Tác giả:

Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…

Chương 692: Cô nương

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Giang Siêu bí mật di chuyển trong rừng cây. Tiếng hét của Đông Ly Thải vẫn còn ở phía trước, nhưng khi phán đoán từ vị trí âm thanh vang lên, nàng sắp bị một tiểu đội đuổi kịp rồi. Nếu đếm số lượng bó đuốc thì tiểu đội ấy có khoảng mười người.Tốc độ của Giang Siêu cũng nhanh hơn vài phần, nhưng hắn vẫn cố gắng hết sức để không làm ra tiếng động quá lớn.Một khi bị mấy người kia để ý đến, sẽ rất khó để cứu được. người.Cách đó không xa, Đông Ly Thải nhìn quân địch đang đuổi theo phía sau, lòng nàng đầy sự tuyệt vọng và lo lắng.Vì mất thăng bằng, nàng vướng phải cây mây mà ngã xuống, cả người lăn về phía trước.Nàng dừng lại trước một cái cây, mà lúc này, những người ở sau lưng cũng gần đuổi đến.Nhìn thấy Đông Ly Thải bị thương ngã xuống đất, tên thanh niên cầm đầu rất ngạc nhiên và nghỉ ngờ.“Cô nương, Giang Siêu đi cùng cô đâu rồi, hẳn đang ở đầu..” Người này chỉ đao về phía Đông Ly Thải, mắt đầy ý muốn giết người.“Không biết, muốn giết thì giết đi, ta không có thời gian nói nhảm với ngươi...”Đông Ly Thải cố đè nén sự sợ hãi trong lòng, lạnh lùng nói với quân địch ở trước mặt.“Giết ngươi... Ha ha... Ngươi là người tài mà đại soái của chúng ta cần, sao chúng ta dám giết ngươi. Tuy nhiên, dùng ngươi để chơi đùa thì vẫn có thể...Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn.Một là ngươi nói ra tên Giang Siêu kia đang ở đâu, chúng ta có thể không chạm vào ngươi. Hai là chúng ta lần lượt làm ngươi, sau đó, ngươi lại nói ra tên đó đang ở đâu...”Thanh niên trước mắt trào phúng nói với Đông Ly Thải, mắt lộ ra sự dâm tà.Vẻ ngoài của Đông Ly Thải rất xinh đẹp làm người rung động, lại mang một vẻ ngang bướng, đàn ông đều sẽ bị nàng hấp dẫn.Nếu không phải Đông Ly Thải là người mà đại soái của bọn họ cần, có lẽ bọn người này đã hóa thành cầm thú từ lâu rồi.Bọn họ thậm chí còn hi vọng Đông Ly Thải không nói ra vị trí của Giang Siêu.Chờ sau khi bọn họ hành hạ người phụ nữ trước mắt xong, nàng ta cũng sẽ ngoan thôi!“Các ngươi dám..” Đông Ly Thải nghe vậy, hoảng sợ lùi về phía sau, sự tuyệt vọng trong mắt cũng lên đến cực điểm.“Có dám hay không... Ngươi thử một chút thì biết...”Một người trong đó trêu chọc Đông Ly Thải.Người hắn ta dần sát lại chỗ Đông Ly Thải, đao trên tay cũng cất đi, dục vọng trong mắt càng ngàng càng lớn.Khi đi đến trước người Đông Ly Thải, hắn ta dùng tay tóm lấy Đông Ly Thải.Thấy vậy, Đông Ly Thải ngay lập tức giãy dụa lùi về phía sau.Nhưng nàng vẫn lùi chậm một bước, quần áo của nàng đã bị đối phương túm được, thân thể của nàng sắp bị bắt được rồi.Có thể do dùng sức quá mạnh nên quần áo của nàng bị đối phương xé toang trong nháy mắt. Quần áo bên trong cũng lộ ra ngoài.Trên mặt người đối diện lộ ra vẻ dâm tà, hẳn cười điên cuồng nói: “Ha ha... Giãy dụa đi, ngươi càng giãy dụa, ta càng vui... Cũng càng có hứng hơn...”

