Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 294: Cứ tiếp tục như vậy

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nếu như các sản phẩm còn tiếp tục không thể bán ra thì phương diện tiền bạc sẽ xuất hiện vấn đề.Tuy nhiên, thu hoạch của tộc Dạ Lang tốt hơn so với tưởng tượng, vụ thứ hai cũng đã cấy rồi.Theo hai cha con Đông Ly Sơn và Đông Ly Khoát, sản lượng lúa lai giống của quý thứ hai cao hơn quý thứ nhất, sau này chỉ có ngày càng tốt hơn.Vì thế, Giang Siêu tạm thời không lo lăng về vấn đề lương thực. Chẳng qua là xung quanh huyện thành bị bọn quân phỉ chiếm, đối với huyện An Ninh, quả thật không phải chuyện tốt.Giang Siêu đang suy nghĩ có phải nên giải quyết bọn quân phỉ ở xung quanh ba huyện thành không, cũng vừa hay có thể làm thông con đường đi đến Châu phủ.Đến ngày thứ mười ba, cuối cùng tình báo viên cũng truyền tin tình báo từ Châu phủ về.Lúc này phủ Ninh châu bị gần một trăm nghìn đại quân của thất phỉ Ninh châu bao vây , ba trăm nghìn quân Châu phủ bị nhốt trong thành mười mấy ngày rồi. Bọn Ninh châu thất phỉ tấn công thành vô số lần, suýt chút nữa đã đánh tan thành trì.Tuy nhiên, cuối cùng chúng đã bị Mộ Dung Cung đánh trả lại.Vốn dĩ, Mộ Dung Cung kiên trì canh giữ thêm tháng nữa có lẽ cũng không thành vấn đề nhưng tình báo viên đã báo lại, Bạch Liên giáo cũng nhân cơ hội tạo phản, dẫn theo một trăm nghìn quân tiến công Châu phủ.Hơn nữa, liên quân của Thất phỉ Ninh châu và liên quân của Bạch Liên giáo dường như đã liên kết với nhau, chuẩn bị hợp quân hai trăm nghìn người để công thành.Cứ tiếp tục như vậy, e là Châu phủ sẽ mất, Giang Siêu rất lo lắng.Tình báo viên mang tin tức về không bao lâu, quản sự phụ trách kiến tạo cửa hàng Đại Đông ở bến tàu An Ninh cũng tìm đến Giang Siêu.Hắn nói với Giang Siêu, chủ nhân của bọn họ, Diệp Thanh Ảnh, bị nhốt ở Châu phủ. Nếu Châu phủ bị phá vỡ thì e là chủ nhân cũng bọn họ sẽ gặp nạn.Dù sao, bất kể là đám Bạch Liên giáo hay là An Ninh thất phỉ đều sẽ bắt chủ nhân của cửa hàng Đại Đông Diệp Thanh ảnh đầu tiên.Nếu Diệp Thanh Ảnh rơi vào trong tay của phỉ quân, kết cục e là sẽ rất thảm.Sau khi biết tin, trong mắt Giang Siêu lộ ra sự lo lắng, hẳn có chút tức giận vì Diệp Thanh Ảnh không nghe lời.Hảẳn đã nói với Diệp Thanh Ảnh răng có lẽ Châu phủ sẽ có nguy hiểm, cũng không biết vì sao nàng cứ không đi.Bây giờ, Giang Siêu đối mặt với hai lựa chọn, một là rút lui để giữ thôn Kháo Sơn, không quan tâm đ ến chuyện bên ngoài, giữ được thôn Kháo Sơn và tộc Dạ Lang là được.Nhưng nếu như Châu phủ bị đánh tan, khi phỉ quân rảnh tay toàn lực tấn công thôn Kháo Sơn, đối mặt với một trăm nghìn đại quan, thôn Kháo Sơn căn bản không thể nào giữ được.Cho dù hän có đại bác trong tay cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đám phỉ quân đó.Bây giờ hắn trái lại hy vọng có thể chế tạo ra súng, lúc đó cho dù có nhiều quân đội đến đi nữa cũng chỉ đến để nộp mạng.Trong tộc Dạ Lang đang sản xuất dây cao su, tính dán kít tuy không thể nào so sánh với dây cao su bịt kiến ở thời hiện đại, nhưng tuyệt đối cũng đủ dùng.