Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 590: Kiểu tấn công

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Trận chiến đầu tiên ở phủ Doanh Châu cuối cùng cũng nổ ra.Nam Minh Đồ dẫn đầu hai nghìn quân Con Cháu, không trực tiếp tấn công thành, mà dừng ở vài dặm bên ngoài thành, bắn một đợt về phía thành.Kiểu tấn công thành thế này khiến quân Doanh Châu rất ngạc nhiên.Lửa đạn nổ tung khiến bọn chúng không dám ngẩng đầu.Nếu tấn công thành theo kiểu đánh giáp lá cà thì quân phủ Doanh Châu tin chắc rằng mình có thể giết được quân Con Cháu.Rốt cuộc thì trong cuộc chiến tấn công thành và bảo vệ thành thì bên phe bảo vệ thành chắc chắn sẽ có được ưu thế tuyệt đối.Quân tấn công thành còn chưa đánh lên tường thành thì gần như là bị phe bảo vệ thành giết sạch rồi.Đừng nói là hai nghìn người, cho dù là hai vạn người, khi gặp năm nghìn quân bảo vệ thành, chắc là không đủ cho người ta nhét kế răng nữa.Nhưng mà hôm nay quân Con Cháu lại dùng chiến thuật tấn công thành khác, trực tiếp nổ ngu người năm nghìn quân bảo vệ thành.Bọn chúng trốn trong góc tường thành, nhìn quân Con Cháu nhàn nhã ở xa xa, trong mắt tràn đầy vẻ giận dữ.“Phó tướng, gửi tín hiệu cầu cứu chưa? Người phái đi có lao ra được không?”Trong góc tường thành, tướng lãnh thủ thành tức muốn hộc máu nói với đám cấp dưới.“Thưa tướng quân, đã gửi tín hiệu lâu rồi, binh lính phái đi cầu viện cũng đã lao ra hết rồi, bây giờ chúng ta chỉ còn chờ xem quân Con Cháu bị chúng ta gi ết chết từng đám một thôi.”“Tốt lắm... vậy chúng ta cứ chờ xem... ba vạn quân Con Cháu ở ngay quanh đây thôi. Tuy rằng hiện giờ chúng ta chỉ nhìn thấy có hơn hai nghìn quân Con Cháu, nhưng chắc chắn là ba vạn quân Con Cháu kia vẫn ở đâu đây... Muốn chơi chiến thuật với bổn tướng hả, các ngươi còn non lắm, bọn ta có tới bảy vạn quân, bao vây cũng có thể bao vây chết các ngươi..."Tên tướng lãnh kia đắc ý nói xong, đợt bắn nổ đầu tiên cũng dừng lại.Gã vội vàng đi lên tường thành xem xét tình hình thương vong.Qua một đợt bắn phá, tuy rằng mọi người đều kịp chạy trốn, nhưng vẫn còn hơn một trăm người thương vong.Đối phương nhắm bắn chính xác khiến binh lính bảo vệ thành giật mình sợ hãi.Phần lớn binh lính chết đi đều là do bị đạn pháo bắn trúng.Cho dù có trốn trong góc tường thành thì đạn pháo cứ như là có mắt, nhắm nổ ngay chỗ bọn chúng trốn.Bọn chúng làm sao biết được là pháo binh nhắm ngay chỗ bọn chúng mà bắn.Nếu không phải bọn chúng cũng có chút năng lực thì chắc là số lượng thương vong còn lớn hơn nữa.Tướng lãnh nhìn thi thể binh lính, trên mặt tràn ngập vẻ giận dữ.Còn chưa đụng đến kẻ địch mà đã chết hơn một trăm người rồi.Nếu đối phương vẫn cứ tiếp tục bắn nổ thì năm nghìn người bọn chúng chưa đủ cho người ta bắn chết nữa.Có điều, gã cảm thấy đạn pháo của đối phương sẽ không nhiều đến mức có thể đánh sập tường thành.Nếu không thì dù thành trì của bọn chúng có vững chắc hơn nữa, cũng sẽ không chống được các đợt bắn nổ kia.Bên này, đợt bắn nổ đầu tiên đã khiến cho quân bảo vệ thành phải đi cầu viện, Nam Minh Đồ thấy vậy thì cho dừng bắn.Chỉ cần đạt tới mục đích là được, chứ nếu lại tiếp tục bắn thì sẽ chỉ lãng phí đạn pháo thôi.

