Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 669: Mắt thấy bại binh
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mắt thấy bại binh càng ngày càng lại gần, quân Con Cháu còn đuổi theo phía sau, các binh sĩ thủ thành vẫn có chút không dám chắc chản.Tuy nhiên, họ vẫn bị cái người giống Hứa Điển dọa sợ, vội vàng bảo binh sĩ bảo vệ cửa thành mở cửa.Bất kể người đó có phải là Hứa Điển hay không, nếu mà không mở cửa thành ra, nếu bại binh thật sự là đám người Hứa Điển thì tiêu luôn.Dù sao, cách quá xa, lại đang lúc hoàng hôn, bọn họ nhìn không rõ.Bọn họ muốn Hứa Điển đến trước cửa thành mới mở cửa, nhưng truy binh của quân Con Cháu đã chạy tới rồi, lỡ chậm một bước để Hứa Điển bị quân Con Cháu bắt hoặc giết mất, tội của họ vô cùng lớn.Hơn nữa, bại binh cũng chỉ có ba bốn trăm người thôi, cứ cho họ vào, ở cửa thành còn có ba bốn ngàn binh canh gác.Dù cho đám bại binh này là giả, có lẽ cũng chỉ tới nộp mạng mà thôi.“Mở cửa thành ra, bảo các đội quân dùng thương ở cửa thành chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài ra, quân cung tiễn cũng chuẩn bị đi. Nếu bọn họ làm giả Hứa Điển tướng quân, bản chết tại chỗ cho ta.”Trên tường thành, phó tướng thủ quân quyết định, nhanh chóng quát lớn.Hắn ta nói xong, hơn hai ngàn Doanh Châu quân canh giữ cửa thành lập tức căng thẳng.Khi cửa thành mở ra, họ cũng bao vây chặt chế cửa thành.Cho dù những bại binh đó vào thành, trước khi chứng minh được thân phận thì tuyệt đối không thể thả vào thành, thậm chí nếu thấy không ổn, sẽ cho những binh sĩ canh cổng thành giế t chết bại binh ngay tại chỗ.Nhìn cầu treo được thả xuống, những binh sĩ nhìn như bại binh lao đến cửa thành.Trên tường thành, phó tướng nhìn chằm chăm người nhìn giống Hứa Điển tướng quân.Đáng tiếc, người kia bị máu dính đầy mặt, ngoài áo giáp giống ra thì không phân biệt được thật giả. Hơn nữa, ba trăm bại binh đã xông tới trước cửa thành rồi.Sau khi các binh sĩ thủ thành đón bại binh vào thì lập tức. xoay người lại đóng cửa thành.Cùng lúc đó, hai ngàn binh tướng Doanh Châu quân trước cửa thành đã chặn đám bại binh lại, chuẩn bị đuổi họ ra khỏi thành bất cứ lúc nào.Quân Con Cháu ở xa muốn chạy tới, cần ít nhất một khắc nữa, thời gian này đã đủ để các tướng sĩ phân biệt thật giả rồi.Có điều, ngay khi họ chuẩn bị đóng cửa thành, những bại binh vừa được đón vào đột nhiên nổi loạn.Cho dù những binh sĩ thủ thành đã có chuẩn bị trước, nhưng trong lúc nhất thời vẫn bị các bại binh chém giết, xác họ năm đầy cửa thành.'Thấy cảnh ấy, Doanh Châu quân ở cửa thành đã hiểu ra.Những người trước mắt đâu phải là bại binh, đều là quân Con Cháu đóng giả đến cướp thành.“Mau... Đuổi chúng ra ngoài... Quân cung tiễn... Che chở cho quân dùng thương về trước..”Tướng lĩnh ở cửa thành lập tức ra lệnh.Ngay lập tức, quân cung tiễn ở phía sau bắt đầu bản tên Về phía cửa thành, mưa tên dày đặc tấn công quân Con Cháu.Đối mặt với mưa tên bắn tới, quân Con Cháu mạo hiểm xông lên trước.Có người dùng chiến dao trên tay chém mũi tên bay đến, có người vẫn bị mũi tên bản chúng.Thế nhưng họ không hề dừng lại, dù bị mũi tên bản vào. chỗ chí mạng thì vẫn cắn răng xông lên trước.Muốn cướp. được Tô Thành, phải cướp được cửa thành này.Những người đóng giả bại binh đã chuẩn binh tinh thần chết trận từ lâu rồi, họ là đội quân cảm tử!Dù bị bản thành con nhím, cũng không có ai dừng lại.Trong chớp mắt, đội cảm tử của quân Con Cháu đã xông. tới trước cửa thành.Cùng lúc này, quân dùng thương cũng đã xông tới, trường thương trong tay đâm vào quân Con Cháu.Đáng tiếc, dù trường thương của họ sắc nhọn, nhưng khoảnh khắc họ đâm tới, súng của quân Con Cháu cũng đã bản ra.
