Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 176: Ngại quá
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Hầu Đào hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.Thăng nhãi này thế mà lại muốn chơi xấu! Thấy cảnh này, mọi người đều lộ vẻ mặt khinh thường.Trừng phạt vốn chỉ là lời nói suông. Nếu Hầu Đào không muốn thì không ai làm gì được hản ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ta chơi xấu.Lúc mọi người đang cho rằng Hầu Đào sẽ không phải nhận bất cứ trừng phạt nào, cứ vô sỉ bỏ đi, thì một chiếc ghế đột nhiên bay ra.Rầm! Chiếc ghế đâm mạnh vào đùi Hầu Đào, khiến hẳn ta ngã lăn xuống đất.Hầu Đào hét thảm thiết một tiếng, đau đến mức một lúc lâu không ngồi dậy được. Hắn ta giận dữ quay đầu nhìn về phía Giang Siêu, mở miệng mắng: “Ngươi dám đánh bổn thiếu! Ngươi muốn chết hả...”Có điều, hắn ta vừa mới mắng được một vài câu là bị một chiếc nghiên mực nện trúng miệng, không chỉ có mực nước bản vô miệng, mà miệng còn bị nện trúng chảy máu.“Ngại quá, ta trượt tay... trúng ngươi rồi hả, ngươi cũng xui xẻo quá đi...” Giang Siêu lạnh lùng nhìn Hầu Đào, từ từ đi tới.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhéLời nói của hắn khiến mọi người đều ngạc nhiên. Ai cũng chấn động mà nhìn về phía hắn. Bọn họ không thể tin nổi là thăng nhãi này lại có thể ngụy biện hay như thế.Rõ ràng là hẳn nhằm trúng mục tiêu rồi mới ném. Sao lại nói thành trượt tay rồi? Trượt tay trượt chính xác vậy hả? Còn chính xác hai lần nữa chứ!“Ngươi...” Hầu Đào mở miệng định mắng Giang Siêu.Cơn giận dữ trong lòng hắn ta đã lên tới mức cao nhất. Hắn ta cũng nghĩ như những người xung quanh, ngươi trượt tay cái con khỉ, rõ ràng là cố ý mà.Có điều, hẳn ta còn chưa nói ra lời, Giang Siêu đã đi lên túm cổ áo hẳn ta. Một người nặng hơn một trăm cân thế mà lại bị Giang Siêu dùng một tay túm dậy.Khi Hầu Đào còn chưa kịp thốt lời măng ra ngoài, Giang Siêu đã tát lên mặt hắn ta băng một tay khác.Bốp! Trên mặt Hầu Đào bị ăn một cái tát mạnh, cơn đau dữ dội khiến hắn ta trợn to đôi mắt.Mọi người rất ngạc nhiên. Ai cũng không ngờ thằng nhãi này lại bạo lực như vậy, đi lên là đánh, mà đánh còn rất thuận tay nữa.“Còn nhớ lời ta nói không?” Lần này Giang Siêu không nói bằng tay nữa, mà chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hầu Đào rồi hỏi.Hầu Đào rất ngạc nhiên, cả buổi không hiểu ý trong lời Giang Siêu. Ngươi nói cái gì? Mẹ nó ngươi nói nhiều lắm, ta biết ngươi muốn hỏi lời nào?Hản ta nhăn nhó cả mặt, trong lòng ấm ức lại giận dữ. Nhưng mà hẳn ta lại không dám nói, hắn ta sợ mình vừa nói là Giang Siêu sẽ tát qua.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Hầu Đào hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.Thăng nhãi này thế mà lại muốn chơi xấu! Thấy cảnh này, mọi người đều lộ vẻ mặt khinh thường.Trừng phạt vốn chỉ là lời nói suông. Nếu Hầu Đào không muốn thì không ai làm gì được hản ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ta chơi xấu.Lúc mọi người đang cho rằng Hầu Đào sẽ không phải nhận bất cứ trừng phạt nào, cứ vô sỉ bỏ đi, thì một chiếc ghế đột nhiên bay ra.Rầm! Chiếc ghế đâm mạnh vào đùi Hầu Đào, khiến hẳn ta ngã lăn xuống đất.Hầu Đào hét thảm thiết một tiếng, đau đến mức một lúc lâu không ngồi dậy được. Hắn ta giận dữ quay đầu nhìn về phía Giang Siêu, mở miệng mắng: “Ngươi dám đánh bổn thiếu! Ngươi muốn chết hả...”Có điều, hắn ta vừa mới mắng được một vài câu là bị một chiếc nghiên mực nện trúng miệng, không chỉ có mực nước bản vô miệng, mà miệng còn bị nện trúng chảy máu.“Ngại quá, ta trượt tay... trúng ngươi rồi hả, ngươi cũng xui xẻo quá đi...” Giang Siêu lạnh lùng nhìn Hầu Đào, từ từ đi tới.