Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 732: Ở bên phía
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ở bên phía Khe Hổ Nhảy, Lưu Thế Quang và quân Đại Triệu đang chờ ở hẻm núi vì nghe thấy tiếng vang và âm thanh chiến đấu đến từ hẻm núi đối diện mà thấy kinh ngạc.Rất nhanh sau đó, sự kinh ngạc ấy đã bị nỗi sợ thay thế.Vì bọn họ cũng không biết hai bên hẻm núi lại có quân địch mai phục.Nếu vừa rồi quân mai phục hai bên phát động tấn công bọn họ, ba vạn người bọn họ còn không biết đã chết bao nhiêu.Đặc biệt là khi nghe được những âm thanh phanh phanh vang dội, bọn họ biết đó là âm thanh do đại bác có sức mạnh lớn nhất của quân Con Cháu phát ra.Giữa sự kinh ngạc của các tướng lĩnh, có người nhìn Lưu Thế Quang và do dự hỏi: “Tướng quân, bây giờ chúng ta có quay lại cứu viện không? Nếu bây giờ chúng ta từ bên này giết về, có khả năng sẽ làm cho những quân mai phục kia trở tay không kịp.”Lời nói của tướng lĩnh này làm tất cả các tướng lĩnh xung quanh đều nhìn về phía Lưu Thế Quang.Ánh mắt mọi người đầy sự không cam lòng và cả sự cười cợt trên nỗi đau của người khác, cũng có người sắc mặt quỷ dị.Người vừa mở miệng nói chuyện tỏ ra rất hưng phấn muốn thử xem sao.Có mấy người tướng lĩnh khác cũng có vẻ mặt giống hắn ta.Những tướng lĩnh này rõ ràng đang muốn nhân cơ hội để thể hiện trước mặt tộc Nữ Chân.Bọn họ cảm thấy chỉ cần bọn họ thể hiện càng tốt thì càng có thể lấy được nhiều lợi ích từ chỗ người Nữ Chân hơn.Nhưng cũng có tướng lĩnh cơ bản không muốn quay lại cứu viện.Ngoại trừ vì sợ quân mai phục ra, càng bởi vì bọn họ đã chịu đựng đủ sự lăng nhục của người Nữ Chân, bọn họ còn ước gì người Nữ Chân chết đi nữa là.Nếu không phải không đủ can đảm để phản kháng, có khi bọn họ đã sớm cầm vũ khí nổi dậy liều chết đánh nhau với người Nữ Chân rồi.Trong suy nghĩ của bọn họ, tốt nhất là hai đội ngũ ở hẻm núi bên kia đánh nhau đến ngươi chết ta sống đi, bọn họ sẽ đợi làm ngư ông đắc lợi.Lưu Thế Quang nghe thấy lời tướng lĩnh ấy nói thì sắc mặt rất lạnh lùng, giễu cợt nói: “Ngươi cho rằng những tên mai phục kia tại sao lại thả chúng ta ra đây?”“Nếu như quân Con Cháu đang mai phục, chúng ta chắc chắn đã nằm trong sự tính toán của bọn họ. Đặc biệt, nếu người dẫn quân là Giang Siêu, một khi chúng ta quay trở lại thì chỉ có con đường chết. Đừng nói đến việc giúp đỡ những người đó, có khi chính chúng ta còn bị kéo vào.”“Bổn tướng khuyên các ngươi, đầu tiên phải nghĩ xem làm cách nào để sống sót đã... Chúng ta cứ ở chỗ này chờ, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng không đi cứu viện... Không cần biết là bên nào chết cũng đều tốt cho chúng ta.”Lưu Thế Quang vừa nói xong, những tướng lính xung quanh đều sâu xa ngẫm nghĩ.Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người đều như hiểu ra điều gì, vội vàng gật đầu.Có người còn quay ra nịnh nọt Lưu Thế Quang.“Vẫn là tướng quân suy nghĩ chu đáo. Chỉ là, nếu như Tông Hán bọn họ thắng, đến lúc đó nếu Tông Hán hỏi tội là tại sao chúng ta lại không đi cứu viện, chúng ta phải trả lời sao đây?”Một tên tướng lĩnh vội vàng hỏi ra sự lo lắng trong lòng.Bọn họ không đi cứu viện cũng được thôi.Nhưng một khi Tông Hán thoát được hoàn cảnh khó khăn đi sang bên này, chắc chắn sẽ truy cứu trách nhiệm với bọn họ đầu tiên.Lưu Thế Quang quỷ dị nói: “Hỏi tội? Bây giờ Tông Hán không có ở đây, chúng ta chỉ cần tùy tiện lấy cớ là có thể lấp liếm được rồi.”Lên google tìm kiếm từ khóa truyenAzz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ở bên phía Khe Hổ Nhảy, Lưu Thế Quang và quân Đại Triệu đang chờ ở hẻm núi vì nghe thấy tiếng vang và âm thanh chiến đấu đến từ hẻm núi đối diện mà thấy kinh ngạc.Rất nhanh sau đó, sự kinh ngạc ấy đã bị nỗi sợ thay thế.Vì bọn họ cũng không biết hai bên hẻm núi lại có quân địch mai phục.Nếu vừa rồi quân mai phục hai bên phát động tấn công bọn họ, ba vạn người bọn họ còn không biết đã chết bao nhiêu.