Tác giả:

CHƯƠNG 1: TÌNH YÊU HAY CHẤP NIỆM​Năm cuối của cao trung A. Trong trường có một lời đồn rằng, bên cạnh Cố thiếu gia lúc nào cũng có một cô gái béo luôn cố chấp dính lấy cậu. Thực ra cô gái béo Kha Nguyệt là thanh mai trúc mã của Cố Minh Triệt, việc Kha Nguyệt có chấp niệm với Cố Minh Triệt đã bắt đầu từ lúc 3 tuổi. Câu chuyện là thế này… Hai nhà Cố và Kha là hàng xóm từ bé, bố Cố và bố Kha thời thanh niên cùng nhau lập nghiệp, có được sự nghiệp như ngày hôm nay hai ông bố đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn và thế là hôn ước của Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt được lập ra khi cả hai còn đang trong bụng mẹ Vậy nên từ lúc đi mầm non đến lúc lên cao trung hai anh chị Cố và Nguyệt luôn được sắp xếp học chung chỗ Còn có lời đồn, Kha Nguyệt là vị hôn phu không được Cố thiếu chấp nhận. Nhưng Kha Nguyệt từ lúc nhận thức được cho đến giờ vẫn luôn coi Minh Triệt là ông chồng nhỏ của mình Người bạn thân Tống Đan Đan cũng đã từng hỏi : “Nguyệt Nguyệt, cậu không thấy mất mặt sao ? Cả ngày bám dính…

Chương 64: “Tiểu Nguyệt, trí nhớ của em thật không tốt”

Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với AnhTác giả: Cố Minh TriệtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCHƯƠNG 1: TÌNH YÊU HAY CHẤP NIỆM​Năm cuối của cao trung A. Trong trường có một lời đồn rằng, bên cạnh Cố thiếu gia lúc nào cũng có một cô gái béo luôn cố chấp dính lấy cậu. Thực ra cô gái béo Kha Nguyệt là thanh mai trúc mã của Cố Minh Triệt, việc Kha Nguyệt có chấp niệm với Cố Minh Triệt đã bắt đầu từ lúc 3 tuổi. Câu chuyện là thế này… Hai nhà Cố và Kha là hàng xóm từ bé, bố Cố và bố Kha thời thanh niên cùng nhau lập nghiệp, có được sự nghiệp như ngày hôm nay hai ông bố đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn và thế là hôn ước của Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt được lập ra khi cả hai còn đang trong bụng mẹ Vậy nên từ lúc đi mầm non đến lúc lên cao trung hai anh chị Cố và Nguyệt luôn được sắp xếp học chung chỗ Còn có lời đồn, Kha Nguyệt là vị hôn phu không được Cố thiếu chấp nhận. Nhưng Kha Nguyệt từ lúc nhận thức được cho đến giờ vẫn luôn coi Minh Triệt là ông chồng nhỏ của mình Người bạn thân Tống Đan Đan cũng đã từng hỏi : “Nguyệt Nguyệt, cậu không thấy mất mặt sao ? Cả ngày bám dính… Kha Nguyệt đứng bên cạnh co người, Lục Niên thanh tao lịch sự ngồi xuống ghế, cử chỉ ung dung cao nhã, không hề có vẻ khách sáo mất tự nhiên của vị khách, cô lại càng giống như tu hú chiếm tổ chim của khách.Kha Nguyệt đứng bên trái Lục Niên, ánh mắt nhìn xuống, có thể được lồng ngực trắng nõn qua cổ mở của áo sơ mi, gương mặt đỏ lên, Kha Nguyệt vội vàng dời đi sự chú ý.“Để em.. em lấy nước cho anh.”Lục Niên nhìn theo bóng lưng hoảng hốt của Kha Nguyệt, nụ cười trên mặt càng đậm, đôi mắt hiện sự rung động ngay cả anh cũng không phát hiện.Khi Kha Nguyệt bưng ly trà quay về, trong phòng đã không còn thấy Lục Niên, đi đâu rồi?Kha Nguyệt đi tới gần hơn mới thấy người đàn ông đó nằm trên ghế nhắm mắt ngủ say. Chắc anh rất mệt.VietWriter.vnĐặt ly trà xuống, cầm chăn để trên giường bước tới bên sô pha, cúi người đắp lên cho anh, dưới ánh đèn cộng thêm khoảng cách gần như vậy, Kha Nguyệt suy nghĩ muốn nhìn Lục Niên, niềm mong muốn hóa thành hành động.Ngũ quan gần như hoàn mỹ, da thịt trắng bóng loáng sạch sẽ, lông mi dày đen thon dài, hơi cong lên, sống mũi anh tuấn, môi cũng rất đẹp, còn có màu xanh nhạt của râu.Trước đây khi học văn, bạn học khác cũng viết “Thích sờ râu của cha”, nhưng bố Kha chưa bao giờ để râu nha, cho nên đối với râu của đàn ông cô hơi hứngthú.Khi thần không biết quỷ không hay thì cô đã xoa nhẹ môi anh, cảm giác ấm áp xẹt qua khiến cô sợ hãi rụt tay về, nắm tay lại, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.Bên trong nhà vệ sinh tiếng nước ào ào, như che dấu cảm xúc của ai đó.Người đàn ông nằm trên ghế ngủ say, lông mi run lên, đôi môi tạo thành độ cong.Trong giấc mộng, Kha Nguyệt cảm giác như bị ai đó giám sát, ống kính kia cứ hướng vào làm cô không tự nhiên, cảm giác buồn ngủ dần dần tan đi.Từ từ kéo mi mắt lên, xoay người, đầu chôn trong gối nhìn thấy trời sáng và cũng khiến ánh mắt cô thấy đôi mắt thâm thúy và nhu hòa.Thì ra không phải nằm mơ, có người nhìn chằm chằm cô!! Kinh hoàng đánh tới, vẻ mặt Kha Nguyệt căng thẳng, cảnh giác ngồi dậy, dùng chăn che kín cơ thể, đemmình bao phủ thật kín như sợ bị người xa lạ trong phòng nhìn thấy gì đó.“Tiểu Nguyệt, trí nhớ của em thật không tốt”Một giọng nói bất đắc dĩ vang lên, Kha Nguyệt mới nhận ra người xa lạ này chính là Lục Niên, anh ngồi trên sô pha, nhíu mày, nhìn vẻ xấu hổ của cô.Kha Nguyệt hơi lúng túng, cô quên mất tối qua Lục Niên ngủ trong phòng cô, chữ “ngủ” này khiến mặt cô nhuộm đỏ, hai người là cô nam quả nữ, thế nhưng lại ở chung phòng cả đêm.Lục Niên quả thật cả đêm nằm trên ghế, ngay cả đến bên giường cũng không chạm vào khiến Kha Nguyệt hơi ngơ ngẩn, là cô không đủ quyến rũ? Hay là vì Lục Niên anh thật sự là chính nhân quân tử trong truyền thuyết, Liễu Hạ Huệ?Sáng sớm ánh nắng chiếu xuống sàn, hai con người im lặng ngồi đối diện nhau, sự trầm mặc khiến không khí xung quanh tạo nên sức ép.“Em đi đánh răng rửa mặt.”Hất chăn qua, Kha Nguyệt ngượng ngùng từ trên giường bò dậy, vội vàng chạy thẳng vào phòng vệ sinh, phanh một tiếng cửa đóng lại.Lục Niên cười nhạt nhướng lông mày, đứng dậy đi đến trước bàn, đầu mắt sâu thẳm đảo qua đống văn kiện đặt bừa bãi trên đó. Ngón tay thon dài đang tính dọn dẹp nó thì cửa phòng vệ sinh mở ra, Kha Nguyệt đã thay xong quần áo, mặc đồ bộ đứng ở cửa.“Sao vậy?”