Trận chiến đầu tiên ở phủ Doanh Châu cuối cùng cũng nổ ra.

Nam Minh Đồ dẫn đầu hai nghìn quân Con Cháu, không trực tiếp tấn công thành, mà dừng ở vài dặm bên ngoài thành, bắn một đợt về phía thành.

Kiểu tấn công thành thế này khiến quân Doanh Châu rất ngạc nhiên.

Lửa đạn nổ tung khiến bọn chúng không dám ngẩng đầu.

Nếu tấn công thành theo kiểu đánh giáp lá cà thì quân phủ Doanh Châu tin chắc rằng mình có thể giết được quân Con Cháu.

Rốt cuộc thì trong cuộc chiến tấn công thành và bảo vệ thành thì bên phe bảo vệ thành chắc chắn sẽ có được ưu thế tuyệt đối.

Quân tấn công thành còn chưa đánh lên tường thành thì gần như là bị phe bảo vệ thành giết sạch rồi.

Đừng nói là hai nghìn người, cho dù là hai vạn người, khi gặp năm nghìn quân bảo vệ thành, chắc là không đủ cho người ta nhét kế răng nữa.

Nhưng mà hôm nay quân Con Cháu lại dùng chiến thuật tấn công thành khác, trực tiếp nổ ngu người năm nghìn quân bảo vệ thành.

Bọn chúng trốn trong góc tường thành, nhìn quân Con Cháu nhàn nhã ở xa xa, trong mắt tràn đầy vẻ giận dữ.

“Phó tướng, gửi tín hiệu cầu cứu chưa? Người phái đi có lao ra được không?”

Trong góc tường thành, tướng lãnh thủ thành tức muốn hộc máu nói với đám cấp dưới.

“Thưa tướng quân, đã gửi tín hiệu lâu rồi, binh lính phái đi cầu viện cũng đã lao ra hết rồi, bây giờ chúng ta chỉ còn chờ xem quân Con Cháu bị chúng ta gi ết chết từng đám một thôi.”

“Tốt lắm... vậy chúng ta cứ chờ xem... ba vạn quân Con Cháu ở ngay quanh đây thôi. Tuy rằng hiện giờ chúng ta chỉ nhìn thấy có hơn hai nghìn quân Con Cháu, nhưng chắc chắn là ba vạn quân Con Cháu kia vẫn ở đâu đây... Muốn chơi chiến thuật với bổn tướng hả, các ngươi còn non lắm, bọn ta có tới bảy vạn quân, bao vây cũng có thể bao vây chết các ngươi..."

Tên tướng lãnh kia đắc ý nói xong, đợt bắn nổ đầu tiên cũng dừng lại.

Gã vội vàng đi lên tường thành xem xét tình hình thương vong.

Qua một đợt bắn phá, tuy rằng mọi người đều kịp chạy trốn, nhưng vẫn còn hơn một trăm người thương vong.

Đối phương nhắm bắn chính xác khiến binh lính bảo vệ thành giật mình sợ hãi.

Phần lớn binh lính chết đi đều là do bị đạn pháo bắn trúng.

Cho dù có trốn trong góc tường thành thì đạn pháo cứ như là có mắt, nhắm nổ ngay chỗ bọn chúng trốn.

Bọn chúng làm sao biết được là pháo binh nhắm ngay chỗ bọn chúng mà bắn.

Nếu không phải bọn chúng cũng có chút năng lực thì chắc là số lượng thương vong còn lớn hơn nữa.

Tướng lãnh nhìn thi thể binh lính, trên mặt tràn ngập vẻ giận dữ.

Còn chưa đụng đến kẻ địch mà đã chết hơn một trăm người rồi.

Nếu đối phương vẫn cứ tiếp tục bắn nổ thì năm nghìn người bọn chúng chưa đủ cho người ta bắn chết nữa.

Có điều, gã cảm thấy đạn pháo của đối phương sẽ không nhiều đến mức có thể đánh sập tường thành.

Nếu không thì dù thành trì của bọn chúng có vững chắc hơn nữa, cũng sẽ không chống được các đợt bắn nổ kia.

Bên này, đợt bắn nổ đầu tiên đã khiến cho quân bảo vệ thành phải đi cầu viện, Nam Minh Đồ thấy vậy thì cho dừng bắn.

Chỉ cần đạt tới mục đích là được, chứ nếu lại tiếp tục bắn thì sẽ chỉ lãng phí đạn pháo thôi.

