Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 206: Các nàng không biết đến khi nào

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Chỉ có thể nói, chữ viết Giang Siêu đang viết hiện tại là một loại chữ viết khác.Các nàng không biết liệu hắn còn có bao nhiêu khả năng mà các nàng chưa biết.Trong mắt các nàng, Giang Siêu không khác gì kho báu, thậm chí còn là đấng toàn năng.Thơ, hội họa, võ thuật, ảo thuật và bây giờ là thư pháp.Các nàng không biết đến khi nào mới có thể nhìn thấy đáy của Giang Siêu, cứ mỗi lần như thế, Giang Siêu càng ngày càng hấp dẫn hai nàng hơn.Lúc này, Mộ Dung Chỉ Tình cau mày, khó chịu vặn vẹo cơ thể mấy lần, thỉnh thoảng nhìn vào chỗ ngực nàng ta.Lúc này Giang Siêu cũng nhìn ra nàng ta có gì đó không ổn, trong mắt hiện lên nghỉ hoặc.Hình như Mộ Dung Chỉ Tình cảm nhận được ánh mắt của hắn, sắc mặt nhất thời trở nên ngượng ngùng, quay người chạy ra ngoài.Hành động không thể giải thích được của nàng ta khiến Giang Siêu khó hiểu, cũng khiến Tống Ninh Tuyết cảm thấy khó hiểu. Nhưng Giang Siêu nhanh chóng hiểu được nguyên nhân.Mộ Dung Chỉ Tình nhất định cảm thấy ngực mình khó chịu, trước kia nhìn thấy nàng ta mấy lần, hẳn cũng phát hiện hành động nhỏ này. Lúc đó hắn cũng không để ý lắm.Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là do ngực nàng ta quá to mà sử dụng yếm thì sẽ không phù hợp, lâu ngày tự nhiên sẽ trở nên chật đến mức khó chịu.Nhắc mới nhớ, trong số những nữ nhân mà Giang Siêu biết, Mộ Dung Chỉ Tình có bộ ng ực lớn nhất.Trong mắt Giang Siêu hiện lên điều gì đó kỳ lạ, hẳn kéo Mộ Dung Minh Hiên đang đọc sách vật lý đứng dậy, nói bằng giọng kỳ quái:“Mau đi tìm thợ thêu ở nhà ngươi. Ngoài ra, nhớ mang theo kim và chỉ...”Lời nói của Giang Siêu khiến Mộ Dung Minh Hiên sửng sốt một lúc, nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần,Tống Ninh Tuyết ở bên cạnh cũng không biết nguyên nhân.Nhưng Mộ Dung Minh Hiên cũng không hỏi thêm câu nào. nữa, đợi hẳn ta tỉnh táo lại, ôm quyển sách trong tay đi ra ngoài.Chẳng bao lâu sau, hẳn ta đã tìm được ba thợ thêu.Ba người thợ thêu nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, biểu cảm khó hiểu nhìn Giang Siêu, không biết hẳn muốn làm gì.Lúc này Giang Siêu hình như nghĩ tới điều gì đó, vội vàng sai Mộ Dung Minh Hiên phái người đi mời Diệp Thanh Ảnh.Sau đó, Giang Siêu bắt đầu tự mình làm, lấy vải cắt ra, không ai biết Giang Siêu đang làm gì.Không biết từ lúc nào Mộ Dung Chỉ Tình vừa chạy trốn cũng đã quay lại, trên mặt nàng ta tò mò nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy nghỉ hoặc.Khoảng mười phút sau, Giang Siêu đưa vải đã cắt ra cho thợ thêu, bảo họ khâu lại, dạy họ các bước may.Khoảng mười phút sau, mỗi người thợ thêu đều may xong, cuối cùng Giang Siêu cũng hoàn thành công việc.Chẳng mấy chốc, bốn chiếc áo ngực đã được tạo ra vô cùng hoàn hảo.

