Lưu ý: Tác giả không đặt tên chương Tên là do Editor đặt - ------- Lúc xe của Yến Gia đến trấn Lâm xuyên đã là xế chiều chạng vạng. Ánh chiều tà không chút để ý mà chiếu thẳng vào mặt thiếu niên ngồi ở ghế sau xe, khiến cho anh nheo con ngươi lại, lộ ra vài phần không kiên nhẫn. Quản gia đang lái xe quay xuống nhìn khuôn mặt thiếu niên, từ ái cười, giọng nói dịu dàng an ủi: “Đại thiếu gia nhẫn nại một chút, chúng ta đi qua cây hoè phía trước là đến nơi rồi.” Xe chạy từ Hải Thành tới đây, một đường xóc nảy sáu bảy tiếng đồng hồ, buồn tẻ lại vô vị, tính kiên nhẫn của Yến Cẩm Ngôn đã biến mất không còn một tí nào. Cũng may, xe rất nhanh đã đến nơi —— Hẻm Minh Nguyệt Ngõ nhỏ sâu không thấy đáy, con đường dài hẹp, xe không thể đi vào. Lão quản gia đành phải dừng xe ở đầu hẻm đậu xe sang bên cạnh, sau đó từ cốp lấy gấp ra một cái xe lăn, đỡ thiếu niên ngồi lên. “Đại thiếu gia, cậu đi vào phía bên trong trước được không?" "Tôi đi tìm hai người mang hành lý trên xe dọn vào.” Lão quản gia đưa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...