Đặc biệt là khi nghe được những âm thanh phanh phanh vang dội, bọn họ biết đó là âm thanh do đại bác có sức mạnh lớn nhất của quân Con Cháu phát ra.Giữa sự kinh ngạc của các tướng lĩnh, có người nhìn Lưu Thế Quang và do dự hỏi: “Tướng quân, bây giờ chúng ta có quay lại cứu viện không? Nếu bây giờ chúng ta từ bên này giết về, có khả năng sẽ làm cho những quân mai phục kia trở tay không kịp.”Lời nói của tướng lĩnh này làm tất cả các tướng lĩnh xung quanh đều nhìn về phía Lưu Thế Quang.Ánh mắt mọi người đầy sự không cam lòng và cả sự cười cợt trên nỗi đau của người khác, cũng có người sắc mặt quỷ dị.Người vừa mở miệng nói chuyện tỏ ra rất hưng phấn muốn thử xem sao.Có mấy người tướng lĩnh khác cũng có vẻ mặt giống hắn ta.Những tướng lĩnh này rõ ràng đang muốn nhân cơ hội để thể hiện trước mặt tộc Nữ Chân.Bọn họ cảm thấy chỉ cần bọn họ thể hiện càng tốt thì càng có thể lấy được nhiều lợi ích từ chỗ người Nữ Chân hơn.Nhưng cũng có tướng lĩnh cơ bản không muốn quay lại cứu viện.Ngoại trừ vì sợ quân mai phục ra, càng bởi vì bọn họ đã chịu đựng đủ sự lăng nhục của người Nữ Chân, bọn họ còn ước gì người Nữ Chân chết đi nữa là.Nếu không phải không đủ can đảm để phản kháng, có khi bọn họ đã sớm cầm vũ khí nổi dậy liều chết đánh nhau với người Nữ Chân rồi.Trong suy nghĩ của bọn họ, tốt nhất là hai đội ngũ ở hẻm núi bên kia đánh nhau đến ngươi chết ta sống đi, bọn họ sẽ đợi làm ngư ông đắc lợi.Lưu Thế Quang nghe thấy lời tướng lĩnh ấy nói thì sắc mặt rất lạnh lùng, giễu cợt nói: “Ngươi cho rằng những tên mai phục kia tại sao lại thả chúng ta ra đây?”“Nếu như quân Con Cháu đang mai phục, chúng ta chắc chắn đã nằm trong sự tính toán của bọn họ. Đặc biệt, nếu người dẫn quân là Giang Siêu, một khi chúng ta quay trở lại thì chỉ có con đường chết. Đừng nói đến việc giúp đỡ những người đó, có khi chính chúng ta còn bị kéo vào.”“Bổn tướng khuyên các ngươi, đầu tiên phải nghĩ xem làm cách nào để sống sót đã... Chúng ta cứ ở chỗ này chờ, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng không đi cứu viện... Không cần biết là bên nào chết cũng đều tốt cho chúng ta.”Lưu Thế Quang vừa nói xong, những tướng lính xung quanh đều sâu xa ngẫm nghĩ.Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người đều như hiểu ra điều gì, vội vàng gật đầu.Có người còn quay ra nịnh nọt Lưu Thế Quang.“Vẫn là tướng quân suy nghĩ chu đáo. Chỉ là, nếu như Tông Hán bọn họ thắng, đến lúc đó nếu Tông Hán hỏi tội là tại sao chúng ta lại không đi cứu viện, chúng ta phải trả lời sao đây?”Một tên tướng lĩnh vội vàng hỏi ra sự lo lắng trong lòng.Bọn họ không đi cứu viện cũng được thôi.Nhưng một khi Tông Hán thoát được hoàn cảnh khó khăn đi sang bên này, chắc chắn sẽ truy cứu trách nhiệm với bọn họ đầu tiên.Lưu Thế Quang quỷ dị nói: “Hỏi tội? Bây giờ Tông Hán không có ở đây, chúng ta chỉ cần tùy tiện lấy cớ là có thể lấp liếm được rồi.”Lên google tìm kiếm từ khóa truyenAzz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Ở bên phía Khe Hổ Nhảy, Lưu Thế Quang và quân Đại Triệu đang chờ ở hẻm núi vì nghe thấy tiếng vang và âm thanh chiến đấu đến từ hẻm núi đối diện mà thấy kinh ngạc.Rất nhanh sau đó, sự kinh ngạc ấy đã bị nỗi sợ thay thế.Vì bọn họ cũng không biết hai bên hẻm núi lại có quân địch mai phục.Nếu vừa rồi quân mai phục hai bên phát động tấn công bọn họ, ba vạn người bọn họ còn không biết đã chết bao nhiêu.