Cơn mưa phùn đầu xuân kéo đến thật nhanh, thúc giục cả đêm khiến ngọn liễu cũng nhuốm màu xanh biếc. Làn gió từ phía đông se lạnh, thổi vào căn phòng phía tây tạo cho người ta một sự âm u lạnh lẽo. Dường như cảm nhận được chút ít lành lạnh, Vệ Lê khó chịu khẽ lắc đầu, lông mi khẽ run, tỉnh lại từ trong cơn mê. Đập vào mắt là một mảng đỏ chói, cửa sổ dán đầy chữ hỷ, Hỉ Thước bên ngoài cửa sổ rầm rì kêu, xen lẫn với tiếng trò chuyện đứt quãng của người trong sân, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và yên bình. Nàng choáng váng ngồi dậy, thầm nghĩ mình đã đầu thai vào nhà nào rồi, trông gia cảnh khá giàu có, hẳn sẽ không bỏ đói nàng nhỉ. Cơ thể vẫn rã rời, Vệ Lê chống hai tay ra sau, rồi lại sửng sốt: Sao tay chân lại lớn vậy rồi, ngực cũng đã nhấp nhô, eo thắt chặt - vóc người này hẳn phải khoảng mười bảy mười tám tuổi, chắc chắn không phải là cơ thể của trẻ con. Lại ngẩng đầu quan sát căn phòng, nàng thấy khá quen thuộc, cách bày biện trong phòng giống hệt Tĩnh An đường - nơi nàng ở kiếp…
Chương 4: C4: Vừa nghÄ© tá»i dáng vẻ thẩm Ãch bá» ngưá»i ta ức hiếp tình trong như Äã mặt ngoà i còn e khóc lóc kêu Äau mặt vá» l�
Phu Quân Là Đồ Đoạn TụTác giả: Triển Thanh CaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCơn mưa phùn đầu xuân kéo đến thật nhanh, thúc giục cả đêm khiến ngọn liễu cũng nhuốm màu xanh biếc. Làn gió từ phía đông se lạnh, thổi vào căn phòng phía tây tạo cho người ta một sự âm u lạnh lẽo. Dường như cảm nhận được chút ít lành lạnh, Vệ Lê khó chịu khẽ lắc đầu, lông mi khẽ run, tỉnh lại từ trong cơn mê. Đập vào mắt là một mảng đỏ chói, cửa sổ dán đầy chữ hỷ, Hỉ Thước bên ngoài cửa sổ rầm rì kêu, xen lẫn với tiếng trò chuyện đứt quãng của người trong sân, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và yên bình. Nàng choáng váng ngồi dậy, thầm nghĩ mình đã đầu thai vào nhà nào rồi, trông gia cảnh khá giàu có, hẳn sẽ không bỏ đói nàng nhỉ. Cơ thể vẫn rã rời, Vệ Lê chống hai tay ra sau, rồi lại sửng sốt: Sao tay chân lại lớn vậy rồi, ngực cũng đã nhấp nhô, eo thắt chặt - vóc người này hẳn phải khoảng mười bảy mười tám tuổi, chắc chắn không phải là cơ thể của trẻ con. Lại ngẩng đầu quan sát căn phòng, nàng thấy khá quen thuộc, cách bày biện trong phòng giống hệt Tĩnh An đường - nơi nàng ở kiếp… á» kiếp trưá»c trưá»c khi chết, cuá»i cùng Vá» Lê má»i hiá»u rõ rằng hiá»n tại biên cương yên á»n, quá»c thái dân an, ngưá»i dân nhà n rá»i nên thÃch xem những truyá»n già y vò nhau vá» mặt tình cảm và Äiá»u nà y Äã Äẩy Lạc Nguyá»t Dung trá» thà nh tác phẩm hà ng Äầu. Bằng những gì mình Äã trải qua, nà ng Äã ngược Äãi nữ chÃnh Äến chết Äi sá»ng lại, Äến ná»i cuá»n thoại bản vừa má»i ra mắt Äã ÄÆ°á»£c bán hết sách. Nếu biết táºn dụng Äiá»m nà y, sao nà ng có thá» không ná»i ÄÆ°á»£c cÆ¡ chứ?Viết ra Äá»§ loại hà nh hạ nhau, Äá» Äến khi Äá»c giả phải âlá» bay thẳng tắp ba nghìn thưá»câ (*), thì nà ng sẽ thúc Äẩy nhẹ tình cảm giữa nam nữ chÃnh, cho má»t quả táo ngá»t, rá»i Äẩy tiá»u thuyết xuá»ng vá»±c sâu cá»§a sá»± ngược Äãi.(*) Mượn câu â飿µç´ä¸ä¸åå°ºâ (Nưá»c bay thẳng tắp ba nghìn thưá»c) TrÃch trong bà i thÆ¡ âVá»ng Lư sÆ¡n bá»c bá»â cá»§a Lý Bạch Äá» và von mức Äá» nhiá»u.Vì váºy, trưá»c Äại hôn ná»a tháng, hà ng Äêm Vá» Lê Äá»u viết truyá»n, trên tất cả những tá» giấy bá» ném xuá»ng Äất là hình minh hoạ cá»§a Tá»ng Uyên, Tá»ng phu nhân và Lạc Nguyá»t Dung. Trên những bức hoạ có hà ng chục dấu gạch chéo, bá»i má»i khi viết Äến tình tiết già y vò nhau, Äá» giải tá»a má»i háºn, nà ng Äã giáºn dữ gạch lên Äó.Äúng như nà ng mong Äợi, cuá»n sách Äã ÄÆ°á»£c tiá»m sách ký Äặt như Äã hứa, sau Äại hôn giao bản thảo hoà n thiá»n thì có thá» ngá»i Äợi lấy tiá»n rá»i.Bá»i váºy mãi cho Äến Äêm tân hôn, nà ng vẫn Äang mải mê sáng tác.Lúc trá» lại phòng tân hôn sau khi Äã tiếp khách khứa, cảnh tượng Thẩm Ãch nhìn thấy là áo cưá»i bá» ném sang bên, khÄn Äá» tân nương bá» vén lên má»t ná»a, còn nà ng Äang tì lên bà n sáng tác. MÅ© phượng không thỠép những lá»n tóc xoÄn trên trán nà ng xuá»ng, nên chúng vẫn dá»±ng lên thẳng Äứng; Äôi môi Äá» má»ng là m ná»i báºt ná»t ruá»i chu sa bên khóe mắt trái, cà ng là m tÄng thêm vẻ quyến rÅ© Äá»ng lòng ngưá»i. Thẩm Ãch thấy váºy khẽ run lên, Äi và o.Vá» Lê thấy là hắn, vá»i luá»ng cuá»ng kéo tay áo xuá»ng, ÄÆ°a tay khẽ lau má» hôi trên mặt nhưng không biết trưá»c Äó vì mải chìm Äắm trong viá»c suy nghÄ© tình tiết, nên má»±c nưá»c Äã dÃnh lên mặt và , khi nà ng lau, trên gương mặt như má»c ra ba sợi râu trông rất giá»ng mèo con.Vá» Lê nghÄ© thầm lần nà y tá» tháºt, ngà y Äầu tiên tân hôn Äã Äá» lại ấn tượng không tá»t trưá»c mặt tân lang rá»i. Quả nhiên, sắc mặt Thẩm Ãch có vẻ không vui, tay trái vén vạt áo ngá»i xuá»ng mép giưá»ng, hắn cau mà y nói: âMá»t rá»i à ?ââKhông không không!â Vá» Lê vá»i phá»§ nháºn, sao nà ng dám than má»t trưá»c mặt phu quân chứ, thầm nghÄ© mình phải là m gì Äó Äá» bù Äắp lại. Nghe Äá»n hắn Äang có má»i quan há» mỠám vá»i má»t Äà o hát nam, giá» uy danh cá»§a hắn hiá»n hách như váºy nên hẳn sẽ có khá nhiá»u các tiá»u thư gia muá»n Äèo bòng hắn; ngưá»i ta còn Äá»n trưá»c thì có má»t công chúa nưá»c Äá»ch Äã yêu hắn từ cái nhìn Äầu tiên trên chiến trưá»ng, sau lại có danh môn khuê tú ném hoa qua võ Äà i và o bãi sÄn, thưá»ng ngà y cÅ©ng có rất nhiá»u trưá»ng hợp ngưá»i ta vặn eo nâng m ông muá»n ngả và o lá» ng ngá»±c hắn. Thế nhưng, có tin Äá»n rằng tình yêu tưá»ng quân dà nh cho Äà o kép kia sâu Äáºm Äến mức giữ hẳn má»t bá» chân dung cá»§a y trong thư phòng. Vì thế, những nữ tá» sÄn Äón hắn phiá»n muá»n lắm.