Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 464: Đáng lẽ

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Lúc đám tướng lãnh đang chế giêu Giang Siêu có thể đã bỏ trốn thì đợt nghe phía sau vang lên tiếng hét.Bọn họ vội vàng quay lại nhìn, không biết từ khi nào mà có mấy vạn quân đội đánh về phía bọn chúng từ phía sau, dù rằng doanh trại của bọn chúng không tập trung tại một chỗ.Bọn chúng ngạc nhiên phát hiện dù là doanh trại nào thì cũng có quân đội tấn công.Mà quân đội tấn công đều mặc quân phục của quân Con Cháu hoặc là quân phục của quân châu phủ.Bọn chúng cho rằng mình nhìn lầm rồi.Bọn chúng vừa mới chế giêu là Giang Siêu không dám trở lại thì sau lưng đã bị đánh bất ngờ rồi.Quân đội là quân Con Cháu và quân châu phủ, sao có thể chứ?Đáng lẽ quân châu phủ đang bị chặn ở Hàn Cốc Quan mới đúng chứtKhi các tướng lãnh còn đang ngạc nhiên, hai vạn quân Con Cháu và quân châu phủ đã lao thẳng lên đánh thẳng vào liên quân với tư thế mạnh mẽ hung hãn.Bọn họ không dùng kế sách.Bởi vì loại địa hình này không thể dùng kế sách.Kế sách tốt nhất là dốc quân đánh thẳng mặt.Hai bên phân thắng thua bằng sức chiến đấu.Với sức chiến đấu hiện giờ của quân Con Cháu và quân châu phủ, dùng năm vạn đánh năm vạn, tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.Trong chớp mắt, hai bên đã lao vào đánh với nhau.Đám địch nhân rất dễ bị đánh thua, không có một chút ý định phản kháng nào.Nhất là khi nhìn thấy sự dũng mãnh hung hăng của quân châu phủ và quân Con Cháu, cộng thêm vũ khi bị chém gãy, bọn họ làm gì còn ý chí chiến đấu nữa.Cho dù có ý chí chiến đấu thì cũng sẽ bị quân Con Cháu và quân châu phủ cùng nhau chém chết. Quân Con Cháu và quân châu phủ phối hợp ăn ý, trận hình giết địch cũng giống nhau.Trải qua đợt tấn công đầu tiên, quân Con Cháu và quân châu phủ không có thương vong, liên quân năm quân lại bị tổn thất nặng nề.Lúc này, liên quân năm quân mới phản ứng lại là bọn chúng thật sự gặp được quân Con Cháu.Bọn chúng biết quân Con Cháu mình gặp, chắc chắn không phải là quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn.Bởi vì quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn không ra ngoài được.Hơn nữa, sự xuất hiện của quân châu phủ làm cho bọn họ biết là Giang Siêu đã trở lại, có khi liên quân ở Hàn Cốc Quan đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Hai vạn quân Con Cháu cộng thêm ba vạn quân châu phủ, cho dù bên liên quân bọn họ cũng có năm vạn người, nhưng năm vạn người này không thể đánh lại được quân Con Cháu và quân châu phủ. Đương nhiên, kết quả cuối cùng sẽ là bị đánh gục hết.Chiến đấu kéo dài hơn một giờ.Liên quân hoảng loạn chạy trốn.Năm vạn liên quân, có ít nhất ba vạn bị giết, hơn một vạn chạy trốn, chạy trốn về phía phủ An Tây.Về phần vì sao không chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn?Đây là chuyện không thể nào, bởi vì trốn không thoát.Chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn là chỉ có một con đường chết.Đám tướng lãnh chạy trốn trước tiên, trong mắt bọn chúng chỉ còn lại vẻ tuyệt vọng và hoảng sợ.Cho đến tận bây giờ, bọn chúng cũng không dám tin là Giang Siêu thật sự đã trở lại, không chỉ có trở lại mà còn tiêu diệt liên quân Hàn Cốc Quan và dẫn theo ba vạn quân châu phủ.Không biết nên hình dung trận chiến này thế nào.Mặc dù bọn chúng còn lại mười lăm vạn liên quân, nhưng mà với sức chiến đấu và số lượng binh lính của quân Con Cháu và Giang Siêu, thì chắc là chẳng có điều gì thay đổi, có khi mười lăm vạn quân sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.Hiện giờ đám tướng lãnh đã không rảnh để suy nghĩ mấy chuyện đó nữa.Bọn họ chỉ nghĩ làm sao để mình sống sót.

