Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 508: Nhưng dù là như thế

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ánh mắt của tất cả mọi người đến xem chuyện vui đều hướng về phía Tô Yên Nhiên, mọi người cũng rất tò mò, sự xuất hiện của Tô Yên Nhiên làm mọi người đều suy đoán.Cũng không biết Tô Yên Nhiên đến để làm gì, có người cảm thấy Tô Yên Nhiên vì Giang Siêu mà đến.Nhưng mọi người đều biết Tô Yên Nhiên từ trước đến nay mắt cao hơn đầu, toàn bộ nam giới ở kinh đô, dù là tài tử hay là anh hùng trẻ tuổi, không một ai có thể lọt vào mắt nàng.Nhưng dù là như thế, mọi người cảm thấy dù Giang Siêu có một chút tiếng tăm, nhưng muốn lọt vào mắt Tô Yên Nhiên, sợ cũng không dễ dàng như vậy.Đừng nói là tiếng tăm của Giang Siêu rất nhiều người đều cảm thấy là do phóng đại mà ra, ai biết là thật hay giả, thậm chí có người còn thấy lần thi đấu này với Tám Đại Tài Tử của Quốc Tử Giám, có khả năng cũng là dịp để làm Giang Siêu mất mặt.Trong lúc mọi người đang tò mò, đã thấy Tô Yên Nhiên ngồi vào cái ghế ở đăng sau Bát Đại Tài Tử.Thấy cảnh này, mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã hưng phấn lên.Vị trí kia chäc chẳn Tô Yên Nhiên có thực lực để ngồi.Mà Tô Yên Nhiên đã ngồi lên đó, cũng là nói cho mọi người răng nàng cũng là một trong những người khiêu chiến.Đến lúc đó sẽ cùng tranh cao thấp với Giang Siêu.Có tài nữ như vậy ở đây, Giang Siêu sợ sẽ thua càng thảm hại hơn! Sự chờ mong trên mặt mọi người lại càng hiện rõ hơn mấy phần.Toàn bộ đều muốn nhìn thấy dáng vẻ mặt mày. xám xịt của Giang Siêu lúc ấy ra sao.Khi mọi người đang ngóng chờ như vậy, ở bên ngoài Quốc. Tử Giám truyền đến một loạt tiếng người và xen lẫn tiếng vó ngựa.Bên trong tiếng người có cả sự ồn ào và những giọng nói khinh bỉ, còn có cả âm thanh châm chọc, dù nghe không rõ ràng lắm, nhưng mọi người đều biết Giang Siêu đã đến.Nhưng âm thanh khinh bỉ và châm chọc kia đang nói Giang Siêu.Tất cả mọi người đều chờ mong nhìn về phía cửa.Chỉ thấy từ cửa đi vào xuất hiện mấy con ngựa, đi đầu là Mộ Dung Minh Ý, đi theo sau là Mộ Dung Chỉ Tuyên.Sau đó là một người thanh niên khôi ngô tuấn tú, trên người có một khí khái kinh người.Hắn cưỡi trên con ngựa trằng, cho người ta cảm giác không vướng bụi trần.Sự đối lập về thị giác khiến người ta cảm giác như được. nhìn thấy anh hùng giáng thế.Đặc biệt là vẻ mặt lạnh nhạt và tự tin của hắn, làm tất cả mọi người đều không nhịn được mà sợ hãi thán phục.Quả là anh hùng xuất thiếu niên!Người thanh niên này xuất hiện là mọi người đều biết, hắn chính là Giang Siêu mà mọi người đang mong đợi.Theo như Giang Siêu trong tưởng tượng của bọn họ hình như cũng có sự khác biệt.So với bọn họ tưởng tượng thì còn nhẹ nhàng phong độ, xuất trần thoát tục hơn.Quan trọng nhất là khí thế anh hùng trên thân hẳn, để một đám nữ nhân không nhịn được mà mê mẩn.Tô Yên Nhiên ngồi ở phía trên cũng cau mày, trong lòng rộn ràng lên.Sự xuất hiện của Giang Siêu đã làm nàng thấy rung động. Trái tim của nàng đập nhanh hơn, mặt đỏ bừng.Vẻ mặt ấy không chỉ xuất hiện ở chỗ Tô Yên Nhiên, dù là gái trẻ hay là gái đã quá tuổi ở chỗ này, đều thấy tim mình đập rộn ràng lên.Mấy người đàn ông lấy lại tinh thần, mắt đầy ghen tị.Cách xuất hiện này thật sự quá phong cách rồi, phong cách đến mức làm người ta ghen tị.Giang Siêu xuất hiện làm bầu không khí cũng lên đến đỉnh cao.Thậm chí đã có những người hô lên vì Giang Siêu.