Äúng rá»i! Bây giá» mình chá» cần là m má»t thê tá» hiá»n là nh biết Äiá»u, không can thiá»p quá nhiá»u và o chuyá»n riêng cá»§a hắn, dẫu sao há» cÅ©ng chá» kết hôn trên danh nghÄ©a, nhưng vì chặn miá»ng lưỡi thiên hạ, nà ng phải phá»i hợp Äóng ká»ch vá»i hắn thôi.Thẩm Ãch không biết trong lòng nà ng nghÄ© nhiá»u Äến váºy. Thấy nà ng mãi không nói gì, hắn lại há»i: âLá» chưa thà nh, sao nà ng lại tá»± cá»i bá» khÄn tân nương thế ÄÆ°á»£c?âVá» Lê mượn báºc thang Äi xuá»ng, láºp tức lá» ra thà nh ý: âTưá»ng quân, chúng ta là ngưá»i ngay thẳng không là m viá»c ám muá»i, trưá»c mặt má»i ngưá»i ta chắc chắn sẽ phá»i hợp vá»i huynh Äà ng hoà ng, còn Äằng sau ta sẽ không can thiá»p và o bất cứ chuyá»n gì cá»§a huynh.â Nà ng dá»±ng thẳng ba ngón tay song song, chá» lên trá»i phát thá». âHuynh yên tâm, ta chắc chắn sẽ là m tròn bá»n pháºn cá»§a mình, sẽ không chá»§ Äá»ng, sẽ không ghen tuông, sẽ không quản lý huynh và sẽ không gây ra chuyá»n gì khiến ngưá»i ấy cá»§a huynh hiá»u lầm.â Dứt lá»i, Vá» Lê chá»p mắt nhìn hắn.Viá»c nà ng Äã tá»± vén khÄn tân tương không phải Äã là minh chứng tá»t nhất sao, nhìn Äi, nà ng không muá»n gì từ hắn cả. Hiá»n tại, tất cả những gì Vá» Lê nghÄ© là kiếm tiá»n bằng cách nà o, là m thế nà o Äá» kiếm tiá»n cà ng nhanh cà ng tá»t!Sắc mặt cá»§a Thẩm Ãch cà ng xấu hÆ¡n, hắn im lặng há»i lâu, rá»i má»t tay hất khÄn tân nương ra. Vá» Lê cứng mặt, Äang ngÆ¡ ngác, thì nà ng chợt nghe hắn trầm giá»ng gá»i những ngưá»i Äang trông cá»a bên ngoà i và o.Thẩm Ãch ra lá»nh cho ma ma mặc lại áo cưá»i cho nà ng, cẩn tháºn lau vết má»±c trên mặt nà ng, trang Äiá»m lại, chá»nh mÅ© phượng ngay ngắn, lại trá»nh trá»ng phá»§ kÃn chiếc khÄn tân nương Äá» thẫm lên cho nà ng, rá»i cho Äôi tân phu thê ngá»i yên trên giưá»ng.Thẩm Ãch nháºn lấy cây cân cưá»i từ há» nương, rá»i má»t lần nữa vén khÄn tân nương lên má»t cách trang trá»ng. Vá» Lê ngưá»c mắt nhìn thẳng và o hắn, khiến Thẩm Ãch bá»ng chá»c luá»ng cuá»ng. Cô nương nà y không biết xấu há» sao, chẳng phải nà ng nên thẹn thùng cúi Äầu má»t cách rụt rè và hai gò má phải á»ng Äá» má»i Äúng chứ? Sao cứ nhìn chòng chá»c và o hắn như thế?Vá» Lê cÅ©ng Äang oán thầm: Hà nh hạ kiá»u gì thế nà y, vừa nãy nà ng Äã cá»i khÄn tân nương ra rá»i, thế mà hắn lại còn phá»§ lên cho nà ng, Äang chÆ¡i trò gì váºy?MÅ© phượng khÄn quà ng vai tôn lên gương mặt Äẹp như phù dung cá»§a nà ng, khiến Thẩm Ãch phải thất thần trong phút chá»c.Rải giưá»ng (*), hợp cẩn, kết tóc, không ÄÆ°á»£c thiếu má»t nghi lá» nà o.(*) Trong phong tục cưá»i há»i xa xưa, sau khi Äôi tân hôn tá» lòng thà nh kÃnh và ngá»i á» mép giưá»ng, phụ nữ sẽ rải tiá»n và hoa quả nhiá»u mà u sắc, gá»i là rải giưá»ng.Vất vả lắm má»i ngưá»i má»i lui xuá»ng hết, phòng tân hôn trá» nên vô cùng yên tÄ©nh. Thẩm Ãch hÃt sâu má»t hÆ¡i, cất tiếng nói nhá» Äến mức khó thá» nghe thấy: âThế nà y má»i tÃnh là cưá»i xong.âVá» Lê bá» già y vò cả ngà y nên tháºt sá»± rất má»t. Tuy nà ng còn nợ hắn hai mươi vạn xâu, nhưng hôn lá» vẫn ÄÆ°á»£c diá» n ra rất hoà nh tráng và long trá»ng. Thẩm Ãch Äã cho nà ng Äá»§ thá» diá»n, Äá» nà ng ná» mà y ná» mặt trá» thà nh phu nhân tưá»ng quân.Vá» Lê che mặt ngáp dà i bá» Thẩm Ãch phát hiá»n ra, hắn bèn cau mà y nói: âNà ng buá»n ngá»§ rá»i à ? Mau Äi ngá»§ sá»m thôi.â Dứt lá»i, hắn Äứng dáºy chá»nh lại giưá»ng chiếu.A, phải ngá»§ rá»i.Vá» Lê Äá»t ngá»t tá»nh táo hẳn. Äây là phòng cá»§a Thẩm Ãch, nà ng phải biết tá»± giác, không thá» Äá» hắn bá» tình nhân nhá» hiá»u lầm ÄÆ°á»£c, bèn cưá»p lá»i: âTưá»ng quân, huynh hãy yên tâm, ta rất tá»± giác.â Dứt lá»i, nà ng ôm chÄn Äá»m Äi sang phòng nhá» bên cạnh.Thẩm Ãch Äuá»i theo, má»t tay ôm chặt nà ng và o lòng. Hắn thá» há»n há»n, lo lắng há»i: âSao váºy?âVá» Lê bá»i rá»i, sao lá» ng ngá»±c hắn lại nóng thế, nhưng ngá» nguáºy mãi không thoát ra ÄÆ°á»£c, nà ng Äà nh phải giải thÃch: âTa, ta không muá»n ngưá»i khác hiá»u lầm.ââNgưá»i khác? Hiá»u lầm?â Thẩm Ãch buông nà ng ra, giá»ng Äiá»u trá» nên ảm Äạm.Vá» Lê thấp giá»ng âừâ Äáp lại.Thẩm Ãch quay vá» phÃa nà ng, nhìn nà ng tháºt sâu.Sau khi hai ngưá»i giằng co há»i lâu, Thẩm Ãch thá» dà i: âThôi, ta sang phòng bên cạnh ngá»§ váºy.ââKhông cần không cần, ta ngá»§ lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â Hắn là Äại tưá»ng quân quyá»n cao chức trá»ng, sao có thá» hạ mình ngá»§ á» phòng nhá» bên cạnh chứ.âTa! Nói! Ta! Sang! Phòng! Bên! Cạnh!â Thẩm Ãch gằn từng chữ má»t, trá» tay gà i cá»a lại.â... Ã.âVá» Lê má»t má»i Äến mức vừa nằm xuá»ng, những tình tiết mà nà ng suy nghÄ© lúc ban ngà y Äá»u tá»± Äá»ng tái hiá»n trong Äầu. Các nhân váºt biến ảo qua lại, vui cưá»i giáºn mắng, Äang mÆ¡ tá»i Liá» u công tá» gõ cá»a phòng Trương tiá»u thư, quả nhiên có ba tiếng gõ cá»a âcá»c cá»c cá»câ vang lên.Vá» Lê ngon giấc trá» mình, nhưng tiếng Äáºp cá»a lại tiếp tục vang lên. Lần nà y nà ng tá»nh giấc, hoá ra có ngưá»i gá»i nà ng dáºy tháºt.Ngưá»i tá»i cÅ©ng mặc áo trắng, mặt mà y thanh tú nhưng không quá ná»i báºt. Nà ng ấy hà nh lá» : âNô tỳ tên là Thu Ca, sau nà y nô tỳ sẽ hầu hạ phu nhân ạ.