Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 287: Số đại pháo còn lại dùng để nã

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… “Đừng gấp, hiện giờ đánh ra ngoài, chúng ta sẽ thắng, chỉ là cái giá phải trả là rất lớn.Chúng ta phải làm cho bọn họ thích ứng với tiết tấu của chúng ta, sau đó bị chúng ta năm cái mũi dắt đi rồi mới ra tay.”Giang Siêu lắc đầu với Lâm Bân, khóe môi cong lên ý cười nghiền ngẫm.Lâm Bân có chút không hiểu ra sao, trong nhất thời không hiểu ý trong lời nói của Giang Siêu.Có điều, Lâm Bân mơ hồ biết được tính toán của Giang Siêu.A Sinh đứng bên cạnh cũng mơ hồ biết được Giang Siêu định làm gì.Trong mắt bọn họ tràn đầy phấn khích. Đa số các tướng lãnh khác cũng hiểu ra.Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ mong chờ. Đám tướng lãnh kia không hổ là do Giang Siêu đề bạt, người nào cũng có ý thức chiến thuật rất mạnh.Khoảng nửa giờ sau, Giang Siêu nói với một người tướng lãnh: “Nã một phát với lều lớn của Trương Thông...”Tên tướng lãnh kia nghe vậy thì lập tức vui sướng chạy lại trước một khẩu đại pháo gần nhất, sau đó nhắm ống pháo về phía lầu của Trương Thông.“Số đại pháo còn lại dùng để nã vào những lầu có người ngủ...”Giang Siêu nói với đám người.Đám người vội vàng đi tới trước đại pháo trên tường thành, nhắm miệng pháo về các hướng. Mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng để nã pháo.Sau đó, mọi người đều nhìn về phía Giang Siêu, đợi hắn ra lệnh.Giang Siêu nhìn sang doanh trại quân địch lần nữa, rồi quát lạnh một tiếng: “Bắn!”Hản vừa dứt lời, tất cả đại pháo đều được bậc lửa.Chiến lược vắt kiệt sức là kế hoạch mà Giang Siêu đang thực hiện, để tạo điều kiện thuận lợi cho hành động bên ngoài của đám Đông Ly Ưng và quân Con Cháu.Bây giờ chỉ còn đợi xem Đông Ly Ưng sẽ phối hợp với hẳn như thế nào.Nếu Đông Ly Ưng có thể hiểu được ý định của hắn thì tuyệt đối sẽ tìm một thời cơ tốt nhất để tấn công dữ dội đám cướp.Mà thời cơ tốt nhất ở đây là khi đám cướp bị tra tấn đến mức không còn ý chí chiến đấu.Bùm... bùm... bùm... Với hai mươi tiếng nổ, hàng loạt viên đạn pháo khổng lồ bắn xuống mặt trận phía dưới.Hiện giờ đạn pháo rất quý giá. Giang Siêu cơ bản là không nỡ bản ra.Nếu không không thì chỉ cần bản vài đợt, bản bất chấp phí tổn thì bọn cướp trước mắt đã nổ tan tác rồi.Có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, rốt cuộc hiện nay Trịnh An đã tạo phản, nếu dùng hết đạn pháo ở đây thì sẽ chịu thiệt khi đối mặt với sự điên cuồng trả thù của Trịnh An.Sau hai mươi tiếng gào thét, một đợt đạn pháo lập tức nổ tung trong doanh trại kẻ địch.Tiếng r3n rỉ đau đớn vang lên khắp nơi, những tên cướp. mới vừa ngủ bừng tỉnh, có một phần đám cướp bị đạn pháo nổ trúng chết ngay tại chỗ.Lều của Trương Thông rất lớn.Tuy răng đạn pháo đã nổ hết lầu, nhưng hiển nhiên là không nổ trúng Trương Thông.Thăng nhãi này khá may mắn, vậy mà còn sống trong đạn pháo.Hản ta chật vật chạy ra khỏi lều đã sụp đổ, hoảng sợ nhìn xung quanh.Khi nhìn thấy doanh trại lung tung rối loạn và đám binh lính r3n rỉ đau đớn, hẳn ta tức giận đến mức phá run cả người.Một đợt băn này đã khiến gần nghìn người chết.Rốt cuộc thì đạn pháo nhắm ngay vị trí lều của những binh lính đang ngủ.Đám Giang Siêu chuyên nhằm ngay lều để bắn.Vậy nên lực sát thương của đạn pháo cũng cao đến cực điểm.