01. Ngày hai mươi chín âm lịch, tuyết rơi dày. Ta nằm trên giường, tham luyến sự ấm áp trong phòng. Cách cửa sổ nhìn ra ngoài trời mịt mù tuyết rơi. Tuyết rơi dày, cây mai của ta vẫn còn sót lại một cành nở hoa, lung lay trong gió, giống như cánh diều đứt dây bị gió thổi bay, cũng không biết nó còn có thể chống chọi được đến mùa đông năm nay hay không. "Dao Kỳ, ngày mai là đêm giao thừa, có thể giúp ta truyền lời không, ta muốn gặp tỷ tỷ." "Hiền phi nương nương thứ lỗi, tiểu chủ nói không muốn gặp bất luận người nào. Nương nương vẫn là mang đồ này về đi, tiểu chủ nhà ta không cần những thứ này. ” "Cô nương vẫn nên vào báo một tiếng đi, bằng không, nhận đồ này vào cũng được." Ta nghe thanh âm ôn nhuận bên ngoài rất quen tai, nàng cùng Dao Kỳ tranh chấp không dứt, làm ta rất mệt mỏi: "Dao Kỳ, bảo nhận thì nhận vào đi. Yên tĩnh một chút, ta muốn ngủ thêm." Giọng vừa thốt ra, ngay cả chính ta cũng hoảng sợ, không biết bắt đầu từ khi nào, thanh âm của ta không còn mềm mại như trước nữa,…
Chương 5
Liễu Oanh CaTác giả: Nhĩ CũngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình01. Ngày hai mươi chín âm lịch, tuyết rơi dày. Ta nằm trên giường, tham luyến sự ấm áp trong phòng. Cách cửa sổ nhìn ra ngoài trời mịt mù tuyết rơi. Tuyết rơi dày, cây mai của ta vẫn còn sót lại một cành nở hoa, lung lay trong gió, giống như cánh diều đứt dây bị gió thổi bay, cũng không biết nó còn có thể chống chọi được đến mùa đông năm nay hay không. "Dao Kỳ, ngày mai là đêm giao thừa, có thể giúp ta truyền lời không, ta muốn gặp tỷ tỷ." "Hiền phi nương nương thứ lỗi, tiểu chủ nói không muốn gặp bất luận người nào. Nương nương vẫn là mang đồ này về đi, tiểu chủ nhà ta không cần những thứ này. ” "Cô nương vẫn nên vào báo một tiếng đi, bằng không, nhận đồ này vào cũng được." Ta nghe thanh âm ôn nhuận bên ngoài rất quen tai, nàng cùng Dao Kỳ tranh chấp không dứt, làm ta rất mệt mỏi: "Dao Kỳ, bảo nhận thì nhận vào đi. Yên tĩnh một chút, ta muốn ngủ thêm." Giọng vừa thốt ra, ngay cả chính ta cũng hoảng sợ, không biết bắt đầu từ khi nào, thanh âm của ta không còn mềm mại như trước nữa,… 05.Đúng là hắn không nói dối, đợi qua năm mới, trong cung liền có thêm rất nhiều cung nữ phi tần. Vị trí của ta cũng lên một chút, thành Uyển Phi.Trong cung có người mới là chuyện thường, hắn là Hoàng đế, muốn loại nữ nhân nào mà không có được. Chỉ có một người, quá mức đặc thù, ngược lại khiến người ta nghi kỵ.Nàng ta là người số tốt nhất trong cung, vừa tiến vào đã được phong Phi. Khi ta nói chuyện này với Diêu tỷ tỷ, tỷ ấy chỉ cười, nói một câu: "Người này là thân tín của Thái hậu."