Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 757: Tiên sinh
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nếu Giang Siêu mất đi vũ khí ghê gớm kia thì quân Con Cháu của Giang Siêu sẽ bị hắn ta xâu xé. Hắn ta càng nghĩ càng thấy phấn khích.Trên Hiệp Khâu, thấy tất cả ky binh đã nhảy vào Hiệp Khâu, chỉ còn lại bộ binh Nữ Chân theo sau, trong mắt Nhạc Bằng Cử hiện lên vẻ nghi ngờ.“Tiên sinh, chúng ta không đánh hả?” Hắn ta không biết vì sao Giang Siêu không ra lệnh bắn pháo.Nếu bây giờ bắn pháo thì chắc chắn có thể gây tổn thất cho quân Nữ Chân.Tuy rằng bọn họ không còn nhiều đạn pháo, nhưng mà bây giờ còn không bắn pháo thì người Nữ Chân sẽ đi qua mất.Về phần làm quân Nguyên Triệu chặn đường quân Nữ Chân, hắn ta không trông chờ cho lắm.Rốt cuộc thì chiến lực của quân Nguyên Triệu thật sự khiến hắn ta cạn lời.Có điều, hắn ta chợt nghĩ đến gì đó, đôi mắt sáng bừng lên. Lúc này, Giang Siêu lạnh nhạt nói: “Đừng gấp... đánh chó cũng phải nhìn thời gian...”Lời nói của Giang Siêu càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng Nhạc Bằng Cử.Giang Siêu tiếp tục lên tiếng: “Bằng Cử, chuẩn bị sẵn sàng, đám người Nữ Chân chắc là sẽ xông lên từ hai bên, nhất định phải chặn được bọn họ...”Nghe vậy, Nhạc Bằng Cử gật đầu, vội vàng dẫn quân dự bị chạy lên phía trước.Phía trước là vị trí quân sau của quân Con Cháu.Nếu người Nữ Chân thật sự bị buộc đến đường cùng thì chắc là sẽ tập trung đánh quân sau.Nếu quân sau bị phá thì bên này sẽ nguy hiểm.Chờ khi Nhạc Băng Cử chạy đến quân sau, Giang Siêu cũng chạy đi theo.Trong Hiệp Khâu, Tông Hán dẫn ky binh lao nhanh lên trước.Trải qua vài đường quanh co, hắn ta nhìn thấy lối ra chất đầy tảng đá.Tảng đá có lớn có nhỏ, lớn cao khoảng một mét, rộng khoảng một mét, nhỏ to cỡ cối xây, bị ném tứ tung trên đường, cả đường đều bị đống đá chặn lại.Loại tình huống này khiến hắn ta cảm thấy ngạc nhiên.Trong nhất thời, hắn ta có chút khó hiểu, rõ ràng trước đó quân Đại Triệu vẫn đi qua bình thường, sao đến lượt bọn họ đi qua thì lại có đống đá?Có điều, khiến hắn ta ngạc nhiên hơn nữa là cách đó không xa là quân Nguyên Triệu bày trận sẵn sàng đón quân địch.Lúc này, quân Nguyên Triệu đang lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt tuy rằng có vẻ căng thẳng, nhưng lại tràn đầy sát ý.Đang lúc ngạc nhiên, Tông Hán không kịp ra lệnh rút lui.Ky binh có tốc độ rất nhanh, tính cơ động tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bọn họ đang ở ngay tại hẻm núi, tính cơ động của bọn họ bị yếu hơn một nửa.Bây giờ có muốn quay lại cũng không còn kịp nữa rồi. Hơn nữa, cả quân bọn họ đều vào trong, muốn quay lại cũng không quay lại được, thậm chí còn sẽ bị quân Con Cháu bọc đánh từ phía sau.Cho dù là nhiều đá, thì hắn ta cũng phải căng da đầu ra lệnh cho đám ky binh đi qua.Lúc hắn ta đang nghĩ như vậy thì thấy đám ky binh đang lao tới đống đá đột nhiên ngã xuống ngựa, lập tức gây ra thương vong rất lớn.Đến tận lúc này hắn ta mới thấy rõ phía trước có rất nhiều dây chặn ngựa.Dù có tránh được đống đá, thì cũng không tránh được dây chặn ngựa.Trong chớp mắt, có hơn một nửa trong số mấy nghìn ky binh tiên phong bị bãy rập phía trước làm cho ngã xuống, chiến mã run rẩy năm trên mặt đất.Đám binh lính nếu không bị ngã chết thì là bị chiến mã của đồng đội đè chết.Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Nếu Giang Siêu mất đi vũ khí ghê gớm kia thì quân Con Cháu của Giang Siêu sẽ bị hắn ta xâu xé. Hắn ta càng nghĩ càng thấy phấn khích.