Mắt thấy bại binh càng ngày càng lại gần, quân Con Cháu còn đuổi theo phía sau, các binh sĩ thủ thành vẫn có chút không dám chắc chản.
Tuy nhiên, họ vẫn bị cái người giống Hứa Điển dọa sợ, vội vàng bảo binh sĩ bảo vệ cửa thành mở cửa.
Bất kể người đó có phải là Hứa Điển hay không, nếu mà không mở cửa thành ra, nếu bại binh thật sự là đám người Hứa Điển thì tiêu luôn.
Dù sao, cách quá xa, lại đang lúc hoàng hôn, bọn họ nhìn không rõ.
Bọn họ muốn Hứa Điển đến trước cửa thành mới mở cửa, nhưng truy binh của quân Con Cháu đã chạy tới rồi, lỡ chậm một bước để Hứa Điển bị quân Con Cháu bắt hoặc giết mất, tội của họ vô cùng lớn.
Hơn nữa, bại binh cũng chỉ có ba bốn trăm người thôi, cứ cho họ vào, ở cửa thành còn có ba bốn ngàn binh canh gác.
Dù cho đám bại binh này là giả, có lẽ cũng chỉ tới nộp mạng mà thôi.
“Mở cửa thành ra, bảo các đội quân dùng thương ở cửa thành chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài ra, quân cung tiễn cũng chuẩn bị đi. Nếu bọn họ làm giả Hứa Điển tướng quân, bản chết tại chỗ cho ta.”
Trên tường thành, phó tướng thủ quân quyết định, nhanh chóng quát lớn.
Hắn ta nói xong, hơn hai ngàn Doanh Châu quân canh giữ cửa thành lập tức căng thẳng.
Khi cửa thành mở ra, họ cũng bao vây chặt chế cửa thành.
Cho dù những bại binh đó vào thành, trước khi chứng minh được thân phận thì tuyệt đối không thể thả vào thành, thậm chí nếu thấy không ổn, sẽ cho những binh sĩ canh cổng thành giế t chết bại binh ngay tại chỗ.
Nhìn cầu treo được thả xuống, những binh sĩ nhìn như bại binh lao đến cửa thành.
Trên tường thành, phó tướng nhìn chằm chăm người nhìn giống Hứa Điển tướng quân.
Đáng tiếc, người kia bị máu dính đầy mặt, ngoài áo giáp giống ra thì không phân biệt được thật giả. Hơn nữa, ba trăm bại binh đã xông tới trước cửa thành rồi.
Sau khi các binh sĩ thủ thành đón bại binh vào thì lập tức. xoay người lại đóng cửa thành.
Cùng lúc đó, hai ngàn binh tướng Doanh Châu quân trước cửa thành đã chặn đám bại binh lại, chuẩn bị đuổi họ ra khỏi thành bất cứ lúc nào.
Quân Con Cháu ở xa muốn chạy tới, cần ít nhất một khắc nữa, thời gian này đã đủ để các tướng sĩ phân biệt thật giả rồi.
Có điều, ngay khi họ chuẩn bị đóng cửa thành, những bại binh vừa được đón vào đột nhiên nổi loạn.
Cho dù những binh sĩ thủ thành đã có chuẩn bị trước, nhưng trong lúc nhất thời vẫn bị các bại binh chém giết, xác họ năm đầy cửa thành.
'Thấy cảnh ấy, Doanh Châu quân ở cửa thành đã hiểu ra.
Những người trước mắt đâu phải là bại binh, đều là quân Con Cháu đóng giả đến cướp thành.
“Mau... Đuổi chúng ra ngoài... Quân cung tiễn... Che chở cho quân dùng thương về trước..”
Tướng lĩnh ở cửa thành lập tức ra lệnh.
Ngay lập tức, quân cung tiễn ở phía sau bắt đầu bản tên Về phía cửa thành, mưa tên dày đặc tấn công quân Con Cháu.
Đối mặt với mưa tên bắn tới, quân Con Cháu mạo hiểm xông lên trước.
Có người dùng chiến dao trên tay chém mũi tên bay đến, có người vẫn bị mũi tên bản chúng.
Thế nhưng họ không hề dừng lại, dù bị mũi tên bản vào. chỗ chí mạng thì vẫn cắn răng xông lên trước.
Muốn cướp. được Tô Thành, phải cướp được cửa thành này.
Những người đóng giả bại binh đã chuẩn binh tinh thần chết trận từ lâu rồi, họ là đội quân cảm tử!
Dù bị bản thành con nhím, cũng không có ai dừng lại.
Trong chớp mắt, đội cảm tử của quân Con Cháu đã xông. tới trước cửa thành.
Cùng lúc này, quân dùng thương cũng đã xông tới, trường thương trong tay đâm vào quân Con Cháu.
Đáng tiếc, dù trường thương của họ sắc nhọn, nhưng khoảnh khắc họ đâm tới, súng của quân Con Cháu cũng đã bản ra.
