Edit: Tử Dạ Beta: Roma - ---- Hai cặp mắt xinh đẹp được phản chiếu trên chiếc bình đen thật lớn. Lông mi dài giống nhau, hai tròng mắt đen trắng giống nhau. "Nghe nói gì chưa? Thuốc sắc trong bình này có thể trị được bách bệnh đó, ngay cả đơn thuốc của hoàng thượng trong cung cũng không thể sánh được." "Nhưng, bệnh tim thì sao? Liệu nó… có thể chữa trị được tận gốc?" - ------------ Chương Đài Một vầng nắng gắt như thiêu đốt treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chói lọi đến nỗi vạn vật trên đời đều không thể gượng dậy nổi. Ngay cả những con ve thường ngày ồn ào cũng mất đi sức lực, núp dưới tán lá long não xum xuê, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng kêu yếu ớt. Mục người què đang ngồi trong chiếc lán dưới gốc cây long não, trên tay cầm một chiếc quạt bồ phiến đã rách nát, phe phẩy hướng về phía chiếc giường tre bên cạnh để xua đuổi lũ ruồi muỗi đang vo ve. Mà người trên giường vẫn đang say giấc, thi thoảng bộp phát vào miệng còn tóp tép, không biết đang mơ thấy ăn cái gì ngon nữa. “…

Chương 15

Hưởng TangTác giả: Thương Hải Nhất ThửTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit: Tử Dạ Beta: Roma - ---- Hai cặp mắt xinh đẹp được phản chiếu trên chiếc bình đen thật lớn. Lông mi dài giống nhau, hai tròng mắt đen trắng giống nhau. "Nghe nói gì chưa? Thuốc sắc trong bình này có thể trị được bách bệnh đó, ngay cả đơn thuốc của hoàng thượng trong cung cũng không thể sánh được." "Nhưng, bệnh tim thì sao? Liệu nó… có thể chữa trị được tận gốc?" - ------------ Chương Đài Một vầng nắng gắt như thiêu đốt treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chói lọi đến nỗi vạn vật trên đời đều không thể gượng dậy nổi. Ngay cả những con ve thường ngày ồn ào cũng mất đi sức lực, núp dưới tán lá long não xum xuê, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng kêu yếu ớt. Mục người què đang ngồi trong chiếc lán dưới gốc cây long não, trên tay cầm một chiếc quạt bồ phiến đã rách nát, phe phẩy hướng về phía chiếc giường tre bên cạnh để xua đuổi lũ ruồi muỗi đang vo ve. Mà người trên giường vẫn đang say giấc, thi thoảng bộp phát vào miệng còn tóp tép, không biết đang mơ thấy ăn cái gì ngon nữa. “… Chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ Đại thiếu gia Diêm Gia Diêm Dư Trì với nhà hoàn đã lan truyền khắp Diêm Phủ trên dưới, lại thêm vụ tai tiếng một phương chết oan chết uổng, cho nên chuyện này càng như mọc ra đôi cánh, nhanh chóng bay nhanh lớn đến mỗi một góc của Diêm Trạch.Không phải là các hoà thượng làm pháp đến, sợ là cái miệng nói lắm đó của đám nha hoàn vẫn không nỡ dừng bàn luận về việc này.“ Ồn, đi đóng cửa sổ lại.” nghe tiếng trống mỏ với tiếng niệm kinh bên ngoài, Tương Trinh liền dặn dò một câu.Tiểu nhà hoàn vội đóng cửa sổ lại, rồi đưa một cốc trà tới, thì thầm: “ Thiếu phu nhân, người uống cốc trà rồi nghỉ ngơi một chút đi, nô tỳ thấy tối qua người không nghỉ ngơi rồi.”Tương Trinh cười nhạt một tiếng, uống hết cốc trà, rồi nói: “ Thỉnh nhiều Hòa Thượng tới thì có ích gì? Người nàng ta muốn nhìn thấy nhất không ở đây, nàng ta sao có thể an tâm đi được.”Tiểu nha hoàn không biết làm sao an ủi, chỉ có thể cầm lấy chiếc cốc trà trong tay Tương Trinh, rồi đỡ nàng ấy lên giường ngồi, với một chiếc gối để nàng ta nằm lên, vậy mới có thể khoanh tay đứng bên giường, thở dài mà nghe những âm thanh ngăn không được làm ồn.Cánh cửa bị người đấp mấy lần, chợt, âm thanh của Diêm Thanh Thành truyền tới, “ Tương Trinh, ta kêu họ làm món đậu cuộn là nàng thích ăn nhất, nàng nếm thử xem vị của nó như thế nào?”Tương Trinh lắc nhẹ đầu với nha hoàn, nha hoàn liền đi tới bên cửa, mở hé cánh cửa, nhỏ nhỏ ra bên ngoài, “ Nhị thiếu gia, Thiếu phu nhân vừa mới ngủ rồi, người đưa điểm tâm cho nô tỳ là được.”“ Được, vậy ta đi thăm Gia Ngôn, đợi nàng ấy tỉnh lại ta lại tới.”Diêm Thanh Thành đưa đỉa nhỏ trong tay cho nha hoàn, sau đó thì rời đi. Tương Trinh nhìn cái đĩa đậu cuộn trắng, khóe mắt bất giác rơi lệ, “ Thanh Thành còn biết ta thích ăn đậu cuộn, chàng lại không biết.”

