Giang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ…
Chương 898: Đáng tiếc
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mà dọc theo đường đi, quân Cao Triều cũng tiến hành ngăn chặn đại quân của quân Con Cháu.Số quân Cao Triều tới đây đều lên tới con số trăm ngàn.Đáng tiếc, dù là tới nhiều hay ít quân Cao Triều, thì cuối cùng đều bị quân Con Cháu tiêu diệt sạch.Dọc theo đường đi, dựa theo ý của Nam Minh Đồ, là chuẩn bị không giữ lại một tù binh nào, thẳng tay giết sạch.Nhưng Giang Siêu lại bảo hắn để lại một phần tù binh, dù sao thì điều Giang Siêu muốn chính là khiến Cao Triều diệt tộc.Tuy với năng lực hiện giờ của Hoa Hạ, diệt sạch toàn bộ Cao Triều cũng không thành vấn đề.Chỉ là, nếu làm như vậy thì sẽ không có lợi cho việc nạp toàn bộ thế giới vào bản đồ sau này của Giang Siêu.Dù sao hẳn cũng không thể giết sạch tất cả các chủng tộc khác trên thế giới được.Thủ đoạn mất nước diệt chủng tốt nhất chính là dung hợp, chỉ cần dời người Cao Triều tới khác, lại đưa người ở những vùng khác tới bán đảo.Sau khi dung hợp dân tộc thì sẽ không có người Cao Triều gì nữa.Còn nữa, nếu quân Con Cháu thật sự giết sạch những người Cao Triều kia, cuối cùng chỉ sợ sẽ khiến dân chúng Cao Triều hận họ.Mâu thuẫn giữa các chủng tộc có đôi khi rất khó để hòa giải, ngoại trừ con đường dung hợp ra thì không có con đường nào thông nổi nữa.Dưới sức chiến đấu hùng mạnh của quân Con Cháu, người Cao Triều cũng không dám nữa tới đây ngăn cản quân Con Cháu nữa, tất cả bọn họ đều co đầu rút cổ trở về thành Nhưỡng Bình.Trải qua hơn thứ ngăn cản chiến lúc sau, vốn dĩ quân Cao Triều có năm trăm ngàn, cuối cùng chỉ còn lại không đến bốn trăm ngàn.Bọn họ tất cả đều lùi về thành Nhưỡng Bình, chuẩn bị tử thủ thành Nhưỡng Bình.Bên kia, trên triều đình Kim Triều, Kim Hoàng đang nghe. các thần tử báo cáo lại.Phái sứ giả đi ba nơi tìm kiếm người hợp tác, vậy mà lại không có một ai trở về.Người trở về chỉ có những quan viên đồng hành đi cùng mà thôi, bọn họ mang câu trả lời của ba nơi về.Kim Hoàng tức giận đến mức run cả người, chém đầu tất cả những quan viên đi theo ba đội trở về.Ông ta còn tức giận đến mức ngay cả long ỷ cũng bị đập cho nứt ra.“Các vị ái khanh, bọn chúng dám không để trẫm vào mắt như thế, trẫm tuyệt đối không thể để bọn họ sống tốt được, chỉnh đốn quân ngũ cho trãm, trãm muốn khiến bọn chúng phải trả giá thật đắt!”Kim Hoàng gầm lên, gần như sắp mất cả lý trí, chỉ là, ông †a vừa thốt ra những lời đó, toàn bộ triều đình đều yên tĩnh, tất cả các triều thần đều im lặng không lên tiếng, sợ không cẩn thận chọc tức Kim Hoàng một chút, sẽ khiến cái mạng nhỏ của bản thân cũng bay màu theo.Rất nhanh Kim Hoàng cũng từ từ bình tĩnh lại, ông ta bây giờ làm gì còn binh lực mà đi thảo phạt ba nước khác chứ.Tất cả binh lực của ông ta đều dùng để đối kháng với đám man rợ của Thảo Nguyên rồi.Kể cả còn có một trăm ngàn quân dự bị thì đó cũng là để thủ vài thành thị khác, một khi đến cả những binh lực này. cũng điều động, thì Kim Triều của ông ta sẽ không còn binh lính nào có thể chiến đấu, nếu như kẻ địch nhân lúc này tiến vào, Kim Triều bất diệt cũng phải diệt.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Mà dọc theo đường đi, quân Cao Triều cũng tiến hành ngăn chặn đại quân của quân Con Cháu.
Số quân Cao Triều tới đây đều lên tới con số trăm ngàn.
Đáng tiếc, dù là tới nhiều hay ít quân Cao Triều, thì cuối cùng đều bị quân Con Cháu tiêu diệt sạch.
Dọc theo đường đi, dựa theo ý của Nam Minh Đồ, là chuẩn bị không giữ lại một tù binh nào, thẳng tay giết sạch.
