Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 316: Nói đến đây
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Nguyệt Nhi, trong mắt Hoàng Thân Lang hiện lên vẻ bất ngờ, rồi nhanh chóng chuyển thành vẻ âm độc.Hắn ta lạnh lùng nhìn về phía Tô Nguyệt Nhi, đặt cây dao trên cổ Giang Siêu, nói: “Tô Nguyệt Nhi, ta biết cô thích thằng nhãi này. Có điều, hiện giờ hắn đang ở trên tay ta. Nếu cô không muốn hắn chết thì mau ngoan ngoãn quỳ xuống. Nếu không ta sẽ cắt cổ hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang kề dao sát vào cổ Giang Siêu, khiến cổ Giang Siêu sắp chảy máu ra.Thấy cảnh này, trên mặt Tô Nguyệt Nhi lập tức hiện lên vẻ sốt ruột và lo lắng.Nàng vội vàng nói: “Đừng... Hoàng Thân Lang, ta nghe lời ngươi... người đừng làm Giang công tử bị thương!”Nàng căng thẳng nhìn cây dao trên tay Hoàng Thân Lang.Nàng dè dặt nhích lại gần, vẻ lo lắng trong mắt dường như là sợ Hoàng Thân Lang cắt cổ Giang Siêu vậy.Giang Siêu thấy Tô Nguyệt Nhi đang rất căng thẳng thì cảm thấy lòng mình là lạ.Ngay sau đó, ánh mắt hắn trở nên lạnh lão, đẩy nhanh ám kình đánh mạnh vào huyệt đạo.Lại nói, nếu không phải vừa rồi Tô Nguyệt Nhi lại đây thì chắc là hắn đã chết trong tay Hoàng Thân Lang rồi.Lúc này, Tô Nguyệt Nhi đã đi tới gần hai người.Hoàng Thân Lang kề dao lên cổ Giang Siêu, chế giễu mà nhìn Tô Nguyệt Nhi, trong mắt lộ ra vẻ d@m đãng.“Quỳ xuống! Bò lại đây!” Hoàng Thân Lang nói với Tô Nguyệt Nhi.Nghe vậy, Tô Nguyệt Nhi hơi giật mình, trong mắt hiện lên vẻ do dự.Hoàng Thân Lang thấy vậy thì ấn cây dao xuống cổ Giang Siêu.Tô Nguyệt Nhi thấy cổ Giang Siêu chảy máu thì sợ tới mức vội vàng quỳ xuống.“Ta quỳ! Ngươi đừng làm Giang công tử bị thương... cầu xin ngươi...”Nàng nước mắt rưng rưng nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy lo lắng và tự trách.Thấy Tô Nguyệt Nhi quỳ xuống, trong mắt Hoàng Thân Lang tràn đầy đắc ý, đồng thời hiện lên vẻ ghen tị dày đặc.Tô Nguyệt Nhi thế mà lại quỳ với hắn chỉ vì Giang Siêu. Có thể thấy được tình cảm Tô Nguyệt Nhi dành cho Giang Siêu là sâu đậm cỡ nào.Cứ nghĩ đến chuyện trong lòng Tô Nguyệt Nhi chỉ có Giang Siêu là Hoàng Thân Lang chỉ muốn gi ết chết Giang Siêu ngay lập tức.Nhưng hắn ta biết nếu bây giờ hắn ta giết Giang Siêu thì sẽ rất khó để buộc Tô Nguyệt Nhi nghe lời nữa.Hắn ta cười d@m đãng nhìn Tô Nguyệt Nhi, móc một bình sứ từ trên người ra ném cho Tô Nguyệt Nhị, nói: “Chỉ cần cô uống viên thuốc trong bình sứ thì ta sẽ tha cho hắn. Nếu không thì ta sẽ giết hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang lại ấn ấn cây dao trên cổ Giang Siêu lần nữa.Thấy cảnh này, Tô Nguyệt Nhi vội vàng nhặt bình sứ lên, bất chấp trong bình sứ là thuốc gì, mở miệng ra nuốt xuống.Nàng sợ mình uống chậm, Giang Siêu sẽ bị Hoàng Thân Lang giết.Lúc này, Giang Siêu đang dốc hết sức đánh sâu vào huyệt đạo, trong nhất thời không kịp ngăn cản Tô Nguyệt Nhi.Trong mắt hắn hiện lên vẻ phức tạp. Hắn không ngờ Tô Nguyệt Nhi lại vì hắn mà có thể làm được đến mức này.Hắn không biết nên báo đáp Tô Nguyệt Nhi như thế nào nữa.