Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 210: Kho hàng này dùng làm gì vậy?
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Giang Siêu nhìn lướt một vòng kho hàng, không phát hiện bất cứ thứ gì.Sau đó, hắn ra khỏi kho hàng, đi sang mấy kho hàng bên cạnh.Mộ Dung Cung vội vàng đi theo. Ông ta định lên tiếng hỏi, nhưng lại sợ làm phiền đến Giang Siêu.Giang Siêu đi đến trước một kho hàng, nhìn ổ khóa trên cửa, ổ khóa có hơi rỉ sét, nhưng có dấu vết bị mở ra.“Kho hàng này dùng làm gì vậy?” Hẳn hỏi đội trưởng đi theo bên cạnh.Bởi vì Giang Siêu đã dặn trước cho nên Mộ Dung Cung không để quản lý kho hàng đi theo. Lúc này, xung quanh chỉ có một trăm binh lính đông doanh.“Kho hàng này thường dùng để chứa vũ khí hỏng. Mấy năm qua, vì chưa thay đổi vũ khí mới nên vẫn luôn khóa cửa, gần như chưa từng mở cửa”Đội trưởng vội vàng trả lời. Có điều, hắn ta cũng phát hiện có dấu vết mở khóa.Nếu không phải cố ý đi tới xem thì thật sự rất khó phát hiện dấu vết mở khóa.Mộ Dung Cung bên cạnh cũng thấy cảnh này, ánh mắt hơi sáng lên, sốt ruột nói: “Mau sai người mở khóa!”Có điều, ông ta vừa dứt lời thì Giang Siêu lại lắc đầu, giơ †ay ngăn cản Mộ Dung Cung, mỉm cười nói: “Đừng để người khác tới mở cửa, nếu không sẽ rút dây động rừng. Bá phụ cho. †a mượn trâm cài trên đầu dùng một lát.”Hắn nhìn trâm cài trên đầu Mộ Dung, cười nói.Nghe vậy, Mộ Dung Cung vội vàng gỡ trâm cài đưa cho Giang Siêu.Giang Siêu cầm trâm cài xoay vài vòng trong ổ khóa, ổ khóa mở ra.Đám người Mộ Dung Cung thấy cảnh này thì rất là ngạc nhiên. Bọn họ không thể ngờ rằng Giang Siêu có thể dễ dàng mở được ổ khóa.Bọn họ cảm thấy không có chuyện gì là Giang Siêu không làm được.Giang Siêu cẩn thận mở cửa kho hàng, bên trong để một ít vũ khí hỏng, nhìn lớp bụi trên mặt đất là có thể đoán được. mới bị di chuyển.Sắc mặt Mộ Dung Cung lập tức trở nên âm trầm. Đáng lẽ lâu rồi không có người mở cửa kho hàng vũ khí, nhưng bây giờ trong kho hàng lại có dấu vết qua lại, hiển nhiên là không lâu trước đây đã có người mở cửa kho hàng vũ khí.Dấu vết rất mới, tuyệt đối chưa đến ba ngày. Hai hôm nay đông doanh bọn họ canh tại đây, không ai trong bọn họ mở cửa nơi đây.Lời giải thích duy nhất là trước khi đông doanh đổi lượt canh gác với bắc doanh, đã có người mở cửa kho hàng.Mộ Dung Cung đi lên, định kéo đám vũ khí ra xem, nhưng lại bị Giang Siêu ngăn cản.“Bá phụ, nếu ta đoán không sai thì tiền thuế bị mất đều ở đây” Giang Siêu chỉ vào đám vũ khí hỏng chất đống trong kho hàng.Nghe vậy, trong mắt Mộ Dung Cung hiện lên vẻ không tin. €ó điều, ông ta nhanh chóng suy nghĩ kỹ một chuyện.Tiền thuế bị mất một cách kỳ lạ, cộng thêm hành động không bình thường của bäc doanh, và cả tình huống trong kho. hàng vũ khí, điều nào cũng cho thấy là Giang Siêu nói đúng.