Nhưng Giang Siêu lại bảo hắn để lại một phần tù binh, dù sao thì điều Giang Siêu muốn chính là khiến Cao Triều diệt tộc.
Tuy với năng lực hiện giờ của Hoa Hạ, diệt sạch toàn bộ Cao Triều cũng không thành vấn đề.
Chỉ là, nếu làm như vậy thì sẽ không có lợi cho việc nạp toàn bộ thế giới vào bản đồ sau này của Giang Siêu.
Dù sao hẳn cũng không thể giết sạch tất cả các chủng tộc khác trên thế giới được.
Thủ đoạn mất nước diệt chủng tốt nhất chính là dung hợp, chỉ cần dời người Cao Triều tới khác, lại đưa người ở những vùng khác tới bán đảo.
Sau khi dung hợp dân tộc thì sẽ không có người Cao Triều gì nữa.
Còn nữa, nếu quân Con Cháu thật sự giết sạch những người Cao Triều kia, cuối cùng chỉ sợ sẽ khiến dân chúng Cao Triều hận họ.
Mâu thuẫn giữa các chủng tộc có đôi khi rất khó để hòa giải, ngoại trừ con đường dung hợp ra thì không có con đường nào thông nổi nữa.
Dưới sức chiến đấu hùng mạnh của quân Con Cháu, người Cao Triều cũng không dám nữa tới đây ngăn cản quân Con Cháu nữa, tất cả bọn họ đều co đầu rút cổ trở về thành Nhưỡng Bình.
Trải qua hơn thứ ngăn cản chiến lúc sau, vốn dĩ quân Cao Triều có năm trăm ngàn, cuối cùng chỉ còn lại không đến bốn trăm ngàn.
Bọn họ tất cả đều lùi về thành Nhưỡng Bình, chuẩn bị tử thủ thành Nhưỡng Bình.
Bên kia, trên triều đình Kim Triều, Kim Hoàng đang nghe. các thần tử báo cáo lại.
Phái sứ giả đi ba nơi tìm kiếm người hợp tác, vậy mà lại không có một ai trở về.
Người trở về chỉ có những quan viên đồng hành đi cùng mà thôi, bọn họ mang câu trả lời của ba nơi về.
Kim Hoàng tức giận đến mức run cả người, chém đầu tất cả những quan viên đi theo ba đội trở về.
Ông ta còn tức giận đến mức ngay cả long ỷ cũng bị đập cho nứt ra.
“Các vị ái khanh, bọn chúng dám không để trẫm vào mắt như thế, trẫm tuyệt đối không thể để bọn họ sống tốt được, chỉnh đốn quân ngũ cho trãm, trãm muốn khiến bọn chúng phải trả giá thật đắt!”
Kim Hoàng gầm lên, gần như sắp mất cả lý trí, chỉ là, ông †a vừa thốt ra những lời đó, toàn bộ triều đình đều yên tĩnh, tất cả các triều thần đều im lặng không lên tiếng, sợ không cẩn thận chọc tức Kim Hoàng một chút, sẽ khiến cái mạng nhỏ của bản thân cũng bay màu theo.
Rất nhanh Kim Hoàng cũng từ từ bình tĩnh lại, ông ta bây giờ làm gì còn binh lực mà đi thảo phạt ba nước khác chứ.
Tất cả binh lực của ông ta đều dùng để đối kháng với đám man rợ của Thảo Nguyên rồi.