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhéLời nói của hắn khiến mọi người đều ngạc nhiên. Ai cũng chấn động mà nhìn về phía hắn. Bọn họ không thể tin nổi là thăng nhãi này lại có thể ngụy biện hay như thế.Rõ ràng là hẳn nhằm trúng mục tiêu rồi mới ném. Sao lại nói thành trượt tay rồi? Trượt tay trượt chính xác vậy hả? Còn chính xác hai lần nữa chứ!“Ngươi...” Hầu Đào mở miệng định mắng Giang Siêu.Cơn giận dữ trong lòng hắn ta đã lên tới mức cao nhất. Hắn ta cũng nghĩ như những người xung quanh, ngươi trượt tay cái con khỉ, rõ ràng là cố ý mà.Có điều, hẳn ta còn chưa nói ra lời, Giang Siêu đã đi lên túm cổ áo hẳn ta. Một người nặng hơn một trăm cân thế mà lại bị Giang Siêu dùng một tay túm dậy.Khi Hầu Đào còn chưa kịp thốt lời măng ra ngoài, Giang Siêu đã tát lên mặt hắn ta băng một tay khác.Bốp! Trên mặt Hầu Đào bị ăn một cái tát mạnh, cơn đau dữ dội khiến hắn ta trợn to đôi mắt.Mọi người rất ngạc nhiên. Ai cũng không ngờ thằng nhãi này lại bạo lực như vậy, đi lên là đánh, mà đánh còn rất thuận tay nữa.“Còn nhớ lời ta nói không?” Lần này Giang Siêu không nói bằng tay nữa, mà chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hầu Đào rồi hỏi.Hầu Đào rất ngạc nhiên, cả buổi không hiểu ý trong lời Giang Siêu. Ngươi nói cái gì? Mẹ nó ngươi nói nhiều lắm, ta biết ngươi muốn hỏi lời nào?Hản ta nhăn nhó cả mặt, trong lòng ấm ức lại giận dữ. Nhưng mà hẳn ta lại không dám nói, hắn ta sợ mình vừa nói là Giang Siêu sẽ tát qua.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Hầu Đào hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi.Thăng nhãi này thế mà lại muốn chơi xấu! Thấy cảnh này, mọi người đều lộ vẻ mặt khinh thường.Trừng phạt vốn chỉ là lời nói suông. Nếu Hầu Đào không muốn thì không ai làm gì được hản ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ta chơi xấu.Lúc mọi người đang cho rằng Hầu Đào sẽ không phải nhận bất cứ trừng phạt nào, cứ vô sỉ bỏ đi, thì một chiếc ghế đột nhiên bay ra.Rầm! Chiếc ghế đâm mạnh vào đùi Hầu Đào, khiến hẳn ta ngã lăn xuống đất.Hầu Đào hét thảm thiết một tiếng, đau đến mức một lúc lâu không ngồi dậy được. Hắn ta giận dữ quay đầu nhìn về phía Giang Siêu, mở miệng mắng: “Ngươi dám đánh bổn thiếu! Ngươi muốn chết hả...”Có điều, hắn ta vừa mới mắng được một vài câu là bị một chiếc nghiên mực nện trúng miệng, không chỉ có mực nước bản vô miệng, mà miệng còn bị nện trúng chảy máu.“Ngại quá, ta trượt tay... trúng ngươi rồi hả, ngươi cũng xui xẻo quá đi...” Giang Siêu lạnh lùng nhìn Hầu Đào, từ từ đi tới.Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhéLời nói của hắn khiến mọi người đều ngạc nhiên. Ai cũng chấn động mà nhìn về phía hắn. Bọn họ không thể tin nổi là thăng nhãi này lại có thể ngụy biện hay như thế.Rõ ràng là hẳn nhằm trúng mục tiêu rồi mới ném. Sao lại nói thành trượt tay rồi? Trượt tay trượt chính xác vậy hả? Còn chính xác hai lần nữa chứ!“Ngươi...” Hầu Đào mở miệng định mắng Giang Siêu.Cơn giận dữ trong lòng hắn ta đã lên tới mức cao nhất. Hắn ta cũng nghĩ như những người xung quanh, ngươi trượt tay cái con khỉ, rõ ràng là cố ý mà.Có điều, hẳn ta còn chưa nói ra lời, Giang Siêu đã đi lên túm cổ áo hẳn ta. Một người nặng hơn một trăm cân thế mà lại bị Giang Siêu dùng một tay túm dậy.Khi Hầu Đào còn chưa kịp thốt lời măng ra ngoài, Giang Siêu đã tát lên mặt hắn ta băng một tay khác.Bốp! Trên mặt Hầu Đào bị ăn một cái tát mạnh, cơn đau dữ dội khiến hắn ta trợn to đôi mắt.Mọi người rất ngạc nhiên. Ai cũng không ngờ thằng nhãi này lại bạo lực như vậy, đi lên là đánh, mà đánh còn rất thuận tay nữa.“Còn nhớ lời ta nói không?” Lần này Giang Siêu không nói bằng tay nữa, mà chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hầu Đào rồi hỏi.Hầu Đào rất ngạc nhiên, cả buổi không hiểu ý trong lời Giang Siêu. Ngươi nói cái gì? Mẹ nó ngươi nói nhiều lắm, ta biết ngươi muốn hỏi lời nào?Hản ta nhăn nhó cả mặt, trong lòng ấm ức lại giận dữ. Nhưng mà hẳn ta lại không dám nói, hắn ta sợ mình vừa nói là Giang Siêu sẽ tát qua.