Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 136: Đừng đắc ý
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mũi tên của Giang Siêu thế mà lại không hề nhúc nhích. Còn mũi tên của Hoàng Bá Long lại văng ra khỏi bình vì va chạm với mũi tên của Giang Siêu.Xung quanh lập tức yên lặng, mọi người ngạc nhiên mà nhìn chuyện vừa xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, ai cũng cho răng mình nhìn lầm rồi.Đáng lẽ là mũi tên của Giang Siêu bị bắn ra ngoài mới đúng. Sao lại là mũi tên của Hoàng Bá Long bị bản ra ngoài? Sao có thể chứ? Rợn người thật đấy!Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên, không thể tin nổi đây là sự thật.Dưới tình huống Giang Siêu bắt đầu trước, ngay trong mũi tên đầu tiên, gã thế mà lại thua.Có điều, khi hồi hồn lại, trong mắt gã hiện lên vẻ âm độc. Tuy rằng gã thua ở mũi tên đầu tiên, nhưng mà hiện giờ còn chưa phân thắng thua.Rốt cuộc thì đến mũi tên thứ hai, Giang Siêu có thể sẽ tự ném văng mũi tên của mình, xui xẻo thì cả hai mũi tên đều sẽ rơi ra ngoài bình. Dù thế nào thì gã cũng là người ném mũi tên cuối cùng, chắc chắn là sẽ thắng.Nghĩ thông suốt điểm này, gã không còn quan tâm đến mũi tên đầu tiên nữa.Gã cười lạnh nói với Giang Siêu: “Đừng đắc ý, còn hai mũi tên nữa, hiện giờ đến lượt ngươi.”Nghe vậy, Giang Siêu nghiền ngẫm mà nhìn gã một cái, rồi giơ tay ném ra một mũi tên.Thấy cảnh này, mọi người đều căng thẳng nhìn, ai cũng cảm thấy mũi tên thứ hai của Giang Siêu sẽ ném văng mũi tên thứ nhất của chính Giang Siêu.Ngay lúc mọi người có suy nghĩ như vậy, mũi tên của Giang Siêu lại vững vàng mà rơi vào trong bình, cùng với mũi tên thứ nhất tạo thành hình một góc, kết quả là miệng bình bị hai mũi tên chặn lại.Hai mũi tên của Giang Siêu cứ như vậy mà đứng vững trong bình, không hề nhúc nhích chút nào.Mọi người ngạc nhiên nhìn mọi thứ đang diễn ra, tất cả đều cho răng mình nhìn lầm rồi, không thể tin nổi vào mắt mình.Lục Minh và Trình Hâm suýt chút nữa căn đầu lưỡi mình. Bọn họ khó tin với thủ đoạn của Giang Siêu.Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên. Kết quả này khác với dự đoán của gã. Gã vốn đang rất tự tin lập tức trở nên có chút luống cuống.Nhìn hai mũi tên trên miệng bình, trong mắt gã hiện lên vẻ tàn nhẫn. Tuy răng miệng bình đã bị Giang Siêu chặn lại với một góc độ hoàn mỹ, nhưng lại khiến cho mũi tên thứ hai của gã dễ dàng ném văng hai mũi tên trước đó của Giang Siêu ra ngoài.Gã cực kì có lòng tin răng mình sẽ ném văng hai mũi tên của Giang Siêu ra ngoài.Dù sao thì gã vẫn còn một mũi tên cuối cùng. Kể cả khi mũi tên thứ hai này không trúng, thì gã vẫn còn một mũi têncuối cùng để thắng.Không đến mũi tên cuối cùng, không ai nói trước được thắng thua.Nghĩ đến đây, gã giơ mũi tên lên ném về phía miệng bình, tốc độ vừa nhanh vừa chính xác.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mũi tên của Giang Siêu thế mà lại không hề nhúc nhích. Còn mũi tên của Hoàng Bá Long lại văng ra khỏi bình vì va chạm với mũi tên của Giang Siêu.Xung quanh lập tức yên lặng, mọi người ngạc nhiên mà nhìn chuyện vừa xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, ai cũng cho răng mình nhìn lầm rồi.Đáng lẽ là mũi tên của Giang Siêu bị bắn ra ngoài mới đúng. Sao lại là mũi tên của Hoàng Bá Long bị bản ra ngoài? Sao có thể chứ? Rợn người thật đấy!Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên, không thể tin nổi đây là sự thật.Dưới tình huống Giang Siêu bắt đầu trước, ngay trong mũi tên đầu tiên, gã thế mà lại thua.Có điều, khi hồi hồn lại, trong mắt gã hiện lên vẻ âm độc. Tuy rằng gã thua ở mũi tên đầu tiên, nhưng mà hiện giờ còn chưa phân thắng thua.Rốt cuộc thì đến mũi tên thứ hai, Giang Siêu có thể sẽ tự ném văng mũi tên của mình, xui xẻo thì cả hai mũi tên đều sẽ rơi ra ngoài bình. Dù thế nào thì gã cũng là người ném mũi tên cuối cùng, chắc chắn là sẽ thắng.Nghĩ thông suốt điểm này, gã không còn quan tâm đến mũi tên đầu tiên nữa.Gã cười lạnh nói với Giang Siêu: “Đừng đắc ý, còn hai mũi tên nữa, hiện giờ đến lượt ngươi.”Nghe vậy, Giang Siêu nghiền ngẫm mà nhìn gã một cái, rồi giơ tay ném ra một mũi tên.Thấy cảnh