Kha Nguyệt đứng bên cạnh co người, Lục Niên thanh tao lịch sự ngồi xuống ghế, cử chỉ ung dung cao nhã, không hề có vẻ khách sáo mất tự nhiên của vị khách, cô lại càng giống như tu hú chiếm tổ chim của khách.

Kha Nguyệt đứng bên trái Lục Niên, ánh mắt nhìn xuống, có thể được lồng ngực trắng nõn qua cổ mở của áo sơ mi, gương mặt đỏ lên, Kha Nguyệt vội vàng dời đi sự chú ý.

“Để em.. em lấy nước cho anh.”

Lục Niên nhìn theo bóng lưng hoảng hốt của Kha Nguyệt, nụ cười trên mặt càng đậm, đôi mắt hiện sự rung động ngay cả anh cũng không phát hiện.

Khi Kha Nguyệt bưng ly trà quay về, trong phòng đã không còn thấy Lục Niên, đi đâu rồi?

Kha Nguyệt đi tới gần hơn mới thấy người đàn ông đó nằm trên ghế nhắm mắt ngủ say. Chắc anh rất mệt.

VietWriter.vn

Đặt ly trà xuống, cầm chăn để trên giường bước tới bên sô pha, cúi người đắp lên cho anh, dưới ánh đèn cộng thêm khoảng cách gần như vậy, Kha Nguyệt suy nghĩ muốn nhìn Lục Niên, niềm mong muốn hóa thành hành động.

Ngũ quan gần như hoàn mỹ, da thịt trắng bóng loáng sạch sẽ, lông mi dày đen thon dài, hơi cong lên, sống mũi anh tuấn, môi cũng rất đẹp, còn có màu xanh nhạt của râu.

