Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 488: Người nào to gan

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nhưng mọi người lại nhìn Giang Siêu với vẻ lo lăng, tuy mọi người cũng không biết thân phận của Giang Siêu, nhưng Giang Siêu giết úy quan thành vệ thế này, sợ là thảm rồi.Ngay lúc các thành vệ đang khiếp vía, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên."Người nào to gan, dám giết thống lĩnh thành vệ ta, người đâu, bắt lại cho bản tướng."Nghe thấy tiếng chỉ huy trên, mấy trắm cấm quân thành vệ võ trang đầy đủ xông tới, trong thoáng chốc, bọn họ đã bao vây Giang Siêu.Tình huống này khiến cho dân chúng xung quanh kinh ngạc, ánh mắt họ tràn ngập sợ hãi và thương xót.Kiểu này e là Giang Siêu thảm rồi.Chúng cấm quân thành vệ định ra tay bắt Giang Siêu lại, chỉ có điều, còn chưa đợi những thành vệ này ra tay, Giang Siêu đã di chuyển nhanh xuất hiện ở trước mặt vị tá quan này.Trong khoảnh khắc đối phương muốn chống cự, Giang Siêu chế phục hắn ta ngay.Thanh đao đặt trên cổ hắn ta, sau đó Giang Siêu lấy thánh chỉ và tước ấn của mình ra.Hắn thản nhiên nhìn vị tá quan trước mặt rồi nói: "Thật to gan, bản công là An Ninh Công Giang Siêu, phụng thánh chỉ của hoàng thượng, lên kinh nhận phong tước, ngươi biết rõ thân phận của bản công, thế mà lại định nhân lúc hỗn loạn gây bất lợi cho bản công, rốt cuộc ngươi có mưu đồ gì.Nói đến đây, Giang Siêu đưa mắt nhìn bách tính đang vây xem xung quanh, khóe miệng nhếch lên vẻ quỷ dị.Quả nhiên, việc hắn vào kinh e là sẽ không được thuận lợi đâu, còn chưa vào thành mà bẫy rập đã ập đến rồi.Bắt đầu từ việc vị Uý quan thống lĩnh thành vệ làm khó hắn ở ngay trước cổng thành, e là có một loạt nguy hiểm đang đợi hắn.Nếu hắn để mặc cho đám người này hoành hành ngang ngược, không có một vài phản ứng gì đó, thì có khả năng hôm nay hắn sẽ thua ngay ở đây.Không chỉ có khả năng là hắn sẽ chết, quân Con Cháu đi theo hắn tới đây cũng sẽ chết.Nhìn thấy Giang Siêu ra tay, quân Con Cháu lập tức có hành động, bọn họ rút kiếm ra, lạnh lùng nhìn về phía mấy trăm cấm vệ quân trước mặt.Làm như thể chỉ cần đối thủ dám động thủ, bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức, một cỗ sát ý dâng lên từ chỗ quân Con Cháu.Đám thành vệ lập tức bị bọn họ trấn trụ, trong lúc nhất thời không dám nhúc nhích.Nhưng mà có vẻ tên tá quan thành vệ kia đã có chuẩn bị trước, hắn ta không sợ hãi tí nào.Hắn ta lạnh lùng nhìn Giang Siêu, sau đó châm chọc nói:"Có mưu đồ gì ư, hừ... ngươi giả mạo An Ninh Công, giả truyền thánh chỉ... ngươi..."Nghe hắn ta nói thế, Giang Siêu liền biết đối phương chuẩn bị định tội cho hắn rồi.Dù sao thì bất kể hắn có nói như thế nào.Những người này cũng sẽ không thừa nhận thân phận An Ninh Công của hắn.Còn kết cục duy nhất của Giang Siêu, khả năng là sẽ bị những người này bắt đi, hoặc là bị bọn họ gi ết chết ngay tại đây.Ý tứ của đối phương rất đơn giản, chỉ cần hắn ta không thừa nhận thân phận của Giang Siêu, bắt luôn Giang Siêu lại, những cái khác mặc kệ.Nhưng hắn ta vừa mới nói đến đây, Giang Siêu đã giơ kiếm lên chém về phía đầu tên này. Không cho hắn ta có cơ hội nói thêm gì nữa.