Chỉ có thể nói, chữ viết Giang Siêu đang viết hiện tại là một loại chữ viết khác.

Các nàng không biết liệu hắn còn có bao nhiêu khả năng mà các nàng chưa biết.

Trong mắt các nàng, Giang Siêu không khác gì kho báu, thậm chí còn là đấng toàn năng.

Thơ, hội họa, võ thuật, ảo thuật và bây giờ là thư pháp.

Các nàng không biết đến khi nào mới có thể nhìn thấy đáy của Giang Siêu, cứ mỗi lần như thế, Giang Siêu càng ngày càng hấp dẫn hai nàng hơn.

Lúc này, Mộ Dung Chỉ Tình cau mày, khó chịu vặn vẹo cơ thể mấy lần, thỉnh thoảng nhìn vào chỗ ngực nàng ta.

Lúc này Giang Siêu cũng nhìn ra nàng ta có gì đó không ổn, trong mắt hiện lên nghỉ hoặc.

Hình như Mộ Dung Chỉ Tình cảm nhận được ánh mắt của hắn, sắc mặt nhất thời trở nên ngượng ngùng, quay người chạy ra ngoài.

Hành động không thể giải thích được của nàng ta khiến Giang Siêu khó hiểu, cũng khiến Tống Ninh Tuyết cảm thấy khó hiểu. Nhưng Giang Siêu nhanh chóng hiểu được nguyên nhân.

Mộ Dung Chỉ Tình nhất định cảm thấy ngực mình khó chịu, trước kia nhìn thấy nàng ta mấy lần, hẳn cũng phát hiện hành động nhỏ này. Lúc đó hắn cũng không để ý lắm.

Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là do ngực nàng ta quá to mà sử dụng yếm thì sẽ không phù hợp, lâu ngày tự nhiên sẽ trở nên chật đến mức khó chịu.

Nhắc mới nhớ, trong số những nữ nhân mà Giang Siêu biết, Mộ Dung Chỉ Tình có bộ ng ực lớn nhất.

Trong mắt Giang Siêu hiện lên điều gì đó kỳ lạ, hẳn kéo Mộ Dung Minh Hiên đang đọc sách vật lý đứng dậy, nói bằng giọng kỳ quái:

“Mau đi tìm thợ thêu ở nhà ngươi. Ngoài ra, nhớ mang theo kim và chỉ...”

Lời nói của Giang Siêu khiến Mộ Dung Minh Hiên sửng sốt một lúc, nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần,

Tống Ninh Tuyết ở bên cạnh cũng không biết nguyên nhân.

Nhưng Mộ Dung Minh Hiên cũng không hỏi thêm câu nào. nữa, đợi hẳn ta tỉnh táo lại, ôm quyển sách trong tay đi ra ngoài.

Chẳng bao lâu sau, hẳn ta đã tìm được ba thợ thêu.

Ba người thợ thêu nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, biểu cảm khó hiểu nhìn Giang Siêu, không biết hẳn muốn làm gì.

Lúc này Giang Siêu hình như nghĩ tới điều gì đó, vội vàng sai Mộ Dung Minh Hiên phái người đi mời Diệp Thanh Ảnh.

Sau đó, Giang Siêu bắt đầu tự mình làm, lấy vải cắt ra, không ai biết Giang Siêu đang làm gì.

Không biết từ lúc nào Mộ Dung Chỉ Tình vừa chạy trốn cũng đã quay lại, trên mặt nàng ta tò mò nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy nghỉ hoặc.

Khoảng mười phút sau, Giang Siêu đưa vải đã cắt ra cho thợ thêu, bảo họ khâu lại, dạy họ các bước may.

Khoảng mười phút sau, mỗi người thợ thêu đều may xong, cuối cùng Giang Siêu cũng hoàn thành công việc.