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ánh mắt của tất cả mọi người đến xem chuyện vui đều hướng về phía Tô Yên Nhiên, mọi người cũng rất tò mò, sự xuất hiện của Tô Yên Nhiên làm mọi người đều suy đoán.Cũng không biết Tô Yên Nhiên đến để làm gì, có người cảm thấy Tô Yên Nhiên vì Giang Siêu mà đến.Nhưng mọi người đều biết Tô Yên Nhiên từ trước đến nay mắt cao hơn đầu, toàn bộ nam giới ở kinh đô, dù là tài tử hay là anh hùng trẻ tuổi, không một ai có thể lọt vào mắt nàng.Nhưng dù là như thế, mọi người cảm thấy dù Giang Siêu có một chút tiếng tăm, nhưng muốn lọt vào mắt Tô Yên Nhiên, sợ cũng không dễ dàng như vậy.Đừng nói là tiếng tăm của Giang Siêu rất nhiều người đều cảm thấy là do phóng đại mà ra, ai biết là thật hay giả, thậm chí có người còn thấy lần thi đấu này với Tám Đại Tài Tử của Quốc Tử Giám, có khả năng cũng là dịp để làm Giang Siêu mất mặt.Trong lúc mọi người đang tò mò, đã thấy Tô Yên Nhiên ngồi vào cái ghế ở đăng sau Bát Đại Tài Tử.Thấy cảnh này, mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã hưng phấn lên.Vị trí kia chäc chẳn Tô Yên Nhiên có thực lực để ngồi.Mà Tô Yên Nhiên đã ngồi lên đó, cũng là nói cho mọi người răng nàng cũng là một trong những người khiêu chiến.Đến lúc đó sẽ cùng tranh cao thấp với Giang Siêu.Có tài nữ như vậy ở đây, Giang Siêu sợ sẽ thua càng thảm hại hơn! Sự chờ mong trên mặt mọi người lại càng hiện rõ hơn mấy phần.Toàn bộ đều muốn nhìn thấy dáng vẻ mặt mày. xám xịt của Giang Siêu lúc ấy ra sao.Khi mọi người đang ngóng chờ như vậy, ở bên ngoài Quốc. Tử Giám truyền đến một loạt tiếng người và xen lẫn tiếng vó ngựa.Bên trong tiếng người có cả sự ồn ào và những giọng nói khinh bỉ, còn có cả âm thanh châm chọc, dù nghe không rõ ràng lắm, nhưng mọi người đều biết Giang Siêu đã đến.Nhưng âm thanh khinh bỉ và châm chọc kia đang nói Giang Siêu.Tất cả mọi người đều chờ mong nhìn về phía cửa.Chỉ thấy từ cửa đi vào xuất hiện mấy con ngựa, đi đầu là Mộ Dung Minh Ý, đi theo sau là Mộ Dung Chỉ Tuyên.Sau đó là một người thanh niên khôi ngô tuấn tú, trên người có một khí khái kinh người.Hắn cưỡi trên con ngựa trằng, cho người ta cảm giác không vướng bụi trần.Sự đối lập về thị giác khiến người ta cảm giác như được. nhìn thấy anh hùng giáng thế.Đặc biệt là vẻ mặt lạnh nhạt và tự tin của hắn, làm tất cả mọi người đều không nhịn được mà sợ hãi thán phục.Quả là anh hùng xuất thiếu niên!Người thanh niên này xuất hiện là mọi người đều biết, hắn chính là Giang Siêu mà mọi người đang mong đợi.Theo như Giang Siêu trong tưởng tượng của bọn họ hình như cũng có sự khác biệt.So với bọn họ tưởng tượng thì còn nhẹ nhàng phong độ, xuất trần thoát tục hơn.Quan trọng nhất là khí thế anh hùng trên thân hẳn, để một đám nữ nhân không nhịn được mà mê mẩn.Tô Yên Nhiên ngồi ở phía trên cũng cau mày, trong lòng rộn ràng lên.Sự xuất hiện của Giang Siêu đã làm nàng thấy rung động. Trái tim của nàng đập nhanh hơn, mặt đỏ bừng.Vẻ mặt ấy không chỉ xuất hiện ở chỗ Tô Yên Nhiên, dù là gái trẻ hay là gái đã quá tuổi ở chỗ này, đều thấy tim mình đập rộn ràng lên.Mấy người đàn ông lấy lại tinh thần, mắt đầy ghen tị.Cách xuất hiện này thật sự quá phong cách rồi, phong cách đến mức làm người ta ghen tị.Giang Siêu xuất hiện làm bầu không khí cũng lên đến đỉnh cao.Thậm chí đã có những người hô lên vì Giang Siêu.