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Nguyệt Nhi, trong mắt Hoàng Thân Lang hiện lên vẻ bất ngờ, rồi nhanh chóng chuyển thành vẻ âm độc.Hắn ta lạnh lùng nhìn về phía Tô Nguyệt Nhi, đặt cây dao trên cổ Giang Siêu, nói: “Tô Nguyệt Nhi, ta biết cô thích thằng nhãi này. Có điều, hiện giờ hắn đang ở trên tay ta. Nếu cô không muốn hắn chết thì mau ngoan ngoãn quỳ xuống. Nếu không ta sẽ cắt cổ hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang kề dao sát vào cổ Giang Siêu, khiến cổ Giang Siêu sắp chảy máu ra.Thấy cảnh này, trên mặt Tô Nguyệt Nhi lập tức hiện lên vẻ sốt ruột và lo lắng.Nàng vội vàng nói: “Đừng... Hoàng Thân Lang, ta nghe lời ngươi... người đừng làm Giang công tử bị thương!”Nàng căng thẳng nhìn cây dao trên tay Hoàng Thân Lang.Nàng dè dặt nhích lại gần, vẻ lo lắng trong mắt dường như là sợ Hoàng Thân Lang cắt cổ Giang Siêu vậy.Giang Siêu thấy Tô Nguyệt Nhi đang rất căng thẳng thì cảm thấy lòng mình là lạ.Ngay sau đó, ánh mắt hắn trở nên lạnh lão, đẩy nhanh ám kình đánh mạnh vào huyệt đạo.Lại nói, nếu không phải vừa rồi Tô Nguyệt Nhi lại đây thì chắc là hắn đã chết trong tay Hoàng Thân Lang rồi.Lúc này, Tô Nguyệt Nhi đã đi tới gần hai người.Hoàng Thân Lang kề dao lên cổ Giang Siêu, chế giễu mà nhìn Tô Nguyệt Nhi, trong mắt lộ ra vẻ d@m đãng.“Quỳ xuống! Bò lại đây!” Hoàng Thân Lang nói với Tô Nguyệt Nhi.Nghe vậy, Tô Nguyệt Nhi hơi giật mình, trong mắt hiện lên vẻ do dự.Hoàng Thân Lang thấy vậy thì ấn cây dao xuống cổ Giang Siêu.Tô Nguyệt Nhi thấy cổ Giang Siêu chảy máu thì sợ tới mức vội vàng quỳ xuống.“Ta quỳ! Ngươi đừng làm Giang công tử bị thương... cầu xin ngươi...”Nàng nước mắt rưng rưng nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy lo lắng và tự trách.Thấy Tô Nguyệt Nhi quỳ xuống, trong mắt Hoàng Thân Lang tràn đầy đắc ý, đồng thời hiện lên vẻ ghen tị dày đặc.Tô Nguyệt Nhi thế mà lại quỳ với hắn chỉ vì Giang Siêu. Có thể thấy được tình cảm Tô Nguyệt Nhi dành cho Giang Siêu là sâu đậm cỡ nào.Cứ nghĩ đến chuyện trong lòng Tô Nguyệt Nhi chỉ có Giang Siêu là Hoàng Thân Lang chỉ muốn gi ết chết Giang Siêu ngay lập tức.Nhưng hắn ta biết nếu bây giờ hắn ta giết Giang Siêu thì sẽ rất khó để buộc Tô Nguyệt Nhi nghe lời nữa.Hắn ta cười d@m đãng nhìn Tô Nguyệt Nhi, móc một bình sứ từ trên người ra ném cho Tô Nguyệt Nhị, nói: “Chỉ cần cô uống viên thuốc trong bình sứ thì ta sẽ tha cho hắn. Nếu không thì ta sẽ giết hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang lại ấn ấn cây dao trên cổ Giang Siêu lần nữa.Thấy cảnh này, Tô Nguyệt Nhi vội vàng nhặt bình sứ lên, bất chấp trong bình sứ là thuốc gì, mở miệng ra nuốt xuống.Nàng sợ mình uống chậm, Giang Siêu sẽ bị Hoàng Thân Lang giết.Lúc này, Giang Siêu đang dốc hết sức đánh sâu vào huyệt đạo, trong nhất thời không kịp ngăn cản Tô Nguyệt Nhi.Trong mắt hắn hiện lên vẻ phức tạp. Hắn không ngờ Tô Nguyệt Nhi lại vì hắn mà có thể làm được đến mức này.Hắn không biết nên báo đáp Tô Nguyệt Nhi như thế nào nữa.