Hưởng TangTác giả: Thương Hải Nhất ThửTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit: Tử Dạ Beta: Roma - ---- Hai cặp mắt xinh đẹp được phản chiếu trên chiếc bình đen thật lớn. Lông mi dài giống nhau, hai tròng mắt đen trắng giống nhau. "Nghe nói gì chưa? Thuốc sắc trong bình này có thể trị được bách bệnh đó, ngay cả đơn thuốc của hoàng thượng trong cung cũng không thể sánh được." "Nhưng, bệnh tim thì sao? Liệu nó… có thể chữa trị được tận gốc?" - ------------ Chương Đài Một vầng nắng gắt như thiêu đốt treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chói lọi đến nỗi vạn vật trên đời đều không thể gượng dậy nổi. Ngay cả những con ve thường ngày ồn ào cũng mất đi sức lực, núp dưới tán lá long não xum xuê, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng kêu yếu ớt. Mục người què đang ngồi trong chiếc lán dưới gốc cây long não, trên tay cầm một chiếc quạt bồ phiến đã rách nát, phe phẩy hướng về phía chiếc giường tre bên cạnh để xua đuổi lũ ruồi muỗi đang vo ve. Mà người trên giường vẫn đang say giấc, thi thoảng bộp phát vào miệng còn tóp tép, không biết đang mơ thấy ăn cái gì ngon nữa. “… Chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ Đại thiếu gia Diêm Gia Diêm Dư Trì với nhà hoàn đã lan truyền khắp Diêm Phủ trên dưới, lại thêm vụ tai tiếng một phương chết oan chết uổng, cho nên chuyện này càng như mọc ra đôi cánh, nhanh chóng bay nhanh lớn đến mỗi một góc của Diêm Trạch.Không phải là các hoà thượng làm pháp đến, sợ là cái miệng nói lắm đó của đám nha hoàn vẫn không nỡ dừng bàn luận về việc này.“ Ồn, đi đóng cửa sổ lại.” nghe tiếng trống mỏ với tiếng niệm kinh bên ngoài, Tương Trinh liền dặn dò một câu.Tiểu nhà hoàn vội đóng cửa sổ lại, rồi đưa một cốc trà tới, thì thầm: “ Thiếu phu nhân, người uống cốc trà rồi nghỉ ngơi một chút đi, nô tỳ thấy tối qua người không nghỉ ngơi rồi.”Tương Trinh cười nhạt một tiếng, uống hết cốc trà, rồi nói: “ Thỉnh nhiều Hòa Thượng tới thì có ích gì? Người nàng ta muốn nhìn thấy nhất không ở đây, nàng ta sao có thể an tâm đi được.”Tiểu nha hoàn không biết làm sao an ủi, chỉ có thể cầm lấy chiếc cốc trà trong tay Tương Trinh, rồi đỡ nàng ấy lên giường ngồi, với một chiếc gối để nàng ta nằm lên, vậy mới có thể khoanh tay đứng bên giường, thở dài mà nghe những âm thanh ngăn không được làm ồn.Cánh cửa bị người đấp mấy lần, chợt, âm thanh của Diêm Thanh Thành truyền tới, “ Tương Trinh, ta kêu họ làm món đậu cuộn là nàng thích ăn nhất, nàng nếm thử xem vị của nó như thế nào?”Tương Trinh lắc nhẹ đầu với nha hoàn, nha hoàn liền đi tới bên cửa, mở hé cánh cửa, nhỏ nhỏ ra bên ngoài, “ Nhị thiếu gia, Thiếu phu nhân vừa mới ngủ rồi, người đưa điểm tâm cho nô tỳ là được.”“ Được, vậy ta đi thăm Gia Ngôn, đợi nàng ấy tỉnh lại ta lại tới.”Diêm Thanh Thành đưa đỉa nhỏ trong tay cho nha hoàn, sau đó thì rời đi. Tương Trinh nhìn cái đĩa đậu cuộn trắng, khóe mắt bất giác rơi lệ, “ Thanh Thành còn biết ta thích ăn đậu cuộn, chàng lại không biết.”