Chẳng mấy chốc, bốn chiếc áo ngực đã được tạo ra vô cùng hoàn hảo.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Chỉ có thể nói, chữ viết Giang Siêu đang viết hiện tại là một loại chữ viết khác.Các nàng không biết liệu hắn còn có bao nhiêu khả năng mà các nàng chưa biết.Trong mắt các nàng, Giang Siêu không khác gì kho báu, thậm chí còn là đấng toàn năng.Thơ, hội họa, võ thuật, ảo thuật và bây giờ là thư pháp.Các nàng không biết đến khi nào mới có thể nhìn thấy đáy của Giang Siêu, cứ mỗi lần như thế, Giang Siêu càng ngày càng hấp dẫn hai nàng hơn.Lúc này, Mộ Dung Chỉ Tình cau mày, khó chịu vặn vẹo cơ thể mấy lần, thỉnh thoảng nhìn vào chỗ ngực nàng ta.Lúc này Giang Siêu cũng nhìn ra nàng ta có gì đó không ổn, trong mắt hiện lên nghỉ hoặc.Hình như Mộ Dung Chỉ Tình cảm nhận được ánh mắt của hắn, sắc mặt nhất thời trở nên ngượng ngùng, quay người chạy ra ngoài.Hành động không thể giải thích được của nàng ta khiến Giang Siêu khó hiểu, cũng khiến Tống Ninh Tuyết cảm thấy khó hiểu. Nhưng Giang Siêu nhanh chóng hiểu được nguyên nhân.Mộ Dung Chỉ Tình nhất định cảm thấy ngực mình khó chịu, trước kia nhìn thấy nàng ta mấy lần, hẳn cũng phát hiện hành động nhỏ này. Lúc đó hắn cũng không để ý lắm.Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là do ngực nàng ta quá to mà sử dụng yếm thì sẽ không phù hợp, lâu ngày tự nhiên sẽ trở nên chật đến mức khó chịu.Nhắc mới nhớ, trong số những nữ nhân mà Giang Siêu biết, Mộ Dung Chỉ Tình có bộ ng ực lớn nhất.Trong mắt Giang Siêu hiện lên điều gì đó kỳ lạ, hẳn kéo Mộ Dung Minh Hiên đang đọc sách vật lý đứng dậy, nói bằng giọng kỳ quái:“Mau đi tìm thợ thêu ở nhà ngươi. Ngoài ra, nhớ mang theo kim và chỉ...”Lời nói của Giang Siêu khiến Mộ Dung Minh Hiên sửng sốt một lúc, nửa ngày vẫn chưa lấy lại tinh thần,Tống Ninh Tuyết ở bên cạnh cũng không biết nguyên nhân.Nhưng Mộ Dung Minh Hiên cũng không hỏi thêm câu nào. nữa, đợi hẳn ta tỉnh táo lại, ôm quyển sách trong tay đi ra ngoài.Chẳng bao lâu sau, hẳn ta đã tìm được ba thợ thêu.Ba người thợ thêu nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, biểu cảm khó hiểu nhìn Giang Siêu, không biết hẳn muốn làm gì.Lúc này Giang Siêu hình như nghĩ tới điều gì đó, vội vàng sai Mộ Dung Minh Hiên phái người đi mời Diệp Thanh Ảnh.Sau đó, Giang Siêu bắt đầu tự mình làm, lấy vải cắt ra, không ai biết Giang Siêu đang làm gì.Không biết từ lúc nào Mộ Dung Chỉ Tình vừa chạy trốn cũng đã quay lại, trên mặt nàng ta tò mò nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy nghỉ hoặc.Khoảng mười phút sau, Giang Siêu đưa vải đã cắt ra cho thợ thêu, bảo họ khâu lại, dạy họ các bước may.Khoảng mười phút sau, mỗi người thợ thêu đều may xong, cuối cùng Giang Siêu cũng hoàn thành công việc.Chẳng mấy chốc, bốn chiếc áo ngực đã được tạo ra vô cùng hoàn hảo.

Chương 206: Các nàng không biết đến khi nào