cẩn thận nghĩ lại, đối phương nói có lý, cuối cùng cô ta đặt mông ngồi xuống ghế, không biết nên nói cái gì.Cô ta không thể phủ nhận, lời đối phương đúng là rất hợp tình hợp lý..
Lúc này, Tần Tuyết Hàn chợt cảm thấy không tự tin, thở dài.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Chắc chắn là không có vấn đề, cô cứ yên tâm đi, nói không chừng có người còn đang lo lắng hơn cô.”
Có những lời này của Lý Phàm, Tần Tuyết Hàn như được uống thuốc an thần, cảm thấy rất yên tâm.
Sau đó, cô bắt đầu dựa theo kế hoạch tiếp theo hành động, hiện tài vụ chuyển tất cả vốn cổ phiếu tới tài khoản của Tần Tuyết Hàn.
Tần Tuyết Hàn biết, chỉ cần Lăng Băng chịu thua, tất cả sẽ dễ dàng giải quyết.
Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn lập tức đến văn phòng của Lăng Băng.
Lúc này mọi người trong công ty đều đang hoảng hốt, ai nấy đều dáng vẻ buồn lo vô cớ.
Nhất là công ty đã trở nên trống rỗng.
Lý Phàm biết, tất cả là do tài vụ làm, nên công ty mới có thể xuất hiện tình huống như vậy, nhân viên phía dưới có lẽ đều đã nghĩ đến tình huống công ty phá sản, nhưng thật ra không phải, đây chẳng qua là một khúc nhạc dạo mà thôi.
Lúc này, Lăng Băng trong phòng, lòng rối như tơ vò, cô ta không ngờ mình lại bị tài vụ chơi, cô ta rất tức tối, khi cô ta định tìm tài vụ thì đã không thấy bóng dáng đối phương đâu, đối phương còn kéo cô ta vào danh sách đen.
Bởi vì cô ta dùng mánh khóe lấy được công ty, nên cô ta không dám báo cảnh sát, nếu không tội của mình sẽ thêm một bậc.
Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn đi vào, Lăng Băng cau mày nói: “Tôi không phải đã nói rồi sao, không có lệnh của tôi, không ai được phép vào, ai cho các người đi vào, cút ra ngoài cho tôi.”
Nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Lăng Băng, Tần Tuyết Hàn không khỏi cảm thấy sảng khoái, chợt giễu cợt nói: “Cô rơi vào tình trạng như vậy, thật khiến người ta thổn thức, nhưng chuyện này xảy ra là đáng đời cô, do cô tự chuốc lấy.”
Lăng Băng ngẩng đầu, sững người, cô ta không nghĩ tới Tần Tuyết Hàn cùng Lý Phàm tới.
Sắc mặt cô ta lập tức lạnh như băng, cô ta cho rằng chuyện này 80% có liên quan đến Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn, lúc này đối phương tới cửa, không phải đang cố ý chê cười mình sao?
Lăng Băng cười lạnh nói: “Hai người tới đây, không phải để xem chuyện cười của tôi sao, giờ các người đã đạt được mục đích rồi, có phải các người rất vui vẻ hay không?”
Tần Tuyết Hàn thản nhiên nói: “Lăng Băng, tôi không hiểu ý cô, hiện cô đã thua rồi, trước tiên cô hãy nghĩ đến đường lui của mình đi.”
“Các người biết sau lưng tôi là Long Môn, Long Môn chấc chắn sẽ không ngồi yên không quan tâm.”
Lúc này, Lăng Băng chợt cảm thấy tự tin, sao cô ta có thể quên, cô ta còn có Long Môn chống lưng chứ.
“Bản thân Long Môn có lẽ cũng khó bảo toàn, hiện kinh tế Long Môn không ngừng sa sút, cũng không còn là Long Môn trước kia nữa, tôi khuyên cô hãy quên việc dựa vào Long Môn bảo vệ cô đi.”
Lời của Lý Phàm trực tiếp giội cho Lăng Băng một gáo nước lạnh.
Lăng Băng ngạc nhiên ngẩng đầu, cổ quái liếc nhìn Lý Phàm: “Anh nói láo.”
Thấy cách ăn mặc của Lý Phàm, cô ta cho rằng đối phương là một người bình thường.
Lý Phàm chậm rãi nói: “Tôi đã từng là cậu chủ Long Môn, nên tôi biết khá rõ về tình hình Long Môn, bây giờ Long Môn kém xa trước đây, có lẽ Long Môn rất thiếu tài chính, bây giờ cô sắp sụp đổ rồi, dựa vào cái gì Long Môn phải trả giá bảo vệ một công ty không có giá trị chứ.”
Lăng Băng vừa định đứng lên cãi lại, nhưng cẩn thận nghĩ lại, đối phương nói có lý, cuối cùng cô ta đặt mông ngồi xuống ghế, không biết nên nói cái gì.
Cô ta không thể phủ nhận, lời đối phương đúng là rất hợp tình hợp lý..