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nếu như các sản phẩm còn tiếp tục không thể bán ra thì phương diện tiền bạc sẽ xuất hiện vấn đề.Tuy nhiên, thu hoạch của tộc Dạ Lang tốt hơn so với tưởng tượng, vụ thứ hai cũng đã cấy rồi.Theo hai cha con Đông Ly Sơn và Đông Ly Khoát, sản lượng lúa lai giống của quý thứ hai cao hơn quý thứ nhất, sau này chỉ có ngày càng tốt hơn.Vì thế, Giang Siêu tạm thời không lo lăng về vấn đề lương thực. Chẳng qua là xung quanh huyện thành bị bọn quân phỉ chiếm, đối với huyện An Ninh, quả thật không phải chuyện tốt.Giang Siêu đang suy nghĩ có phải nên giải quyết bọn quân phỉ ở xung quanh ba huyện thành không, cũng vừa hay có thể làm thông con đường đi đến Châu phủ.Đến ngày thứ mười ba, cuối cùng tình báo viên cũng truyền tin tình báo từ Châu phủ về.Lúc này phủ Ninh châu bị gần một trăm nghìn đại quân của thất phỉ Ninh châu bao vây , ba trăm nghìn quân Châu phủ bị nhốt trong thành mười mấy ngày rồi. Bọn Ninh châu thất phỉ tấn công thành vô số lần, suýt chút nữa đã đánh tan thành trì.Tuy nhiên, cuối cùng chúng đã bị Mộ Dung Cung đánh trả lại.Vốn dĩ, Mộ Dung Cung kiên trì canh giữ thêm tháng nữa có lẽ cũng không thành vấn đề nhưng tình báo viên đã báo lại, Bạch Liên giáo cũng nhân cơ hội tạo phản, dẫn theo một trăm nghìn quân tiến công Châu phủ.Hơn nữa, liên quân của Thất phỉ Ninh châu và liên quân của Bạch Liên giáo dường như đã liên kết với nhau, chuẩn bị hợp quân hai trăm nghìn người để công thành.Cứ tiếp tục như vậy, e là Châu phủ sẽ mất, Giang Siêu rất lo lắng.Tình báo viên mang tin tức về không bao lâu, quản sự phụ trách kiến tạo cửa hàng Đại Đông ở bến tàu An Ninh cũng tìm đến Giang Siêu.Hắn nói với Giang Siêu, chủ nhân của bọn họ, Diệp Thanh Ảnh, bị nhốt ở Châu phủ. Nếu Châu phủ bị phá vỡ thì e là chủ nhân cũng bọn họ sẽ gặp nạn.Dù sao, bất kể là đám Bạch Liên giáo hay là An Ninh thất phỉ đều sẽ bắt chủ nhân của cửa hàng Đại Đông Diệp Thanh ảnh đầu tiên.Nếu Diệp Thanh Ảnh rơi vào trong tay của phỉ quân, kết cục e là sẽ rất thảm.Sau khi biết tin, trong mắt Giang Siêu lộ ra sự lo lắng, hẳn có chút tức giận vì Diệp Thanh Ảnh không nghe lời.Hảẳn đã nói với Diệp Thanh Ảnh răng có lẽ Châu phủ sẽ có nguy hiểm, cũng không biết vì sao nàng cứ không đi.Bây giờ, Giang Siêu đối mặt với hai lựa chọn, một là rút lui để giữ thôn Kháo Sơn, không quan tâm đ ến chuyện bên ngoài, giữ được thôn Kháo Sơn và tộc Dạ Lang là được.Nhưng nếu như Châu phủ bị đánh tan, khi phỉ quân rảnh tay toàn lực tấn công thôn Kháo Sơn, đối mặt với một trăm nghìn đại quan, thôn Kháo Sơn căn bản không thể nào giữ được.Cho dù hän có đại bác trong tay cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đám phỉ quân đó.Bây giờ hắn trái lại hy vọng có thể chế tạo ra súng, lúc đó cho dù có nhiều quân đội đến đi nữa cũng chỉ đến để nộp mạng.Trong tộc Dạ Lang đang sản xuất dây cao su, tính dán kít tuy không thể nào so sánh với dây cao su bịt kiến ở thời hiện đại, nhưng tuyệt đối cũng đủ dùng.