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… “Đừng gấp, hiện giờ đánh ra ngoài, chúng ta sẽ thắng, chỉ là cái giá phải trả là rất lớn.Chúng ta phải làm cho bọn họ thích ứng với tiết tấu của chúng ta, sau đó bị chúng ta năm cái mũi dắt đi rồi mới ra tay.”Giang Siêu lắc đầu với Lâm Bân, khóe môi cong lên ý cười nghiền ngẫm.Lâm Bân có chút không hiểu ra sao, trong nhất thời không hiểu ý trong lời nói của Giang Siêu.Có điều, Lâm Bân mơ hồ biết được tính toán của Giang Siêu.A Sinh đứng bên cạnh cũng mơ hồ biết được Giang Siêu định làm gì.Trong mắt bọn họ tràn đầy phấn khích. Đa số các tướng lãnh khác cũng hiểu ra.Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ mong chờ. Đám tướng lãnh kia không hổ là do Giang Siêu đề bạt, người nào cũng có ý thức chiến thuật rất mạnh.Khoảng nửa giờ sau, Giang Siêu nói với một người tướng lãnh: “Nã một phát với lều lớn của Trương Thông...”Tên tướng lãnh kia nghe vậy thì lập tức vui sướng chạy lại trước một khẩu đại pháo gần nhất, sau đó nhắm ống pháo về phía lầu của Trương Thông.“Số đại pháo còn lại dùng để nã vào những lầu có người ngủ...”Giang Siêu nói với đám người.Đám người vội vàng đi tới trước đại pháo trên tường thành, nhắm miệng pháo về các hướng. Mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng để nã pháo.Sau đó, mọi người đều nhìn về phía Giang Siêu, đợi hắn ra lệnh.Giang Siêu nhìn sang doanh trại quân địch lần nữa, rồi quát lạnh một tiếng: “Bắn!”Hản vừa dứt lời, tất cả đại pháo đều được bậc lửa.Chiến lược vắt kiệt sức là kế hoạch mà Giang Siêu đang thực hiện, để tạo điều kiện thuận lợi cho hành động bên ngoài của đám Đông Ly Ưng và quân Con Cháu.Bây giờ chỉ còn đợi xem Đông Ly Ưng sẽ phối hợp với hẳn như thế nào.Nếu Đông Ly Ưng có thể hiểu được ý định của hắn thì tuyệt đối sẽ tìm một thời cơ tốt nhất để tấn công dữ dội đám cướp.Mà thời cơ tốt nhất ở đây là khi đám cướp bị tra tấn đến mức không còn ý chí chiến đấu.Bùm... bùm... bùm... Với hai mươi tiếng nổ, hàng loạt viên đạn pháo khổng lồ bắn xuống mặt trận phía dưới.Hiện giờ đạn pháo rất quý giá. Giang Siêu cơ bản là không nỡ bản ra.Nếu không không thì chỉ cần bản vài đợt, bản bất chấp phí tổn thì bọn cướp trước mắt đã nổ tan tác rồi.Có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, rốt cuộc hiện nay Trịnh An đã tạo phản, nếu dùng hết đạn pháo ở đây thì sẽ chịu thiệt khi đối mặt với sự điên cuồng trả thù của Trịnh An.Sau hai mươi tiếng gào thét, một đợt đạn pháo lập tức nổ tung trong doanh trại kẻ địch.Tiếng r3n rỉ đau đớn vang lên khắp nơi, những tên cướp. mới vừa ngủ bừng tỉnh, có một phần đám cướp bị đạn pháo nổ trúng chết ngay tại chỗ.Lều của Trương Thông rất lớn.Tuy răng đạn pháo đã nổ hết lầu, nhưng hiển nhiên là không nổ trúng Trương Thông.Thăng nhãi này khá may mắn, vậy mà còn sống trong đạn pháo.Hản ta chật vật chạy ra khỏi lều đã sụp đổ, hoảng sợ nhìn xung quanh.Khi nhìn thấy doanh trại lung tung rối loạn và đám binh lính r3n rỉ đau đớn, hẳn ta tức giận đến mức phá run cả người.Một đợt băn này đã khiến gần nghìn người chết.Rốt cuộc thì đạn pháo nhắm ngay vị trí lều của những binh lính đang ngủ.Đám Giang Siêu chuyên nhằm ngay lều để bắn.Vậy nên lực sát thương của đạn pháo cũng cao đến cực điểm.