Đúng rồi, Thái hậu không thích ta, ngay cả Lương phi kia cũng không thích ta, khắp nơi chèn ép ta. Ta nghĩ, chữ Lương kia của nàng ta, hẳn không phải là chữ lương trong "hiền lương thục đức", mà là lương trong "mất hết lương tâm."Cũng may Diêu tỷ tỷ vẫn đứng ra che chở cho ta, ta mới tránh được vài lần nàng ta cố ý gây chuyện.Thọ Khang cung của Thái hậu, ta chưa từng đi qua. Ta sợ bà ấy sẽ phạt ta quỳ ra ngoài cửa, như một năm trước đây.Ta không muốn trải qua cảm giác đó lần thứ hai nữa.Ngày yến tiệc, ta ở trong cung Diêu tỷ tỷ ăn rất nhiều, ăn đến mức nôn mửa. Diêu tỷ tỷ bảo thân thể ta yếu, nhất định phải mời Thái y đến xem.Thái y nói, ta có thai, đã hơn ba tháng, bởi vì ta quá gầy mới không lộ ra.Diêu tỷ tỷ vui đến mức muốn chăm sóc tiểu hài tử còn chưa sinh này của ta, đợi lúc ta sinh rồi tỷ ấy cũng sẽ coi như con ruột mình mà nuôi dưỡng.Hoàng Thượng hình như cũng rất vui vẻ, trực tiếp hạ chỉ phong tấn vị của ta thêm một bậc, lại lệnh cho ta chuyển đến Vị Ương cung của Diêu tỷ tỷ ở. Liên tiếp mấy tháng, hai ba ngày lại chạy vào trong cung ta.Mọi người trong cung đều nhìn đến nóng mắt, lại không làm gì được ta.Ta mang thai đến tháng thứ bảy, Thái hậu cho gọi ta. Bà nói đức hạnh ta nhỏ nhen, độc chiếm ân sủng của Hoàng thượng không biết khiêm tốn. Ta thật sự muốn chống lại bà ấy, nhưng ta không thể.Bà ấy lại phạt ta quỳ trước cửa cung, khi đó ta nghĩ, ngày này chung quy vẫn tới.Trước đây là mùa đông tuyết dày, hiện tại lại là mùa hè nắng nóng, đúng là quá đầy đủ cho ta.Ta hy vọng, ta mong ngóng hắn sẽ đến cứu ta, nhưng hắn lại không tới.Hắn ở trong cung Lương phi nghỉ ngơi, một ngày cũng không ra ngoài. Diêu tỷ tỷ xuất cung, căn bản không biết ta xảy ra chuyện.Ta sinh non hơn dự kiến.Nhưng đứa nhỏ của ta vẫn kiên cường chiến đấu, nó đã sống sót.Nghe nói lúc ta sinh con trong phòng, Hoàng thượng ở bên ngoài lo lắng cả đêm, hắn đặt tên cho nữ nhi của ta là Tô Dung.Tô Dung, ý nghĩa là xuân ấm tuyết hòa(*).(*) Tuyết tan rồi, mùa xuân ấm áp đã đến.Nhưng ta lại không vui nổi, đại khái lúc quỳ ở ngoài cung Thái hậu mấy canh giờ kia, ta cũng đã từ trong mộng đẹp bừng tỉnh.
05.
Đúng là hắn không nói dối, đợi qua năm mới, trong cung liền có thêm rất nhiều cung nữ phi tần. Vị trí của ta cũng lên một chút, thành Uyển Phi.
Trong cung có người mới là chuyện thường, hắn là Hoàng đế, muốn loại nữ nhân nào mà không có được. Chỉ có một người, quá mức đặc thù, ngược lại khiến người ta nghi kỵ.
Nàng ta là người số tốt nhất trong cung, vừa tiến vào đã được phong Phi. Khi ta nói chuyện này với Diêu tỷ tỷ, tỷ ấy chỉ cười, nói một câu: "Người này là thân tín của Thái hậu."
Đúng rồi, Thái hậu không thích ta, ngay cả Lương phi kia cũng không thích ta, khắp nơi chèn ép ta. Ta nghĩ, chữ Lương kia của nàng ta, hẳn không phải là chữ lương trong "hiền lương thục đức", mà là lương trong "mất hết lương tâm."
Cũng may Diêu tỷ tỷ vẫn đứng ra che chở cho ta, ta mới tránh được vài lần nàng ta cố ý gây chuyện.
Thọ Khang cung của Thái hậu, ta chưa từng đi qua. Ta sợ bà ấy sẽ phạt ta quỳ ra ngoài cửa, như một năm trước đây.