Đặc biệt là khi nghe được những âm thanh phanh phanh vang dội, bọn họ biết đó là âm thanh do đại bác có sức mạnh lớn nhất của quân Con Cháu phát ra.Giữa sự kinh ngạc của các tướng lĩnh, có người nhìn Lưu Thế Quang và do dự hỏi: “Tướng quân, bây giờ chúng ta có quay lại cứu viện không? Nếu bây giờ chúng ta từ bên này giết về, có khả năng sẽ làm cho những quân mai phục kia trở tay không kịp.”Lời nói của tướng lĩnh này làm tất cả các tướng lĩnh xung quanh đều nhìn về phía Lưu Thế Quang.Ánh mắt mọi người đầy sự không cam lòng và cả sự cười cợt trên nỗi đau của người khác, cũng có người sắc mặt quỷ dị.Người vừa mở miệng nói chuyện tỏ ra rất hưng phấn muốn thử xem sao.Có mấy người tướng lĩnh khác cũng có vẻ mặt giống hắn ta.Những tướng lĩnh này rõ ràng đang muốn nhân cơ hội để thể hiện trước mặt tộc Nữ Chân.Bọn họ cảm thấy chỉ cần bọn họ thể hiện càng tốt thì càng có thể lấy được nhiều lợi ích từ chỗ người Nữ Chân hơn.Nhưng cũng có tướng lĩnh cơ bản không muốn quay lại cứu viện.Ngoại trừ vì sợ quân mai phục ra, càng bởi vì bọn họ đã chịu đựng đủ sự lăng nhục của người Nữ Chân, bọn họ còn ước gì người Nữ Chân chết đi nữa là.Nếu không phải không đủ can đảm để phản kháng, có khi bọn họ đã sớm cầm vũ khí nổi dậy liều chết đánh nhau với người Nữ Chân rồi.Trong suy nghĩ của bọn họ, tốt nhất là hai đội ngũ ở hẻm núi bên kia đánh nhau đến ngươi chết ta sống đi, bọn họ sẽ đợi làm ngư ông đắc lợi.Lưu Thế Quang nghe thấy lời tướng lĩnh ấy nói thì sắc mặt rất lạnh lùng, giễu cợt nói: “Ngươi cho rằng những tên mai phục kia tại sao lại thả chúng ta ra đây?”“Nếu như quân Con Cháu đang mai phục, chúng ta chắc chắn đã nằm trong sự tính toán của bọn họ. Đặc biệt, nếu người dẫn quân là Giang Siêu, một khi chúng ta quay trở lại thì chỉ có con đường chết. Đừng nói đến việc giúp đỡ những người đó, có khi chính chúng ta còn bị kéo vào.”“Bổn tướng khuyên các ngươi, đầu tiên phải nghĩ xem làm cách nào để sống sót đã... Chúng ta cứ ở chỗ này chờ, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng không đi cứu viện... Không cần biết là bên nào chết cũng đều tốt cho chúng ta.”Lưu Thế Quang vừa nói xong, những tướng lính xung quanh đều sâu xa ngẫm nghĩ.Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người đều như hiểu ra điều gì, vội vàng gật đầu.Có người còn quay ra nịnh nọt Lưu Thế Quang.“Vẫn là tướng quân suy nghĩ chu đáo. Chỉ là, nếu như Tông Hán bọn họ thắng, đến lúc đó nếu Tông Hán hỏi tội là tại sao chúng ta lại không đi cứu viện, chúng ta phải trả lời sao đây?”Một tên tướng lĩnh vội vàng hỏi ra sự lo lắng trong lòng.Bọn họ không đi cứu viện cũng được thôi.Nhưng một khi Tông Hán thoát được hoàn cảnh khó khăn đi sang bên này, chắc chắn sẽ truy cứu trách nhiệm với bọn họ đầu tiên.Lưu Thế Quang quỷ dị nói: “Hỏi tội? Bây giờ Tông Hán không có ở đây, chúng ta chỉ cần tùy tiện lấy cớ là có thể lấp liếm được rồi.”Lên google tìm kiếm từ khóa truyenAzz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!