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Giang Siêu bí mật di chuyển trong rừng cây. Tiếng hét của Đông Ly Thải vẫn còn ở phía trước, nhưng khi phán đoán từ vị trí âm thanh vang lên, nàng sắp bị một tiểu đội đuổi kịp rồi. Nếu đếm số lượng bó đuốc thì tiểu đội ấy có khoảng mười người.Tốc độ của Giang Siêu cũng nhanh hơn vài phần, nhưng hắn vẫn cố gắng hết sức để không làm ra tiếng động quá lớn.Một khi bị mấy người kia để ý đến, sẽ rất khó để cứu được. người.Cách đó không xa, Đông Ly Thải nhìn quân địch đang đuổi theo phía sau, lòng nàng đầy sự tuyệt vọng và lo lắng.Vì mất thăng bằng, nàng vướng phải cây mây mà ngã xuống, cả người lăn về phía trước.Nàng dừng lại trước một cái cây, mà lúc này, những người ở sau lưng cũng gần đuổi đến.Nhìn thấy Đông Ly Thải bị thương ngã xuống đất, tên thanh niên cầm đầu rất ngạc nhiên và nghỉ ngờ.“Cô nương, Giang Siêu đi cùng cô đâu rồi, hẳn đang ở đầu..” Người này chỉ đao về phía Đông Ly Thải, mắt đầy ý muốn giết người.“Không biết, muốn giết thì giết đi, ta không có thời gian nói nhảm với ngươi...”Đông Ly Thải cố đè nén sự sợ hãi trong lòng, lạnh lùng nói với quân địch ở trước mặt.“Giết ngươi... Ha ha... Ngươi là người tài mà đại soái của chúng ta cần, sao chúng ta dám giết ngươi. Tuy nhiên, dùng ngươi để chơi đùa thì vẫn có thể...Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn.Một là ngươi nói ra tên Giang Siêu kia đang ở đâu, chúng ta có thể không chạm vào ngươi. Hai là chúng ta lần lượt làm ngươi, sau đó, ngươi lại nói ra tên đó đang ở đâu...”Thanh niên trước mắt trào phúng nói với Đông Ly Thải, mắt lộ ra sự dâm tà.Vẻ ngoài của Đông Ly Thải rất xinh đẹp làm người rung động, lại mang một vẻ ngang bướng, đàn ông đều sẽ bị nàng hấp dẫn.Nếu không phải Đông Ly Thải là người mà đại soái của bọn họ cần, có lẽ bọn người này đã hóa thành cầm thú từ lâu rồi.Bọn họ thậm chí còn hi vọng Đông Ly Thải không nói ra vị trí của Giang Siêu.Chờ sau khi bọn họ hành hạ người phụ nữ trước mắt xong, nàng ta cũng sẽ ngoan thôi!“Các ngươi dám..” Đông Ly Thải nghe vậy, hoảng sợ lùi về phía sau, sự tuyệt vọng trong mắt cũng lên đến cực điểm.“Có dám hay không... Ngươi thử một chút thì biết...”Một người trong đó trêu chọc Đông Ly Thải.Người hắn ta dần sát lại chỗ Đông Ly Thải, đao trên tay cũng cất đi, dục vọng trong mắt càng ngàng càng lớn.Khi đi đến trước người Đông Ly Thải, hắn ta dùng tay tóm lấy Đông Ly Thải.Thấy vậy, Đông Ly Thải ngay lập tức giãy dụa lùi về phía sau.Nhưng nàng vẫn lùi chậm một bước, quần áo của nàng đã bị đối phương túm được, thân thể của nàng sắp bị bắt được rồi.Có thể do dùng sức quá mạnh nên quần áo của nàng bị đối phương xé toang trong nháy mắt. Quần áo bên trong cũng lộ ra ngoài.Trên mặt người đối diện lộ ra vẻ dâm tà, hẳn cười điên cuồng nói: “Ha ha... Giãy dụa đi, ngươi càng giãy dụa, ta càng vui... Cũng càng có hứng hơn...”

Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Giang Siêu bí mật di chuyển trong rừng cây. Tiếng hét của Đông Ly Thải vẫn còn ở phía trước, nhưng khi phán đoán từ vị trí âm thanh vang lên, nàng sắp bị một tiểu đội đuổi kịp rồi. Nếu đếm số lượng bó đuốc thì tiểu đội ấy có khoảng mười người.Tốc độ của Giang Siêu cũng nhanh hơn vài phần, nhưng hắn vẫn cố gắng hết sức để không làm ra tiếng động quá lớn.Một khi bị mấy người kia để ý đến, sẽ rất khó để cứu được. người.Cách đó không xa, Đông Ly Thải nhìn quân địch đang đuổi theo phía sau, lòng nàng đầy sự tuyệt vọng và lo lắng.Vì mất thăng bằng, nàng vướng phải cây mây mà ngã xuống, cả người lăn về phía trước.Nàng dừng lại trước một cái cây, mà lúc này, những người ở sau lưng cũng gần đuổi đến.Nhìn thấy Đông Ly Thải bị thương ngã xuống đất, tên thanh niên cầm đầu rất ngạc nhiên và nghỉ ngờ.“Cô nương, Giang Siêu đi cùng cô đâu rồi, hẳn đang ở đầu..” Người này chỉ đao về phía Đông Ly Thải, mắt đầy ý muốn giết người.“Không biết, muốn giết thì giết đi, ta không có thời gian nói nhảm với ngươi...”Đông Ly Thải cố đè nén sự sợ hãi trong lòng, lạnh lùng nói với quân địch ở trước mặt.“Giết ngươi... Ha ha... Ngươi là người tài mà đại soái của chúng ta cần, sao chúng ta dám giết ngươi. Tuy nhiên, dùng ngươi để chơi đùa thì vẫn có thể...Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn.Một là ngươi nói ra tên Giang Siêu kia đang ở đâu, chúng ta có thể không chạm vào ngươi. Hai là chúng ta lần lượt làm ngươi, sau đó, ngươi lại nói ra tên đó đang ở đâu...”Thanh niên trước mắt trào phúng nói với Đông Ly Thải, mắt lộ ra sự dâm tà.Vẻ ngoài của Đông Ly Thải rất xinh đẹp làm người rung động, lại mang một vẻ ngang bướng, đàn ông đều sẽ bị nàng hấp dẫn.Nếu không phải Đông Ly Thải là người mà đại soái của bọn họ cần, có lẽ bọn người này đã hóa thành cầm thú từ lâu rồi.Bọn họ thậm chí còn hi vọng Đông Ly Thải không nói ra vị trí của Giang Siêu.Chờ sau khi bọn họ hành hạ người phụ nữ trước mắt xong, nàng ta cũng sẽ ngoan thôi!“Các ngươi dám..” Đông Ly Thải nghe vậy, hoảng sợ lùi về phía sau, sự tuyệt vọng trong mắt cũng lên đến cực điểm.“Có dám hay không... Ngươi thử một chút thì biết...”Một người trong đó trêu chọc Đông Ly Thải.Người hắn ta dần sát lại chỗ Đông Ly Thải, đao trên tay cũng cất đi, dục vọng trong mắt càng ngàng càng lớn.Khi đi đến trước người Đông Ly Thải, hắn ta dùng tay tóm lấy Đông Ly Thải.Thấy vậy, Đông Ly Thải ngay lập tức giãy dụa lùi về phía sau.Nhưng nàng vẫn lùi chậm một bước, quần áo của nàng đã bị đối phương túm được, thân thể của nàng sắp bị bắt được rồi.Có thể do dùng sức quá mạnh nên quần áo của nàng bị đối phương xé toang trong nháy mắt. Quần áo bên trong cũng lộ ra ngoài.Trên mặt người đối diện lộ ra vẻ dâm tà, hẳn cười điên cuồng nói: “Ha ha... Giãy dụa đi, ngươi càng giãy dụa, ta càng vui... Cũng càng có hứng hơn...”

Chương 692: Cô nương