Ta không muốn trải qua cảm giác đó lần thứ hai nữa.
Ngày yến tiệc, ta ở trong cung Diêu tỷ tỷ ăn rất nhiều, ăn đến mức nôn mửa. Diêu tỷ tỷ bảo thân thể ta yếu, nhất định phải mời Thái y đến xem.
Thái y nói, ta có thai, đã hơn ba tháng, bởi vì ta quá gầy mới không lộ ra.
Diêu tỷ tỷ vui đến mức muốn chăm sóc tiểu hài tử còn chưa sinh này của ta, đợi lúc ta sinh rồi tỷ ấy cũng sẽ coi như con ruột mình mà nuôi dưỡng.
Hoàng Thượng hình như cũng rất vui vẻ, trực tiếp hạ chỉ phong tấn vị của ta thêm một bậc, lại lệnh cho ta chuyển đến Vị Ương cung của Diêu tỷ tỷ ở. Liên tiếp mấy tháng, hai ba ngày lại chạy vào trong cung ta.
Mọi người trong cung đều nhìn đến nóng mắt, lại không làm gì được ta.
Ta mang thai đến tháng thứ bảy, Thái hậu cho gọi ta. Bà nói đức hạnh ta nhỏ nhen, độc chiếm ân sủng của Hoàng thượng không biết khiêm tốn. Ta thật sự muốn chống lại bà ấy, nhưng ta không thể.
Bà ấy lại phạt ta quỳ trước cửa cung, khi đó ta nghĩ, ngày này chung quy vẫn tới.
Trước đây là mùa đông tuyết dày, hiện tại lại là mùa hè nắng nóng, đúng là quá đầy đủ cho ta.
Ta hy vọng, ta mong ngóng hắn sẽ đến cứu ta, nhưng hắn lại không tới.
Hắn ở trong cung Lương phi nghỉ ngơi, một ngày cũng không ra ngoài. Diêu tỷ tỷ xuất cung, căn bản không biết ta xảy ra chuyện.
Ta sinh non hơn dự kiến.
Nhưng đứa nhỏ của ta vẫn kiên cường chiến đấu, nó đã sống sót.
Nghe nói lúc ta sinh con trong phòng, Hoàng thượng ở bên ngoài lo lắng cả đêm, hắn đặt tên cho nữ nhi của ta là Tô Dung.
Tô Dung, ý nghĩa là xuân ấm tuyết hòa(*).
(*) Tuyết tan rồi, mùa xuân ấm áp đã đến.
Nhưng ta lại không vui nổi, đại khái lúc quỳ ở ngoài cung Thái hậu mấy canh giờ kia, ta cũng đã từ trong mộng đẹp bừng tỉnh.
Liễu Oanh CaTác giả: Nhĩ CũngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình01. Ngày hai mươi chín âm lịch, tuyết rơi dày. Ta nằm trên giường, tham luyến sự ấm áp trong phòng. Cách cửa sổ nhìn ra ngoài trời mịt mù tuyết rơi. Tuyết rơi dày, cây mai của ta vẫn còn sót lại một cành nở hoa, lung lay trong gió, giống như cánh diều đứt dây bị gió thổi bay, cũng không biết nó còn có thể chống chọi được đến mùa đông năm nay hay không. "Dao Kỳ, ngày mai là đêm giao thừa, có thể giúp ta truyền lời không, ta muốn gặp tỷ tỷ." "Hiền phi nương nương thứ lỗi, tiểu chủ nói không muốn gặp bất luận người nào. Nương nương vẫn là mang đồ này về đi, tiểu chủ nhà ta không cần những thứ này. ” "Cô nương vẫn nên vào báo một tiếng đi, bằng không, nhận đồ này vào cũng được." Ta nghe thanh âm ôn nhuận bên ngoài rất quen tai, nàng cùng Dao Kỳ tranh chấp không dứt, làm ta rất mệt mỏi: "Dao Kỳ, bảo nhận thì nhận vào đi. Yên tĩnh một chút, ta muốn ngủ thêm." Giọng vừa thốt ra, ngay cả chính ta cũng hoảng sợ, không biết bắt đầu từ khi nào, thanh âm của ta không còn mềm mại như trước nữa,… 05.