Trên Hiệp Khâu, thấy tất cả ky binh đã nhảy vào Hiệp Khâu, chỉ còn lại bộ binh Nữ Chân theo sau, trong mắt Nhạc Bằng Cử hiện lên vẻ nghi ngờ.
“Tiên sinh, chúng ta không đánh hả?” Hắn ta không biết vì sao Giang Siêu không ra lệnh bắn pháo.
Nếu bây giờ bắn pháo thì chắc chắn có thể gây tổn thất cho quân Nữ Chân.
Tuy rằng bọn họ không còn nhiều đạn pháo, nhưng mà bây giờ còn không bắn pháo thì người Nữ Chân sẽ đi qua mất.
Về phần làm quân Nguyên Triệu chặn đường quân Nữ Chân, hắn ta không trông chờ cho lắm.
Rốt cuộc thì chiến lực của quân Nguyên Triệu thật sự khiến hắn ta cạn lời.
Có điều, hắn ta chợt nghĩ đến gì đó, đôi mắt sáng bừng lên. Lúc này, Giang Siêu lạnh nhạt nói: “Đừng gấp... đánh chó cũng phải nhìn thời gian...”
Lời nói của Giang Siêu càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng Nhạc Bằng Cử.
Giang Siêu tiếp tục lên tiếng: “Bằng Cử, chuẩn bị sẵn sàng, đám người Nữ Chân chắc là sẽ xông lên từ hai bên, nhất định phải chặn được bọn họ...”
Nghe vậy, Nhạc Bằng Cử gật đầu, vội vàng dẫn quân dự bị chạy lên phía trước.
Phía trước là vị trí quân sau của quân Con Cháu.
Nếu người Nữ Chân thật sự bị buộc đến đường cùng thì chắc là sẽ tập trung đánh quân sau.
Nếu quân sau bị phá thì bên này sẽ nguy hiểm.
Chờ khi Nhạc Băng Cử chạy đến quân sau, Giang Siêu cũng chạy đi theo.
Trong Hiệp Khâu, Tông Hán dẫn ky binh lao nhanh lên trước.
Trải qua vài đường quanh co, hắn ta nhìn thấy lối ra chất đầy tảng đá.
Tảng đá có lớn có nhỏ, lớn cao khoảng một mét, rộng khoảng một mét, nhỏ to cỡ cối xây, bị ném tứ tung trên đường, cả đường đều bị đống đá chặn lại.
Loại tình huống này khiến hắn ta cảm thấy ngạc nhiên.
Trong nhất thời, hắn ta có chút khó hiểu, rõ ràng trước đó quân Đại Triệu vẫn đi qua bình thường, sao đến lượt bọn họ đi qua thì lại có đống đá?
Có điều, khiến hắn ta ngạc nhiên hơn nữa là cách đó không xa là quân Nguyên Triệu bày trận sẵn sàng đón quân địch.
Lúc này, quân Nguyên Triệu đang lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt tuy rằng có vẻ căng thẳng, nhưng lại tràn đầy sát ý.
Đang lúc ngạc nhiên, Tông Hán không kịp ra lệnh rút lui.
Ky binh có tốc độ rất nhanh, tính cơ động tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bọn họ đang ở ngay tại hẻm núi, tính cơ động của bọn họ bị yếu hơn một nửa.
Bây giờ có muốn quay lại cũng không còn kịp nữa rồi. Hơn nữa, cả quân bọn họ đều vào trong, muốn quay lại cũng không quay lại được, thậm chí còn sẽ bị quân Con Cháu bọc đánh từ phía sau.
Cho dù là nhiều đá, thì hắn ta cũng phải căng da đầu ra lệnh cho đám ky binh đi qua.
Lúc hắn ta đang nghĩ như vậy thì thấy đám ky binh đang lao tới đống đá đột nhiên ngã xuống ngựa, lập tức gây ra thương vong rất lớn.
Đến tận lúc này hắn ta mới thấy rõ phía trước có rất nhiều dây chặn ngựa.
Dù có tránh được đống đá, thì cũng không tránh được dây chặn ngựa.
Trong chớp mắt, có hơn một nửa trong số mấy nghìn ky binh tiên phong bị bãy rập phía trước làm cho ngã xuống, chiến mã run rẩy năm trên mặt đất.