Giang Siêu nhìn lướt một vòng kho hàng, không phát hiện bất cứ thứ gì.
Sau đó, hắn ra khỏi kho hàng, đi sang mấy kho hàng bên cạnh.
Mộ Dung Cung vội vàng đi theo. Ông ta định lên tiếng hỏi, nhưng lại sợ làm phiền đến Giang Siêu.
Giang Siêu đi đến trước một kho hàng, nhìn ổ khóa trên cửa, ổ khóa có hơi rỉ sét, nhưng có dấu vết bị mở ra.
“Kho hàng này dùng làm gì vậy?” Hẳn hỏi đội trưởng đi theo bên cạnh.
Bởi vì Giang Siêu đã dặn trước cho nên Mộ Dung Cung không để quản lý kho hàng đi theo. Lúc này, xung quanh chỉ có một trăm binh lính đông doanh.
“Kho hàng này thường dùng để chứa vũ khí hỏng. Mấy năm qua, vì chưa thay đổi vũ khí mới nên vẫn luôn khóa cửa, gần như chưa từng mở cửa”
Đội trưởng vội vàng trả lời. Có điều, hắn ta cũng phát hiện có dấu vết mở khóa.
Nếu không phải cố ý đi tới xem thì thật sự rất khó phát hiện dấu vết mở khóa.
Mộ Dung Cung bên cạnh cũng thấy cảnh này, ánh mắt hơi sáng lên, sốt ruột nói: “Mau sai người mở khóa!”
Có điều, ông ta vừa dứt lời thì Giang Siêu lại lắc đầu, giơ †ay ngăn cản Mộ Dung Cung, mỉm cười nói: “Đừng để người khác tới mở cửa, nếu không sẽ rút dây động rừng. Bá phụ cho. †a mượn trâm cài trên đầu dùng một lát.”
Hắn nhìn trâm cài trên đầu Mộ Dung, cười nói.
Nghe vậy, Mộ Dung Cung vội vàng gỡ trâm cài đưa cho Giang Siêu.
Giang Siêu cầm trâm cài xoay vài vòng trong ổ khóa, ổ khóa mở ra.
Đám người Mộ Dung Cung thấy cảnh này thì rất là ngạc nhiên. Bọn họ không thể ngờ rằng Giang Siêu có thể dễ dàng mở được ổ khóa.
Bọn họ cảm thấy không có chuyện gì là Giang Siêu không làm được.
Giang Siêu cẩn thận mở cửa kho hàng, bên trong để một ít vũ khí hỏng, nhìn lớp bụi trên mặt đất là có thể đoán được. mới bị di chuyển.
Sắc mặt Mộ Dung Cung lập tức trở nên âm trầm. Đáng lẽ lâu rồi không có người mở cửa kho hàng vũ khí, nhưng bây giờ trong kho hàng lại có dấu vết qua lại, hiển nhiên là không lâu trước đây đã có người mở cửa kho hàng vũ khí.
Dấu vết rất mới, tuyệt đối chưa đến ba ngày. Hai hôm nay đông doanh bọn họ canh tại đây, không ai trong bọn họ mở cửa nơi đây.
Lời giải thích duy nhất là trước khi đông doanh đổi lượt canh gác với bắc doanh, đã có người mở cửa kho hàng.
Mộ Dung Cung đi lên, định kéo đám vũ khí ra xem, nhưng lại bị Giang Siêu ngăn cản.
“Bá phụ, nếu ta đoán không sai thì tiền thuế bị mất đều ở đây” Giang Siêu chỉ vào đám vũ khí hỏng chất đống trong kho hàng.
Nghe vậy, trong mắt Mộ Dung Cung hiện lên vẻ không tin. €ó điều, ông ta nhanh chóng suy nghĩ kỹ một chuyện.