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nếu như các sản phẩm còn tiếp tục không thể bán ra thì phương diện tiền bạc sẽ xuất hiện vấn đề.Tuy nhiên, thu hoạch của tộc Dạ Lang tốt hơn so với tưởng tượng, vụ thứ hai cũng đã cấy rồi.Theo hai cha con Đông Ly Sơn và Đông Ly Khoát, sản lượng lúa lai giống của quý thứ hai cao hơn quý thứ nhất, sau này chỉ có ngày càng tốt hơn.Vì thế, Giang Siêu tạm thời không lo lăng về vấn đề lương thực. Chẳng qua là xung quanh huyện thành bị bọn quân phỉ chiếm, đối với huyện An Ninh, quả thật không phải chuyện tốt.Giang Siêu đang suy nghĩ có phải nên giải quyết bọn quân phỉ ở xung quanh ba huyện thành không, cũng vừa hay có thể làm thông con đường đi đến Châu phủ.Đến ngày thứ mười ba, cuối cùng tình báo viên cũng truyền tin tình báo từ Châu phủ về.Lúc này phủ Ninh châu bị gần một trăm nghìn đại quân của thất phỉ Ninh châu bao vây , ba trăm nghìn quân Châu phủ bị nhốt trong thành mười mấy ngày rồi. Bọn Ninh châu thất phỉ tấn công thành vô số lần, suýt chút nữa đã đánh tan thành trì.Tuy nhiên, cuối cùng chúng đã bị Mộ Dung Cung đánh trả lại.Vốn dĩ, Mộ Dung Cung kiên trì canh giữ thêm tháng nữa có lẽ cũng không thành vấn đề nhưng tình báo viên đã báo lại, Bạch Liên giáo cũng nhân cơ hội tạo phản, dẫn theo một trăm nghìn quân tiến công Châu phủ.Hơn nữa, liên quân của Thất phỉ Ninh châu và liên quân của Bạch Liên giáo dường như đã liên kết với nhau, chuẩn bị hợp quân hai trăm nghìn người để công thành.Cứ tiếp tục như vậy, e là Châu phủ sẽ mất, Giang Siêu rất lo lắng.Tình báo viên mang tin tức về không bao lâu, quản sự phụ trách kiến tạo cửa hàng Đại Đông ở bến tàu An Ninh cũng tìm đến Giang Siêu.Hắn nói với Giang Siêu, chủ nhân của bọn họ, Diệp Thanh Ảnh, bị nhốt ở Châu phủ. Nếu Châu phủ bị phá vỡ thì e là chủ nhân cũng bọn họ sẽ gặp nạn.Dù sao, bất kể là đám Bạch Liên giáo hay là An Ninh thất phỉ đều sẽ bắt chủ nhân của cửa hàng Đại Đông Diệp Thanh ảnh đầu tiên.Nếu Diệp Thanh Ảnh rơi vào trong tay của phỉ quân, kết cục e là sẽ rất thảm.Sau khi biết tin, trong mắt Giang Siêu lộ ra sự lo lắng, hẳn có chút tức giận vì Diệp Thanh Ảnh không nghe lời.Hảẳn đã nói với Diệp Thanh Ảnh răng có lẽ Châu phủ sẽ có nguy hiểm, cũng không biết vì sao nàng cứ không đi.Bây giờ, Giang Siêu đối mặt với hai lựa chọn, một là rút lui để giữ thôn Kháo Sơn, không quan tâm đ ến chuyện bên ngoài, giữ được thôn Kháo Sơn và tộc Dạ Lang là được.Nhưng nếu như Châu phủ bị đánh tan, khi phỉ quân rảnh tay toàn lực tấn công thôn Kháo Sơn, đối mặt với một trăm nghìn đại quan, thôn Kháo Sơn căn bản không thể nào giữ được.Cho dù hän có đại bác trong tay cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của đám phỉ quân đó.Bây giờ hắn trái lại hy vọng có thể chế tạo ra súng, lúc đó cho dù có nhiều quân đội đến đi nữa cũng chỉ đến để nộp mạng.Trong tộc Dạ Lang đang sản xuất dây cao su, tính dán kít tuy không thể nào so sánh với dây cao su bịt kiến ở thời hiện đại, nhưng tuyệt đối cũng đủ dùng.

Chương 294: Cứ tiếp tục như vậy