Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 853: Chủ công
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Sảnh hội nghị của Tín Chức Hoàn ở đảo Phổ Đà, lúc này đang tập hợp đầy tướng lĩnh ở dưới trướng thậm chí ngay cả một số người dẫn đầu trong hải tặc cũng ngồi ở vị trí cuối, lúc này vẻ mặt của Tín Chức Hoàn lạnh lùng nhìn đám người ở phía dưới.“Chủ công, bây giờ chúng ta phá vòng vây đi, nếu không... E là chúng ta sắp tiêu rồi”Trong đám tướng lĩnh, người nói là một tướng lĩnh cạo trắng đỉnh đầu, ở nhân trung còn để một nhúm râu nhỏ."Đồ khốn, còn chưa khai chiến, sao ngươi biết chúng ta sắp tiêu rồi chứ? Ngươi nhiễu loạn lòng quân như vậy là có ý gì? Có phải ngươi muốn chết hay không?"Một người Oa thấp bé khác đứng dậy tức giận với người này."Lời này của Đằng Điền cũng không phải không có lý, chủ công chúng ta vẫn nhân cơ hội phá vòng vây đi, thực lực chiến đấu của quân Con Cháu đó quả thật quá kh ủng bố rồi, chúng ta không có phần thắng nào cải""Đúng vậy, ta cũng cảm thấy phá vòng vây là tốt, chúng ta chỉ cần vào được biển, vậy thì thiên hạ chính là của chúng ta rồi, đám quân Con Cháu đó muốn lên biển đuổi theo chúng ta, cũng chỉ là nằm mơ."Rất nhiều tướng lĩnh lựa chọn rời khỏi đảo Phổ Đà, sau khi trốn ra lại tìm hòn đảo khác lẩn trốn, sau mấy cuộc chiến bọn họ tổn thất nghiêm trọng, đã có sự sợ hãi tột độ với quân Con Cháu từ lâu.Càng khiến cho bọn họ không ngờ tới chính là bọn họ đã sử dụng bệnh dịch vậy mà không khiến cho người Hoa Hạ chết, trái lại người Hoa Hạ còn chạy nhảy lung tung đến truy sát bọn họ.Một đám hải tặc ở hàng chót ngoại trừ Lưu Tùng những người khác đều là vẻ mặt hoang mang, bọn họ không biết những người Oa này đang nói gì, không hiểu được tiếng Oa của bọn họ, chỉ có thể ngây ngốc nghe.Trong mắt Lưu Tùng lộ ra sự thâm trầm, vẫn luôn không lên tiếng nhưng đối với suy nghĩ của đám tướng lĩnh người Oa thì trái lại hắn ta lại đồng ý.Dù sao trên mặt đất, bọn họ căn bản không thể nào là đối thủ của quân Con Cháu, bất kể là vũ khí của đối phương hay là sự anh dũng của quân Con Cháu.Tuy đa số tổn thất của bọn họ là bởi vì vũ khí của quân Con Cháu chiếm ưu thế, nhưng có khi dưới sự giao tranh, bọn họ cũng bị quân Con Cháu đánh ép.Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy quân Con Cháu như thần binh, đánh với quân Con Cháu chỉ có một con đường chết.Nếu suy nghĩ ngày lan tràn trong quân thì quân đội của bọn họ sẽ không thể nào thắng được."Lưu Tùng quân, ngươi cho rằng chúng ta nên như thế nào..."Ngay tại lúc này, Tín Chức Hoàn ở trên cao nhìn về phía Lưu Tùng nói.Đối với kỹ thuật và thực lực của quân Con Cháu, bây giờ hắn có tìm hiểu ít nhiều, suy nghĩ của bản thân hắn lại không để ý, ngược lại muốn nghe thử suy nghĩ của người Hoa Hạ.Có lẽ là hắn ta sẽ hiểu người Hoa Hạ, quân Con Cháu hơn bản thân mình."Chủ công, lời của các tướng quân chính là lơi của thuộc hạ, chúng ta ở trên mặt đấy không có cách nào chống đỡ với quân Con Cháu, duy nhất có thể đủ chống đỡ cũng chỉ có chiến thuyền thôi, nếu như chúng ta có thể dụ dỗ quân Con Cháu lên hải chiến, bọn chúng tuyệt đối sẽ bị chúng ta tiêu diệt hết!"Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Sảnh hội nghị của Tín Chức Hoàn ở đảo Phổ Đà, lúc này đang tập hợp đầy tướng lĩnh ở dưới trướng thậm chí ngay cả một số người dẫn đầu trong hải tặc cũng ngồi ở vị trí cuối, lúc này vẻ mặt của Tín Chức Hoàn lạnh lùng nhìn đám người ở phía dưới.“Chủ công, bây giờ chúng ta phá vòng vây đi, nếu không... E là chúng ta sắp tiêu rồi”Trong đám tướng lĩnh, người nói là một tướng lĩnh cạo trắng đỉnh đầu, ở nhân trung còn để một nhúm râu nhỏ."Đồ khốn, còn chưa khai chiến, sao ngươi biết chúng ta sắp tiêu rồi chứ? Ngươi nhiễu loạn lòng quân như vậy là có ý gì? Có phải ngươi muốn chết hay không?"Một người Oa thấp bé khác đứng dậy tức giận với người này."Lời này của Đằng Điền cũng không phải không có lý, chủ công chúng ta vẫn nhân cơ hội phá vòng vây đi, thực lực chiến đấu của quân Con Cháu đó quả thật quá kh ủng bố rồi, chúng ta không có phần thắng nào cải""Đúng vậy, ta cũng cảm thấy phá vòng vây là tốt, chúng ta chỉ cần vào được biển, vậy thì thiên hạ chính là của chúng ta rồi, đám quân Con Cháu đó muốn lên biển đuổi theo chúng ta, cũng chỉ là nằm mơ."Rất nhiều tướng lĩnh lựa chọn rời khỏi đảo Phổ Đà, sau khi trốn ra lại tìm hòn đảo khác lẩn trốn, sau mấy cuộc chiến bọn họ tổn thất nghiêm trọng, đã có sự sợ hãi tột độ với quân Con Cháu từ lâu.Càng khiến cho bọn họ không ngờ tới chính là bọn họ đã sử dụng bệnh dịch vậy mà không khiến cho người Hoa Hạ chết, trái lại người Hoa Hạ còn chạy nhảy lung tung đến truy sát bọn họ.Một đám hải tặc ở hàng chót ngoại trừ Lưu Tùng những người khác đều là vẻ mặt hoang mang, bọn họ không biết những người Oa này đang nói gì, không hiểu được tiếng Oa của bọn họ, chỉ có thể ngây ngốc nghe.Trong mắt Lưu Tùng lộ ra sự thâm trầm, vẫn luôn không lên tiếng nhưng đối với suy nghĩ của đám tướng lĩnh người Oa thì trái lại hắn ta lại đồng ý.Dù sao trên mặt đất, bọn họ căn bản không thể nào là đối thủ của quân Con Cháu, bất kể là vũ khí của đối phương hay là sự anh dũng của quân Con Cháu.Tuy đa số tổn thất của bọn họ là bởi vì vũ khí của quân Con Cháu chiếm ưu thế, nhưng có khi dưới sự giao tranh, bọn họ cũng bị quân Con Cháu đánh ép.Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy quân Con Cháu như thần binh, đánh với quân Con Cháu chỉ có một con đường chết.Nếu suy nghĩ ngày lan tràn trong quân thì quân đội của bọn họ sẽ không thể nào thắng được."Lưu Tùng quân, ngươi cho rằng chúng ta nên như thế nào..."Ngay tại lúc này, Tín Chức Hoàn ở trên cao nhìn về phía Lưu Tùng nói.Đối với kỹ thuật và thực lực của quân Con Cháu, bây giờ hắn có tìm hiểu ít nhiều, suy nghĩ của bản thân hắn lại không để ý, ngược lại muốn nghe thử suy nghĩ của người Hoa Hạ.Có lẽ là hắn ta sẽ hiểu người Hoa Hạ, quân Con Cháu hơn bản thân mình."Chủ công, lời của các tướng quân chính là lơi của thuộc hạ, chúng ta ở trên mặt đấy không có cách nào chống đỡ với quân Con Cháu, duy nhất có thể đủ chống đỡ cũng chỉ có chiến thuyền thôi, nếu như chúng ta có thể dụ dỗ quân Con Cháu lên hải chiến, bọn chúng tuyệt đối sẽ bị chúng ta tiêu diệt hết!"Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Sảnh hội nghị của Tín Chức Hoàn ở đảo Phổ Đà, lúc này đang tập hợp đầy tướng lĩnh ở dưới trướng thậm chí ngay cả một số người dẫn đầu trong hải tặc cũng ngồi ở vị trí cuối, lúc này vẻ mặt của Tín Chức Hoàn lạnh lùng nhìn đám người ở phía dưới.“Chủ công, bây giờ chúng ta phá vòng vây đi, nếu không... E là chúng ta sắp tiêu rồi”Trong đám tướng lĩnh, người nói là một tướng lĩnh cạo trắng đỉnh đầu, ở nhân trung còn để một nhúm râu nhỏ."Đồ khốn, còn chưa khai chiến, sao ngươi biết chúng ta sắp tiêu rồi chứ? Ngươi nhiễu loạn lòng quân như vậy là có ý gì? Có phải ngươi muốn chết hay không?"Một người Oa thấp bé khác đứng dậy tức giận với người này."Lời này của Đằng Điền cũng không phải không có lý, chủ công chúng ta vẫn nhân cơ hội phá vòng vây đi, thực lực chiến đấu của quân Con Cháu đó quả thật quá kh ủng bố rồi, chúng ta không có phần thắng nào cải""Đúng vậy, ta cũng cảm thấy phá vòng vây là tốt, chúng ta chỉ cần vào được biển, vậy thì thiên hạ chính là của chúng ta rồi, đám quân Con Cháu đó muốn lên biển đuổi theo chúng ta, cũng chỉ là nằm mơ."Rất nhiều tướng lĩnh lựa chọn rời khỏi đảo Phổ Đà, sau khi trốn ra lại tìm hòn đảo khác lẩn trốn, sau mấy cuộc chiến bọn họ tổn thất nghiêm trọng, đã có sự sợ hãi tột độ với quân Con Cháu từ lâu.Càng khiến cho bọn họ không ngờ tới chính là bọn họ đã sử dụng bệnh dịch vậy mà không khiến cho người Hoa Hạ chết, trái lại người Hoa Hạ còn chạy nhảy lung tung đến truy sát bọn họ.Một đám hải tặc ở hàng chót ngoại trừ Lưu Tùng những người khác đều là vẻ mặt hoang mang, bọn họ không biết những người Oa này đang nói gì, không hiểu được tiếng Oa của bọn họ, chỉ có thể ngây ngốc nghe.Trong mắt Lưu Tùng lộ ra sự thâm trầm, vẫn luôn không lên tiếng nhưng đối với suy nghĩ của đám tướng lĩnh người Oa thì trái lại hắn ta lại đồng ý.Dù sao trên mặt đất, bọn họ căn bản không thể nào là đối thủ của quân Con Cháu, bất kể là vũ khí của đối phương hay là sự anh dũng của quân Con Cháu.Tuy đa số tổn thất của bọn họ là bởi vì vũ khí của quân Con Cháu chiếm ưu thế, nhưng có khi dưới sự giao tranh, bọn họ cũng bị quân Con Cháu đánh ép.Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy quân Con Cháu như thần binh, đánh với quân Con Cháu chỉ có một con đường chết.Nếu suy nghĩ ngày lan tràn trong quân thì quân đội của bọn họ sẽ không thể nào thắng được."Lưu Tùng quân, ngươi cho rằng chúng ta nên như thế nào..."Ngay tại lúc này, Tín Chức Hoàn ở trên cao nhìn về phía Lưu Tùng nói.Đối với kỹ thuật và thực lực của quân Con Cháu, bây giờ hắn có tìm hiểu ít nhiều, suy nghĩ của bản thân hắn lại không để ý, ngược lại muốn nghe thử suy nghĩ của người Hoa Hạ.Có lẽ là hắn ta sẽ hiểu người Hoa Hạ, quân Con Cháu hơn bản thân mình."Chủ công, lời của các tướng quân chính là lơi của thuộc hạ, chúng ta ở trên mặt đấy không có cách nào chống đỡ với quân Con Cháu, duy nhất có thể đủ chống đỡ cũng chỉ có chiến thuyền thôi, nếu như chúng ta có thể dụ dỗ quân Con Cháu lên hải chiến, bọn chúng tuyệt đối sẽ bị chúng ta tiêu diệt hết!"Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!