Nhưng mọi người lại nhìn Giang Siêu với vẻ lo lăng, tuy mọi người cũng không biết thân phận của Giang Siêu, nhưng Giang Siêu giết úy quan thành vệ thế này, sợ là thảm rồi.

Ngay lúc các thành vệ đang khiếp vía, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên.

"Người nào to gan, dám giết thống lĩnh thành vệ ta, người đâu, bắt lại cho bản tướng."

Nghe thấy tiếng chỉ huy trên, mấy trắm cấm quân thành vệ võ trang đầy đủ xông tới, trong thoáng chốc, bọn họ đã bao vây Giang Siêu.

Tình huống này khiến cho dân chúng xung quanh kinh ngạc, ánh mắt họ tràn ngập sợ hãi và thương xót.

Kiểu này e là Giang Siêu thảm rồi.

Chúng cấm quân thành vệ định ra tay bắt Giang Siêu lại, chỉ có điều, còn chưa đợi những thành vệ này ra tay, Giang Siêu đã di chuyển nhanh xuất hiện ở trước mặt vị tá quan này.

Trong khoảnh khắc đối phương muốn chống cự, Giang Siêu chế phục hắn ta ngay.

Thanh đao đặt trên cổ hắn ta, sau đó Giang Siêu lấy thánh chỉ và tước ấn của mình ra.

Hắn thản nhiên nhìn vị tá quan trước mặt rồi nói: "Thật to gan, bản công là An Ninh Công Giang Siêu, phụng thánh chỉ của hoàng thượng, lên kinh nhận phong tước, ngươi biết rõ thân phận của bản công, thế mà lại định nhân lúc hỗn loạn gây bất lợi cho bản công, rốt cuộc ngươi có mưu đồ gì.

Nói đến đây, Giang Siêu đưa mắt nhìn bách tính đang vây xem xung quanh, khóe miệng nhếch lên vẻ quỷ dị.

Quả nhiên, việc hắn vào kinh e là sẽ không được thuận lợi đâu, còn chưa vào thành mà bẫy rập đã ập đến rồi.

Bắt đầu từ việc vị Uý quan thống lĩnh thành vệ làm khó hắn ở ngay trước cổng thành, e là có một loạt nguy hiểm đang đợi hắn.

Nếu hắn để mặc cho đám người này hoành hành ngang ngược, không có một vài phản ứng gì đó, thì có khả năng hôm nay hắn sẽ thua ngay ở đây.

Không chỉ có khả năng là hắn sẽ chết, quân Con Cháu đi theo hắn tới đây cũng sẽ chết.

Nhìn thấy Giang Siêu ra tay, quân Con Cháu lập tức có hành động, bọn họ rút kiếm ra, lạnh lùng nhìn về phía mấy trăm cấm vệ quân trước mặt.

Làm như thể chỉ cần đối thủ dám động thủ, bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức, một cỗ sát ý dâng lên từ chỗ quân Con Cháu.

Đám thành vệ lập tức bị bọn họ trấn trụ, trong lúc nhất thời không dám nhúc nhích.

Nhưng mà có vẻ tên tá quan thành vệ kia đã có chuẩn bị trước, hắn ta không sợ hãi tí nào.

Hắn ta lạnh lùng nhìn Giang Siêu, sau đó châm chọc nói:

"Có mưu đồ gì ư, hừ... ngươi giả mạo An Ninh Công, giả truyền thánh chỉ... ngươi..."

Nghe hắn ta nói thế, Giang Siêu liền biết đối phương chuẩn bị định tội cho hắn rồi.

Dù sao thì bất kể hắn có nói như thế nào.

Những người này cũng sẽ không thừa nhận thân phận An Ninh Công của hắn.

Còn kết cục duy nhất của Giang Siêu, khả năng là sẽ bị những người này bắt đi, hoặc là bị bọn họ gi ết chết ngay tại đây.

Ý tứ của đối phương rất đơn giản, chỉ cần hắn ta không thừa nhận thân phận của Giang Siêu, bắt luôn Giang Siêu lại, những cái khác mặc kệ.