Hưởng TangTác giả: Thương Hải Nhất ThửTruyện Đông Phương, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit: Tử Dạ Beta: Roma - ---- Hai cặp mắt xinh đẹp được phản chiếu trên chiếc bình đen thật lớn. Lông mi dài giống nhau, hai tròng mắt đen trắng giống nhau. "Nghe nói gì chưa? Thuốc sắc trong bình này có thể trị được bách bệnh đó, ngay cả đơn thuốc của hoàng thượng trong cung cũng không thể sánh được." "Nhưng, bệnh tim thì sao? Liệu nó… có thể chữa trị được tận gốc?" - ------------ Chương Đài Một vầng nắng gắt như thiêu đốt treo trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chói lọi đến nỗi vạn vật trên đời đều không thể gượng dậy nổi. Ngay cả những con ve thường ngày ồn ào cũng mất đi sức lực, núp dưới tán lá long não xum xuê, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng kêu yếu ớt. Mục người què đang ngồi trong chiếc lán dưới gốc cây long não, trên tay cầm một chiếc quạt bồ phiến đã rách nát, phe phẩy hướng về phía chiếc giường tre bên cạnh để xua đuổi lũ ruồi muỗi đang vo ve. Mà người trên giường vẫn đang say giấc, thi thoảng bộp phát vào miệng còn tóp tép, không biết đang mơ thấy ăn cái gì ngon nữa. “… Chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ Đại thiếu gia Diêm Gia Diêm Dư Trì với nhà hoàn đã lan truyền khắp Diêm Phủ trên dưới, lại thêm vụ tai tiếng một phương chết oan chết uổng, cho nên chuyện này càng như mọc ra đôi cánh, nhanh chóng bay nhanh lớn đến mỗi một góc của Diêm Trạch.Không phải là các hoà thượng làm pháp đến, sợ là cái miệng nói lắm đó của đám nha hoàn vẫn không nỡ dừng bàn luận về việc này.“ Ồn, đi đóng cửa sổ lại.” nghe tiếng trống mỏ với tiếng niệm kinh bên ngoài, Tương Trinh liền dặn dò một câu.Tiểu nhà hoàn vội đóng cửa sổ lại, rồi đưa một cốc trà tới, thì thầm: “ Thiếu phu nhân, người uống cốc trà rồi nghỉ ngơi một chút đi, nô tỳ thấy tối qua người không nghỉ ngơi rồi.”Tương Trinh cười nhạt một tiếng, uống hết cốc trà, rồi nói: “ Thỉnh nhiều Hòa Thượng tới thì có ích gì? Người nàng ta muốn nhìn thấy nhất không ở đây, nàng ta sao có thể an tâm đi được.”Tiểu nha hoàn không biết làm sao an ủi, chỉ có thể cầm lấy chiếc cốc trà trong tay Tương Trinh, rồi đỡ nàng ấy lên giường ngồi, với một chiếc gối để nàng ta nằm lên, vậy mới có thể khoanh tay đứng bên giường, thở dài mà nghe những âm thanh ngăn không được làm ồn.Cánh cửa bị người đấp mấy lần, chợt, âm thanh của Diêm Thanh Thành truyền tới, “ Tương Trinh, ta kêu họ làm món đậu cuộn là nàng thích ăn nhất, nàng nếm thử xem vị của nó như thế nào?”Tương Trinh lắc nhẹ đầu với nha hoàn, nha hoàn liền đi tới bên cửa, mở hé cánh cửa, nhỏ nhỏ ra bên ngoài, “ Nhị thiếu gia, Thiếu phu nhân vừa mới ngủ rồi, người đưa điểm tâm cho nô tỳ là được.”“ Được, vậy ta đi thăm Gia Ngôn, đợi nàng ấy tỉnh lại ta lại tới.”Diêm Thanh Thành đưa đỉa nhỏ trong tay cho nha hoàn, sau đó thì rời đi. Tương Trinh nhìn cái đĩa đậu cuộn trắng, khóe mắt bất giác rơi lệ, “ Thanh Thành còn biết ta thích ăn đậu cuộn, chàng lại không biết.”

Chương 15