Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 663: Thấy cảnh đó
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Thấy cảnh đó, viện binh Tô Thành sợ mất mật, đâu còn dám phản kháng nữa, đều xoay người bỏ chạy.Dù họ muốn liều mạng phản kháng, nhưng trước quân Con Cháu, họ chắc chắn không đỡ được.Sức chiến đấu mạnh mẽ của quân Con Cháu đã thể hiện ra rồi.Mặc dù quân con Cháu bị chia làm mười đội, nhưng mỗi đều có một ngàn năm trăm người.Họ chia nhau chiến đấu xen kẽ, chỉ một chốc đã đánh tan hết năm vạn viện binh chia ba ngả.Viện binh của Tô Thành chạy tứ tán, phần lớn đều chạy sang hai bên.Nhưng sau khi chạy, họ lại phát hiện nơi mình chạy đến có rất nhiều quân Con Cháu ddnag mai phục.Ngoài những binh lính đánh cận chiến, quân Con Cháu còn có binh lực mai phục xung quanh trận địa, đề phòng kẻ địch chạy đi từ hai bên.Kẻ địch vừa xông ra đã bị đánh tan, gần như là chỉ cần họ xông tới thì đều chết dưới súng kíp của quân Con Cháu.Người mai phục ở đó là người của đội súng kíp, dù số lượng không nhiều, những cũng đủ để đánh tan những kẻ chạy trốn.Bất đắc sĩ, có vài người sợ hãi quỳ xuống, giơ tay đầu hàng, có kẻ thì nhân lúc sơ hở, chạy trốn về phía sau.Trong lúc hỗn loạn, chủ tướng Tô Thành vất vả lắm mới chỉnh đốn được quân ngũ, nháy mắt đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.Hắn ta còn nghĩ sau khi chạy tới Dương Thành, sẽ giáp công tiêu diệt quân Con Cháu ở đó, cũng giúp mình thành danh.Nhưng nào có ngờ, hắn ta chưa kịp chạy tới Dương Thành đã bị đánh tan ở đây rồi.Được một đám thủ hạ liều chết bảo vệ, hắn t rút lui về phía sau, vừa rút vừa gọi đám tàn quân.Rất nhanh, hắn ta gọi được khoảng gần một vạn tàn quân, nhưng khi họ chạy về phía sau, lại phát hiện mười ngàn tàn quân đó còn chưa tới năm ngàn.Một số đã xông lên trước, muốn tách ra, còn một số đã bỏ hắn ta lại tự chạy.Còn hắn ta, mắt thấy đã sắp ra khỏi vòng vây, nhưng đúng lúc đó, hướng mà hắn ta chạy trốn lại đột nhiên có pháo binh đánh tới.Qua mấy loạt pháo, bọn họ bị đãnh quay lại.Cùng lúc đó, ở đối diện có rất nhiều quân Con Cháu xông ra.Chủ tướng Tô Thành ngạc nhiên nhìn mọi chuyện đang xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, hắn ta cho. rằng mình đã nhìn nhầm rồi.Hắn ta có cảm giác xung quanh đều là quân Con Cháu, năm vạn binh của hắn ta đối diện với quân Con Chúa lại như chưa bằng một nửa quân Con Cháu.Trong lòng hắn ta vô cùng tuyệt vọng, quân Con Cháu xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.Lúc này, chủ tướng Tô Thành mới phát hiện, mình đã bị bao vây, năm ngàn tàn binh ban nãy chỉ còn lại chưa tới năm trăm người.Họ bị gần một ngàn quân Con Cháu bao vây.Quân Con Cháu bắt đầu kêu giết.Nộp khí giới thì không giết! Nộp khí giới thì không giết!Nghe tiếng quát ấy, đám tàn binh trong tay hắn ta không tự chủ được mà ném binh khí trong tay xuống, đều đầu hàng hết.
Thấy cảnh đó, viện binh Tô Thành sợ mất mật, đâu còn dám phản kháng nữa, đều xoay người bỏ chạy.
Dù họ muốn liều mạng phản kháng, nhưng trước quân Con Cháu, họ chắc chắn không đỡ được.
Sức chiến đấu mạnh mẽ của quân Con Cháu đã thể hiện ra rồi.
Mặc dù quân con Cháu bị chia làm mười đội, nhưng mỗi đều có một ngàn năm trăm người.
Họ chia nhau chiến đấu xen kẽ, chỉ một chốc đã đánh tan hết năm vạn viện binh chia ba ngả.
Viện binh của Tô Thành chạy tứ tán, phần lớn đều chạy sang hai bên.
Nhưng sau khi chạy, họ lại phát hiện nơi mình chạy đến có rất nhiều quân Con Cháu ddnag mai phục.
Ngoài những binh lính đánh cận chiến, quân Con Cháu còn có binh lực mai phục xung quanh trận địa, đề phòng kẻ địch chạy đi từ hai bên.
Kẻ địch vừa xông ra đã bị đánh tan, gần như là chỉ cần họ xông tới thì đều chết dưới súng kíp của quân Con Cháu.
Người mai phục ở đó là người của đội súng kíp, dù số lượng không nhiều, những cũng đủ để đánh tan những kẻ chạy trốn.
Bất đắc sĩ, có vài người sợ hãi quỳ xuống, giơ tay đầu hàng, có kẻ thì nhân lúc sơ hở, chạy trốn về phía sau.
Trong lúc hỗn loạn, chủ tướng Tô Thành vất vả lắm mới chỉnh đốn được quân ngũ, nháy mắt đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hắn ta còn nghĩ sau khi chạy tới Dương Thành, sẽ giáp công tiêu diệt quân Con Cháu ở đó, cũng giúp mình thành danh.