Nhưng hắn ta vừa mới nói đến đây, Giang Siêu đã giơ kiếm lên chém về phía đầu tên này. Không cho hắn ta có cơ hội nói thêm gì nữa.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nhưng mọi người lại nhìn Giang Siêu với vẻ lo lăng, tuy mọi người cũng không biết thân phận của Giang Siêu, nhưng Giang Siêu giết úy quan thành vệ thế này, sợ là thảm rồi.Ngay lúc các thành vệ đang khiếp vía, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên."Người nào to gan, dám giết thống lĩnh thành vệ ta, người đâu, bắt lại cho bản tướng."Nghe thấy tiếng chỉ huy trên, mấy trắm cấm quân thành vệ võ trang đầy đủ xông tới, trong thoáng chốc, bọn họ đã bao vây Giang Siêu.Tình huống này khiến cho dân chúng xung quanh kinh ngạc, ánh mắt họ tràn ngập sợ hãi và thương xót.Kiểu này e là Giang Siêu thảm rồi.Chúng cấm quân thành vệ định ra tay bắt Giang Siêu lại, chỉ có điều, còn chưa đợi những thành vệ này ra tay, Giang Siêu đã di chuyển nhanh xuất hiện ở trước mặt vị tá quan này.Trong khoảnh khắc đối phương muốn chống cự, Giang Siêu chế phục hắn ta ngay.Thanh đao đặt trên cổ hắn ta, sau đó Giang Siêu lấy thánh chỉ và tước ấn của mình ra.Hắn thản nhiên nhìn vị tá quan trước mặt rồi nói: "Thật to gan, bản công là An Ninh Công Giang Siêu, phụng thánh chỉ của hoàng thượng, lên kinh nhận phong tước, ngươi biết rõ thân phận của bản công, thế mà lại định nhân lúc hỗn loạn gây bất lợi cho bản công, rốt cuộc ngươi có mưu đồ gì.Nói đến đây, Giang Siêu đưa mắt nhìn bách tính đang vây xem xung quanh, khóe miệng nhếch lên vẻ quỷ dị.Quả nhiên, việc hắn vào kinh e là sẽ không được thuận lợi đâu, còn chưa vào thành mà bẫy rập đã ập đến rồi.Bắt đầu từ việc vị Uý quan thống lĩnh thành vệ làm khó hắn ở ngay trước cổng thành, e là có một loạt nguy hiểm đang đợi hắn.Nếu hắn để mặc cho đám người này hoành hành ngang ngược, không có một vài phản ứng gì đó, thì có khả năng hôm nay hắn sẽ thua ngay ở đây.Không chỉ có khả năng là hắn sẽ chết, quân Con Cháu đi theo hắn tới đây cũng sẽ chết.Nhìn thấy Giang Siêu ra tay, quân Con Cháu lập tức có hành động, bọn họ rút kiếm ra, lạnh lùng nhìn về phía mấy trăm cấm vệ quân trước mặt.Làm như thể chỉ cần đối thủ dám động thủ, bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức, một cỗ sát ý dâng lên từ chỗ quân Con Cháu.Đám thành vệ lập tức bị bọn họ trấn trụ, trong lúc nhất thời không dám nhúc nhích.Nhưng mà có vẻ tên tá quan thành vệ kia đã có chuẩn bị trước, hắn ta không sợ hãi tí nào.Hắn ta lạnh lùng nhìn Giang Siêu, sau đó châm chọc nói:"Có mưu đồ gì ư, hừ... ngươi giả mạo An Ninh Công, giả truyền thánh chỉ... ngươi..."Nghe hắn ta nói thế, Giang Siêu liền biết đối phương chuẩn bị định tội cho hắn rồi.Dù sao thì bất kể hắn có nói như thế nào.Những người này cũng sẽ không thừa nhận thân phận An Ninh Công của hắn.Còn kết cục duy nhất của Giang Siêu, khả năng là sẽ bị những người này bắt đi, hoặc là bị bọn họ gi ết chết ngay tại đây.Ý tứ của đối phương rất đơn giản, chỉ cần hắn ta không thừa nhận thân phận của Giang Siêu, bắt luôn Giang Siêu lại, những cái khác mặc kệ.Nhưng hắn ta vừa mới nói đến đây, Giang Siêu đã giơ kiếm lên chém về phía đầu tên này. Không cho hắn ta có cơ hội nói thêm gì nữa.

Chương 488: Người nào to gan