Tiền thuế bị mất một cách kỳ lạ, cộng thêm hành động không bình thường của bäc doanh, và cả tình huống trong kho. hàng vũ khí, điều nào cũng cho thấy là Giang Siêu nói đúng.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Giang Siêu nhìn lướt một vòng kho hàng, không phát hiện bất cứ thứ gì.Sau đó, hắn ra khỏi kho hàng, đi sang mấy kho hàng bên cạnh.Mộ Dung Cung vội vàng đi theo. Ông ta định lên tiếng hỏi, nhưng lại sợ làm phiền đến Giang Siêu.Giang Siêu đi đến trước một kho hàng, nhìn ổ khóa trên cửa, ổ khóa có hơi rỉ sét, nhưng có dấu vết bị mở ra.“Kho hàng này dùng làm gì vậy?” Hẳn hỏi đội trưởng đi theo bên cạnh.Bởi vì Giang Siêu đã dặn trước cho nên Mộ Dung Cung không để quản lý kho hàng đi theo. Lúc này, xung quanh chỉ có một trăm binh lính đông doanh.“Kho hàng này thường dùng để chứa vũ khí hỏng. Mấy năm qua, vì chưa thay đổi vũ khí mới nên vẫn luôn khóa cửa, gần như chưa từng mở cửa”Đội trưởng vội vàng trả lời. Có điều, hắn ta cũng phát hiện có dấu vết mở khóa.Nếu không phải cố ý đi tới xem thì thật sự rất khó phát hiện dấu vết mở khóa.Mộ Dung Cung bên cạnh cũng thấy cảnh này, ánh mắt hơi sáng lên, sốt ruột nói: “Mau sai người mở khóa!”Có điều, ông ta vừa dứt lời thì Giang Siêu lại lắc đầu, giơ †ay ngăn cản Mộ Dung Cung, mỉm cười nói: “Đừng để người khác tới mở cửa, nếu không sẽ rút dây động rừng. Bá phụ cho. †a mượn trâm cài trên đầu dùng một lát.”Hắn nhìn trâm cài trên đầu Mộ Dung, cười nói.Nghe vậy, Mộ Dung Cung vội vàng gỡ trâm cài đưa cho Giang Siêu.Giang Siêu cầm trâm cài xoay vài vòng trong ổ khóa, ổ khóa mở ra.Đám người Mộ Dung Cung thấy cảnh này thì rất là ngạc nhiên. Bọn họ không thể ngờ rằng Giang Siêu có thể dễ dàng mở được ổ khóa.Bọn họ cảm thấy không có chuyện gì là Giang Siêu không làm được.Giang Siêu cẩn thận mở cửa kho hàng, bên trong để một ít vũ khí hỏng, nhìn lớp bụi trên mặt đất là có thể đoán được. mới bị di chuyển.Sắc mặt Mộ Dung Cung lập tức trở nên âm trầm. Đáng lẽ lâu rồi không có người mở cửa kho hàng vũ khí, nhưng bây giờ trong kho hàng lại có dấu vết qua lại, hiển nhiên là không lâu trước đây đã có người mở cửa kho hàng vũ khí.Dấu vết rất mới, tuyệt đối chưa đến ba ngày. Hai hôm nay đông doanh bọn họ canh tại đây, không ai trong bọn họ mở cửa nơi đây.Lời giải thích duy nhất là trước khi đông doanh đổi lượt canh gác với bắc doanh, đã có người mở cửa kho hàng.Mộ Dung Cung đi lên, định kéo đám vũ khí ra xem, nhưng lại bị Giang Siêu ngăn cản.“Bá phụ, nếu ta đoán không sai thì tiền thuế bị mất đều ở đây” Giang Siêu chỉ vào đám vũ khí hỏng chất đống trong kho hàng.Nghe vậy, trong mắt Mộ Dung Cung hiện lên vẻ không tin. €ó điều, ông ta nhanh chóng suy nghĩ kỹ một chuyện.Tiền thuế bị mất một cách kỳ lạ, cộng thêm hành động không bình thường của bäc doanh, và cả tình huống trong kho. hàng vũ khí, điều nào cũng cho thấy là Giang Siêu nói đúng.