Người đẹp à, em là ai vậy? Đường Minh Hề dán chặt mắt vào gương chừng khoảng hơn 5 phút, sau khi xác định người đẹp trong gương chính là mình thì lại nhịn không được mà tự hỏi thêm lần nữa: Người đẹp à, rốt cuộc thì em là ai vậy? “Nhị thiếu……” Dì Vương dè dặt lên tiếng gọi cậu, kéo cậu ra khỏi trạng thái hỗn loạn. Vẻ mặt của cậu trông như kiểu không còn nuối tiếc gì đối với cuộc sống này nữa vậy, rưng rưng mắt rồi cúi đầu nhìn ngắm cái thân thể trắng nõn, tinh tế của mình, nhớ thương 6 khối cơ bụng đã biến mất một cách thần kỳ. Rồi cậu lại ngẩng đầu lên nhìn ngắm căn phòng xa lạ này, đèn treo tường đầy tinh xảo, hoa mĩ, tấm thảm thủ công được làm từ len. Cả căn phòng toát lên một mùi “tiền” nồng đậm, phảng phất còn có cả hơi thở lười biếng của vị chủ nhân căn phòng này. Bên ngoài cửa sổ, tuyết đang bay đầy trời —— rõ ràng tối hôm qua cậu vẫn đang sống trong một mùa hè nóng nực. Chắc là đang nằm mơ nhỉ? Tất cả những điều này chỉ là mơ thôi? Dì Vương nghĩ rằng có lẽ Đường Minh Hề vẫn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...