Đám binh lính nếu không bị ngã chết thì là bị chiến mã của đồng đội đè chết.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Nếu Giang Siêu mất đi vũ khí ghê gớm kia thì quân Con Cháu của Giang Siêu sẽ bị hắn ta xâu xé. Hắn ta càng nghĩ càng thấy phấn khích.Trên Hiệp Khâu, thấy tất cả ky binh đã nhảy vào Hiệp Khâu, chỉ còn lại bộ binh Nữ Chân theo sau, trong mắt Nhạc Bằng Cử hiện lên vẻ nghi ngờ.“Tiên sinh, chúng ta không đánh hả?” Hắn ta không biết vì sao Giang Siêu không ra lệnh bắn pháo.Nếu bây giờ bắn pháo thì chắc chắn có thể gây tổn thất cho quân Nữ Chân.Tuy rằng bọn họ không còn nhiều đạn pháo, nhưng mà bây giờ còn không bắn pháo thì người Nữ Chân sẽ đi qua mất.Về phần làm quân Nguyên Triệu chặn đường quân Nữ Chân, hắn ta không trông chờ cho lắm.Rốt cuộc thì chiến lực của quân Nguyên Triệu thật sự khiến hắn ta cạn lời.Có điều, hắn ta chợt nghĩ đến gì đó, đôi mắt sáng bừng lên. Lúc này, Giang Siêu lạnh nhạt nói: “Đừng gấp... đánh chó cũng phải nhìn thời gian...”Lời nói của Giang Siêu càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng Nhạc Bằng Cử.Giang Siêu tiếp tục lên tiếng: “Bằng Cử, chuẩn bị sẵn sàng, đám người Nữ Chân chắc là sẽ xông lên từ hai bên, nhất định phải chặn được bọn họ...”Nghe vậy, Nhạc Bằng Cử gật đầu, vội vàng dẫn quân dự bị chạy lên phía trước.Phía trước là vị trí quân sau của quân Con Cháu.Nếu người Nữ Chân thật sự bị buộc đến đường cùng thì chắc là sẽ tập trung đánh quân sau.Nếu quân sau bị phá thì bên này sẽ nguy hiểm.Chờ khi Nhạc Băng Cử chạy đến quân sau, Giang Siêu cũng chạy đi theo.Trong Hiệp Khâu, Tông Hán dẫn ky binh lao nhanh lên trước.Trải qua vài đường quanh co, hắn ta nhìn thấy lối ra chất đầy tảng đá.Tảng đá có lớn có nhỏ, lớn cao khoảng một mét, rộng khoảng một mét, nhỏ to cỡ cối xây, bị ném tứ tung trên đường, cả đường đều bị đống đá chặn lại.Loại tình huống này khiến hắn ta cảm thấy ngạc nhiên.Trong nhất thời, hắn ta có chút khó hiểu, rõ ràng trước đó quân Đại Triệu vẫn đi qua bình thường, sao đến lượt bọn họ đi qua thì lại có đống đá?Có điều, khiến hắn ta ngạc nhiên hơn nữa là cách đó không xa là quân Nguyên Triệu bày trận sẵn sàng đón quân địch.Lúc này, quân Nguyên Triệu đang lạnh lùng nhìn bọn họ, trong mắt tuy rằng có vẻ căng thẳng, nhưng lại tràn đầy sát ý.Đang lúc ngạc nhiên, Tông Hán không kịp ra lệnh rút lui.Ky binh có tốc độ rất nhanh, tính cơ động tuy rằng rất mạnh, nhưng mà bọn họ đang ở ngay tại hẻm núi, tính cơ động của bọn họ bị yếu hơn một nửa.Bây giờ có muốn quay lại cũng không còn kịp nữa rồi. Hơn nữa, cả quân bọn họ đều vào trong, muốn quay lại cũng không quay lại được, thậm chí còn sẽ bị quân Con Cháu bọc đánh từ phía sau.Cho dù là nhiều đá, thì hắn ta cũng phải căng da đầu ra lệnh cho đám ky binh đi qua.Lúc hắn ta đang nghĩ như vậy thì thấy đám ky binh đang lao tới đống đá đột nhiên ngã xuống ngựa, lập tức gây ra thương vong rất lớn.Đến tận lúc này hắn ta mới thấy rõ phía trước có rất nhiều dây chặn ngựa.Dù có tránh được đống đá, thì cũng không tránh được dây chặn ngựa.Trong chớp mắt, có hơn một nửa trong số mấy nghìn ky binh tiên phong bị bãy rập phía trước làm cho ngã xuống, chiến mã run rẩy năm trên mặt đất.Đám binh lính nếu không bị ngã chết thì là bị chiến mã của đồng đội đè chết.Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_azz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!