Tác giả:

Edit: Súp lơ Beta: Hạ gia Trong đình viện, hoa mai nở đỏ rực, ánh mặt trời ấm áp làm tan đi lớp tuyết mỏng manh đọng lại trên những cánh hoa. Một phụ nhân mặc thường phục đứng dưới tán cây, chốc chốc lại nắm chặt khăn tay, lát lại đưa tay lau khóe mắt gắng che kín miệng. Trong viện chỉ còn lại tiếng khóc kìm nén của bà ta. Bà ta búi tóc sơ kế, trên đầu là một bộ diêu hoa hải đường làm bằng tơ vàng, trâm trúc hạc nạm vàng quý giá, lông mày thanh tú, cặp môi đỏ mọng, cho dù đã ngoài ba mươi nhưng nhìn qua chỉ giống như một thiếu nữ đến tuổi trăng tròn. Đôi mắt sóng sánh ánh lệ, ngay cả tiếng khóc cũng cực kỳ thanh nhã lay động lòng người. Minh Nhiễm chỉ cảm thấy âm thanh kia cực kì ồn ào, bàn chân đạp thành một đống tuyết nhỏ, tay đang giữ chặt chạc cây buông ra làm tuyết đọng lại ào ào rơi xuống hết. Người phụ nhân kia phủi tuyết trên mặt, lời muốn nói ra nghẹn cứng lại trong cổ họng, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Bà ta ngừng khóc lóc, vừa phủi tuyết trên người vừa oán giận…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...