âTrong khi Thu Ca trang Äiá»m cho nà ng, Vá» Lê há»i và i câu. Hoá ra Thu Ca ÄÆ°á»£c Thẩm Ãch mang vá» từ má»t ngôi là ng á» biên thuỳ bá» tà n phá bá»i chiến tranh. Nà ng ấy không còn không ngưá»i thân nà o trên cõi Äá»i nà y nữa, nên Äã cam tâm tình nguyá»n Äi theo Thẩm Ãch. Phần lá»n hạ nhân trong phá»§ cÅ©ng có cùng cảnh ngá» vá»i nà ng ấy.Äang lúc nói chuyá»n, Thẩm Ãch Äi Äến.Khuôn mặt hắn Äã không còn vẻ u ám hôm qua mà trá» lại nét lạnh nhạt như trưá»c, hắn há»i: âNà ng má»i tá»i nhà ta, ngá»§ ngon không?âVá» Lê gáºt Äầu, há»i lại: âHuynh thì sao?ââỪm.âỪm là sao, ngon hay không ngon hả? Tuy rằng Vá» Lê ÄÆ°á»£c cưá»i há»i Äà ng hoà ng, nhưng suy cho cùng nà ng Äang nợ tiá»n ngưá»i ta, nói trắng ra, nà ng có phần Än nhá» á» Äáºu nhà ngưá»i nên sợ sẽ gây ra phiá»n toái.Thẩm Ãch nhìn nà ng qua gương, rá»i dẫn nà ng Äi kÃnh trà cho bà ná»i.Bà ná»i Thẩm còn vui hÆ¡n cả hôm tá» chức gia yến ná», tháºm chà bà cỠý tô thêm son nữa. Bà kéo lấy hai ngưá»i há»i nà y há»i kia. Nếu không phải Thẩm Ãch nói có viá»c Äá» kéo nà ng ra thì e là nà ng sẽ phải ká» chuyá»n cho bà ná»i Thẩm suá»t hai canh giá» Äến miá»ng Äắng lưỡi khô giá»ng há»t ngà y Äó.Äi qua hà nh là ng chÃn khúc, Thẩm Ãch dừng lại trưá»c má»t toà nhà nhá» có hoa Hợp Hoan bao quanh.Vá» Lê không hiá»u, bá»ng nghe hắn giải thÃch: âÄây là thư phòng cá»§a ta, ban ngà y ta Äến võ Äà i nên sẽ không Äến Äây. Ta thấy hôm qua nà ng sáng tác trong phòng, không có bà n thÃch hợp, viết á» Äây chắc hẳn có thá» dá» chá»u hÆ¡n.âVá» Lê hÆ¡i rung Äá»ng, chợt nghe Thu Ca ghé và o tai nói: âOa, tưá»ng quân rất quan tâm tá»i phu nhân Äó ạ. Tưá»ng quân không cho bất kì ai và o thư phòng nà y Äâu, Äến cả lão phu nhân và Vương phi cÅ©ng không ÄÆ°á»£c Äấy ạ.âVá» Lê má»m cưá»i, chá» coi như nà ng ấy Äang ná»nh ná»t chá»§ tá» má»i nên không Äáp. Vá» Lê theo hắn Äi và o, còn Thu Ca dừng bưá»c ngoà i cá»a.Sách ÄÆ°á»£c chất gá»n gà ng trên giá, má»t bản binh thư ÄÆ°á»£c khép há» trưá»c án và trong phòng thoang thoảng mùi Äà n hương.Vá» Lê ÄÆ°Æ¡ng nhiên mừng rỡ, dù sao viết thoải mái má»i có thá» viết ÄÆ°á»£c má»t tác phẩm hay chứ. Nà ng lia mắt nhìn xung quanh, rá»i cưá»i tá»§m tá»m nói vá»i Thẩm Ãch: âTa sẽ không Äụng chạm hay nhìn lung tung bất kì váºt gì trong phòng huynh Äâu.ââKhông sao, không sợ bá» nà ng nhìn.âThẩm Ãch lại dặn dò và i câu rá»i vá»i vã ra ngoà i.Vá» Lê cảm thấy má»i mẻ khi Thẩm Ký Bình, vá»n chẳng biết mấy chữ kia, thế mà Äã bắt Äầu Äá»c sách rá»i.Nà ng Äi tá»i bà n và ngá»i xuá»ng, vẫn không khá»i tò mò Äảo mắt nhìn xung quanh, bất chợt nà ng bá» thu hút bá»i má»t bức chân dung treo bên phải giá tá» Äà n trưá»c mắt.Vá» Lê ho khan Äá» giữ mình tá»nh táo. Nà ng vừa nói sẽ không nhìn và o bất cứ thứ gì trong thư phòng cá»§a ngưá»i ta, chẳng lẽ nà ng Äá»nh nuá»t lá»i nhanh váºy à ?Không không không, vá» trà cá»§a bức tranh nà y quá rõ rà ng, ngá»i sau bà n nên vừa ngưá»c mắt là có thá» nhìn thấy, váºy thì không phải là nhìn lén Äúng không? Nà ng nhìn má»t cách quang minh chÃnh Äại mà , không tÃnh là nuá»t lá»i!Vá» Lê cẩn tháºn ngắm kÄ© bức há»a trên tưá»ng má»t phen; trong bức hoạ là bóng lưng cá»§a má»t ngưá»i, nhưng chá» lá» ra sưá»n mặt phải và ngưá»i nà y Äang mặc má»t bá» Äá» diá» n tiá»u sinh. Khuôn mặt ấy thanh tú và tao nhã, cà ng nhìn cà ng thấy quen.Nhưng nghÄ© há»i lâu, Vá» Lê vẫn không nhá» ra ÄÆ°á»£c Äó là ai, chá» biết chắc chắn là nam sá»§ng Thẩm Ãch yêu thÃch trong lá»i Äá»n rá»i.Vá» Lê lại lắc Äầu, chưa chắc Äó là nam sá»§ng, nhìn Thẩm Ãch cao to rắn chắc thế thôi chứ biết Äâu hắn má»i là ngưá»i ÄÆ°á»£c sá»§ng thì sao. Vừa tưá»ng tượng tá»i dáng vẻ Thẩm Ãch bá» ngưá»i ta ức hiếp, tình trong như Äã mặt ngoà i còn e, khóc lóc kêu Äau, thì mặt Vá» Lê như sắp bá»c cháy. Tháºm chà nà ng vá»i và ng giÆ¡ hai tay che mặt, chạy vá» chá» ngá»i và buá»c mình phải táºp trung viết truyá»n, dẫu váºy trái tim vẫn như nai hoang Äáºp thình thá»ch không ngừng.- -------------------Lá»i tác giả:Thẩm Ãch trong tưá»ng tượng cá»§a Vá» Lê hôm nay chÃnh là ngà y mai cá»§a nà ng Äấy.
Phu Quân Là Đồ Đoạn TụTác giả: Triển Thanh CaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCơn mưa phùn đầu xuân kéo đến thật nhanh, thúc giục cả đêm khiến ngọn liễu cũng nhuốm màu xanh biếc. Làn gió từ phía đông se lạnh, thổi vào căn phòng phía tây tạo cho người ta một sự âm u lạnh lẽo. Dường như cảm nhận được chút ít lành lạnh, Vệ Lê khó chịu khẽ lắc đầu, lông mi khẽ run, tỉnh lại từ trong cơn mê. Đập vào mắt là một mảng đỏ chói, cửa sổ dán đầy chữ hỷ, Hỉ Thước bên ngoài cửa sổ rầm rì kêu, xen lẫn với tiếng trò chuyện đứt quãng của người trong sân, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và yên bình. Nàng choáng váng ngồi dậy, thầm nghĩ mình đã đầu thai vào nhà nào rồi, trông gia cảnh khá giàu có, hẳn sẽ không bỏ đói nàng nhỉ. Cơ thể vẫn rã rời, Vệ Lê chống hai tay ra sau, rồi lại sửng sốt: Sao tay chân lại lớn vậy rồi, ngực cũng đã nhấp nhô, eo thắt chặt - vóc người này hẳn phải khoảng mười bảy mười tám tuổi, chắc