Thiếu Chủ Bí MậtTác giả: Phi Điểu Bất TuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thiếu chủ, bốn năm rồi, cậu nên về rồi, Long Quân bảo tôi đưa cậu về Long Môn.” “Long Môn bây giờ loạn trong giặc ngoài, Long Quân bệnh tình nguy cấp, đại thiếu chủ bây giờ hôn mê bất tỉnh, chỉ có cậu mới có thể dẫn dắt Long Môn.” Bên ngoài cửa tiệm Spa Đình Mỹ, có một chiếc Rolls-Royce Phantom đang đậu, bên cạnh cửa là một ông lão đang đứng nói chuyện với Lý Phàm bằng khuôn mặt bình thản. Lão già này mặc một thân đồ vest lịch sự, đội một chiếc mũ màu đen, chống một cây gậy màu vàng đen. “Bốn năm rồi, cảm ơn ông ta vẫn còn nhớ đến tôi.” Khóe môi Lý Phàm nhàn nhạt nở nụ cười lạnh, ánh mắt lặng lẽ, đã không còn bất kỳ hoang tưởng nào đối với cái Long Môn đó từ lâu rồi. “Ban đầu, ba nghe lời của người phụ nữ đó, nhẫn tâm đuổi tôi và mẹ ra khỏi Long Môn, không phải vì tôi là con riêng, là con hoang mà người người đều nói sao! Bao nhiêu năm như vậy rồi, ông ta có khi nào quan tâm đến sống chết của tôi và mẹ qua chứ?” “Bây giờ, ông ta bảo tôi về thì tôi phải về ư? Lý Phàm tôi,… Lúc này, Tần Tuyết Hàn chợt cảm thấy không tự tin, thở dài.Lý Phàm thản nhiên nói: “Chắc chắn là không có vấn đề, cô cứ yên tâm đi, nói không chừng có người còn đang lo lắng hơn cô.”Có những lời này của Lý Phàm, Tần Tuyết Hàn như được uống thuốc an thần, cảm thấy rất yên tâm.Sau đó, cô bắt đầu dựa theo kế hoạch tiếp theo hành động, hiện tài vụ chuyển tất cả vốn cổ phiếu tới tài khoản của Tần Tuyết Hàn.Tần Tuyết Hàn biết, chỉ cần Lăng Băng chịu thua, tất cả sẽ dễ dàng giải quyết.Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn lập tức đến văn phòng của Lăng Băng.Lúc này mọi người trong công ty đều đang hoảng hốt, ai nấy đều dáng vẻ buồn lo vô cớ.Nhất là công ty đã trở nên trống rỗng.Lý Phàm biết, tất cả là do tài vụ làm, nên công ty mới có thể xuất hiện tình huống như vậy, nhân viên phía dưới có lẽ đều đã nghĩ đến tình huống công ty phá sản, nhưng thật ra không phải, đây chẳng qua là một khúc nhạc dạo mà thôi.Lúc này, Lăng Băng trong phòng, lòng rối như tơ vò, cô ta không ngờ mình lại bị tài vụ chơi, cô ta rất tức tối, khi cô ta định tìm tài vụ thì đã không thấy bóng dáng đối phương đâu, đối phương còn kéo cô ta vào danh sách đen.Bởi vì cô ta dùng mánh khóe lấy được công ty, nên cô ta không dám báo cảnh sát, nếu không tội của mình sẽ thêm một bậc.Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn đi vào, Lăng Băng cau mày nói: “Tôi không phải đã nói rồi sao, không có lệnh của tôi, không ai được phép vào, ai cho các người đi vào, cút ra ngoài cho tôi.”Nhìn thấy dáng vẻ nôn nóng của Lăng Băng, Tần Tuyết Hàn không khỏi cảm thấy sảng khoái, chợt giễu cợt nói: “Cô rơi vào tình trạng như vậy, thật khiến người ta thổn thức, nhưng chuyện này xảy ra là đáng đời cô, do cô tự chuốc lấy.”Lăng Băng ngẩng đầu, sững người, cô ta không nghĩ tới Tần Tuyết Hàn cùng Lý Phàm tới.Sắc mặt cô ta lập tức lạnh như băng, cô ta cho rằng chuyện này 80% có liên quan đến Lý Phàm và Tần Tuyết Hàn, lúc này đối phương tới cửa, không phải đang cố ý chê cười mình sao?Lăng Băng cười lạnh nói: “Hai người tới đây, không phải để xem chuyện cười của tôi sao, giờ các người đã đạt được mục đích rồi, có phải các người rất vui vẻ hay không?”Tần Tuyết Hàn thản nhiên nói: “Lăng Băng, tôi không hiểu ý cô, hiện cô đã thua rồi, trước tiên cô hãy nghĩ đến đường lui của mình đi.”“Các người biết sau lưng tôi là Long Môn, Long Môn chấc chắn sẽ không ngồi yên không quan tâm.”Lúc này, Lăng Băng chợt cảm thấy tự tin, sao cô ta có thể quên, cô ta còn có Long Môn chống lưng chứ.“Bản thân Long Môn có lẽ cũng khó bảo toàn, hiện kinh tế Long Môn không ngừng sa sút, cũng không còn là Long Môn trước kia nữa, tôi khuyên cô hãy quên việc dựa vào Long Môn bảo vệ cô đi.”Lời của Lý Phàm trực tiếp giội cho Lăng Băng một gáo nước lạnh.Lăng Băng ngạc nhiên ngẩng đầu, cổ quái liếc nhìn Lý Phàm: “Anh nói láo.”Thấy cách ăn mặc của Lý Phàm, cô ta cho rằng đối phương là một người bình thường.Lý Phàm chậm rãi nói: “Tôi đã từng là cậu chủ Long Môn, nên tôi biết khá rõ về tình hình Long Môn, bây giờ Long Môn kém xa trước đây, có lẽ Long Môn rất thiếu tài chính, bây giờ cô sắp sụp đổ rồi, dựa vào cái gì Long Môn phải trả giá bảo vệ một công ty không có giá trị chứ.”Lăng Băng vừa định đứng lên cãi lại, nhưng cẩn thận nghĩ lại, đối phương nói có lý, cuối cùng cô ta đặt mông ngồi xuống ghế, không biết nên nói cái gì.Cô ta không thể phủ nhận, lời đối phương đúng là rất hợp tình hợp lý..