Kể cả còn có một trăm ngàn quân dự bị thì đó cũng là để thủ vài thành thị khác, một khi đến cả những binh lực này. cũng điều động, thì Kim Triều của ông ta sẽ không còn binh lính nào có thể chiến đấu, nếu như kẻ địch nhân lúc này tiến vào, Kim Triều bất diệt cũng phải diệt.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều ThêTác giả: Đặng KiềuTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiang Siêu năm liệt trên giường, nhìn nóc nhà tranh dột nát, nghĩ lại chuyện cũ đã qua, trong mắt chợt lóe tia sáng. Hắn vốn là đặc công vương bài toàn năng, đã chết trong lúc đang làm nhiệm vụ, lại được trời cao cho một cơ hội sống lại. Hảẳn xuyên qua đến thế giới song song tương tự thế giới ban đầu. Chỉ có khác một chút là lịch sử xuất hiện lệch lạc. Sau Xuân Thu, lịch sử trở nên khác biệt. Dựa theo lịch sử vốn có, đáng lẽ niên đại hiện giờ là Đại Tống, nhưng thực tế lại đổi thành Đại Triệu, hoàng tộc thì vẫn còn họ Tống. Nguyên chủ là một tên quý tộc nghèo túng, gia cảnh sa sút, mới chuyển đến thôn Kháo Sơn cách xa thị trấn này vài năm trước. Một năm trước, phụ mẫu hắn cưới cho hắn một người thê tử xong thì cùng nhau qua đời, chỉ để lại hắn và hai tỷ muội thê tử sống chung với nhau. Nguyên chủ chơi bời lêu lổng từ nhỏ, chỉ trong một năm sau khi phụ mẫu qua đời, đã tiêu xài hết tài sản, thậm chí cả nhà ở cũng đã bán. Nơi ở hiện giờ là nhà của thê tử nguyên chủ. 'Thê tử hắn không phụ… Mà dọc theo đường đi, quân Cao Triều cũng tiến hành ngăn chặn đại quân của quân Con Cháu.Số quân Cao Triều tới đây đều lên tới con số trăm ngàn.Đáng tiếc, dù là tới nhiều hay ít quân Cao Triều, thì cuối cùng đều bị quân Con Cháu tiêu diệt sạch.Dọc theo đường đi, dựa theo ý của Nam Minh Đồ, là chuẩn bị không giữ lại một tù binh nào, thẳng tay giết sạch.Nhưng Giang Siêu lại bảo hắn để lại một phần tù binh, dù sao thì điều Giang Siêu muốn chính là khiến Cao Triều diệt tộc.Tuy với năng lực hiện giờ của Hoa Hạ, diệt sạch toàn bộ Cao Triều cũng không thành vấn đề.Chỉ là, nếu làm như vậy thì sẽ không có lợi cho việc nạp toàn bộ thế giới vào bản đồ sau này của Giang Siêu.Dù sao hẳn cũng không thể giết sạch tất cả các chủng tộc khác trên thế giới được.Thủ đoạn mất nước diệt chủng tốt nhất chính là dung hợp, chỉ cần dời người Cao Triều tới khác, lại đưa người ở những vùng khác tới bán đảo.Sau khi dung hợp dân tộc thì sẽ không có người Cao Triều gì nữa.Còn nữa, nếu quân Con Cháu thật sự giết sạch những người Cao Triều kia, cuối cùng chỉ sợ sẽ khiến dân chúng Cao Triều hận họ.Mâu thuẫn giữa các chủng tộc có đôi khi rất khó để hòa giải, ngoại trừ con đường dung hợp ra thì không có con đường nào thông nổi nữa.Dưới sức chiến đấu hùng mạnh của quân Con Cháu, người Cao Triều cũng không dám nữa tới đây ngăn cản quân Con Cháu nữa, tất cả bọn họ đều co đầu rút cổ trở về thành Nhưỡng Bình.Trải qua hơn thứ ngăn cản chiến lúc sau, vốn dĩ quân Cao Triều có năm trăm ngàn, cuối cùng chỉ còn lại không đến bốn trăm ngàn.Bọn họ tất cả đều lùi về thành Nhưỡng Bình, chuẩn bị tử thủ thành Nhưỡng Bình.Bên kia, trên triều đình Kim Triều, Kim Hoàng đang nghe. các thần tử báo cáo lại.Phái sứ giả đi ba nơi tìm kiếm người hợp tác, vậy mà lại không có một ai trở về.Người trở về chỉ có những quan viên đồng hành đi cùng mà thôi, bọn họ mang câu trả lời của ba nơi về.Kim Hoàng tức giận đến mức run cả người, chém đầu tất cả những quan viên đi theo ba đội trở về.Ông ta còn tức giận đến mức ngay cả long ỷ cũng bị đập cho nứt ra.“Các vị ái khanh, bọn chúng dám không để trẫm vào mắt như thế, trẫm tuyệt đối không thể để bọn họ sống tốt được, chỉnh đốn quân ngũ cho trãm, trãm muốn khiến bọn chúng phải trả giá thật đắt!”Kim Hoàng gầm lên, gần như sắp mất cả lý trí, chỉ là, ông †a vừa thốt ra những lời đó, toàn bộ triều đình đều yên tĩnh, tất cả các triều thần đều im lặng không lên tiếng, sợ không cẩn thận chọc tức Kim Hoàng một chút, sẽ khiến cái mạng nhỏ của bản thân cũng bay màu theo.Rất nhanh Kim Hoàng cũng từ từ bình tĩnh lại, ông ta bây giờ làm gì còn binh lực mà đi thảo phạt ba nước khác chứ.Tất cả binh lực của ông ta đều dùng để đối kháng với đám man rợ của Thảo Nguyên rồi.Kể cả còn có một trăm ngàn quân dự bị thì đó cũng là để thủ vài thành thị khác, một khi đến cả những binh lực này. cũng điều động, thì Kim Triều của ông ta sẽ không còn binh lính nào có thể chiến đấu, nếu như kẻ địch nhân lúc này tiến vào, Kim Triều bất diệt cũng phải diệt.Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!