chắn không phải là cơ thể của trẻ con. Lại ngẩng đầu quan sát căn phòng, nàng thấy khá quen thuộc, cách bày biện trong phòng giống hệt Tĩnh An đường - nơi nàng ở kiếp… á» kiếp trưá»c trưá»c khi chết, cuá»i cùng Vá» Lê má»i hiá»u rõ rằng hiá»n tại biên cương yên á»n, quá»c thái dân an, ngưá»i dân nhà n rá»i nên thÃch xem những truyá»n già y vò nhau vá» mặt tình cảm và Äiá»u nà y Äã Äẩy Lạc Nguyá»t Dung trá» thà nh tác phẩm hà ng Äầu. Bằng những gì mình Äã trải qua, nà ng Äã ngược Äãi nữ chÃnh Äến chết Äi sá»ng lại, Äến ná»i cuá»n thoại bản vừa má»i ra mắt Äã ÄÆ°á»£c bán hết sách. Nếu biết táºn dụng Äiá»m nà y, sao nà ng có thá» không ná»i ÄÆ°á»£c cÆ¡ chứ?Viết ra Äá»§ loại hà nh hạ nhau, Äá» Äến khi Äá»c giả phải âlá» bay thẳng tắp ba nghìn thưá»câ (*), thì nà ng sẽ thúc Äẩy nhẹ tình cảm giữa nam nữ chÃnh, cho má»t quả táo ngá»t, rá»i Äẩy tiá»u thuyết xuá»ng vá»±c sâu cá»§a sá»± ngược Äãi.(*) Mượn câu â飿µç´ä¸ä¸åå°ºâ (Nưá»c bay thẳng tắp ba nghìn thưá»c) TrÃch trong bà i thÆ¡ âVá»ng Lư sÆ¡n bá»c bá»â cá»§a Lý Bạch Äá» và von mức Äá» nhiá»u.Vì váºy, trưá»c Äại hôn ná»a tháng, hà ng Äêm Vá» Lê Äá»u viết truyá»n, trên tất cả những tá» giấy bá» ném xuá»ng Äất là hình minh hoạ cá»§a Tá»ng Uyên, Tá»ng phu nhân và Lạc Nguyá»t Dung. Trên những bức hoạ có hà ng chục dấu gạch chéo, bá»i má»i khi viết Äến tình tiết già y vò nhau, Äá» giải tá»a má»i háºn, nà ng Äã giáºn dữ gạch lên Äó.Äúng như nà ng mong Äợi, cuá»n sách Äã ÄÆ°á»£c tiá»m sách ký Äặt như Äã hứa, sau Äại hôn giao bản thảo hoà n thiá»n thì có thá» ngá»i Äợi lấy tiá»n rá»i.Bá»i váºy mãi cho Äến Äêm tân hôn, nà ng vẫn Äang mải mê sáng tác.Lúc trá» lại phòng tân hôn sau khi Äã tiếp khách khứa, cảnh tượng Thẩm Ãch nhìn thấy là áo cưá»i bá» ném sang bên, khÄn Äá» tân nương bá» vén lên má»t ná»a, còn nà ng Äang tì lên bà n sáng tác. MÅ© phượng không thỠép những lá»n tóc xoÄn trên trán nà ng xuá»ng, nên chúng vẫn dá»±ng lên thẳng Äứng; Äôi môi Äá» má»ng là m ná»i báºt ná»t ruá»i chu sa bên khóe mắt trái, cà ng là m tÄng thêm vẻ quyến rÅ© Äá»ng lòng ngưá»i. Thẩm Ãch thấy váºy khẽ run lên, Äi và o.Vá» Lê thấy là hắn, vá»i luá»ng cuá»ng kéo tay áo xuá»ng, ÄÆ°a tay khẽ lau má» hôi trên mặt nhưng không biết trưá»c Äó vì mải chìm Äắm trong viá»c suy nghÄ© tình tiết, nên má»±c nưá»c Äã dÃnh lên mặt và , khi nà ng lau, trên gương mặt như má»c ra ba sợi râu trông rất giá»ng mèo con.Vá» Lê nghÄ© thầm lần nà y tá» tháºt, ngà y Äầu tiên tân hôn Äã Äá» lại ấn tượng không tá»t trưá»c mặt tân lang rá»i. Quả nhiên, sắc mặt Thẩm Ãch có vẻ không vui, tay trái vén vạt áo ngá»i xuá»ng mép giưá»ng, hắn cau mà y nói: âMá»t rá»i à ?ââKhông không không!â Vá» Lê vá»i phá»§ nháºn, sao nà ng dám than má»t trưá»c mặt phu quân chứ, thầm nghÄ© mình phải là m gì Äó Äá» bù Äắp lại. Nghe Äá»n hắn Äang có má»i quan há» mỠám vá»i má»t Äà o hát nam, giá» uy danh cá»§a hắn hiá»n hách như váºy nên hẳn sẽ có khá nhiá»u các tiá»u thư gia muá»n Äèo bòng hắn; ngưá»i ta còn Äá»n trưá»c thì có má»t công chúa nưá»c Äá»ch Äã yêu hắn từ cái nhìn Äầu tiên trên chiến trưá»ng, sau lại có danh môn khuê tú ném hoa qua võ Äà i và o bãi sÄn, thưá»ng ngà y cÅ©ng có rất nhiá»u trưá»ng hợp ngưá»i ta vặn eo nâng m ông muá»n ngả và o lá» ng ngá»±c hắn. Thế nhưng, có tin Äá»n rằng tình yêu tưá»ng quân dà nh cho Äà o kép kia sâu Äáºm Äến mức giữ hẳn má»t bá» chân dung cá»§a y trong thư phòng. Vì thế, những nữ tá» sÄn Äón hắn phiá»n muá»n lắm.Äúng rá»i! Bây giá» mình chá» cần là m má»t thê tá» hiá»n là nh biết Äiá»u, không can thiá»p quá nhiá»u và o chuyá»n riêng cá»§a hắn, dẫu sao há» cÅ©ng chá» kết hôn trên danh nghÄ©a, nhưng vì chặn miá»ng lưỡi thiên hạ, nà ng phải phá»i hợp Äóng ká»ch vá»i hắn thôi.Thẩm Ãch không biết trong lòng nà ng nghÄ© nhiá»u Äến váºy. Thấy nà ng mãi không nói gì, hắn lại há»i: âLá» chưa thà nh, sao nà ng lại tá»± cá»i bá» khÄn tân nương thế ÄÆ°á»£c?âVá» Lê mượn báºc thang Äi xuá»ng, láºp tức lá» ra thà nh ý: âTưá»ng quân, chúng ta là ngưá»i ngay thẳng không là m viá»c ám muá»i, trưá»c mặt má»i ngưá»i ta chắc chắn sẽ phá»i hợp vá»i huynh Äà ng hoà ng, còn Äằng sau ta sẽ không can thiá»p và o bất cứ chuyá»n gì cá»§a huynh.â Nà ng dá»±ng thẳng ba ngón tay song song, chá» lên trá»i phát thá». âHuynh yên tâm, ta chắc chắn sẽ là m tròn bá»n pháºn cá»§a mình, sẽ không chá»§ Äá»ng, sẽ không ghen tuông, sẽ không quản lý huynh và sẽ không gây ra chuyá»n gì khiến ngưá»i ấy cá»§a huynh hiá»u lầm.â Dứt lá»i, Vá» Lê chá»p mắt nhìn hắn.Viá»c nà ng Äã tá»± vén khÄn tân tương không phải Äã là minh chứng tá»t nhất sao, nhìn Äi, nà ng không muá»n gì từ hắn cả. Hiá»n tại, tất cả những gì Vá» Lê nghÄ© là kiếm tiá»n bằng cách nà o, là m thế nà o Äá» kiếm tiá»n cà ng nhanh cà ng tá»t!Sắc mặt cá»§a Thẩm Ãch cà ng xấu hÆ¡n, hắn im lặng há»i lâu, rá»i má»t tay hất khÄn tân nương ra. Vá» Lê cứng mặt, Äang ngÆ¡ ngác, thì nà ng chợt nghe hắn trầm giá»ng gá»i những ngưá»i Äang trông cá»a bên ngoà i và o.Thẩm Ãch ra lá»nh cho ma ma mặc lại áo cưá»i cho nà ng, cẩn tháºn lau vết má»±c trên mặt nà ng, trang Äiá»m lại, chá»nh mÅ© phượng ngay ngắn, lại trá»nh trá»ng phá»§ kÃn chiếc khÄn tân nương Äá» thẫm lên cho nà ng, rá»i cho Äôi tân phu thê ngá»i yên trên giưá»ng.Thẩm Ãch nháºn lấy cây cân cưá»i từ há» nương, rá»i má»t lần nữa vén khÄn tân nương lên má»t cách trang trá»ng. Vá» Lê ngưá»c mắt nhìn thẳng và o hắn, khiến Thẩm Ãch bá»ng chá»c luá»ng cuá»ng. Cô nương nà y không biết xấu há» sao, chẳng phải nà ng nên thẹn thùng cúi Äầu má»t cách rụt rè và hai gò má phải á»ng Äá» má»i Äúng chứ? Sao cứ nhìn chòng chá»c và o hắn như thế?Vá» Lê cÅ©ng Äang oán thầm: Hà nh hạ kiá»u gì thế nà y, vừa nãy nà ng Äã cá»i khÄn tân nương ra rá»i, thế mà hắn lại còn phá»§ lên cho nà ng, Äang chÆ¡i trò gì váºy?MÅ© phượng khÄn quà ng vai tôn lên gương mặt Äẹp như phù dung cá»§a nà ng, khiến Thẩm Ãch phải thất thần trong phút chá»c.Rải giưá»ng (*), hợp cẩn, kết tóc, không ÄÆ°á»£c thiếu má»t nghi lá» nà o.