Lộ Trạch nghiêng người nằm trên giường ký túc xá, đặt một chân lên lan can bên giường, tư thế thật sự rất khó coi. Không quá vài phút, tay cầm điện thoại của cậu và cả hai mắt đã rũ xuống cùng lúc, Tôn Trác Vũ đi ngang qua rút điện thoại đặt sang một bên, “Thấy vừa mới dậy mà? Sao lại ngủ tiếp rồi?” Lộ Trạch mở mắt, hai tay xoa mặt, “Tối qua ngủ không ngon…” Tôn Trác Vũ thở dài, “Đừng nói với tao là mày lại cãi nhau với Hàn Tĩnh nữa nha.” Lộ Trạch “Ừ”một tiếng, thay đổi tư thế nhét mặt vào gối. Tôn Trác Vũ chép miệng, “Sao tao lại cảm thấy tụi mày dạo gần đây hay cãi nhau? Có gì hay mà cãi hoài vậy.” Lộ Trạch nói giọng buồn bực, “Tao cũng không biết, chưa nói được hai câu đã cãi nhau rồi.” “Vậy hôm nay mày không đi hẹn hò nữa à?” “Ừm.” Tôn Trác Vũ lại thở dài, “Hay là mày chủ động đi tìm cô ấy đi. Con gái mà, đều phải cần thể diện. Mày đi tìm thì cô ấy sẽ không giận nữa đâu, cái này mày dạy tao mà.” Lúc đầu Lộ Trạch không có biểu hiện gì, vài giây sau lại ngẩng đầu nhìn, “Sao mày nói…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...