Đúng là hắn không nói dối, đợi qua năm mới, trong cung liền có thêm rất nhiều cung nữ phi tần. Vị trí của ta cũng lên một chút, thành Uyển Phi.Trong cung có người mới là chuyện thường, hắn là Hoàng đế, muốn loại nữ nhân nào mà không có được. Chỉ có một người, quá mức đặc thù, ngược lại khiến người ta nghi kỵ.Nàng ta là người số tốt nhất trong cung, vừa tiến vào đã được phong Phi. Khi ta nói chuyện này với Diêu tỷ tỷ, tỷ ấy chỉ cười, nói một câu: "Người này là thân tín của Thái hậu."Đúng rồi, Thái hậu không thích ta, ngay cả Lương phi kia cũng không thích ta, khắp nơi chèn ép ta. Ta nghĩ, chữ Lương kia của nàng ta, hẳn không phải là chữ lương trong "hiền lương thục đức", mà là lương trong "mất hết lương tâm."Cũng may Diêu tỷ tỷ vẫn đứng ra che chở cho ta, ta mới tránh được vài lần nàng ta cố ý gây chuyện.Thọ Khang cung của Thái hậu, ta chưa từng đi qua. Ta sợ bà ấy sẽ phạt ta quỳ ra ngoài cửa, như một năm trước đây.Ta không muốn trải qua cảm giác đó lần thứ hai nữa.Ngày yến tiệc, ta ở trong cung Diêu tỷ tỷ ăn rất nhiều, ăn đến mức nôn mửa. Diêu tỷ tỷ bảo thân thể ta yếu, nhất định phải mời Thái y đến xem.Thái y nói, ta có thai, đã hơn ba tháng, bởi vì ta quá gầy mới không lộ ra.Diêu tỷ tỷ vui đến mức muốn chăm sóc tiểu hài tử còn chưa sinh này của ta, đợi lúc ta sinh rồi tỷ ấy cũng sẽ coi như con ruột mình mà nuôi dưỡng.Hoàng Thượng hình như cũng rất vui vẻ, trực tiếp hạ chỉ phong tấn vị của ta thêm một bậc, lại lệnh cho ta chuyển đến Vị Ương cung của Diêu tỷ tỷ ở. Liên tiếp mấy tháng, hai ba ngày lại chạy vào trong cung ta.Mọi người trong cung đều nhìn đến nóng mắt, lại không làm gì được ta.Ta mang thai đến tháng thứ bảy, Thái hậu cho gọi ta. Bà nói đức hạnh ta nhỏ nhen, độc chiếm ân sủng của Hoàng thượng không biết khiêm tốn. Ta thật sự muốn chống lại bà ấy, nhưng ta không thể.Bà ấy lại phạt ta quỳ trước cửa cung, khi đó ta nghĩ, ngày này chung quy vẫn tới.Trước đây là mùa đông tuyết dày, hiện tại lại là mùa hè nắng nóng, đúng là quá đầy đủ cho ta.Ta hy vọng, ta mong ngóng hắn sẽ đến cứu ta, nhưng hắn lại không tới.Hắn ở trong cung Lương phi nghỉ ngơi, một ngày cũng không ra ngoài. Diêu tỷ tỷ xuất cung, căn bản không biết ta xảy ra chuyện.Ta sinh non hơn dự kiến.Nhưng đứa nhỏ của ta vẫn kiên cường chiến đấu, nó đã sống sót.Nghe nói lúc ta sinh con trong phòng, Hoàng thượng ở bên ngoài lo lắng cả đêm, hắn đặt tên cho nữ nhi của ta là Tô Dung.Tô Dung, ý nghĩa là xuân ấm tuyết hòa(*).(*) Tuyết tan rồi, mùa xuân ấm áp đã đến.Nhưng ta lại không vui nổi, đại khái lúc quỳ ở ngoài cung Thái hậu mấy canh giờ kia, ta cũng đã từ trong mộng đẹp bừng tỉnh.