(*) Trong phong tục cưá»i há»i xa xưa, sau khi Äôi tân hôn tá» lòng thà nh kÃnh và ngá»i á» mép giưá»ng, phụ nữ sẽ rải tiá»n và hoa quả nhiá»u mà u sắc, gá»i là rải giưá»ng.Vất vả lắm má»i ngưá»i má»i lui xuá»ng hết, phòng tân hôn trá» nên vô cùng yên tÄ©nh. Thẩm Ãch hÃt sâu má»t hÆ¡i, cất tiếng nói nhá» Äến mức khó thá» nghe thấy: âThế nà y má»i tÃnh là cưá»i xong.âVá» Lê bá» già y vò cả ngà y nên tháºt sá»± rất má»t. Tuy nà ng còn nợ hắn hai mươi vạn xâu, nhưng hôn lá» vẫn ÄÆ°á»£c diá» n ra rất hoà nh tráng và long trá»ng. Thẩm Ãch Äã cho nà ng Äá»§ thá» diá»n, Äá» nà ng ná» mà y ná» mặt trá» thà nh phu nhân tưá»ng quân.Vá» Lê che mặt ngáp dà i bá» Thẩm Ãch phát hiá»n ra, hắn bèn cau mà y nói: âNà ng buá»n ngá»§ rá»i à ? Mau Äi ngá»§ sá»m thôi.â Dứt lá»i, hắn Äứng dáºy chá»nh lại giưá»ng chiếu.A, phải ngá»§ rá»i.Vá» Lê Äá»t ngá»t tá»nh táo hẳn. Äây là phòng cá»§a Thẩm Ãch, nà ng phải biết tá»± giác, không thá» Äá» hắn bá» tình nhân nhá» hiá»u lầm ÄÆ°á»£c, bèn cưá»p lá»i: âTưá»ng quân, huynh hãy yên tâm, ta rất tá»± giác.â Dứt lá»i, nà ng ôm chÄn Äá»m Äi sang phòng nhá» bên cạnh.Thẩm Ãch Äuá»i theo, má»t tay ôm chặt nà ng và o lòng. Hắn thá» há»n há»n, lo lắng há»i: âSao váºy?âVá» Lê bá»i rá»i, sao lá» ng ngá»±c hắn lại nóng thế, nhưng ngá» nguáºy mãi không thoát ra ÄÆ°á»£c, nà ng Äà nh phải giải thÃch: âTa, ta không muá»n ngưá»i khác hiá»u lầm.ââNgưá»i khác? Hiá»u lầm?â Thẩm Ãch buông nà ng ra, giá»ng Äiá»u trá» nên ảm Äạm.Vá» Lê thấp giá»ng âừâ Äáp lại.Thẩm Ãch quay vá» phÃa nà ng, nhìn nà ng tháºt sâu.Sau khi hai ngưá»i giằng co há»i lâu, Thẩm Ãch thá» dà i: âThôi, ta sang phòng bên cạnh ngá»§ váºy.ââKhông cần không cần, ta ngá»§ lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â Hắn là Äại tưá»ng quân quyá»n cao chức trá»ng, sao có thá» hạ mình ngá»§ á» phòng nhá» bên cạnh chứ.âTa! Nói! Ta! Sang! Phòng! Bên! Cạnh!â Thẩm Ãch gằn từng chữ má»t, trá» tay gà i cá»a lại.â... Ã.âVá» Lê má»t má»i Äến mức vừa nằm xuá»ng, những tình tiết mà nà ng suy nghÄ© lúc ban ngà y Äá»u tá»± Äá»ng tái hiá»n trong Äầu. Các nhân váºt biến ảo qua lại, vui cưá»i giáºn mắng, Äang mÆ¡ tá»i Liá» u công tá» gõ cá»a phòng Trương tiá»u thư, quả nhiên có ba tiếng gõ cá»a âcá»c cá»c cá»câ vang lên.Vá» Lê ngon giấc trá» mình, nhưng tiếng Äáºp cá»a lại tiếp tục vang lên. Lần nà y nà ng tá»nh giấc, hoá ra có ngưá»i gá»i nà ng dáºy tháºt.Ngưá»i tá»i cÅ©ng mặc áo trắng, mặt mà y thanh tú nhưng không quá ná»i báºt. Nà ng ấy hà nh lá» : âNô tỳ tên là Thu Ca, sau nà y nô tỳ sẽ hầu hạ phu nhân ạ.âTrong khi Thu Ca trang Äiá»m cho nà ng, Vá» Lê há»i và i câu. Hoá ra Thu Ca ÄÆ°á»£c Thẩm Ãch mang vá» từ má»t ngôi là ng á» biên thuỳ bá» tà n phá bá»i chiến tranh. Nà ng ấy không còn không ngưá»i thân nà o trên cõi Äá»i nà y nữa, nên Äã cam tâm tình nguyá»n Äi theo Thẩm Ãch. Phần lá»n hạ nhân trong phá»§ cÅ©ng có cùng cảnh ngá» vá»i nà ng ấy.Äang lúc nói chuyá»n, Thẩm Ãch Äi Äến.Khuôn mặt hắn Äã không còn vẻ u ám hôm qua mà trá» lại nét lạnh nhạt như trưá»c, hắn há»i: âNà ng má»i tá»i nhà ta, ngá»§ ngon không?âVá» Lê gáºt Äầu, há»i lại: âHuynh thì sao?ââỪm.âỪm là sao, ngon hay không ngon hả? Tuy rằng Vá» Lê ÄÆ°á»£c cưá»i há»i Äà ng hoà ng, nhưng suy cho cùng nà ng Äang nợ tiá»n ngưá»i ta, nói trắng ra, nà ng có phần Än nhá» á» Äáºu nhà ngưá»i nên sợ sẽ gây ra phiá»n toái.Thẩm Ãch nhìn nà ng qua gương, rá»i dẫn nà ng Äi kÃnh trà cho bà ná»i.Bà ná»i Thẩm còn vui hÆ¡n cả hôm tá» chức gia yến ná», tháºm chà bà cỠý tô thêm son nữa. Bà kéo lấy hai ngưá»i há»i nà y há»i kia. Nếu không phải Thẩm Ãch nói có viá»c Äá» kéo nà ng ra thì e là nà ng sẽ phải ká» chuyá»n cho bà ná»i Thẩm suá»t hai canh giá» Äến miá»ng Äắng lưỡi khô giá»ng há»t ngà y Äó.Äi qua hà nh là ng chÃn khúc, Thẩm Ãch dừng lại trưá»c má»t toà nhà nhá» có hoa Hợp Hoan bao quanh.Vá» Lê không hiá»u, bá»ng nghe hắn giải thÃch: âÄây là thư phòng cá»§a ta, ban ngà y ta Äến võ Äà i nên sẽ không Äến Äây. Ta thấy hôm qua nà ng sáng tác trong phòng, không có bà n thÃch hợp, viết á» Äây chắc hẳn có thá» dá» chá»u hÆ¡n.âVá» Lê hÆ¡i rung Äá»ng, chợt nghe Thu Ca ghé và o tai nói: âOa, tưá»ng quân rất quan tâm tá»i phu nhân Äó ạ. Tưá»ng quân không cho bất kì ai và o thư phòng nà y Äâu, Äến cả lão phu nhân và Vương phi cÅ©ng không ÄÆ°á»£c Äấy ạ.