1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi.

Chương 5

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 5.Cửa động phủ.Già trẻ toàn Hổ tộc đứng tiễn đưa Đại Vương.Bạch Hổ ưỡn bụng to nhàn nhạt nói: “Được rồi, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Đại Vương, thân mình ngài nặng nề, nếu không hay là đừng đến cuộc hẹn tiệc rượu chỗ Lang Vương đi.”Bạch Hổ: “Như vậy sao được, mười mấy năm trước đã đồng ý rồi. Ta thuận đường còn muốn đi một vài nơi, không đến ba bốn năm sẽ không trở lại, các người tự bảo trọng đi.”Lão yêu Bính: “Vậy Đại Vương ngài phải chăm sóc bản thân mình cẩn thận, tuy rằng gần đây không có nôn nhiều…”Bạch Hổ không kiên nhẫn cắt ngang: “Rồi rồi đừng dong dài nữa, ta đi đây, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Haizz Đại Vương, nếu ngài thật sự sinh phải nhớ chăm sóc hổ con cho tốt ——”Bạch Hổ không đợi lão yêu nói xong đã niệm khẩu quyết, một bóng trắng bay ra khỏi Hổ Sơn.Lão yêu còn hô to trong sơn cốc: “Nó không tu đạo, nên cần phải uống sữa nha!! ——”

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 5.Cửa động phủ.Già trẻ toàn Hổ tộc đứng tiễn đưa Đại Vương.Bạch Hổ ưỡn bụng to nhàn nhạt nói: “Được rồi, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Đại Vương, thân mình ngài nặng nề, nếu không hay là đừng đến cuộc hẹn tiệc rượu chỗ Lang Vương đi.”Bạch Hổ: “Như vậy sao được, mười mấy năm trước đã đồng ý rồi. Ta thuận đường còn muốn đi một vài nơi, không đến ba bốn năm sẽ không trở lại, các người tự bảo trọng đi.”Lão yêu Bính: “Vậy Đại Vương ngài phải chăm sóc bản thân mình cẩn thận, tuy rằng gần đây không có nôn nhiều…”Bạch Hổ không kiên nhẫn cắt ngang: “Rồi rồi đừng dong dài nữa, ta đi đây, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Haizz Đại Vương, nếu ngài thật sự sinh phải nhớ chăm sóc hổ con cho tốt ——”Bạch Hổ không đợi lão yêu nói xong đã niệm khẩu quyết, một bóng trắng bay ra khỏi Hổ Sơn.Lão yêu còn hô to trong sơn cốc: “Nó không tu đạo, nên cần phải uống sữa nha!! ——”

Đại Vương Muốn Nôn Rồi, Đại Vương Động Thai Khí Rồi!Tác giả: Trái Dừa Trên MâyTruyện Đam Mỹ1. Tiên sương lượn lờ trên mặt hồ Vân Đỉnh. Đế Quân: “Yêu vật! Địa bàn của bổn quân cũng dám xông vào!” Bạch Hổ: “Chỉ muốn đến xin tiên nhân một bảo vật.” Đế Quân: “Hừ! Lá gan không nhỏ! Không biết rằng đến đây rồi sẽ không có đường về sao?” Bạch Hổ: “Thiên kiếp của ta sắp đến, dù sao cũng khó qua, nếu không tranh chấp với trời đến cuối cùng, chết cũng chẳng rõ.” Dứt lời, bóng trắng lóe lên xông thẳng xuống đáy hồ xanh đen. Đế Quân nhìn tình thế có do dự trong nháy mắt, sau đó cũng theo sát chui vào đáy hồ đấu pháp. Mặt hồ. Thiên lôi ẩn hiện, từng trận cuồng phong. Tia chớp muôn vàn khí thế làm người ta sợ hãi bổ xuống dưới nước. Bọt nước văng khắp nơi. 5.Cửa động phủ.Già trẻ toàn Hổ tộc đứng tiễn đưa Đại Vương.Bạch Hổ ưỡn bụng to nhàn nhạt nói: “Được rồi, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Đại Vương, thân mình ngài nặng nề, nếu không hay là đừng đến cuộc hẹn tiệc rượu chỗ Lang Vương đi.”Bạch Hổ: “Như vậy sao được, mười mấy năm trước đã đồng ý rồi. Ta thuận đường còn muốn đi một vài nơi, không đến ba bốn năm sẽ không trở lại, các người tự bảo trọng đi.”Lão yêu Bính: “Vậy Đại Vương ngài phải chăm sóc bản thân mình cẩn thận, tuy rằng gần đây không có nôn nhiều…”Bạch Hổ không kiên nhẫn cắt ngang: “Rồi rồi đừng dong dài nữa, ta đi đây, các ngươi trở về hết đi.”Lão yêu Bính: “Haizz Đại Vương, nếu ngài thật sự sinh phải nhớ chăm sóc hổ con cho tốt ——”Bạch Hổ không đợi lão yêu nói xong đã niệm khẩu quyết, một bóng trắng bay ra khỏi Hổ Sơn.Lão yêu còn hô to trong sơn cốc: “Nó không tu đạo, nên cần phải uống sữa nha!! ——”

Chương 5