Lúc đám tướng lãnh đang chế giêu Giang Siêu có thể đã bỏ trốn thì đợt nghe phía sau vang lên tiếng hét.

Bọn họ vội vàng quay lại nhìn, không biết từ khi nào mà có mấy vạn quân đội đánh về phía bọn chúng từ phía sau, dù rằng doanh trại của bọn chúng không tập trung tại một chỗ.

Bọn chúng ngạc nhiên phát hiện dù là doanh trại nào thì cũng có quân đội tấn công.

Mà quân đội tấn công đều mặc quân phục của quân Con Cháu hoặc là quân phục của quân châu phủ.

Bọn chúng cho rằng mình nhìn lầm rồi.

Bọn chúng vừa mới chế giêu là Giang Siêu không dám trở lại thì sau lưng đã bị đánh bất ngờ rồi.

Quân đội là quân Con Cháu và quân châu phủ, sao có thể chứ?

Đáng lẽ quân châu phủ đang bị chặn ở Hàn Cốc Quan mới đúng chứt

Khi các tướng lãnh còn đang ngạc nhiên, hai vạn quân Con Cháu và quân châu phủ đã lao thẳng lên đánh thẳng vào liên quân với tư thế mạnh mẽ hung hãn.

Bọn họ không dùng kế sách.

Bởi vì loại địa hình này không thể dùng kế sách.

Kế sách tốt nhất là dốc quân đánh thẳng mặt.

Hai bên phân thắng thua bằng sức chiến đấu.

Với sức chiến đấu hiện giờ của quân Con Cháu và quân châu phủ, dùng năm vạn đánh năm vạn, tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.

Trong chớp mắt, hai bên đã lao vào đánh với nhau.

Đám địch nhân rất dễ bị đánh thua, không có một chút ý định phản kháng nào.

Nhất là khi nhìn thấy sự dũng mãnh hung hăng của quân châu phủ và quân Con Cháu, cộng thêm vũ khi bị chém gãy, bọn họ làm gì còn ý chí chiến đấu nữa.

Cho dù có ý chí chiến đấu thì cũng sẽ bị quân Con Cháu và quân châu phủ cùng nhau chém chết. Quân Con Cháu và quân châu phủ phối hợp ăn ý, trận hình giết địch cũng giống nhau.

Trải qua đợt tấn công đầu tiên, quân Con Cháu và quân châu phủ không có thương vong, liên quân năm quân lại bị tổn thất nặng nề.

Lúc này, liên quân năm quân mới phản ứng lại là bọn chúng thật sự gặp được quân Con Cháu.

Bọn chúng biết quân Con Cháu mình gặp, chắc chắn không phải là quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn.

Bởi vì quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn không ra ngoài được.

Hơn nữa, sự xuất hiện của quân châu phủ làm cho bọn họ biết là Giang Siêu đã trở lại, có khi liên quân ở Hàn Cốc Quan đã bị tiêu diệt sạch sẽ.

Hai vạn quân Con Cháu cộng thêm ba vạn quân châu phủ, cho dù bên liên quân bọn họ cũng có năm vạn người, nhưng năm vạn người này không thể đánh lại được quân Con Cháu và quân châu phủ. Đương nhiên, kết quả cuối cùng sẽ là bị đánh gục hết.

Chiến đấu kéo dài hơn một giờ.

Liên quân hoảng loạn chạy trốn.

Năm vạn liên quân, có ít nhất ba vạn bị giết, hơn một vạn chạy trốn, chạy trốn về phía phủ An Tây.

Về phần vì sao không chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn?

Đây là chuyện không thể nào, bởi vì trốn không thoát.

Chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn là chỉ có một con đường chết.

Đám tướng lãnh chạy trốn trước tiên, trong mắt bọn chúng chỉ còn lại vẻ tuyệt vọng và hoảng sợ.

Cho đến tận bây giờ, bọn chúng cũng không dám tin là Giang Siêu thật sự đã trở lại, không chỉ có trở lại mà còn tiêu diệt liên quân Hàn Cốc Quan và dẫn theo ba vạn quân châu phủ.

Không biết nên hình dung trận chiến này thế nào.

Mặc dù bọn chúng còn lại mười lăm vạn liên quân, nhưng mà với sức chiến đấu và số lượng binh lính của quân Con Cháu và Giang Siêu, thì chắc là chẳng có điều gì thay đổi, có khi mười lăm vạn quân sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.

Hiện giờ đám tướng lãnh đã không rảnh để suy nghĩ mấy chuyện đó nữa.