âVá» Lê má»m cưá»i, chá» coi như nà ng ấy Äang ná»nh ná»t chá»§ tá» má»i nên không Äáp. Vá» Lê theo hắn Äi và o, còn Thu Ca dừng bưá»c ngoà i cá»a.Sách ÄÆ°á»£c chất gá»n gà ng trên giá, má»t bản binh thư ÄÆ°á»£c khép há» trưá»c án và trong phòng thoang thoảng mùi Äà n hương.Vá» Lê ÄÆ°Æ¡ng nhiên mừng rỡ, dù sao viết thoải mái má»i có thá» viết ÄÆ°á»£c má»t tác phẩm hay chứ. Nà ng lia mắt nhìn xung quanh, rá»i cưá»i tá»§m tá»m nói vá»i Thẩm Ãch: âTa sẽ không Äụng chạm hay nhìn lung tung bất kì váºt gì trong phòng huynh Äâu.ââKhông sao, không sợ bá» nà ng nhìn.âThẩm Ãch lại dặn dò và i câu rá»i vá»i vã ra ngoà i.Vá» Lê cảm thấy má»i mẻ khi Thẩm Ký Bình, vá»n chẳng biết mấy chữ kia, thế mà Äã bắt Äầu Äá»c sách rá»i.Nà ng Äi tá»i bà n và ngá»i xuá»ng, vẫn không khá»i tò mò Äảo mắt nhìn xung quanh, bất chợt nà ng bá» thu hút bá»i má»t bức chân dung treo bên phải giá tá» Äà n trưá»c mắt.Vá» Lê ho khan Äá» giữ mình tá»nh táo. Nà ng vừa nói sẽ không nhìn và o bất cứ thứ gì trong thư phòng cá»§a ngưá»i ta, chẳng lẽ nà ng Äá»nh nuá»t lá»i nhanh váºy à ?Không không không, vá» trà cá»§a bức tranh nà y quá rõ rà ng, ngá»i sau bà n nên vừa ngưá»c mắt là có thá» nhìn thấy, váºy thì không phải là nhìn lén Äúng không? Nà ng nhìn má»t cách quang minh chÃnh Äại mà , không tÃnh là nuá»t lá»i!Vá» Lê cẩn tháºn ngắm kÄ© bức há»a trên tưá»ng má»t phen; trong bức hoạ là bóng lưng cá»§a má»t ngưá»i, nhưng chá» lá» ra sưá»n mặt phải và ngưá»i nà y Äang mặc má»t bá» Äá» diá» n tiá»u sinh. Khuôn mặt ấy thanh tú và tao nhã, cà ng nhìn cà ng thấy quen.Nhưng nghÄ© há»i lâu, Vá» Lê vẫn không nhá» ra ÄÆ°á»£c Äó là ai, chá» biết chắc chắn là nam sá»§ng Thẩm Ãch yêu thÃch trong lá»i Äá»n rá»i.Vá» Lê lại lắc Äầu, chưa chắc Äó là nam sá»§ng, nhìn Thẩm Ãch cao to rắn chắc thế thôi chứ biết Äâu hắn má»i là ngưá»i ÄÆ°á»£c sá»§ng thì sao. Vừa tưá»ng tượng tá»i dáng vẻ Thẩm Ãch bá» ngưá»i ta ức hiếp, tình trong như Äã mặt ngoà i còn e, khóc lóc kêu Äau, thì mặt Vá» Lê như sắp bá»c cháy. Tháºm chà nà ng vá»i và ng giÆ¡ hai tay che mặt, chạy vá» chá» ngá»i và buá»c mình phải táºp trung viết truyá»n, dẫu váºy trái tim vẫn như nai hoang Äáºp thình thá»ch không ngừng.- -------------------Lá»i tác giả:Thẩm Ãch trong tưá»ng tượng cá»§a Vá» Lê hôm nay chÃnh là ngà y mai cá»§a nà ng Äấy.
Phu Quân Là Đồ Đoạn TụTác giả: Triển Thanh CaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCơn mưa phùn đầu xuân kéo đến thật nhanh, thúc giục cả đêm khiến ngọn liễu cũng nhuốm màu xanh biếc. Làn gió từ phía đông se lạnh, thổi vào căn phòng phía tây tạo cho người ta một sự âm u lạnh lẽo. Dường như cảm nhận được chút ít lành lạnh, Vệ Lê khó chịu khẽ lắc đầu, lông mi khẽ run, tỉnh lại từ trong cơn mê. Đập vào mắt là một mảng đỏ chói, cửa sổ dán đầy chữ hỷ, Hỉ Thước bên ngoài cửa sổ rầm rì kêu, xen lẫn với tiếng trò chuyện đứt quãng của người trong sân, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và yên bình. Nàng choáng váng ngồi dậy, thầm nghĩ mình đã đầu thai vào nhà nào rồi, trông gia cảnh khá giàu có, hẳn sẽ không bỏ đói nàng nhỉ. Cơ thể vẫn rã rời, Vệ Lê chống hai tay ra sau, rồi lại sửng sốt: Sao tay chân lại lớn vậy rồi, ngực cũng đã nhấp nhô, eo thắt chặt - vóc người này hẳn phải khoảng mười bảy mười tám tuổi, chắc chắn không phải là cơ thể của trẻ con. Lại ngẩng đầu quan sát căn phòng, nàng thấy khá quen thuộc, cách bày biện trong phòng giống hệt Tĩnh An đường - nơi nàng ở kiếp… á» kiếp trưá»c trưá»c khi chết, cuá»i cùng Vá» Lê má»i hiá»u rõ rằng hiá»n tại biên cương yên á»n, quá»c thái dân an, ngưá»i dân nhà n rá»i nên thÃch xem những truyá»n già y vò nhau vá» mặt tình cảm và Äiá»u nà y Äã Äẩy Lạc Nguyá»t Dung trá» thà nh tác phẩm hà ng Äầu. Bằng những gì mình Äã trải qua, nà ng Äã ngược Äãi nữ chÃnh Äến chết Äi sá»ng lại, Äến ná»i cuá»n thoại bản vừa má»i ra mắt Äã ÄÆ°á»£c bán hết sách. Nếu biết táºn dụng Äiá»m nà y, sao nà ng có thá» không ná»i ÄÆ°á»£c cÆ¡ chứ?Viết ra Äá»§ loại hà nh hạ nhau, Äá» Äến khi Äá»c giả phải âlá» bay thẳng tắp ba nghìn thưá»câ (*), thì nà ng sẽ thúc Äẩy nhẹ tình cảm giữa nam nữ chÃnh, cho má»t quả táo ngá»t, rá»i Äẩy tiá»u thuyết xuá»ng vá»±c sâu cá»§a sá»± ngược Äãi.(*) Mượn câu â飿µç´ä¸ä¸åå°ºâ (Nưá»c bay thẳng tắp ba nghìn thưá»c) TrÃch trong bà i thÆ¡ âVá»ng Lư sÆ¡n bá»c bá»â cá»§a Lý Bạch Äá» và von mức Äá» nhiá»u.Vì váºy, trưá»c Äại hôn ná»a tháng, hà ng Äêm Vá» Lê Äá»u viết truyá»n, trên tất cả những tá» giấy bá» ném xuá»ng Äất là hình minh hoạ cá»§a Tá»ng Uyên, Tá»ng phu nhân và Lạc Nguyá»t Dung. Trên những bức hoạ có hà ng chục dấu gạch chéo, bá»i má»i khi viết Äến tình tiết già y vò nhau, Äá» giải tá»a má»i háºn, nà ng Äã giáºn dữ gạch lên Äó.Äúng như nà ng mong Äợi, cuá»n sách Äã ÄÆ°á»£c tiá»m sách ký Äặt như Äã hứa, sau Äại hôn giao bản thảo hoà n thiá»n thì có thá» ngá»i Äợi lấy tiá»n rá»i.Bá»i váºy mãi cho Äến Äêm tân hôn, nà ng vẫn Äang mải mê sáng tác.Lúc trá» lại phòng tân hôn sau khi Äã tiếp khách khứa, cảnh tượng Thẩm Ãch nhìn thấy là áo cưá»i bá» ném sang bên, khÄn Äá» tân nương bá» vén lên má»t ná»a, còn nà ng Äang tì lên bà n sáng tác. MÅ© phượng không thỠép những lá»n tóc xoÄn trên trán nà ng xuá»ng, nên chúng vẫn dá»±ng lên thẳng Äứng; Äôi môi Äá» má»ng là m ná»i báºt ná»t ruá»i chu sa bên khóe mắt trái, cà ng là m tÄng thêm vẻ quyến rÅ© Äá»ng lòng ngưá»i. Thẩm Ãch thấy váºy khẽ run lên, Äi và o.Vá» Lê thấy là hắn, vá»i luá»ng cuá»ng kéo tay áo xuá»ng, ÄÆ°a tay khẽ lau má» hôi trên mặt nhưng không biết trưá»c Äó vì mải chìm Äắm trong viá»c suy nghÄ© tình tiết, nên má»±c nưá»c Äã dÃnh lên mặt và , khi nà ng lau, trên gương mặt như má»c ra ba sợi râu trông rất giá»ng mèo con.Vá» Lê nghÄ© thầm lần nà y tá» tháºt, ngà y Äầu tiên tân hôn Äã Äá» lại ấn tượng không tá»t trưá»c mặt tân lang rá»i. Quả nhiên, sắc mặt Thẩm Ãch có vẻ không vui, tay trái vén vạt áo ngá»i xuá»ng mép giưá»ng, hắn cau mà y nói: âMá»t rá»i à ?