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Trận chiến đầu tiên ở phủ Doanh Châu cuối cùng cũng nổ ra.Nam Minh Đồ dẫn đầu hai nghìn quân Con Cháu, không trực tiếp tấn công thành, mà dừng ở vài dặm bên ngoài thành, bắn một đợt về phía thành.Kiểu tấn công thành thế này khiến quân Doanh Châu rất ngạc nhiên.Lửa đạn nổ tung khiến bọn chúng không dám ngẩng đầu.Nếu tấn công thành theo kiểu đánh giáp lá cà thì quân phủ Doanh Châu tin chắc rằng mình có thể giết được quân Con Cháu.Rốt cuộc thì trong cuộc chiến tấn công thành và bảo vệ thành thì bên phe bảo vệ thành chắc chắn sẽ có được ưu thế tuyệt đối.Quân tấn công thành còn chưa đánh lên tường thành thì gần như là bị phe bảo vệ thành giết sạch rồi.Đừng nói là hai nghìn người, cho dù là hai vạn người, khi gặp năm nghìn quân bảo vệ thành, chắc là không đủ cho người ta nhét kế răng nữa.Nhưng mà hôm nay quân Con Cháu lại dùng chiến thuật tấn công thành khác, trực tiếp nổ ngu người năm nghìn quân bảo vệ thành.Bọn chúng trốn trong góc tường thành, nhìn quân Con Cháu nhàn nhã ở xa xa, trong mắt tràn đầy vẻ giận dữ.“Phó tướng, gửi tín hiệu cầu cứu chưa? Người phái đi có lao ra được không?”Trong góc tường thành, tướng lãnh thủ thành tức muốn hộc máu nói với đám cấp dưới.“Thưa tướng quân, đã gửi tín hiệu lâu rồi, binh lính phái đi cầu viện cũng đã lao ra hết rồi, bây giờ chúng ta chỉ còn chờ xem quân Con Cháu bị chúng ta gi ết chết từng đám một thôi.”“Tốt lắm... vậy chúng ta cứ chờ xem... ba vạn quân Con Cháu ở ngay quanh đây thôi. Tuy rằng hiện giờ chúng ta chỉ nhìn thấy có hơn hai nghìn quân Con Cháu, nhưng chắc chắn là ba vạn quân Con Cháu kia vẫn ở đâu đây... Muốn chơi chiến thuật với bổn tướng hả, các ngươi còn non lắm, bọn ta có tới bảy vạn quân, bao vây cũng có thể bao vây chết các ngươi..."Tên tướng lãnh kia đắc ý nói xong, đợt bắn nổ đầu tiên cũng dừng lại.Gã vội vàng đi lên tường thành xem xét tình hình thương vong.Qua một đợt bắn phá, tuy rằng mọi người đều kịp chạy trốn, nhưng vẫn còn hơn một trăm người thương vong.Đối phương nhắm bắn chính xác khiến binh lính bảo vệ thành giật mình sợ hãi.Phần lớn binh lính chết đi đều là do bị đạn pháo bắn trúng.Cho dù có trốn trong góc tường thành thì đạn pháo cứ như là có mắt, nhắm nổ ngay chỗ bọn chúng trốn.Bọn chúng làm sao biết được là pháo binh nhắm ngay chỗ bọn chúng mà bắn.Nếu không phải bọn chúng cũng có chút năng lực thì chắc là số lượng thương vong còn lớn hơn nữa.Tướng lãnh nhìn thi thể binh lính, trên mặt tràn ngập vẻ giận dữ.Còn chưa đụng đến kẻ địch mà đã chết hơn một trăm người rồi.Nếu đối phương vẫn cứ tiếp tục bắn nổ thì năm nghìn người bọn chúng chưa đủ cho người ta bắn chết nữa.Có điều, gã cảm thấy đạn pháo của đối phương sẽ không nhiều đến mức có thể đánh sập tường thành.Nếu không thì dù thành trì của bọn chúng có vững chắc hơn nữa, cũng sẽ không chống được các đợt bắn nổ kia.Bên này, đợt bắn nổ đầu tiên đã khiến cho quân bảo vệ thành phải đi cầu viện, Nam Minh Đồ thấy vậy thì cho dừng bắn.Chỉ cần đạt tới mục đích là được, chứ nếu lại tiếp tục bắn thì sẽ chỉ lãng phí đạn pháo thôi.

Chương 590: Kiểu tấn công