Tác giả:

Editor: Tây An Móng tay vốn nên màu hồng, nhưng gần đây đã dần dần chuyển thành màu trắng, hẳn là  độc hoạt  trong người tôi đang phát tác. Thật ra với tôi không đáng kể, nhưng sợ Chung Trần thấy sẽ nghi ngờ, đành phải sơn móng tay thành màu đỏ đậm, rực rỡ rực rỡ, giống như mẫu đơn đỏ máu nở trên từng đầu ngón tay. Kỳ thực còn lâu mới lãng mạn đến thế. Nhưng rốt cuộc tôi rảnh rỗi chẳng có chuyện gì làm, bèn ngồi phơi nắng phơi đến độ cảm khái thật nhiều. Trụy Nhi bưng canh bổ đến, đặt lên chiếc bàn bên cạnh, nói: “Hoàng hậu nương nương, dạo này người thân thể hư nhược, phải bồi bổ thêm mới được.” Đoạn, cô bé nói: “ Đây là hoàng thượng phái người chuẩn bị.” Trụy Nhi ở cạnh tôi chẳng qua mới ba bốn năm, có lẽ cảm thấy tôi sẽ vì chuyện này mà vui mừng khôn xiết, nhưng cô bé thực sự không hiểu rõ Chung Trần rồi. Nói thẳng ra thì, Chung Trần trước giờ chẳng quan tâm đến thế, từ nhỏ chàng sống trong ánh đao bóng kiếm sóng cả mãnh liệt, những chuyện chàng làm, và những chuyện chàng nghĩ,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...