ââKhông không không!â Vá» Lê vá»i phá»§ nháºn, sao nà ng dám than má»t trưá»c mặt phu quân chứ, thầm nghÄ© mình phải là m gì Äó Äá» bù Äắp lại. Nghe Äá»n hắn Äang có má»i quan há» mỠám vá»i má»t Äà o hát nam, giá» uy danh cá»§a hắn hiá»n hách như váºy nên hẳn sẽ có khá nhiá»u các tiá»u thư gia muá»n Äèo bòng hắn; ngưá»i ta còn Äá»n trưá»c thì có má»t công chúa nưá»c Äá»ch Äã yêu hắn từ cái nhìn Äầu tiên trên chiến trưá»ng, sau lại có danh môn khuê tú ném hoa qua võ Äà i và o bãi sÄn, thưá»ng ngà y cÅ©ng có rất nhiá»u trưá»ng hợp ngưá»i ta vặn eo nâng m ông muá»n ngả và o lá» ng ngá»±c hắn. Thế nhưng, có tin Äá»n rằng tình yêu tưá»ng quân dà nh cho Äà o kép kia sâu Äáºm Äến mức giữ hẳn má»t bá» chân dung cá»§a y trong thư phòng. Vì thế, những nữ tá» sÄn Äón hắn phiá»n muá»n lắm.Äúng rá»i! Bây giá» mình chá» cần là m má»t thê tá» hiá»n là nh biết Äiá»u, không can thiá»p quá nhiá»u và o chuyá»n riêng cá»§a hắn, dẫu sao há» cÅ©ng chá» kết hôn trên danh nghÄ©a, nhưng vì chặn miá»ng lưỡi thiên hạ, nà ng phải phá»i hợp Äóng ká»ch vá»i hắn thôi.Thẩm Ãch không biết trong lòng nà ng nghÄ© nhiá»u Äến váºy. Thấy nà ng mãi không nói gì, hắn lại há»i: âLá» chưa thà nh, sao nà ng lại tá»± cá»i bá» khÄn tân nương thế ÄÆ°á»£c?âVá» Lê mượn báºc thang Äi xuá»ng, láºp tức lá» ra thà nh ý: âTưá»ng quân, chúng ta là ngưá»i ngay thẳng không là m viá»c ám muá»i, trưá»c mặt má»i ngưá»i ta chắc chắn sẽ phá»i hợp vá»i huynh Äà ng hoà ng, còn Äằng sau ta sẽ không can thiá»p và o bất cứ chuyá»n gì cá»§a huynh.â Nà ng dá»±ng thẳng ba ngón tay song song, chá» lên trá»i phát thá». âHuynh yên tâm, ta chắc chắn sẽ là m tròn bá»n pháºn cá»§a mình, sẽ không chá»§ Äá»ng, sẽ không ghen tuông, sẽ không quản lý huynh và sẽ không gây ra chuyá»n gì khiến ngưá»i ấy cá»§a huynh hiá»u lầm.â Dứt lá»i, Vá» Lê chá»p mắt nhìn hắn.Viá»c nà ng Äã tá»± vén khÄn tân tương không phải Äã là minh chứng tá»t nhất sao, nhìn Äi, nà ng không muá»n gì từ hắn cả. Hiá»n tại, tất cả những gì Vá» Lê nghÄ© là kiếm tiá»n bằng cách nà o, là m thế nà o Äá» kiếm tiá»n cà ng nhanh cà ng tá»t!Sắc mặt cá»§a Thẩm Ãch cà ng xấu hÆ¡n, hắn im lặng há»i lâu, rá»i má»t tay hất khÄn tân nương ra. Vá» Lê cứng mặt, Äang ngÆ¡ ngác, thì nà ng chợt nghe hắn trầm giá»ng gá»i những ngưá»i Äang trông cá»a bên ngoà i và o.Thẩm Ãch ra lá»nh cho ma ma mặc lại áo cưá»i cho nà ng, cẩn tháºn lau vết má»±c trên mặt nà ng, trang Äiá»m lại, chá»nh mÅ© phượng ngay ngắn, lại trá»nh trá»ng phá»§ kÃn chiếc khÄn tân nương Äá» thẫm lên cho nà ng, rá»i cho Äôi tân phu thê ngá»i yên trên giưá»ng.Thẩm Ãch nháºn lấy cây cân cưá»i từ há» nương, rá»i má»t lần nữa vén khÄn tân nương lên má»t cách trang trá»ng. Vá» Lê ngưá»c mắt nhìn thẳng và o hắn, khiến Thẩm Ãch bá»ng chá»c luá»ng cuá»ng. Cô nương nà y không biết xấu há» sao, chẳng phải nà ng nên thẹn thùng cúi Äầu má»t cách rụt rè và hai gò má phải á»ng Äá» má»i Äúng chứ? Sao cứ nhìn chòng chá»c và o hắn như thế?Vá» Lê cÅ©ng Äang oán thầm: Hà nh hạ kiá»u gì thế nà y, vừa nãy nà ng Äã cá»i khÄn tân nương ra rá»i, thế mà hắn lại còn phá»§ lên cho nà ng, Äang chÆ¡i trò gì váºy?MÅ© phượng khÄn quà ng vai tôn lên gương mặt Äẹp như phù dung cá»§a nà ng, khiến Thẩm Ãch phải thất thần trong phút chá»c.Rải giưá»ng (*), hợp cẩn, kết tóc, không ÄÆ°á»£c thiếu má»t nghi lá» nà o.(*) Trong phong tục cưá»i há»i xa xưa, sau khi Äôi tân hôn tá» lòng thà nh kÃnh và ngá»i á» mép giưá»ng, phụ nữ sẽ rải tiá»n và hoa quả nhiá»u mà u sắc, gá»i là rải giưá»ng.Vất vả lắm má»i ngưá»i má»i lui xuá»ng hết, phòng tân hôn trá» nên vô cùng yên tÄ©nh. Thẩm Ãch hÃt sâu má»t hÆ¡i, cất tiếng nói nhá» Äến mức khó thá» nghe thấy: âThế nà y má»i tÃnh là cưá»i xong.âVá» Lê bá» già y vò cả ngà y nên tháºt sá»± rất má»t. Tuy nà ng còn nợ hắn hai mươi vạn xâu, nhưng hôn lá» vẫn ÄÆ°á»£c diá» n ra rất hoà nh tráng và long trá»ng. Thẩm Ãch Äã cho nà ng Äá»§ thá» diá»n, Äá» nà ng ná» mà y ná» mặt trá» thà nh phu nhân tưá»ng quân.Vá» Lê che mặt ngáp dà i bá» Thẩm Ãch phát hiá»n ra, hắn bèn cau mà y nói: âNà ng buá»n ngá»§ rá»i à ? Mau Äi ngá»§ sá»m thôi.â Dứt lá»i, hắn Äứng dáºy chá»nh lại giưá»ng chiếu.A, phải ngá»§ rá»i.Vá» Lê Äá»t ngá»t tá»nh táo hẳn. Äây là phòng cá»§a Thẩm Ãch, nà ng phải biết tá»± giác, không thá» Äá» hắn bá» tình nhân nhá» hiá»u lầm ÄÆ°á»£c, bèn cưá»p lá»i: âTưá»ng quân, huynh hãy yên tâm, ta rất tá»± giác.â Dứt lá»i, nà ng ôm chÄn Äá»m Äi sang phòng nhá» bên cạnh.Thẩm Ãch Äuá»i theo, má»t tay ôm chặt nà ng và o lòng. Hắn thá» há»n há»n, lo lắng há»i: âSao váºy?âVá» Lê bá»i rá»i, sao lá» ng ngá»±c hắn lại nóng thế, nhưng ngá» nguáºy mãi không thoát ra ÄÆ°á»£c, nà ng Äà nh phải giải thÃch: âTa, ta không muá»n ngưá»i khác hiá»u lầm.