Nhưng nào có ngờ, hắn ta chưa kịp chạy tới Dương Thành đã bị đánh tan ở đây rồi.
Được một đám thủ hạ liều chết bảo vệ, hắn t rút lui về phía sau, vừa rút vừa gọi đám tàn quân.
Rất nhanh, hắn ta gọi được khoảng gần một vạn tàn quân, nhưng khi họ chạy về phía sau, lại phát hiện mười ngàn tàn quân đó còn chưa tới năm ngàn.
Một số đã xông lên trước, muốn tách ra, còn một số đã bỏ hắn ta lại tự chạy.
Còn hắn ta, mắt thấy đã sắp ra khỏi vòng vây, nhưng đúng lúc đó, hướng mà hắn ta chạy trốn lại đột nhiên có pháo binh đánh tới.
Qua mấy loạt pháo, bọn họ bị đãnh quay lại.
Cùng lúc đó, ở đối diện có rất nhiều quân Con Cháu xông ra.
Chủ tướng Tô Thành ngạc nhiên nhìn mọi chuyện đang xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, hắn ta cho. rằng mình đã nhìn nhầm rồi.
Hắn ta có cảm giác xung quanh đều là quân Con Cháu, năm vạn binh của hắn ta đối diện với quân Con Chúa lại như chưa bằng một nửa quân Con Cháu.
Trong lòng hắn ta vô cùng tuyệt vọng, quân Con Cháu xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.
Lúc này, chủ tướng Tô Thành mới phát hiện, mình đã bị bao vây, năm ngàn tàn binh ban nãy chỉ còn lại chưa tới năm trăm người.
Họ bị gần một ngàn quân Con Cháu bao vây.
Quân Con Cháu bắt đầu kêu giết.
Nộp khí giới thì không giết! Nộp khí giới thì không giết!
Nghe tiếng quát ấy, đám tàn binh trong tay hắn ta không tự chủ được mà ném binh khí trong tay xuống, đều đầu hàng hết.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Thấy cảnh đó, viện binh Tô Thành sợ mất mật, đâu còn dám phản kháng nữa, đều xoay người bỏ chạy.Dù họ muốn liều mạng phản kháng, nhưng trước quân Con Cháu, họ chắc chắn không đỡ được.Sức chiến đấu mạnh mẽ của quân Con Cháu đã thể hiện ra rồi.Mặc dù quân con Cháu bị chia làm mười đội, nhưng mỗi đều có một ngàn năm trăm người.Họ chia nhau chiến đấu xen kẽ, chỉ một chốc đã đánh tan hết năm vạn viện binh chia ba ngả.Viện binh của Tô Thành chạy tứ tán, phần lớn đều chạy sang hai bên.Nhưng sau khi chạy, họ lại phát hiện nơi mình chạy đến có rất nhiều quân Con Cháu ddnag mai phục.Ngoài những binh lính đánh cận chiến, quân Con Cháu còn có binh lực mai phục xung quanh trận địa, đề phòng kẻ địch chạy đi từ hai bên.Kẻ địch vừa xông ra đã bị đánh tan, gần như là chỉ cần họ xông tới thì đều chết dưới súng kíp của quân Con Cháu.Người mai phục ở đó là người của đội súng kíp, dù số lượng không nhiều, những cũng đủ để đánh tan những kẻ chạy trốn.Bất đắc sĩ, có vài người sợ hãi quỳ xuống, giơ tay đầu hàng, có kẻ thì nhân lúc sơ hở, chạy trốn về phía sau.Trong lúc hỗn loạn, chủ tướng Tô Thành vất vả lắm mới chỉnh đốn được quân ngũ, nháy mắt đã lộ ra vẻ tuyệt vọng.Hắn ta còn nghĩ sau khi chạy tới Dương Thành, sẽ giáp công tiêu diệt quân Con Cháu ở đó, cũng giúp mình thành danh.Nhưng nào có ngờ, hắn ta chưa kịp chạy tới Dương Thành đã bị đánh tan ở đây rồi.Được một đám thủ hạ liều chết bảo vệ, hắn t rút lui về phía sau, vừa rút vừa gọi đám tàn quân.Rất nhanh, hắn ta gọi được khoảng gần một vạn tàn quân, nhưng khi họ chạy về phía sau, lại phát hiện mười ngàn tàn quân đó còn chưa tới năm ngàn.Một số đã xông lên trước, muốn tách ra, còn một số đã bỏ hắn ta lại tự chạy.Còn hắn ta, mắt thấy đã sắp ra khỏi vòng vây, nhưng đúng lúc đó, hướng mà hắn ta chạy trốn lại đột nhiên có pháo binh đánh tới.Qua mấy loạt pháo, bọn họ bị đãnh quay lại.Cùng lúc đó, ở đối diện có rất nhiều quân Con Cháu xông ra.Chủ tướng Tô Thành ngạc nhiên nhìn mọi chuyện đang xảy ra, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, hắn ta cho. rằng mình đã nhìn nhầm rồi.Hắn ta có cảm giác xung quanh đều là quân Con Cháu, năm vạn binh của hắn ta đối diện với quân Con Chúa lại như chưa bằng một nửa quân Con Cháu.Trong lòng hắn ta vô cùng tuyệt vọng, quân Con Cháu xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.Lúc này, chủ tướng Tô Thành mới phát hiện, mình đã bị bao vây, năm ngàn tàn binh ban nãy chỉ còn lại chưa tới năm trăm người.Họ bị gần một ngàn quân Con Cháu bao vây.Quân Con Cháu bắt đầu kêu giết.Nộp khí giới thì không giết! Nộp khí giới thì không giết!Nghe tiếng quát ấy, đám tàn binh trong tay hắn ta không tự chủ được mà ném binh khí trong tay xuống, đều đầu hàng hết.