Trước đây khi học văn, bạn học khác cũng viết “Thích sờ râu của cha”, nhưng bố Kha chưa bao giờ để râu nha, cho nên đối với râu của đàn ông cô hơi hứng

thú.

Khi thần không biết quỷ không hay thì cô đã xoa nhẹ môi anh, cảm giác ấm áp xẹt qua khiến cô sợ hãi rụt tay về, nắm tay lại, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.

Bên trong nhà vệ sinh tiếng nước ào ào, như che dấu cảm xúc của ai đó.

Người đàn ông nằm trên ghế ngủ say, lông mi run lên, đôi môi tạo thành độ cong.

Trong giấc mộng, Kha Nguyệt cảm giác như bị ai đó giám sát, ống kính kia cứ hướng vào làm cô không tự nhiên, cảm giác buồn ngủ dần dần tan đi.

Từ từ kéo mi mắt lên, xoay người, đầu chôn trong gối nhìn thấy trời sáng và cũng khiến ánh mắt cô thấy đôi mắt thâm thúy và nhu hòa.

Thì ra không phải nằm mơ, có người nhìn chằm chằm cô!! Kinh hoàng đánh tới, vẻ mặt Kha Nguyệt căng thẳng, cảnh giác ngồi dậy, dùng chăn che kín cơ thể, đem

mình bao phủ thật kín như sợ bị người xa lạ trong phòng nhìn thấy gì đó.

“Tiểu Nguyệt, trí nhớ của em thật không tốt”

Một giọng nói bất đắc dĩ vang lên, Kha Nguyệt mới nhận ra người xa lạ này chính là Lục Niên, anh ngồi trên sô pha, nhíu mày, nhìn vẻ xấu hổ của cô.

Kha Nguyệt hơi lúng túng, cô quên mất tối qua Lục Niên ngủ trong phòng cô, chữ “ngủ” này khiến mặt cô nhuộm đỏ, hai người là cô nam quả nữ, thế nhưng lại ở chung phòng cả đêm.

Lục Niên quả thật cả đêm nằm trên ghế, ngay cả đến bên giường cũng không chạm vào khiến Kha Nguyệt hơi ngơ ngẩn, là cô không đủ quyến rũ? Hay là vì Lục Niên anh thật sự là chính nhân quân tử trong truyền thuyết, Liễu Hạ Huệ?

Sáng sớm ánh nắng chiếu xuống sàn, hai con người im lặng ngồi đối diện nhau, sự trầm mặc khiến không khí xung quanh tạo nên sức ép.

“Em đi đánh răng rửa mặt.”

Hất chăn qua, Kha Nguyệt ngượng ngùng từ trên giường bò dậy, vội vàng chạy thẳng vào phòng vệ sinh, phanh một tiếng cửa đóng lại.

Lục Niên cười nhạt nhướng lông mày, đứng dậy đi đến trước bàn, đầu mắt sâu thẳm đảo qua đống văn kiện đặt bừa bãi trên đó. Ngón tay thon dài đang tính dọn dẹp nó thì cửa phòng vệ sinh mở ra, Kha Nguyệt đã thay xong quần áo, mặc đồ bộ đứng ở cửa.

“Sao vậy?”

Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với AnhTác giả: Cố Minh TriệtTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCHƯƠNG 1: TÌNH YÊU HAY CHẤP NIỆM​Năm cuối của cao trung A. Trong trường có một lời đồn rằng, bên cạnh Cố thiếu gia lúc nào cũng có một cô gái béo luôn cố chấp dính lấy cậu. Thực ra cô gái béo Kha Nguyệt là thanh mai trúc mã của Cố Minh Triệt, việc Kha Nguyệt có chấp niệm với Cố Minh Triệt đã bắt đầu từ lúc 3 tuổi. Câu chuyện là thế này… Hai nhà Cố và Kha là hàng xóm từ bé, bố Cố và bố Kha thời thanh niên cùng nhau lập nghiệp, có được sự nghiệp như ngày hôm nay hai ông bố đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn và thế là hôn ước của Kha Nguyệt và Cố Minh Triệt được lập ra khi cả hai còn đang trong bụng mẹ Vậy nên từ lúc đi mầm non đến lúc lên cao trung hai anh chị Cố và Nguyệt luôn được sắp xếp học chung chỗ Còn có lời đồn, Kha Nguyệt là vị hôn phu không được Cố thiếu chấp nhận. Nhưng Kha Nguyệt từ lúc nhận thức được cho đến giờ vẫn luôn coi Minh Triệt là ông chồng nhỏ của mình Người bạn thân Tống Đan Đan cũng đã từng hỏi : “Nguyệt Nguyệt, cậu không thấy mất mặt sao ? Cả ngày bám dính… Kha Nguyệt đứng bên cạnh co người, Lục Niên thanh tao lịch sự ngồi xuống ghế, cử chỉ ung dung cao nhã, không hề có vẻ khách sáo mất tự nhiên của vị khách, cô lại càng giống như tu hú chiếm tổ chim của khách.Kha Nguyệt đứng bên trái Lục Niên, ánh mắt nhìn xuống, có thể được lồng ngực trắng nõn qua cổ mở của áo sơ mi, gương mặt đỏ lên, Kha Nguyệt vội vàng dời đi sự chú ý.“Để em.. em lấy nước cho anh.”Lục Niên nhìn theo bóng lưng hoảng hốt của Kha Nguyệt, nụ cười trên mặt càng đậm, đôi mắt hiện sự rung động ngay cả anh cũng không phát hiện.Khi Kha Nguyệt bưng ly trà quay về, trong phòng đã không còn thấy Lục Niên, đi đâu rồi?Kha Nguyệt đi tới gần hơn mới thấy người đàn ông đó nằm trên ghế nhắm mắt ngủ say. Chắc anh rất mệt.VietWriter.vnĐặt ly trà xuống, cầm chăn để trên giường bước tới bên sô pha, cúi người đắp lên cho anh, dưới ánh đèn cộng thêm khoảng cách gần như vậy, Kha Nguyệt suy nghĩ muốn nhìn Lục Niên, niềm mong muốn hóa thành hành động.Ngũ quan gần như hoàn mỹ, da thịt trắng bóng loáng sạch sẽ, lông mi dày đen thon dài, hơi cong lên, sống mũi anh tuấn, môi cũng rất đẹp, còn có màu xanh nhạt của râu.Trước đây khi học văn, bạn học khác cũng viết “Thích sờ râu của cha”, nhưng bố Kha chưa bao giờ để râu nha, cho nên đối với râu của đàn ông cô hơi hứngthú.Khi thần không biết quỷ không hay thì cô đã xoa nhẹ môi anh, cảm giác ấm áp xẹt qua khiến cô sợ hãi rụt tay về, nắm tay lại, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.Bên trong nhà vệ sinh tiếng nước ào ào, như che dấu cảm xúc của ai đó.Người đàn ông nằm trên ghế ngủ say, lông mi run lên, đôi môi tạo thành độ cong.Trong giấc mộng, Kha Nguyệt cảm giác như bị ai đó giám sát, ống kính kia cứ hướng vào làm cô không tự nhiên, cảm giác buồn ngủ dần dần tan đi.Từ từ kéo mi mắt lên, xoay người, đầu chôn trong gối nhìn thấy trời sáng và cũng khiến ánh mắt cô thấy đôi mắt thâm thúy và nhu hòa.Thì ra không phải nằm mơ, có người nhìn chằm chằm cô!! Kinh hoàng đánh tới, vẻ mặt Kha Nguyệt căng thẳng, cảnh giác ngồi dậy, dùng chăn che kín cơ thể, đemmình bao phủ thật kín như sợ bị người xa lạ trong phòng nhìn thấy gì đó.“Tiểu Nguyệt, trí nhớ của em thật không tốt”Một giọng nói bất đắc dĩ vang lên, Kha Nguyệt mới nhận ra người xa lạ này chính là Lục Niên, anh ngồi trên sô pha, nhíu mày, nhìn vẻ xấu hổ của cô.Kha Nguyệt hơi lúng túng, cô quên mất tối qua Lục Niên ngủ trong phòng cô, chữ “ngủ” này khiến mặt cô nhuộm đỏ, hai người là cô nam quả nữ, thế nhưng lại ở chung phòng cả đêm.Lục Niên quả thật cả đêm nằm trên ghế, ngay cả đến bên giường cũng không chạm vào khiến Kha Nguyệt hơi ngơ ngẩn, là cô không đủ quyến rũ? Hay là vì Lục Niên anh thật sự là chính nhân quân tử trong truyền thuyết, Liễu Hạ Huệ?Sáng sớm ánh nắng chiếu xuống sàn, hai con người im lặng ngồi đối diện nhau, sự trầm mặc khiến không khí xung quanh tạo nên sức ép.“Em đi đánh răng rửa mặt.”Hất chăn qua, Kha Nguyệt ngượng ngùng từ trên giường bò dậy, vội vàng chạy thẳng vào phòng vệ sinh, phanh một tiếng cửa đóng lại.Lục Niên cười nhạt nhướng lông mày, đứng dậy đi đến trước bàn, đầu mắt sâu thẳm đảo qua đống văn kiện đặt bừa bãi trên đó. Ngón tay thon dài đang tính dọn dẹp nó thì cửa phòng vệ sinh mở ra, Kha Nguyệt đã thay xong quần áo, mặc đồ bộ đứng ở cửa.“Sao vậy?”

Chương 64: “Tiểu Nguyệt, trí nhớ của em thật không tốt”