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ánh mắt của tất cả mọi người đến xem chuyện vui đều hướng về phía Tô Yên Nhiên, mọi người cũng rất tò mò, sự xuất hiện của Tô Yên Nhiên làm mọi người đều suy đoán.Cũng không biết Tô Yên Nhiên đến để làm gì, có người cảm thấy Tô Yên Nhiên vì Giang Siêu mà đến.Nhưng mọi người đều biết Tô Yên Nhiên từ trước đến nay mắt cao hơn đầu, toàn bộ nam giới ở kinh đô, dù là tài tử hay là anh hùng trẻ tuổi, không một ai có thể lọt vào mắt nàng.Nhưng dù là như thế, mọi người cảm thấy dù Giang Siêu có một chút tiếng tăm, nhưng muốn lọt vào mắt Tô Yên Nhiên, sợ cũng không dễ dàng như vậy.Đừng nói là tiếng tăm của Giang Siêu rất nhiều người đều cảm thấy là do phóng đại mà ra, ai biết là thật hay giả, thậm chí có người còn thấy lần thi đấu này với Tám Đại Tài Tử của Quốc Tử Giám, có khả năng cũng là dịp để làm Giang Siêu mất mặt.Trong lúc mọi người đang tò mò, đã thấy Tô Yên Nhiên ngồi vào cái ghế ở đăng sau Bát Đại Tài Tử.Thấy cảnh này, mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã hưng phấn lên.Vị trí kia chäc chẳn Tô Yên Nhiên có thực lực để ngồi.Mà Tô Yên Nhiên đã ngồi lên đó, cũng là nói cho mọi người răng nàng cũng là một trong những người khiêu chiến.Đến lúc đó sẽ cùng tranh cao thấp với Giang Siêu.Có tài nữ như vậy ở đây, Giang Siêu sợ sẽ thua càng thảm hại hơn! Sự chờ mong trên mặt mọi người lại càng hiện rõ hơn mấy phần.Toàn bộ đều muốn nhìn thấy dáng vẻ mặt mày. xám xịt của Giang Siêu lúc ấy ra sao.Khi mọi người đang ngóng chờ như vậy, ở bên ngoài Quốc. Tử Giám truyền đến một loạt tiếng người và xen lẫn tiếng vó ngựa.Bên trong tiếng người có cả sự ồn ào và những giọng nói khinh bỉ, còn có cả âm thanh châm chọc, dù nghe không rõ ràng lắm, nhưng mọi người đều biết Giang Siêu đã đến.Nhưng âm thanh khinh bỉ và châm chọc kia đang nói Giang Siêu.Tất cả mọi người đều chờ mong nhìn về phía cửa.Chỉ thấy từ cửa đi vào xuất hiện mấy con ngựa, đi đầu là Mộ Dung Minh Ý, đi theo sau là Mộ Dung Chỉ Tuyên.Sau đó là một người thanh niên khôi ngô tuấn tú, trên người có một khí khái kinh người.Hắn cưỡi trên con ngựa trằng, cho người ta cảm giác không vướng bụi trần.Sự đối lập về thị giác khiến người ta cảm giác như được. nhìn thấy anh hùng giáng thế.Đặc biệt là vẻ mặt lạnh nhạt và tự tin của hắn, làm tất cả mọi người đều không nhịn được mà sợ hãi thán phục.Quả là anh hùng xuất thiếu niên!Người thanh niên này xuất hiện là mọi người đều biết, hắn chính là Giang Siêu mà mọi người đang mong đợi.Theo như Giang Siêu trong tưởng tượng của bọn họ hình như cũng có sự khác biệt.So với bọn họ tưởng tượng thì còn nhẹ nhàng phong độ, xuất trần thoát tục hơn.Quan trọng nhất là khí thế anh hùng trên thân hẳn, để một đám nữ nhân không nhịn được mà mê mẩn.Tô Yên Nhiên ngồi ở phía trên cũng cau mày, trong lòng rộn ràng lên.Sự xuất hiện của Giang Siêu đã làm nàng thấy rung động. Trái tim của nàng đập nhanh hơn, mặt đỏ bừng.Vẻ mặt ấy không chỉ xuất hiện ở chỗ Tô Yên Nhiên, dù là gái trẻ hay là gái đã quá tuổi ở chỗ này, đều thấy tim mình đập rộn ràng lên.Mấy người đàn ông lấy lại tinh thần, mắt đầy ghen tị.Cách xuất hiện này thật sự quá phong cách rồi, phong cách đến mức làm người ta ghen tị.Giang Siêu xuất hiện làm bầu không khí cũng lên đến đỉnh cao.Thậm chí đã có những người hô lên vì Giang Siêu.

Chương 508: Nhưng dù là như thế