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mắt thấy bại binh càng ngày càng lại gần, quân Con Cháu còn đuổi theo phía sau, các binh sĩ thủ thành vẫn có chút không dám chắc chản.Tuy nhiên, họ vẫn bị cái người giống Hứa Điển dọa sợ, vội vàng bảo binh sĩ bảo vệ cửa thành mở cửa.Bất kể người đó có phải là Hứa Điển hay không, nếu mà không mở cửa thành ra, nếu bại binh thật sự là đám người Hứa Điển thì tiêu luôn.Dù sao, cách quá xa, lại đang lúc hoàng hôn, bọn họ nhìn không rõ.Bọn họ muốn Hứa Điển đến trước cửa thành mới mở cửa, nhưng truy binh của quân Con Cháu đã chạy tới rồi, lỡ chậm một bước để Hứa Điển bị quân Con Cháu bắt hoặc giết mất, tội của họ vô cùng lớn.Hơn nữa, bại binh cũng chỉ có ba bốn trăm người thôi, cứ cho họ vào, ở cửa thành còn có ba bốn ngàn binh canh gác.Dù cho đám bại binh này là giả, có lẽ cũng chỉ tới nộp mạng mà thôi.“Mở cửa thành ra, bảo các đội quân dùng thương ở cửa thành chuẩn bị sẵn sàng. Ngoài ra, quân cung tiễn cũng chuẩn bị đi. Nếu bọn họ làm giả Hứa Điển tướng quân, bản chết tại chỗ cho ta.”Trên tường thành, phó tướng thủ quân quyết định, nhanh chóng quát lớn.Hắn ta nói xong, hơn hai ngàn Doanh Châu quân canh giữ cửa thành lập tức căng thẳng.Khi cửa thành mở ra, họ cũng bao vây chặt chế cửa thành.Cho dù những bại binh đó vào thành, trước khi chứng minh được thân phận thì tuyệt đối không thể thả vào thành, thậm chí nếu thấy không ổn, sẽ cho những binh sĩ canh cổng thành giế t chết bại binh ngay tại chỗ.Nhìn cầu treo được thả xuống, những binh sĩ nhìn như bại binh lao đến cửa thành.Trên tường thành, phó tướng nhìn chằm chăm người nhìn giống Hứa Điển tướng quân.Đáng tiếc, người kia bị máu dính đầy mặt, ngoài áo giáp giống ra thì không phân biệt được thật giả. Hơn nữa, ba trăm bại binh đã xông tới trước cửa thành rồi.Sau khi các binh sĩ thủ thành đón bại binh vào thì lập tức. xoay người lại đóng cửa thành.Cùng lúc đó, hai ngàn binh tướng Doanh Châu quân trước cửa thành đã chặn đám bại binh lại, chuẩn bị đuổi họ ra khỏi thành bất cứ lúc nào.Quân Con Cháu ở xa muốn chạy tới, cần ít nhất một khắc nữa, thời gian này đã đủ để các tướng sĩ phân biệt thật giả rồi.Có điều, ngay khi họ chuẩn bị đóng cửa thành, những bại binh vừa được đón vào đột nhiên nổi loạn.Cho dù những binh sĩ thủ thành đã có chuẩn bị trước, nhưng trong lúc nhất thời vẫn bị các bại binh chém giết, xác họ năm đầy cửa thành.'Thấy cảnh ấy, Doanh Châu quân ở cửa thành đã hiểu ra.Những người trước mắt đâu phải là bại binh, đều là quân Con Cháu đóng giả đến cướp thành.“Mau... Đuổi chúng ra ngoài... Quân cung tiễn... Che chở cho quân dùng thương về trước..”Tướng lĩnh ở cửa thành lập tức ra lệnh.Ngay lập tức, quân cung tiễn ở phía sau bắt đầu bản tên Về phía cửa thành, mưa tên dày đặc tấn công quân Con Cháu.Đối mặt với mưa tên bắn tới, quân Con Cháu mạo hiểm xông lên trước.Có người dùng chiến dao trên tay chém mũi tên bay đến, có người vẫn bị mũi tên bản chúng.Thế nhưng họ không hề dừng lại, dù bị mũi tên bản vào. chỗ chí mạng thì vẫn cắn răng xông lên trước.Muốn cướp. được Tô Thành, phải cướp được cửa thành này.Những người đóng giả bại binh đã chuẩn binh tinh thần chết trận từ lâu rồi, họ là đội quân cảm tử!Dù bị bản thành con nhím, cũng không có ai dừng lại.Trong chớp mắt, đội cảm tử của quân Con Cháu đã xông. tới trước cửa thành.Cùng lúc này, quân dùng thương cũng đã xông tới, trường thương trong tay đâm vào quân Con Cháu.Đáng tiếc, dù trường thương của họ sắc nhọn, nhưng khoảnh khắc họ đâm tới, súng của quân Con Cháu cũng đã bản ra.