Bọn họ chỉ nghĩ làm sao để mình sống sót.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Lúc đám tướng lãnh đang chế giêu Giang Siêu có thể đã bỏ trốn thì đợt nghe phía sau vang lên tiếng hét.Bọn họ vội vàng quay lại nhìn, không biết từ khi nào mà có mấy vạn quân đội đánh về phía bọn chúng từ phía sau, dù rằng doanh trại của bọn chúng không tập trung tại một chỗ.Bọn chúng ngạc nhiên phát hiện dù là doanh trại nào thì cũng có quân đội tấn công.Mà quân đội tấn công đều mặc quân phục của quân Con Cháu hoặc là quân phục của quân châu phủ.Bọn chúng cho rằng mình nhìn lầm rồi.Bọn chúng vừa mới chế giêu là Giang Siêu không dám trở lại thì sau lưng đã bị đánh bất ngờ rồi.Quân đội là quân Con Cháu và quân châu phủ, sao có thể chứ?Đáng lẽ quân châu phủ đang bị chặn ở Hàn Cốc Quan mới đúng chứtKhi các tướng lãnh còn đang ngạc nhiên, hai vạn quân Con Cháu và quân châu phủ đã lao thẳng lên đánh thẳng vào liên quân với tư thế mạnh mẽ hung hãn.Bọn họ không dùng kế sách.Bởi vì loại địa hình này không thể dùng kế sách.Kế sách tốt nhất là dốc quân đánh thẳng mặt.Hai bên phân thắng thua bằng sức chiến đấu.Với sức chiến đấu hiện giờ của quân Con Cháu và quân châu phủ, dùng năm vạn đánh năm vạn, tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.Trong chớp mắt, hai bên đã lao vào đánh với nhau.Đám địch nhân rất dễ bị đánh thua, không có một chút ý định phản kháng nào.Nhất là khi nhìn thấy sự dũng mãnh hung hăng của quân châu phủ và quân Con Cháu, cộng thêm vũ khi bị chém gãy, bọn họ làm gì còn ý chí chiến đấu nữa.Cho dù có ý chí chiến đấu thì cũng sẽ bị quân Con Cháu và quân châu phủ cùng nhau chém chết. Quân Con Cháu và quân châu phủ phối hợp ăn ý, trận hình giết địch cũng giống nhau.Trải qua đợt tấn công đầu tiên, quân Con Cháu và quân châu phủ không có thương vong, liên quân năm quân lại bị tổn thất nặng nề.Lúc này, liên quân năm quân mới phản ứng lại là bọn chúng thật sự gặp được quân Con Cháu.Bọn chúng biết quân Con Cháu mình gặp, chắc chắn không phải là quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn.Bởi vì quân Con Cháu ở thôn Kháo Sơn không ra ngoài được.Hơn nữa, sự xuất hiện của quân châu phủ làm cho bọn họ biết là Giang Siêu đã trở lại, có khi liên quân ở Hàn Cốc Quan đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Hai vạn quân Con Cháu cộng thêm ba vạn quân châu phủ, cho dù bên liên quân bọn họ cũng có năm vạn người, nhưng năm vạn người này không thể đánh lại được quân Con Cháu và quân châu phủ. Đương nhiên, kết quả cuối cùng sẽ là bị đánh gục hết.Chiến đấu kéo dài hơn một giờ.Liên quân hoảng loạn chạy trốn.Năm vạn liên quân, có ít nhất ba vạn bị giết, hơn một vạn chạy trốn, chạy trốn về phía phủ An Tây.Về phần vì sao không chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn?Đây là chuyện không thể nào, bởi vì trốn không thoát.Chạy trốn về phía thôn Kháo Sơn là chỉ có một con đường chết.Đám tướng lãnh chạy trốn trước tiên, trong mắt bọn chúng chỉ còn lại vẻ tuyệt vọng và hoảng sợ.Cho đến tận bây giờ, bọn chúng cũng không dám tin là Giang Siêu thật sự đã trở lại, không chỉ có trở lại mà còn tiêu diệt liên quân Hàn Cốc Quan và dẫn theo ba vạn quân châu phủ.Không biết nên hình dung trận chiến này thế nào.Mặc dù bọn chúng còn lại mười lăm vạn liên quân, nhưng mà với sức chiến đấu và số lượng binh lính của quân Con Cháu và Giang Siêu, thì chắc là chẳng có điều gì thay đổi, có khi mười lăm vạn quân sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ.Hiện giờ đám tướng lãnh đã không rảnh để suy nghĩ mấy chuyện đó nữa.Bọn họ chỉ nghĩ làm sao để mình sống sót.

Chương 464: Đáng lẽ