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… “Đừng gấp, hiện giờ đánh ra ngoài, chúng ta sẽ thắng, chỉ là cái giá phải trả là rất lớn.Chúng ta phải làm cho bọn họ thích ứng với tiết tấu của chúng ta, sau đó bị chúng ta năm cái mũi dắt đi rồi mới ra tay.”Giang Siêu lắc đầu với Lâm Bân, khóe môi cong lên ý cười nghiền ngẫm.Lâm Bân có chút không hiểu ra sao, trong nhất thời không hiểu ý trong lời nói của Giang Siêu.Có điều, Lâm Bân mơ hồ biết được tính toán của Giang Siêu.A Sinh đứng bên cạnh cũng mơ hồ biết được Giang Siêu định làm gì.Trong mắt bọn họ tràn đầy phấn khích. Đa số các tướng lãnh khác cũng hiểu ra.Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ mong chờ. Đám tướng lãnh kia không hổ là do Giang Siêu đề bạt, người nào cũng có ý thức chiến thuật rất mạnh.Khoảng nửa giờ sau, Giang Siêu nói với một người tướng lãnh: “Nã một phát với lều lớn của Trương Thông...”Tên tướng lãnh kia nghe vậy thì lập tức vui sướng chạy lại trước một khẩu đại pháo gần nhất, sau đó nhắm ống pháo về phía lầu của Trương Thông.“Số đại pháo còn lại dùng để nã vào những lầu có người ngủ...”Giang Siêu nói với đám người.Đám người vội vàng đi tới trước đại pháo trên tường thành, nhắm miệng pháo về các hướng. Mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng để nã pháo.Sau đó, mọi người đều nhìn về phía Giang Siêu, đợi hắn ra lệnh.Giang Siêu nhìn sang doanh trại quân địch lần nữa, rồi quát lạnh một tiếng: “Bắn!”Hản vừa dứt lời, tất cả đại pháo đều được bậc lửa.Chiến lược vắt kiệt sức là kế hoạch mà Giang Siêu đang thực hiện, để tạo điều kiện thuận lợi cho hành động bên ngoài của đám Đông Ly Ưng và quân Con Cháu.Bây giờ chỉ còn đợi xem Đông Ly Ưng sẽ phối hợp với hẳn như thế nào.Nếu Đông Ly Ưng có thể hiểu được ý định của hắn thì tuyệt đối sẽ tìm một thời cơ tốt nhất để tấn công dữ dội đám cướp.Mà thời cơ tốt nhất ở đây là khi đám cướp bị tra tấn đến mức không còn ý chí chiến đấu.Bùm... bùm... bùm... Với hai mươi tiếng nổ, hàng loạt viên đạn pháo khổng lồ bắn xuống mặt trận phía dưới.Hiện giờ đạn pháo rất quý giá. Giang Siêu cơ bản là không nỡ bản ra.Nếu không không thì chỉ cần bản vài đợt, bản bất chấp phí tổn thì bọn cướp trước mắt đã nổ tan tác rồi.Có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, rốt cuộc hiện nay Trịnh An đã tạo phản, nếu dùng hết đạn pháo ở đây thì sẽ chịu thiệt khi đối mặt với sự điên cuồng trả thù của Trịnh An.Sau hai mươi tiếng gào thét, một đợt đạn pháo lập tức nổ tung trong doanh trại kẻ địch.Tiếng r3n rỉ đau đớn vang lên khắp nơi, những tên cướp. mới vừa ngủ bừng tỉnh, có một phần đám cướp bị đạn pháo nổ trúng chết ngay tại chỗ.Lều của Trương Thông rất lớn.Tuy răng đạn pháo đã nổ hết lầu, nhưng hiển nhiên là không nổ trúng Trương Thông.Thăng nhãi này khá may mắn, vậy mà còn sống trong đạn pháo.Hản ta chật vật chạy ra khỏi lều đã sụp đổ, hoảng sợ nhìn xung quanh.Khi nhìn thấy doanh trại lung tung rối loạn và đám binh lính r3n rỉ đau đớn, hẳn ta tức giận đến mức phá run cả người.Một đợt băn này đã khiến gần nghìn người chết.Rốt cuộc thì đạn pháo nhắm ngay vị trí lều của những binh lính đang ngủ.Đám Giang Siêu chuyên nhằm ngay lều để bắn.Vậy nên lực sát thương của đạn pháo cũng cao đến cực điểm.

Chương 287: Số đại pháo còn lại dùng để nã