ââNgưá»i khác? Hiá»u lầm?â Thẩm Ãch buông nà ng ra, giá»ng Äiá»u trá» nên ảm Äạm.Vá» Lê thấp giá»ng âừâ Äáp lại.Thẩm Ãch quay vá» phÃa nà ng, nhìn nà ng tháºt sâu.Sau khi hai ngưá»i giằng co há»i lâu, Thẩm Ãch thá» dà i: âThôi, ta sang phòng bên cạnh ngá»§ váºy.ââKhông cần không cần, ta ngá»§ lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â Hắn là Äại tưá»ng quân quyá»n cao chức trá»ng, sao có thá» hạ mình ngá»§ á» phòng nhá» bên cạnh chứ.âTa! Nói! Ta! Sang! Phòng! Bên! Cạnh!â Thẩm Ãch gằn từng chữ má»t, trá» tay gà i cá»a lại.â... Ã.âVá» Lê má»t má»i Äến mức vừa nằm xuá»ng, những tình tiết mà nà ng suy nghÄ© lúc ban ngà y Äá»u tá»± Äá»ng tái hiá»n trong Äầu. Các nhân váºt biến ảo qua lại, vui cưá»i giáºn mắng, Äang mÆ¡ tá»i Liá» u công tá» gõ cá»a phòng Trương tiá»u thư, quả nhiên có ba tiếng gõ cá»a âcá»c cá»c cá»câ vang lên.Vá» Lê ngon giấc trá» mình, nhưng tiếng Äáºp cá»a lại tiếp tục vang lên. Lần nà y nà ng tá»nh giấc, hoá ra có ngưá»i gá»i nà ng dáºy tháºt.Ngưá»i tá»i cÅ©ng mặc áo trắng, mặt mà y thanh tú nhưng không quá ná»i báºt. Nà ng ấy hà nh lá» : âNô tỳ tên là Thu Ca, sau nà y nô tỳ sẽ hầu hạ phu nhân ạ.âTrong khi Thu Ca trang Äiá»m cho nà ng, Vá» Lê há»i và i câu. Hoá ra Thu Ca ÄÆ°á»£c Thẩm Ãch mang vá» từ má»t ngôi là ng á» biên thuỳ bá» tà n phá bá»i chiến tranh. Nà ng ấy không còn không ngưá»i thân nà o trên cõi Äá»i nà y nữa, nên Äã cam tâm tình nguyá»n Äi theo Thẩm Ãch. Phần lá»n hạ nhân trong phá»§ cÅ©ng có cùng cảnh ngá» vá»i nà ng ấy.Äang lúc nói chuyá»n, Thẩm Ãch Äi Äến.Khuôn mặt hắn Äã không còn vẻ u ám hôm qua mà trá» lại nét lạnh nhạt như trưá»c, hắn há»i: âNà ng má»i tá»i nhà ta, ngá»§ ngon không?âVá» Lê gáºt Äầu, há»i lại: âHuynh thì sao?ââỪm.âỪm là sao, ngon hay không ngon hả? Tuy rằng Vá» Lê ÄÆ°á»£c cưá»i há»i Äà ng hoà ng, nhưng suy cho cùng nà ng Äang nợ tiá»n ngưá»i ta, nói trắng ra, nà ng có phần Än nhá» á» Äáºu nhà ngưá»i nên sợ sẽ gây ra phiá»n toái.Thẩm Ãch nhìn nà ng qua gương, rá»i dẫn nà ng Äi kÃnh trà cho bà ná»i.Bà ná»i Thẩm còn vui hÆ¡n cả hôm tá» chức gia yến ná», tháºm chà bà cỠý tô thêm son nữa. Bà kéo lấy hai ngưá»i há»i nà y há»i kia. Nếu không phải Thẩm Ãch nói có viá»c Äá» kéo nà ng ra thì e là nà ng sẽ phải ká» chuyá»n cho bà ná»i Thẩm suá»t hai canh giá» Äến miá»ng Äắng lưỡi khô giá»ng há»t ngà y Äó.Äi qua hà nh là ng chÃn khúc, Thẩm Ãch dừng lại trưá»c má»t toà nhà nhá» có hoa Hợp Hoan bao quanh.Vá» Lê không hiá»u, bá»ng nghe hắn giải thÃch: âÄây là thư phòng cá»§a ta, ban ngà y ta Äến võ Äà i nên sẽ không Äến Äây. Ta thấy hôm qua nà ng sáng tác trong phòng, không có bà n thÃch hợp, viết á» Äây chắc hẳn có thá» dá» chá»u hÆ¡n.âVá» Lê hÆ¡i rung Äá»ng, chợt nghe Thu Ca ghé và o tai nói: âOa, tưá»ng quân rất quan tâm tá»i phu nhân Äó ạ. Tưá»ng quân không cho bất kì ai và o thư phòng nà y Äâu, Äến cả lão phu nhân và Vương phi cÅ©ng không ÄÆ°á»£c Äấy ạ.âVá» Lê má»m cưá»i, chá» coi như nà ng ấy Äang ná»nh ná»t chá»§ tá» má»i nên không Äáp. Vá» Lê theo hắn Äi và o, còn Thu Ca dừng bưá»c ngoà i cá»a.Sách ÄÆ°á»£c chất gá»n gà ng trên giá, má»t bản binh thư ÄÆ°á»£c khép há» trưá»c án và trong phòng thoang thoảng mùi Äà n hương.Vá» Lê ÄÆ°Æ¡ng nhiên mừng rỡ, dù sao viết thoải mái má»i có thá» viết ÄÆ°á»£c má»t tác phẩm hay chứ. Nà ng lia mắt nhìn xung quanh, rá»i cưá»i tá»§m tá»m nói vá»i Thẩm Ãch: âTa sẽ không Äụng chạm hay nhìn lung tung bất kì váºt gì trong phòng huynh Äâu.ââKhông sao, không sợ bá» nà ng nhìn.âThẩm Ãch lại dặn dò và i câu rá»i vá»i vã ra ngoà i.Vá» Lê cảm thấy má»i mẻ khi Thẩm Ký Bình, vá»n chẳng biết mấy chữ kia, thế mà Äã bắt Äầu Äá»c sách rá»i.Nà ng Äi tá»i bà n và ngá»i xuá»ng, vẫn không khá»i tò mò Äảo mắt nhìn xung quanh, bất chợt nà ng bá» thu hút bá»i má»t bức chân dung treo bên phải giá tá» Äà n trưá»c mắt.Vá» Lê ho khan Äá» giữ mình tá»nh táo. Nà ng vừa nói sẽ không nhìn và o bất cứ thứ gì trong thư phòng cá»§a ngưá»i ta, chẳng lẽ nà ng Äá»nh nuá»t lá»i nhanh váºy à ?Không không không, vá» trà cá»§a bức tranh nà y quá rõ rà ng, ngá»i sau bà n nên vừa ngưá»c mắt là có thá» nhìn thấy, váºy thì không phải là nhìn lén Äúng không? Nà ng nhìn má»t cách quang minh chÃnh Äại mà , không tÃnh là nuá»t lá»i!Vá» Lê cẩn tháºn ngắm kÄ© bức há»a trên tưá»ng má»t phen; trong bức hoạ là bóng lưng cá»§a má»t ngưá»i, nhưng chá» lá» ra sưá»n mặt phải và ngưá»i nà y Äang mặc má»t bá» Äá» diá» n tiá»u sinh. Khuôn mặt ấy thanh tú và tao nhã, cà ng nhìn cà ng thấy quen.Nhưng nghÄ© há»i lâu, Vá» Lê vẫn không nhá» ra ÄÆ°á»£c Äó là ai, chá» biết chắc chắn là nam sá»§ng Thẩm Ãch yêu thÃch trong lá»i Äá»n rá»i.Vá» Lê lại lắc Äầu, chưa chắc Äó là nam sá»§ng, nhìn Thẩm Ãch cao to rắn chắc thế thôi chứ biết Äâu hắn má»i là ngưá»i ÄÆ°á»£c sá»§ng thì sao. Vừa tưá»ng tượng tá»i dáng vẻ Thẩm Ãch bá» ngưá»i ta ức hiếp, tình trong như Äã mặt ngoà i còn e, khóc lóc kêu Äau, thì mặt Vá» Lê như sắp bá»c cháy. Tháºm chà nà ng vá»i và ng giÆ¡ hai tay che mặt, chạy vá» chá» ngá»i và buá»c mình phải táºp trung viết truyá»n, dẫu váºy trái tim vẫn như nai hoang Äáºp thình thá»ch không ngừng.- -------------------Lá»i tác giả:Thẩm Ãch trong tưá»ng tượng cá»§a Vá» Lê hôm nay chÃnh là ngà y mai cá»§a nà ng Äấy.