này, mọi người đều căng thẳng nhìn, ai cũng cảm thấy mũi tên thứ hai của Giang Siêu sẽ ném văng mũi tên thứ nhất của chính Giang Siêu.Ngay lúc mọi người có suy nghĩ như vậy, mũi tên của Giang Siêu lại vững vàng mà rơi vào trong bình, cùng với mũi tên thứ nhất tạo thành hình một góc, kết quả là miệng bình bị hai mũi tên chặn lại.Hai mũi tên của Giang Siêu cứ như vậy mà đứng vững trong bình, không hề nhúc nhích chút nào.Mọi người ngạc nhiên nhìn mọi thứ đang diễn ra, tất cả đều cho răng mình nhìn lầm rồi, không thể tin nổi vào mắt mình.Lục Minh và Trình Hâm suýt chút nữa căn đầu lưỡi mình. Bọn họ khó tin với thủ đoạn của Giang Siêu.Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên. Kết quả này khác với dự đoán của gã. Gã vốn đang rất tự tin lập tức trở nên có chút luống cuống.Nhìn hai mũi tên trên miệng bình, trong mắt gã hiện lên vẻ tàn nhẫn. Tuy răng miệng bình đã bị Giang Siêu chặn lại với một góc độ hoàn mỹ, nhưng lại khiến cho mũi tên thứ hai của gã dễ dàng ném văng hai mũi tên trước đó của Giang Siêu ra ngoài.Gã cực kì có lòng tin răng mình sẽ ném văng hai mũi tên của Giang Siêu ra ngoài.Dù sao thì gã vẫn còn một mũi tên cuối cùng. Kể cả khi mũi tên thứ hai này không trúng, thì gã vẫn còn một mũi têncuối cùng để thắng.Không đến mũi tên cuối cùng, không ai nói trước được thắng thua.Nghĩ đến đây, gã giơ mũi tên lên ném về phía miệng bình, tốc độ vừa nhanh vừa chính xác.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mũi tên của Giang Siêu thế mà lại không hề nhúc nhích. Còn mũi tên của Hoàng Bá Long lại văng ra khỏi bình vì va chạm với mũi tên của Giang Siêu.Xung quanh lập tức yên lặng, mọi người ngạc nhiên mà nhìn chuyện vừa xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, ai cũng cho răng mình nhìn lầm rồi.Đáng lẽ là mũi tên của Giang Siêu bị bắn ra ngoài mới đúng. Sao lại là mũi tên của Hoàng Bá Long bị bản ra ngoài? Sao có thể chứ? Rợn người thật đấy!Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên, không thể tin nổi đây là sự thật.Dưới tình huống Giang Siêu bắt đầu trước, ngay trong mũi tên đầu tiên, gã thế mà lại thua.Có điều, khi hồi hồn lại, trong mắt gã hiện lên vẻ âm độc. Tuy rằng gã thua ở mũi tên đầu tiên, nhưng mà hiện giờ còn chưa phân thắng thua.Rốt cuộc thì đến mũi tên thứ hai, Giang Siêu có thể sẽ tự ném văng mũi tên của mình, xui xẻo thì cả hai mũi tên đều sẽ rơi ra ngoài bình. Dù thế nào thì gã cũng là người ném mũi tên cuối cùng, chắc chắn là sẽ thắng.Nghĩ thông suốt điểm này, gã không còn quan tâm đến mũi tên đầu tiên nữa.Gã cười lạnh nói với Giang Siêu: “Đừng đắc ý, còn hai mũi tên nữa, hiện giờ đến lượt ngươi.”Nghe vậy, Giang Siêu nghiền ngẫm mà nhìn gã một cái, rồi giơ tay ném ra một mũi tên.Thấy cảnh này, mọi người đều căng thẳng nhìn, ai cũng cảm thấy mũi tên thứ hai của Giang Siêu sẽ ném văng mũi tên thứ nhất của chính Giang Siêu.Ngay lúc mọi người có suy nghĩ như vậy, mũi tên của Giang Siêu lại vững vàng mà rơi vào trong bình, cùng với mũi tên thứ nhất tạo thành hình một góc, kết quả là miệng bình bị hai mũi tên chặn lại.Hai mũi tên của Giang Siêu cứ như vậy mà đứng vững trong bình, không hề nhúc nhích chút nào.Mọi người ngạc nhiên nhìn mọi thứ đang diễn ra, tất cả đều cho răng mình nhìn lầm rồi, không thể tin nổi vào mắt mình.Lục Minh và Trình Hâm suýt chút nữa căn đầu lưỡi mình. Bọn họ khó tin với thủ đoạn của Giang Siêu.Hoàng Bá Long cũng rất ngạc nhiên. Kết quả này khác với dự đoán của gã. Gã vốn đang rất tự tin lập tức trở nên có chút luống cuống.Nhìn hai mũi tên trên miệng bình, trong mắt gã hiện lên vẻ tàn nhẫn. Tuy răng miệng bình đã bị Giang Siêu chặn lại với một góc độ hoàn mỹ, nhưng lại khiến cho mũi tên thứ hai của gã dễ dàng ném văng hai mũi tên trước đó của Giang Siêu ra ngoài.Gã cực kì có lòng tin răng mình sẽ ném văng hai mũi tên của Giang Siêu ra ngoài.Dù sao thì gã vẫn còn một mũi tên cuối cùng. Kể cả khi mũi tên thứ hai này không trúng, thì gã vẫn còn một mũi têncuối cùng để thắng.Không đến mũi tên cuối cùng, không ai nói trước được thắng thua.Nghĩ đến đây, gã giơ mũi tên lên ném về phía miệng bình, tốc độ vừa nhanh vừa chính xác.