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Nguyệt Nhi, trong mắt Hoàng Thân Lang hiện lên vẻ bất ngờ, rồi nhanh chóng chuyển thành vẻ âm độc.Hắn ta lạnh lùng nhìn về phía Tô Nguyệt Nhi, đặt cây dao trên cổ Giang Siêu, nói: “Tô Nguyệt Nhi, ta biết cô thích thằng nhãi này. Có điều, hiện giờ hắn đang ở trên tay ta. Nếu cô không muốn hắn chết thì mau ngoan ngoãn quỳ xuống. Nếu không ta sẽ cắt cổ hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang kề dao sát vào cổ Giang Siêu, khiến cổ Giang Siêu sắp chảy máu ra.Thấy cảnh này, trên mặt Tô Nguyệt Nhi lập tức hiện lên vẻ sốt ruột và lo lắng.Nàng vội vàng nói: “Đừng... Hoàng Thân Lang, ta nghe lời ngươi... người đừng làm Giang công tử bị thương!”Nàng căng thẳng nhìn cây dao trên tay Hoàng Thân Lang.Nàng dè dặt nhích lại gần, vẻ lo lắng trong mắt dường như là sợ Hoàng Thân Lang cắt cổ Giang Siêu vậy.Giang Siêu thấy Tô Nguyệt Nhi đang rất căng thẳng thì cảm thấy lòng mình là lạ.Ngay sau đó, ánh mắt hắn trở nên lạnh lão, đẩy nhanh ám kình đánh mạnh vào huyệt đạo.Lại nói, nếu không phải vừa rồi Tô Nguyệt Nhi lại đây thì chắc là hắn đã chết trong tay Hoàng Thân Lang rồi.Lúc này, Tô Nguyệt Nhi đã đi tới gần hai người.Hoàng Thân Lang kề dao lên cổ Giang Siêu, chế giễu mà nhìn Tô Nguyệt Nhi, trong mắt lộ ra vẻ d@m đãng.“Quỳ xuống! Bò lại đây!” Hoàng Thân Lang nói với Tô Nguyệt Nhi.Nghe vậy, Tô Nguyệt Nhi hơi giật mình, trong mắt hiện lên vẻ do dự.Hoàng Thân Lang thấy vậy thì ấn cây dao xuống cổ Giang Siêu.Tô Nguyệt Nhi thấy cổ Giang Siêu chảy máu thì sợ tới mức vội vàng quỳ xuống.“Ta quỳ! Ngươi đừng làm Giang công tử bị thương... cầu xin ngươi...”Nàng nước mắt rưng rưng nhìn Giang Siêu, trong mắt tràn đầy lo lắng và tự trách.Thấy Tô Nguyệt Nhi quỳ xuống, trong mắt Hoàng Thân Lang tràn đầy đắc ý, đồng thời hiện lên vẻ ghen tị dày đặc.Tô Nguyệt Nhi thế mà lại quỳ với hắn chỉ vì Giang Siêu. Có thể thấy được tình cảm Tô Nguyệt Nhi dành cho Giang Siêu là sâu đậm cỡ nào.Cứ nghĩ đến chuyện trong lòng Tô Nguyệt Nhi chỉ có Giang Siêu là Hoàng Thân Lang chỉ muốn gi ết chết Giang Siêu ngay lập tức.Nhưng hắn ta biết nếu bây giờ hắn ta giết Giang Siêu thì sẽ rất khó để buộc Tô Nguyệt Nhi nghe lời nữa.Hắn ta cười d@m đãng nhìn Tô Nguyệt Nhi, móc một bình sứ từ trên người ra ném cho Tô Nguyệt Nhị, nói: “Chỉ cần cô uống viên thuốc trong bình sứ thì ta sẽ tha cho hắn. Nếu không thì ta sẽ giết hắn ngay!”Nói đến đây, Hoàng Thân Lang lại ấn ấn cây dao trên cổ Giang Siêu lần nữa.Thấy cảnh này, Tô Nguyệt Nhi vội vàng nhặt bình sứ lên, bất chấp trong bình sứ là thuốc gì, mở miệng ra nuốt xuống.Nàng sợ mình uống chậm, Giang Siêu sẽ bị Hoàng Thân Lang giết.Lúc này, Giang Siêu đang dốc hết sức đánh sâu vào huyệt đạo, trong nhất thời không kịp ngăn cản Tô Nguyệt Nhi.Trong mắt hắn hiện lên vẻ phức tạp. Hắn không ngờ Tô Nguyệt Nhi lại vì hắn mà có thể làm được đến mức này.Hắn không biết nên báo đáp Tô Nguyệt Nhi như thế nào nữa.